Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2306: Ngươi Khiến Ta Khó Chịu Trong Chốc Lát, Ta Sẽ Khiến Người Không Vui Cả Đời!

Chương 2306: Ngươi Khiến Ta Khó Chịu Trong Chốc Lát, Ta Sẽ Khiến Người Không Vui Cả Đời!
Sau khi chuyển trận bàn màu vàng đến linh hồ, để nó trấn áp đan điền, Tống Thư Hàng cảm thấy dường như toàn thân đều trở nên nhẹ nhõm, giống như nhận được chúc phúc, điềm xấu đều rời khỏi hắn.
Nhưng mà… loại cảm giác này hẳn là tác dụng tâm lý.
Gần đây trong lòng hắn đặc biệt hiểu rõ.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân của ‘nhận rõ chính mình’.
“Đúng rồi, còn có một việc. Các tiền bối, các ngươi có tin tức liên quan đến sào huyệt của Vô Cực Ma Tông không? Hoặc có thủ đoạn cưỡng ép đọc lấy tin tức trong đầu tu sĩ hay không?” Tống Thư Hàng lại hỏi một câu.
“Tu vi của người bị đọc tin tức chênh lệch với ngươi bao nhiêu?” Thất Tu Thánh Quân hỏi.
“Cảnh giới tứ phẩm.” Tống Thư Hàng trả lời.
Bởi vì An Tri Ma Quân độ kiếp thất bại, còn chưa thăng lên ngũ phẩm. Lại nói, trước đây An Tri Ma Quân túm hắn như túm một con gà con. Chứng sợ độ cao của Tống Thư Hàng có một nửa là nồi của hắn.
Thất Tu Thánh Quân trả lời: “Nếu là cảnh giới tứ phẩm, lấy cảnh giới thất phẩm của ngươi bây giờ, dùng thủ đoạn đọc lấy ký ức bình thường trên thị trường là có thể đọc được rất nhiều ký ức rồi. Suy cho cùng chênh lệch tinh thần lực đặt ở đó, không cần kỹ xảo gì đâu.”
Sau khi cấm nói vừa kết thúc, Đông Phương Lục Tiên Tử lập tức nhịn không được nhắc nhở: “Tiền bối, Thư Hàng chắc chắn không biết thủ đoạn đọc lấy ký ức bình thường.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Liên quan tới Vô Cực Ma Tông, gần đây không phải bọn chúng đang làm ‘nhập ma bài’ à, hình như muốn thu nhận một nhóm tán tu, hẳn là có hoạt động lớn gì đó.” Tô Thị A Thất nói: “Ngoài ra… có lẽ vị trí tông môn chân chính của Vô Cực Ma Tông giống như Thiên Nhai Vân Du Tự vậy, nằm giữa hiện thế và bán vị diện, có thể ngẫu nhiên xuất hiện ở các nơi trên thế giới. Muốn tìm ra cũng không dễ dàng.”
A Bạch: “Thủ đoạn đọc ký ức, ‘thuật xóa ký ức’ mà ta dạy cho ngươi cũng có thể làm được. Pháp thuật kia rất tiện lợi, lúc ngươi sử dụng thì đừng chọn ‘xóa’, chọn ‘đọc’ là làm được thôi. Có thể thử xem.”
“Thuật xóa ký ức có thể làm được ư? Tốt quá, Bạch tiền bối, ta lập tức thử xem.” Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
Sau khi cất di động, hắn nhìn bốn phía.
Lúc này hắn đã bay một mạch ra khỏi vị trí khu Giang Nam, tới gần khu vực núi sâu ít người sinh sống.
Ở vị trí này, dù cho cầu di vật Thiên Đạo đột nhiên giáng lâm và khóa vị trí của hắn thì cũng sẽ không cuốn người bình thường vào trong tai họa.
Tống Thư Hàng vung tay lên, một thanh đao gỗ thánh ấn đâm vào mặt đất, cắm sâu xuống lòng đất. Để tiện hành động, hắn quyết định mỗi khi đến một vị trí thích hợp thì sẽ cắm một tọa độ, tiện cho tương lai tiến hành bước nhảy không gian.
Tiếp đó, sau khi suy nghĩ chốc lát, Tống Thư Hàng lại lấy song đao Ô Tặc Bạo Quân trong pháp khí bản mệnh ra, treo một thanh đao gỗ thánh ấn trên mỗi bên đao, dùng ngự đao thuật đưa chúng nó vào vũ trụ. Khó khăn lắm mới nắm giữ được phương thức dùng đao gỗ thánh ấn ghi lại tọa độ bước nhảy không gian, đương nhiên phải lợi dụng thủ đoạn này hết mức rồi.
Nếu như cầu di vật Thiên Đạo giáng xuống sẽ lấy hắn làm tọa độ, vậy hắn có thể thông qua đao gỗ thánh ấn nhảy vào vũ trụ trong nháy mắt, dẫn cầu di vật Thiên Đạo rời đi.
“Dùng hết khả năng của mình thôi.” Tống Thư Hàng nghĩ bụng.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, thân hình hắn lẩn vào trong thế giới hạch tâm.


Trong thế giới hạch tâm.
An Tri Ma Quân sớm đã tỉnh dậy từ trong hôn mê, nhưng bởi vì thương thế thiên kiếp, bây giờ hắn còn suy yếu không cách nào hành động được. Kỳ thực, dù vết thương của hắn có khôi phục thì cũng không có bất kỳ hiệu quả gì.
Bởi vì hiện tại hắn đã bị dời đến một nơi ở mới: Tỏa Tiên ngục.
Ngay cả bí cảnh ‘mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ’ mà Phượng Nghi Cầm Chủ và thành viên Thiên Đình viễn cổ thu thập được đặt ở Thú Tu giới kia cũng bị Bạch tiền bối dùng bí pháp Thánh Viên Luyện Giới chuyển dời vào đây.
Tỏa Tiên ngục là nơi mà ngay cả Trường Sinh Giả cũng bị vây hãm trong chốc lát.
Nói thật, vào thời đại Thiên Đình viễn cổ, có thể bị nhốt vào Tỏa Tiên ngục chính là việc đặc biệt trâu bò. Chỉ có đại lão một phương mới bị đưa vào đó.
An Tri Ma Quân ngồi xụi lơ ở một góc trong Tỏa Tiên ngục.
Nhìn ngục giam đáng sợ này, trong lòng An Tri Ma Quân tràn đầy tuyệt vọng.
Bá Tống Huyền Thánh còn đáng sợ hơn tưởng tượng của mọi người.
Loại danh tiếng như nghìn năm đệ nhất thánh căn bản không đủ để thể hiện một phần vạn sự khủng bố của đối phương.
Nói thật, đến bây giờ An Tri Ma Quân còn không cách nào liên hệ thiếu niên gà con hắn bắt được xưa kia với Bá Tống Huyền Thánh của hiện tại.
Công Tử Hải và Chính Năng đã từng suy đoán, bọn họ cảm thấy Tống Thư Hàng nhỏ yếu lúc trước là ngụy trang của Bá Tống Huyền Thánh khi rèn luyện ở hồng trần.
Nhưng lúc An Tri Ma Quân cẩn thận hồi tưởng lại thì cứ cảm thấy không thích hợp, có rất nhiều chi tiết không liên kết với nhau.
Nghĩ tới nghĩ lui, An Tri Ma Quân cảm thấy khả năng gần chân tướng hơn là… Bá Tống Huyền Thánh bị đoạt xá.
Hoặc là, hắn là đại năng viễn cổ chuyển sinh, sau khi trưởng thành thì rốt cuộc cũng thu hồi truyền thừa và công lực thuộc về mình?
Cộp cộp cộp ~
Lúc này, phương xa truyền đến một loạt tiếng bước chân.
“An Tri đạo hữu, đã lâu không gặp.” Tống Thư Hàng đi tới bên cạnh Tỏa Tiên ngục, mỉm cười nhìn An Tri Ma Quân.
An Tri Ma Quân thoi thóp ngẩng đầu lên.
“Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.” Tống Thư Hàng nói.
An Tri Ma Quân trầm mặc không nói, không gật đầu cũng không lắc đầu.
“Ngươi biết tổng bộ của Vô Cực Ma Tông nằm ở đâu không?” Tống Thư Hàng dò hỏi.
Sau khi An Tri Ma Quân trầm mặc chốc lát thì lắc đầu đáp: “Bá Tống tiền bối ngươi xem trọng ta quá rồi, loại đệ tử tứ phẩm như ta căn bản không cách nào tiếp xúc được tới ‘hạch tâm’ của Vô Cực Ma Tông. Rốt cuộc tổng bộ thần bí khó lường nằm ở đâu, ta không cách nào biết được.”
Tống Thư Hàng: “Thật sự không biết à?”
“Hoàn toàn là thật.” An Tri Ma Quân nói. ‘Ma Hầu phong’ nơi mà ba người hắn, Công Tử Hải và Chính Năng đang tu luyện cũng chỉ là phong thứ sáu mươi chín trong Vô Cực Ma Tông mà thôi.
Đừng nói tới hạch tâm của Vô Cực Ma Tông, xếp hạng của nó trong các phong cũng không cao.
Đối với đệ tử của phân đà Vô Cực Ma Tông, vị trí của Ma Hầu phong đã là vị trí ‘tổng bộ’ Vô Cực Ma Tông. Nhưng trong lòng hắn biết nơi đó không phải tổng bộ gì cả.
Hắn, Công Tử Hải và Chính Năng bỏ ra mọi nỗ lực và mọi giá, muốn ngưng tụ ra kim đan bảy long văn thậm chí là tám long văn chính là vì có thể đạt được địa vị cao hơn trong Vô Cực Ma Tông, tiến vào hạch tâm Vô Cực Ma Tông chân chính.
Sau đó mới có cơ hội tiếp xúc với kế hoạch lớn mà Công Tử Hải nói đến, thu được nhiều tài nguyên và kỳ ngộ hơn.
“Bia đá tiền bối cảm thấy độ tin cậy của những lời này là bao nhiêu?” Tống Thư Hàng cúi đầu hỏi.
“Dưới tình huống bình thường, ngươi đi tin lời nói xằng của đệ tử Ma Tông là thua rồi.” Bia đá đạo hữu nói trắng ra.
“Cũng đúng.” Tống Thư Hàng nói.
An Tri Ma Quân: “…”
Lúc này đây, An Tri rốt cuộc cũng cảm nhận được tầm quan trọng của lời đồn đãi.
“Là thật hay giả, cứ để ta tự mình xem xét vậy.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Ý niệm khẽ động, hắn cửa Tỏa Tiên ngục mở ra.
An Tri Ma Quân lúc này tựa như một con gà con đang run lẩy bẩy, không có lực phản kháng.
Tình thế đảo ngược.
Dù là ai cũng không cách nào bảo đảm, thiếu niên bị bắt lấy như con gà con hôm nay, ngày nào đó trong tương lai có thể làm phản, bắt lấy bản thân như con gà con hay không.


Bên kia.
Trong vũ trụ.
Cầu di vật Thiên Đạo hiện đang tiến thoái lưỡng nan.
Đầu tiên, pháp tắc Thiên Đạo ở hiện thế chưa tan vỡ, sau khi nó tiến vào hiện thế thì cảm thấy như sắt thép bị đúc khuôn vậy, nửa bước khó đi.
Thêm vào đó, nó phát hiện ‘hạch tâm’ mà mình khó khăn lắm mới lấy được lại bị một luồng ý chí cường đại khóa mục tiêu.


Thế giới Cửu U.
Thân thể của đại lão quả cầu béo căng phồng lên, hiển nhiên đang trong trạng thái nổi xung thiên. Vật thí nghiệm hạch tâm khó khăn lắm nó mới tạo ra được lại bị người khác cuỗm mất.
Chết tiệt, là ai làm?
“Bất kể là kẻ nào, dám cuỗm mất vật thí nghiệm hạch tâm của ta, đừng mơ mà sống yên.”
Ngươi khiến ta khó chịu trong chốc lát, ta sẽ khiến ngươi không vui cả đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận