Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2296: Hai hai hai, ta chọn hai!

Chương 2296: Hai hai hai, ta chọn hai!
Song ngay cả Bạch tiền bối two cũng không nhìn ra lực lượng của khúc xương bất hủ kia chiếu hình lên thân thể Tống Thư Hàng như thế nào.
Dưới sự thúc đẩy của lực lượng từ khúc xương bất hủ chính tông, Tống Thư Hàng trạng thái ngụy bất hủ và phong ấn được tạo nên từ khúc xương bất hủ giả mới dung hợp cùng nhau.
Mà trong thể nội của Tống Thư Hàng còn một loại lực lượng nữa bị dẫn dắt. Ấy là Long Phù Chuyển Sinh lạc ấn trên trán viên kim đan cá voi mập của hắn.
Giữa Long Phù Chuyển Sinh lạc ấn và khúc xương bất hủ có mối liên hệ vô cùng phức tạp, có thể nói chính nó cũng là một thứ đồ vật thuộc cấp bậc ngụy bất hủ.
“Tóm lại là chúc mừng ngươi, Thư Hàng. Ngươi đã dung hợp thành công với phong ấn có thể vây khốn cả chúa tể Cửu U. Nếu thôi động được một hai phần uy lực của phong ấn này… ngươi sẽ hoành hành thiên hạ.” Bạch tiền bối two vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng hơi khựng lại, sau đó nói: “Ta hòa thành một thể với trụ phong ấn, vậy trạng thái của ta bây giờ là gì? Ta phong ấn chính ta? Hay là ta đang ở trong thể nội của ta? À đúng rồi, Bạch tiền bối ngài cũng đang ở…”
“Dừng lại!” Bạch tiền bối two giơ tay ngăn Tống Thư Hàng nói dại nửa câu sau. Tuy đây là sự thật, nhưng nghe xong thì khó ở!
“Không hổ là số Bá Tống cấn tay.” Tinh tinh tướng quân ca thán trong lòng. Bá Tống Huyền Thánh cái gì cũng dám nghĩ, cái gì cũng dám nói, đôi khi cái gì cũng dám làm luôn, không cấn tay mới là lạ!
Tống Thư Hàng: “…”
Trong mạch máu trên người hắn, huyết dịch vẫn đang không ngừng bị rút ra.
“Bạch tiền bối, ngài có nước không?” Lúc này, Tống Thư Hàng run rẩy hỏi.
Vì máu bị rót vào trụ phong ấn không ngừng nghỉ, Tống Thư Hàng mất máu quá nhiều bắt đầu thấy miệng đắng lưỡi khô. Với nhục thân Tôn Giả thất phẩm + ba công pháp luyện thể đỉnh cao + Trình Lâm Tự Dũ thuật của hắn, mỗi giây mỗi khắc thể nội đều điên cuồng tái tạo ra máu mới, song tốc độ tái tạo không nhanh bằng tốc độ máu bị rút đi.
Với tốc độ hút máu như thế này thì một Huyền Thánh bát phẩm chính tông ở đây cũng bị hút khô.
Lần này thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng không chuồn mất. Vì Tống Thư Hàng đã hòa cùng một thể với trụ phong ấn nên nó cũng không hạn chế thế giới hạch tâm của hắn mở ra.
Tống Thư Hàng đang định mở một cửa vào thế giới hạch tâm ở để dùng nước trong suối nguồn sự sống, nhưng lại phát hiện cửa vào của nó nằm ngoài trụ phong ấn, cách hắn hẳn một bức tường pha lê trong suốt.
“Có.” Bạch tiền bối two đáp.
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên: “Bạch tiền bối, ta mất máu nhiều quá, cần uống nước để bổ sung một chút.”
“Nhưng nước có độc. Ngay cả Kiếp Tiên cửu phẩm cũng khó mà chống đỡ được chất kịch độc ấy. Ngươi còn muốn uống nữa không?” Bạch tiền bối two hỏi.
“…” Tống Thư Hàng lắc đầu quầy quậy. Hắn không phải là Tam Lãng tiền bối, không có thú vui tao nhã là thăm dò bờ vực cái chết như ai kia đâu.
“Yên tâm đi. Bây giờ cảnh giới của ngươi là Tôn Giả thất phẩm, dù có bị hút hết máu cũng không chết. Cùng lắm chỉ biến thành thây khô thôi, chờ một thời gian là khôi phục ấy mà.” Bạch tiền bối two an ủi.
Lúc này, tinh tinh tướng quân bên ngoài trụ phong ấn đột nhiên nhắc nhở: “Số Bá Tống, ngươi đã dung hợp thành một thể với trụ phong ấn này rồi, thử xem có thể khống chế cho nó mở cửa lại lần nữa để ra ngoài không? Ra ngoài rồi thì muốn uống gì mà chẳng được?”
“Ừ nhỉ!” Tống Thư Hàng vỗ đầu.
Mất máu quá nhiều làm đầu óc hắn ngu đi rồi, đến cái phương án đơn giản thế mà cũng không nghĩ ra.
“Mở ra đi ~ trụ phong ấn!” Tống Thư Hàng gửi yêu cầu mở cửa cho trụ phong ấn.
Theo ý chí của hắn, trụ phong ấn bảy màu từ từ mở ra.
Mở! Mở thật kìa!
Không uổng công hắn vất vả thi triển Dưỡng Đao thuật cả một đêm.
Tống Thư Hàng cất bước, từ từ đi ra khỏi trụ phong ấn.
Sau đó hắn quay lại nhìn Bạch tiền bối two.
Bạch tiền bối two thở dài não nề. Cái gì nên tới cuối cùng vẫn phải tới.
Bạch tiền bối two lúc này hệt như người đang nằm trong ổ chăn ấm áp giữa trời đông giá buốt, chỉ hận không thể hòa làm một thể với cái chăn của mình.
“Bạch tiền bối?” Tống Thư Hàng khẽ gọi.
“Đây đây, ta đây.” Bạch tiền bối two nhấc bước, đi ra bên ngoài.
Tinh tinh tướng quân lại nhắc nhở: “Chủ nhân, xin hãy cẩn thận, trước đó trụ phong ấn mở cửa nhưng số Hamster muốn vào vẫn bị phong ấn đấy.”
Bạch tiền bối two gật đầu, bước ra một bước.
Khi Bạch tiền bối two bước ra, dường như có một lớp lá chắn trong suốt xuất hiện trước trụ phong ấn để ngăn cản hắn.
Nhưng lớp lá chắn ấy rất mỏng manh. Bạch tiền bối two chỉ cần dùng một chút sức mạnh đã có thể thoát thân ra ngoài.
“Thành công rồi!” Tống Thư Hàng nắm tay lại.
“Thế là một ngàn năm… một vạn năm của ta đi tong.” Bạch tiền bối two lẩm bẩm.
Mặt Trời Nhỏ T233 và tinh tinh tướng quân đồng thanh hô: “Chúc mừng chủ nhân thoát khốn thành công.”
Số Hamster cũng cố cất cao giọng nói thều thào: “Chít!”
Bạch tiền bối two nhìn trụ phong ấn trống rỗng, như có điều suy nghĩ.
Sau đó hắn vẫy tay một cái. Một phân thân phụ trách nghiên cứu, không có sức chiến đấu ở phía xa bước tới.
Phân thân này được Bạch tiền bối two dùng để nghiên cứu pháp thuật, phân tích hang ổ của quả cầu béo và pháp khí công nghệ cao của nó.
Phân thân nghiên cứu đi tới bên cạnh trụ phong ấn, nhảy nhẹ một cái, lọt vào bên trong trụ.
“Được rồi, thế này thì không phải lo quả cầu béo kia cảnh giác nữa.” Bạch tiền bối two gật đầu thỏa mãn.
Tống Thư Hàng sững ra: “Đại lão quả cầu béo có thể kết nối với trụ phong ấn này từ xa sao?”
“Khi ta mới bị phong ấn thì mơ hồ cảm ứng được có kẻ đang nhìn chằm chằm vào trụ phong ấn. Bởi vậy ta đã bố trí rất nhiều pháp thuật thú vị bên trong nó để quấy nhiễu sự giám sát từ xa kia.” Bạch tiền bối two trả lời.
Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư.
Nếu như đại lão quả cầu béo thi thoảng lại chú ý đến cái trụ phong ấn này, thì chẳng phải nó thường xuyên có thể nhìn thấy tình hình trong trụ phong ấn ư?
Thế là Tống Thư Hàng bấm tay một cái.
Một mã QR xuất hiện trong tay hắn.
Hắn nhấn tay một cái, mã QR đã in dấu trong trụ phong ấn.
Mặc kệ có tác dụng hay không, cứ để mã QR lại rồi tính.
Biết đâu đại lão quả cầu béo lại mắc câu thì sao?
“Thư Hàng, ngươi cũng có cùng suy nghĩ với ta đúng không.” Bạch tiền bối two gật đầu hài lòng. Trong kế hoạch chơi xỏ quả cầu béo của hắn cũng có một bước như vậy.
“Nhưng Bạch tiền bối ơi, vấn đề bây giờ là ta phải làm gì để tách khỏi trụ phong ấn đây?” Tống Thư Hàng nhìn nơi kết nối giữa mình và trụ phong ấn, sau đó nói với giọng đắng lòng.
Bạch tiền bối two được trả lại tự do nhưng hắn thì bị nhốt, phạm vi hoạt động còn bị giới hạn xung quanh cái trụ này.
“Ừm, có mấy phương án để dùng đây. Phương án một là cắt khúc ngươi ra, cho hồi sinh lại trong pháp trận, vấn đề giải quyết xong.” Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng lắc đầu như cái trống bỏi.
Gần đây hắn khát khao muốn sống như vậy chính là để tránh ba trăm sáu lăm ngày trong năm đều là ngày giỗ của mình đấy.
“Phương án hai là dùng trái tim ngươi thay thế cho thân thể.” Bạch tiền bối two chỉ tay vào ngực Tống Thư Hàng.
“Moi tim sao?” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Bạch tiền bối two khẳng định: “Đúng vậy.”
“Ta chọn phương án hai!” Tống Thư Hàng chọn ngay mà chẳng hề do dự.
Bạch tiền bối two vạch áo hắn ra, để lộ lồng ngực đen nhánh màu kim loại.
Sau đó, Bạch tiền bối two khép tay thành kiếm, đâm thẳng vào lồng ngực Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận