Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2292: Nhìn trời, ta đã làm gì?

Chương 2292: Nhìn trời, ta đã làm gì?
“Tà thuật.” Phải mất đến hơn nửa đêm, Hamster mới khôi phục lại từ nỗi đau đớn do bị phong ấn phản phệ.
Cái tên số Bá Tống có thể thoải mái chịu đựng mức độ đau đớn này đúng là quái vật!
Nó chỉ phải chịu có một chút đau đớn liên đới mà đã mất đến nửa đêm mới khôi phục được rồi.
“Ngươi dùng Dưỡng Đao thuật như vậy thật chẳng có linh hồn gì hết.” Tinh tinh tướng quân ngồi bên cạnh, không nhịn được mà nói.
Nó chưa bao giờ thấy ai thi triển một loại pháp thuật theo kiểu phát rồ như thế bao giờ.
Trụ phong ấn bị vuốt tóe cả lửa ra rồi kia kìa.
“Đúng, thi triển Dưỡng Đao thuật kiểu như ngươi thì làm sao mà lan truyền tình yêu thương được? Trong một giây ngươi yêu đến hai trăm lần à? Thi triển kiểu ấy là không có linh hồn.” Hamster đồng tình phụ họa.
Số Hamster hiểu một chút về lý thuyết của Dưỡng Đao thuật mà Tống Thư Hàng sử dụng, biết rằng khi thi triển pháp thuật này thì cần phải rót “tình yêu” của mình vào cho mục tiêu.
Bây giờ Tống Thư Hàng dùng đến hai mươi tư cánh tay vuốt vèo vèo, tình yêu của hắn cũng quá rẻ mạt rồi.
“Ba Trát Hắc!” Tống Thư Hàng hét vang một tiếng.
Một khắc sau, một bàn tay tóc của hắn nổ tung. Cuối cùng nó cũng không chịu nổi việc thi triển pháp thuật liên tục với cường độ cao mà nổ vụn.
Lớp kim loại đen bao phủ hai tay của Tống Thư Hàng và hai tay linh quỷ cũng đỏ lên như sắt nung.
“Cực hạn.” Tống Thư Hàng thở dài, lùi về phía sau một bước.
“Tạch tạch tạch.” Trên trụ phong ấn lại phủ ánh sét phòng ngự.
Nhưng tầng ánh sáng bảy màu trên nó vẫn lóe lên mà không hề rút đi, khiến Tống Thư Hàng cảm thấy cực kì thân thiết.
Dường như chất liệu của trụ phong ấn cũng đã thay đổi một chút rồi thì phải?
Đại lão quả cầu béo dùng một khúc xương bất hủ giả làm cái giá để bày ra trụ phong ấn này, chuyên dùng để đối phó với Bạch tiền bối two.
Khởi nguồn của nó chính là khúc xương bất hủ giả kia.
Lúc này, dưới tác dụng của Dưỡng Đao thuật mà Tống Thư Hàng thi triển suốt một đêm, trụ phong ấn đã tiến hóa.
“Có hiệu quả rồi. Cuối cùng nỗ lực một đêm đã không uổng phí. Chỉ cần luồng sáng bảy màu này không tan đi, đêm nay chúng ta lại thử lại, cứ tiếp tục mấy ngày, nhất định có thể phá giải nó.” Tống Thư Hàng thu hồi hai tay linh quỷ, hài lòng nói.
“Ừm, đúng là có thay đổi thật.” Bạch tiền bối two ở bên trong gõ nhẹ lên vách trụ, nói: “Ta có thể cảm nhận được sự tiến hóa của phong ấn này. Nó đã trở nên mạnh mẽ và kiên cố hơn. Nếu trước đó ta chỉ mất năm ngàn năm để cưỡng chế phá vỡ nó, thì bây giờ… có khi phải mất đến một vạn năm chứ không đùa.”
Tống Thư Hàng: ∑(っ°Д°;)っ
Số Hamster: ∑(°°|||)︴
Tinh tinh tướng quân: "Số Bá Tống, ngươi đã làm gì hả!"
“Từ từ đã, thế này không đúng!” Tống Thư Hàng bước tới gõ lên trụ phong ấn.
Trụ phong ấn phản hồi lại cảm giác thân thiết cho hắn.
“Chẳng có gì không đúng. Thực ra ta đã đoán được khả năng này từ đầu.” Bạch tiền bối ngáp một cái rồi nói: “Dưỡng Đao thuật của ngươi có khả năng kích thích pháp khí, khiến chúng từ từ tiến hóa. Hễ là pháp khí có tiềm lực thì đều được sảng khoái nhờ Dưỡng Đao thuật. Trụ phong ấn được mát xa thoải mái, tiến hóa mạnh mẽ hơn, chẳng phải là chuyện đương nhiên hay sao?”
Tống Thư Hàng vỗ trụ phong ấn với vẻ không cam lòng: “Vậy chẳng phải ta có lòng tốt mà làm chuyện xấu rồi ư?”
“Yên tâm đi, với ta thì năm ngàn năm hay một vạn năm chẳng khác gì nhau cả, chỉ là một giấc ngủ thôi mà. Mà ngủ trong cái trụ phong ấn tiến hóa này thoải mái hơn nhiều, cảm giác buồn ngủ không ngừng kéo tới, dễ chịu hơn kén lớn gấp mười lần, hơn trụ phong ấn cũ gấp năm lần.” Giọng nói của Bạch tiền bối two cứ thấp dần, thấp dần.
Chẳng biết từ lúc nào, hắn đã rơi vào trạng thái ngủ say.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Hóa ra hắn vất vả cả đêm thực sự không có chút ý nghĩa nào.
Đã thế còn kéo dài thời gian phá phong ấn của Bạch tiền bối two.
Với Bạch tiền bối two mà nói, một vạn năm chẳng đáng là bao, nhưng sau một vạn năm thì thế giới bên ngoài đã sớm long trời lở đất.
“Đã có biến hóa…thì nể mặt mở cho ta cái cửa sau được không?” Tống Thư Hàng sờ cái trụ phong ấn khiến hắn có cảm giác thân thiết, lẩm bẩm.
“Cuối cùng số Bá Tống vẫn phát điên.” Tà ma Hamster đứng cạnh nói lời thấm thía.
Tinh Tinh tướng quân phối hợp nói tiếp: “Một ngày nọ, Bá Tống Huyền Thánh không chịu nổi đả kích, đi tỏ tình với một cái trụ phong ấn… nhìn trời!”
Trước mắt mọi người, trụ phong ấn đang vây khốn Bạch tiền bối two thực sự mở ra một cái cửa sau nho nhỏ.
Một cánh cửa bé xíu mở ra ở phía dưới cùng của trụ phong ấn.
“Mở! Mở thật kìa! Chủ nhân ơi, mau tỉnh lại đi, phong ấn mở cửa sau thật kìa!” Số Hamster hét lớn.
Nhưng Bạch tiền bối two trong trụ phong ấn đã ngủ rất say. Tiếng gọi từ bên ngoài trụ không thể lay tỉnh hắn.
“Với kích thước của cánh cửa kia thì số Hamster có thể chui lọt đó.” Lúc này, Mặt Trời Nhỏ T233 lên tiếng nhắc nhở.
“Đúng rồi, để ta đi vào đó đánh thức chúa tể dậy!” Số Hamster nhảy lên một cái, nhanh chóng phóng tới cánh cửa kia.
Nhưng ngay khi nó chạm đến cửa hang thì lưới điện đã phủ xuống người nó.
“Chít chít chít chít!” Số Hamster kêu lên thảm thiết, ngã phịch xuống, bộ lông bóng mượt cháy đen thui.
Tống Thư Hàng vội vàng vươn tay nâng nó lên, mang ra khỏi phạm vi của trụ phong ấn.
“Không được, tuy trụ phong ấn đã mở cửa nhưng lại không cho người khác đi vào.” Tinh tinh tướng quân cau mày nói.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát rồi bảo: “Không còn cách nào khác, chỉ có thể để ta vào thôi.”
Hắn lấy một thanh Thánh Ấn mộc đao ra cắm bên ngoài trụ phong ấn, sau đó lại lấy phi kiếm dùng một lần bản phá phòng tối mà Bạch tiền bối để lại cho mình, đeo lên.
“Lẽ nào số Bá Tống biết thuật thu nhỏ thân thể?” Tinh tinh tướng quân nhìn Tống Thư Hàng với vẻ khiếp sợ: “Ngươi học được từ bao giờ thế?”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta không biết thuật thu nhỏ thân thể, khiến các ngươi thất vọng rồi.
“Không biết sao? Thế mới đúng chứ.” Tinh tinh tướng quân đọc đáp án từ vẻ mặt rõ rành rành của Tống Thư Hàng.
“Tuy không biết thuật thu nhỏ thân thể, nhưng ta biết một phương pháp thực dụng hơn.” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Ngay sau đó, thân thể hắn hóa thành một làn khói đen.
Dưới sự khống chế của hắn, thân thể sương mù co lại thành một cụm nhỏ như nắm tay, lăn về phía cửa sau của phong ấn.
Cụm sương mù nhẹ nhàng lăn vào trong trụ.
Quả nhiên, trụ phong ấn được Dưỡng Đao thuật xoa bóp suốt đêm không hề cự tuyệt Tống Thư Hàng.
Khi Tống Thư Hàng vào đến bên trong trụ phong ấn, cánh cửa kia cũng đóng sập lại.
“Từ từ, đừng đóng vội! Chờ ta đánh thức Bạch tiền bối dậy rồi đóng cũng chưa muộn mà!” Tống Thư Hàng kêu lên.
Nhưng lần này trụ phong ấn không mở cửa sau ra với hắn nữa.
Trong lòng Tống Thư Hàng dấy lên một dự cảm không lành.
Khả năng tệ nhất chính là cả hắn và Bạch tiền bối two đều bị vây khốn trong trụ phong ấn.
“Đánh thức chủ nhân của ta dậy trước đi, số Bá Tống.” Tinh tinh tướng quân nhắc nhở.
Tống Thư Hàng trong trạng thái sương mù gật đầu, lại gần Bạch tiền bối two, vỗ nhẹ một cái: “Bạch tiền…”
Bép!
Bạch tiền bối two đang ngủ say tùy tiện vung tay lên, đập nát Tống Thư Hàng trong trạng thái sương mù.
Sương mù nổ tung bao phủ toàn bộ trụ phong ấn, nhuộm nó thành một màu đen kịt.
Tinh tinh tướng quân: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận