Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2310: Ngươi Đã Trưởng Thành Rồi

Chương 2310: Ngươi Đã Trưởng Thành Rồi
Có quỷ mới muốn luyện hóa di vật Thiên Đạo vào chiếc giày ấy!
Nếu thật sự phải luyện hóa thứ này vào chiếc giày, vậy chiếc giày này nên lấy tên là gì đây?
Bá Tống đạp thi thể Thiên Đạo dưới chân ư?
Cái tên này quá kiêu ngạo, hơn nữa nếu mệnh cách không đủ cứng thì lấy cái tên này sợ rằng sẽ giảm thọ mất.
Quan trọng hơn chính là, giày chỉ có một chiếc bên chân trái, điều này khiến kẻ có chút chứng ép buộc như hắn rất khó chịu.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, Tống Thư Hàng lấy túi thu nhỏ một tấc ra, bỏ giày vào trong đó. Tiếp đó định bỏ nó vào trong vòng tay pháp khí. Nhưng chiếc giày có thêm một chút di vật Thiên Đạo thì lại không cách nào nhét nó vào trong vòng tay pháp khí được.
Mà Tống Thư Hàng lại không muốn bỏ nó vào thế giới hạch tâm.
Thế giới hạch tâm vô cùng quan trọng với hắn, là một trong những bí mật lớn nhất của hắn. Nếu như bỏ chiếc giày này vào thế giới hạch tâm, lỡ như bị di vật Thiên Đạo thuận thế theo đến, khóa được vị trí của thế giới hạch tâm thì phiền lắm.
Lẽ nào cứ mang trên người như vậy?
[Đưa nó đến thế giới Tà Liên.] Đột nhiên, giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
“Ể?” Tống Thư Hàng sửng sốt.
Không phải Bạch tiền bối two nói hôm nay sẽ không để ý tới hắn ư? Bây giờ cách rạng sáng còn một lúc, tại sao lại chủ động liên hệ với hắn vậy nhỉ?
Bạch tiền bối two tsundere ư ~
* người có bề ngoài lạnh lùng ương ngạnh nhưng nội tâm tràn đầy tình cảm.
Đương nhiên, ý nghĩ này Tống Thư Hàng thậm chí không dám ‘chuyển qua đầu óc’, lúc vừa hiện lên đã lập tức bị đè sâu dưới đáy lòng.
Bởi vì một khi ý tưởng này ‘chuyển qua đầu óc’ thì rất có thể sẽ bị Bạch tiền bối two đọc được.
[Bạch tiền bối có hứng thú với chiếc giày này à?] Tống Thư Hàng nghiêm túc hỏi trong đầu.
Bạch tiền bối two: [Ta có hứng thú đối với một chút di vật Thiên Đạo trên chiếc giày của ngươi, đừng nói nhảm, đưa nó tới thế giới Tà Liên đi.]
[Tuân lệnh.] Tống Thư Hàng chui vào thế giới hạch tâm, sau đó đến thế giới Tà Liên.
Trong sào huyệt của quả cầu béo ở thế giới Tà Liên.
Bản thể của Bạch tiền bối two… đang nằm bò trên đỉnh trụ phong ấn.
Bên trong trụ phong ấn, phân thân nghiên cứu khoa học của Bạch tiền bối two đang yên tĩnh đọc sách, tay kia còn đang tính toán gì đó. Cho dù ở trạng thái phong ấn, phân thân nghiên cứu khoa học của Bạch tiền bối two vẫn cần lao giỏi giang như trước.
Tống Thư Hàng nhìn về phía đỉnh trụ phong ấn.
Bạch tiền bối two muốn làm gì vậy?
Sau khi suy nghĩ chốc lát…
“Chẳng lẽ ngủ trên đỉnh cây cột thì thoải mái hơn à?” Tống Thư Hàng ngộ ra chân lý.
“Ta không phải mèo yêu, làm sao có thể cảm thấy đỉnh cột thoải mái được chứ?” Bạch tiền bối two bản thể liếc trắng mắt nói: “Ta chỉ đang thử dùng Dưỡng Đao thuật đối với trụ phong ấn, xem xem nó có thể mở cửa cho ta không. Kết quả làm cả ngày, cái rắm cũng không có.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Trên lý thuyết thì Dưỡng Đao thuật của ta không hề khác của ngươi, dựa vào cái gì mà trụ phong ấn không ăn Dưỡng Đao thuật của ta?” Bạch tiền bối two bất mãn nói.
Tống Thư Hàng tiến đến, đưa chiếc giày chiến Bá Tống + 10 cho Bạch tiền bối two, sau đó vươn tay đặt lên trên trụ phong ấn, liên tục trượt mười phát Dưỡng Đao thuật.
Trụ phong ấn lập tức trở nên càng sáng hơn, hào quang chói lọi.
Hào quang bảy màu rực rỡ này quả thực có thể so với hiệu quả trượt suốt đêm của Bạch tiền bối two!
Bạch tiền bối two tức giận điên cuồng đập lên trụ phong ấn.
Đồng thời, Tống Thư Hàng cảm thấy mức độ hảo cảm của trụ phong ấn với mình thoáng cái đã tăng vọt lên.
Giống như, dường như… tất cả giá trị hảo cảm mà Bạch tiền bối two trượt cả buổi sáng đều quy về người hắn vậy?
Cho nên hiệu quả của vẻn vẹn mười phát Dưỡng Đao thuật đã sánh được với hiệu quả cả đêm.
Tống Thư Hàng lẳng lặng thu bàn tay về.
Chuyện này không cần nói cho Bạch tiền bối two biết mới tốt.
Tránh cho hôm nay bản thân phải dùng đến đại trận hồi sinh ở thế giới Cửu U.
“Chiếc giày này là của ngươi đúng không?” Bạch tiền bối two trên trụ phong ấn lên tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Xem ra cầu di vật Thiên Đạo đã dùng chính chiếc giày này để khóa vị trí của ngươi.” Bạch tiền bối two lên tiếng: “Hiện tại chiếc giày này đã đến tay ta, như vậy nó không cách nào khóa mục tiêu và quấy rối ngươi từ xa nữa rồi. Vận khí của ngươi không tệ, xem như giải quyết được một hậu hoạn.”
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Chờ chút, không có chiếc giày này, cầu di vật Thiên Đạo không cách nào định vị tọa độ của hắn ư?
Vậy kế hoạch hắn muốn dùng bản thân làm tọa độ hấp dẫn cầu di vật Thiên Đạo đến Vô Cực Ma Tông không phải phá sản rồi ư?
Kế hoạch của hắn lại chết từ trong trứng nước à?
“Nhìn nét mặt của ngươi trông rất đáng tiếc nhỉ… Ngươi muốn làm gì cầu di vật Thiên Đạo?” Bạch tiền bối two ngồi chồm hổm trên trụ phong ấn, dò hỏi.
“Không có gì, như vậy cũng tốt. Tránh cho ta không khống chế được, không cẩn thận chơi quá mức rồi ngủm luôn.” Tống Thư Hàng chậm rãi nói.
Số Hamster vốn đang nhai trái cây giật nảy mình, trái cây trong tay cũng rớt luôn.
Nó chạy nhanh đến bên tai Bạch tiền bối two, nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, có phải số Bá Tống bị đoạt xá rồi không?”
Tống Thư Hàng: “…”
“Bạch tiền bối, ngoại trừ đánh chính diện ra, còn có phương án gì để đối phó cầu di vật Thiên Đạo không vậy?” Tống Thư Hàng ngẩng đầu dò hỏi.
“Chờ sau khi ngươi ít nhất đạt tới cảnh giới Kiếp Tiên thì hẵng phiền não vấn đề này.” Bạch tiền bối lắc chiếc giày chiến Bá Tống + 10: “Nhưng về phần nhược điểm của di vật Thiên Đạo, ta có thể nghiên cứu một chút.”
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn sào huyệt của quả cầu béo trên trần nhà, tự lẩm bẩm: “Nếu như… cầu di vật Thiên Đạo ngoài hiện thế kia đột nhiên bị người ta tiêu diệt thì tốt quá.”
Nói rồi, khóe mắt của hắn không ngừng liếc về phía Bạch tiền bối two.
“Ngươi đừng hi vọng ta đi làm chuyện này.” Bạch tiền bối two híp mắt cười nói: “Đừng có mà mơ.”
Tống Thư Hàng cười gượng một tràng.
“Ngươi đã trưởng thành rồi, bây giờ đã là Tôn Giả thất phẩm, đừng có chuyện gì cũng đều dựa vào tiền bối để giải quyết. Ngươi hẳn nên tự mình giải quyết vấn đề.” Bạch tiền bối two ngáp một cái.
“Nhưng mà viện binh chẳng phải cũng là một loại cách giải quyết vấn đề ư?” Tống Thư Hàng trả lời.
“Cút ~” Bạch tiền bối two cả giận nói.
Số Hamster: “Chít ~”
“Kỳ thật trong lòng ta có một phương án, nhưng cần chút thời gian.” Tống Thư Hàng lên tiếng, dứt lời, hắn duỗi tay đặt lên trụ phong ấn, mạnh mẽ trượt hơn mười phát Dưỡng Đao thuật.
Hi vọng mức độ hảo cảm giữa mình và trụ phong ấn tăng lên nhanh hơn một chút.
************
Ngày hôm sau, lúc sáng sớm.
Giọt nước ‘cầu di vật Thiên Đạo’ trong vũ trụ ở hiện thế rốt cuộc bắt đầu dung hợp.
Giọt nước rải rác bốn phía tụ về phía trung tâm.
Hiệu quả áp chế của ‘pháp tắc Thiên Đạo’ đối với cầu di vật Thiên Đạo bắt đầu giảm xuống.
‘Phi kiếm dùng một lần’ mà Bạch tiền bối để lại tại chỗ giám thị được một màn này, trước tiên đã truyền hình ảnh về.
Cũng trong lúc đó.
Tống Thư Hàng đã đi đến phụ cận Vô Cực Ma Tông đang lặng lẽ tìm một nơi để cắm tai mắt. Dù không còn cách nào hấp dẫn di vật Thiên Đạo qua đây, nhưng cắm tai mắt ở bên cạnh Vô Cực Ma Tông cũng không hại gì.
Đúng lúc này, mỹ nhân rắn công đức truyền hình ảnh tới.
Là cảnh tượng trong vũ trụ ở hiện thế.
Thân thể vỡ nát của cầu di vật Thiên Đạo bắt đầu ngưng tụ…
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, da đầu Tống Thư Hàng căng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận