Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2305: Nồi Này Cũng Có Phần Của Ta

Chương 2305: Nồi Này Cũng Có Phần Của Ta
Nhóm Cửu Châu số 1.
Tống Tôn Giả: “@ Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu, Hoàng Sơn tiền bối, còn có các vị tiền bối trong nhóm, có một tin không tốt lắm, ta phải báo cho mọi người biết. Trong tin xấu này có một phần trách nhiệm của ta.”
Diệt Phượng Công Tử là người đầu tiên trả lời: “Vậy đừng nói, tiêu hóa hết cái tin xấu ấy trong bụng ngươi đi. Gần đây toàn tin xấu, ta muốn nghe chút tin tốt lành cơ.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Gần đây tâm tình của Diệt Phượng không tốt à? Gặp phải chuyện gì rồi? Nói ra để mọi người chung vui nào?” Đậu Đậu vui vẻ nói, còn kèm theo meme đầu chó moe moe, là chân dung của chính nó.
Phá Dương Kích Quách Đại: “[meme phẫn nộ xoa đầu chó lầu trên], a ~ sướng thật!”
Lần trước Đậu Đậu ngốc ác ý muốn cắt ngang meme đầu chó của hắn, Quách Đại vẫn luôn ghim trong lòng. Gần đây hắn luôn nằm vùng trong nhóm, không gửi meme đầu chó là để chờ ngày nào đó Đậu Đậu tự mình gửi meme đầu chó.
Đậu Đậu: “…”
“Đậu Đậu, Quách Đại và Diệt Phượng đừng phá nữa. Thư Hàng đừng để ý mấy tên này, có tin tức gì thì nói ra đi. Tin xấu này có liên quan đến ngươi ư?” Bắc Hà Tán Nhân hiện thân nói.
Dược Sư cũng lên tiếng: “Cứ nói đừng ngại, ta đã gửi đan dược bảo gan hộ thận cho các đạo hữu trong nhóm, mọi người có thể chịu được. [Giang Tử Yên gõ giúp].”
Dược Sư hiện tại không tiện dùng giọng nói, lý do thì tất cả mọi người đều hiểu.
“Vậy ta nói đây, thế giới… Nói đúng ra là Trái Đất hiện thế sắp tiến vào giai đoạn sụp đổ rồi.” Tống Thư Hàng nhanh chóng gõ chữ.
Cần nói mọi việc nghiêm trọng lên chút mới có thể hấp dẫn lực chú ý của các tiền bối.
Vì vậy Tống Thư Hàng nói khả năng ‘xấu nhất’ ra trước.
Đông Phương Lục Tiên Tử: “Cái gì? 2012 lại tới nữa rồi ư?”
“Nếu như thế giới này bị hủy diệt, vậy chắc chắn có một phần nồi của Đông Phương Lục Tiên Tử, nhất định là cô đụng hư Trái Đất.” Cuồng Đao Tam Lãng lên tiếng.
Đông Phương Lục Tiên Tử: “Thư Hàng đã nói là nồi của hắn rồi cơ mà?”
[Hệ thống nhắc nhở: Đông Phương Lục Tiên Tử, Cuồng Đao Tam Lãng bị nhóm trưởng Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu cấm nói một phút.]
Hoàng Sơn tiền bối lặng lẽ lấy ra viên thuốc loại mới mà Dược Sư nghiên cứu, tách miệng Đậu Đậu ra, đút cho nó mấy viên. Chủ yếu là gần đây hắn uống thuốc đến nổi dạ dày khó chịu, cho nên bèn để Đậu Đậu uống thuốc thay hắn.
Chỉ cần bên tai có thể nghe được tiếng ‘nhấm nuốt viên thuốc’, Hoàng Sơn tiền bối lập tức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Đậu Đậu nhai đan dược, trên mặt chó hiện đầy vẻ tuyệt vọng.
Tiếp đó Hoàng Sơn Tôn Giả gửi tin nhắn vào nhóm: “Nói tiếp đi.”
“Chuyện đương kim Thiên Đạo biến đổi khác thường chắc các tiền bối đều biết đúng không? Hôm nay… những góc hẻo lánh trên thế giới mà mọi người không biết đã bắt đầu sụp đổ. Mà lúc thế giới sụp đổ sẽ có một con quái vật lột xác liên quan đến các đời Thiên Đạo hiện thân. Bây giờ, con quái vật lột xác đại biểu cho thế giới sụp đổ đã xuất hiện ở phụ cận Trái Đất hiện thế rồi. Khả năng xấu nhất: có lẽ Trái Đất sắp tiến vào thời kỳ sụp đổ.” Tống Thư Hàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, vạch ra hết toàn bộ những chuyện mình biết.
Hắn vừa nói xong, nhóm Cửu Châu số 1 trở nên im bặt.
Hồi lâu không ai đáp lời khiến Tống Thư Hàng suýt chút nữa cho rằng mình rớt mạng.
“Vốn tưởng rằng tin tức ngươi nói là đạn pháo, không ngờ ngươi ném thẳng đầu đạn hạt nhân xuống luôn.” Bắc Hà Tán Nhân nói.
Tống Thư Hàng đáp: “Nhưng tin tức này rất quan trọng, cho nên ta phải báo cho các vị tiền bối biết.”
Lệ Chi Tiên Tử suy nghĩ chu đáo, hỏi: “Nhưng việc này có nồi gì của ngươi? Ngươi đã làm gì?”
Bạch Hạc Chân Quân cùng lúc hỏi: “Đừng hoảng… Thực lực của quái vật kia mạnh bao nhiêu? Có đánh được không?”
“Vấn đề của Lệ Chi Tiên Tử và Bạch Hạc tiền bối, ta có thể cùng trả lời. Về thực lực của con quái vật kia, lần trước ta tiêu hao toàn bộ gia sản, ngay cả lông thú cũng hiến tế luôn mới miễn cưỡng chạy thoát thân khỏi tay nó.” Tống Thư Hàng trả lời. Đối phương dù sao cũng là ‘di vật Thiên Đạo’, và là thứ có liên quan đến Thiên Đạo, có lẽ ít nhất cũng là cấp Trường Sinh Giả.
“Ngươi đánh với nó rồi à?” Đậu Đậu hỏi.
“Không có, ta chỉ chạy thoát từ trong tay nó… Nhưng bước kế tiếp của quái vật là đi tới Trái Đất.” Tống Thư Hàng nói, trong này hiển nhiên có nguyên nhân của hắn.
“Bạch tiền bối đâu rồi?” Diệt Phượng Công Tử hỏi.
A Bạch: “Đây này, ta vẫn luôn nhìn màn hình. Ngoài ra, nồi của chuyện này cũng có phần của ta, là ta chôn Thư Hàng vào tường kép của phòng tối Thiên Đạo để bế quan.”
“Bạch tiền bối không cần tự trách, việc này thấy thế nào cũng đều do Tống Thư Hàng xấu quá, vậy nên mới hấp dẫn quái vật.” Bạch Hạc Chân Quân vội vàng nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Bạch đạo hữu, ngươi thấy thế nào?” Thất Tu Thánh Quân lên tiếng hỏi.
“Ừm, tuy rằng Thư Hàng là Huyền Thánh dỏm. Nhưng hắn toàn lực bộc phát, cộng thêm đồ vật trên người hắn thì dù đối phương là Trường Sinh Giả, hắn cũng có thể đọ sức mấy chiêu. Như vậy, chúng ta mặc định phỏng đoán quái vật kia có cấp bậc Trường Sinh Giả.” Bạch tiền bối trả lời.
Thảnh viên nhóm Cửu Châu số 1 lại trầm mặc một hồi.
Trong lúc không nhận ra, Thư Hàng tiểu hữu đã trưởng thành đến mức có thể đọ sức mấy chiêu với Trường Sinh Giả rồi à?
Quả thực như nằm mơ vậy.
A Bạch lại hỏi: “Thư Hàng, bao giờ quái vật kia sẽ giáng lâm?”
“Xế chiều hôm nay mới xuất hiện bên ngoài Trái Đất hiện thế. Nhưng dường như nó bị hạn chế, tạm thời không cách nào hành động. Nói không chính xác được lúc nào sẽ chính thức giáng lâm.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Vậy trước tiên mọi người đừng hoảng hốt, ta nghĩ biện pháp đi dò xét quái vật kia, tìm hiểu tình hình quân địch xem sao. Nhưng vì lý do an toàn, tốt nhất mọi người chuẩn bị di dời tài sản để ngừa ngộ nhỡ đi nhé.” Bạch tiền bối hồi đáp.
Hắn nắm giữ lực lượng không gian nên là người thích hợp nhất để đảm nhiệm công việc dò xét, hơn nữa hắn cũng không cần dùng bản tôn để làm, nếu chỉ thử dò xét thì có rất nhiều phương án an toàn.
Có Bạch tiền bối ra mặt, nội tâm phần lớn các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 đều yên ổn hơn nhiều.
Nói đến lực lượng không gian, Bạch tiền bối lập tức nghĩ tới một việc.
“Đúng rồi Thư Hàng, ta có một món bảo vật, là một trận bàn màu vàng, đã chuyển dời đến thế giới hạch tâm của ngươi. Ngươi mang nó theo bên người, tốt nhất là mang mọi lúc mọi nơi nhé.” Bạch tiền bối lại bổ sung.
Bạch tiền bối mua một bộ bí thuật không gian có tên Thánh Viên Luyện Giới từ chỗ của đại lão cái gì cũng có thể bán. Sau khi truyền thừa bí thuật xong thì lưu lại trận bàn này.
Trận bàn này là một món bảo vật, sau khi trải qua luyện chế, chỉ cần mang theo bên người mỗi ngày là có cơ hội thức tỉnh một thiên phú nhỏ hệ không gian.
Tống Thư Hàng nghe vậy, mắt sáng lên. Bảo vật, màu vàng, mang theo mọi lúc mọi nơi, thứ này chắc chắn là bùa hộ mệnh!
Chẳng lẽ Bạch tiền bối thấy hắn gần đây khá là xúi quẩy, cho nên chế tác bùa hộ mệnh may mắn cho hắn?
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng mở thế giới hạch tâm ra, quả nhiên phát hiện trận bàn màu vàng kia.
Ể? Không phải bùa hộ mệnh, mà là một món pháp khí?
Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát bèn thu trận bàn này vào trong đan điền bản mệnh của mình, dùng lực lượng linh hồ tưới nhuần trận bàn.
Dưới tình huống bình thường, sau khi tu sĩ lục phẩm tấn chức thất phẩm, linh hồ hóa thành hạt sen, sinh ra nguyên anh. Sau đó linh hồ sẽ biến mất.
Nhưng kình đan bản mệnh của Tống Thư Hàng được Long Phù Chuyển Sinh hồi sinh, nguyên anh và kim đan cùng tồn tại, cho nên linh hồ bản mệnh cũng không biến mất mà cùng tồn tại với nguyên anh.
Hơn nữa, hiệu quả tưới nhuần pháp khí của linh hồ cấp thất phẩm càng mạnh mẽ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận