Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2315: Ta phục ngươi rồi!

Chương 2315: Ta phục ngươi rồi!
“Thế mà hiệu quả thật?” Bạch tiền bối two nháy mắt.
Đây chính là cầu di vật Thiên Đạo đó! Nói thế nào thì nó cũng có dính líu tới Thiên Đạo mà, sao đến máu của Tống Thư Hàng cũng không chịu nổi thế?
Theo phản hồi từ thí nghiệm của A Bạch hiện thế, có vẻ chỉ cần là máu tu sĩ thì đều có hiệu quả với cầu di vật Thiên Đạo.
Bao nhiêu sự cao siêu của cầu di vật Thiên Đạo đã biến mất bằng sạch chỉ trong vài nốt nhạc.
“Nếu cứ là máu tu sĩ đều có hiệu quả với cầu di vật Thiên Đạo, vậy thì mỗi người hiến một ít máu vẩy đầy mặt nó đi?” Tống Thư Hàng suy tư rồi nói.
“Hẳn là không đơn giản như vậy. Nếu máu của tất cả tu sĩ đều có hiệu quả với cầu di vật Thiên Đạo thì nó quá thấp kém rồi. Ba tu sĩ nhân loại cùng làm thí nghiệm với Bạch hiện thế có chỗ nào đặc biệt không?” Bạch tiền bối two nói.
“Người cùng làm thí nghiệm với Bạch tiền bối gồm có Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối, Linh Điệp Thánh Quân và Thất Tu Thánh Quân. Nếu muốn nói đến chỗ đặc biệt thì…” Tống Thư Hàng trả lời: “Vân Tước Tử tiền bối là chủ nhân của khúc xương bất hủ, Thất Tu tiền bối từng là người nắm giữ Cửu Tu Phượng Hoàng đao, Linh Điệp tiền bối thì ta chưa nghĩ ra điểm nào đặc biệt.”
“Linh Điệp Thánh Quân là phụ thân của Vũ Nhu Tử đúng không?” Xích Tiêu Kiếm tâm ma hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Đúng rồi.”
“Ta cảm thấy Linh Điệp Thánh Quân chắc chắn cũng phải là một người vô cùng đặc biệt thì mới sinh ra được đứa con như Vũ Nhu Tử tiểu tiên tử.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma trầm giọng nói. Nó phải tâng bốc Vũ Nhu Tử da đen một chút mới được.
Nếu không, chẳng lẽ những người khác thì đặc biệt còn phụ thân của Vũ Nhu Tử thì chẳng có điểm nào hơn người ư?
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối suy đoán: “Có lẽ phải là máu của tu sĩ Huyền Thánh bát phẩm trở lên, hoặc là máu của tu sĩ có năng lực đặc biệt mới có hiệu quả với cầu di vật Thiên Đạo. Chúng ta phải thí nghiệm thêm thì mới có thể kiểm chứng cụ thể được.”
Thậm chí muốn đạt hiệu quả này còn cần nhiều tiền đề khác. Ví dụ như chủ nhân của máu đó phải là sinh linh của hiện thế chứ không thể là sinh vật của Cửu U, ngay đến máu của tinh tinh tướng quân từng là sinh linh hiện thế chuyển hóa thành sinh vật Cửu U cũng không có tác dụng.
“Vậy để ta tìm mấy vị đạo hữu và tiền bối khác thử xem.” Tống Thư Hàng nói.
Khi họ đang nói chuyện thì cục diện trong vũ trụ lại có biến.
Thông qua con mắt của mỹ nhân rắn công đức, Tống Thư Hàng nhìn thấy cầu di vật Thiên Đạo đang hạ xuống theo chiều thẳng đứng đột nhiên thay đổi quỹ tích.
Pháp thuật phòng ngự của Đông Qua Thánh Quân cực kì đáng tin cậy, chồng chất hết lớp này đến lớp khác. Cầu di vật Thiên Đạo bị pháp tắc hiện thế áp chế đột phá nó với tốc độ vô cùng chậm chạp.
Thậm chí khi cầu di vật Thiên Đạo đột phá được một tầng phòng ngự thì Đông Qua Thánh Quân đã có thể bổ sung thêm hai, ba tầng.
Chuyên gia phòng ngự, danh bất hư truyền.
Nhưng mọi người còn chưa kịp reo hò thì trên cầu di vật Thiên Đạo bỗng mọc ra một đôi cánh khổng lồ.
Đông Qua Thánh Quân: “!!!”
Sau đó, cầu di vật Thiên Đạo vỗ cánh bay lên.
Nó lượn quanh một vòng, tránh tầng tầng lớp lớp phòng ngự mà Đông Qua Thánh Quân bày ra, đổi sang đường khác tiếp tục hạ xuống.
Cây xê dịch thì chết, cầu xê dịch thì sống!
“Má! Đúng như suy đoán của ta. Không biết thứ khốn kiếp kia dùng thủ đoạn gì, mà sau khi vượt qua Thực Tại Ảo nó còn linh hoạt hơn.” Phúc Hắc Tôn Giả cắn răng nói.
[Đông Qua đạo hữu, dùng máu phun nó!” Đúng lúc này, giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên trong đầu Đông Qua Thánh Quân.
Đó là giọng nói được Tống Thư Hàng truyền lại cho Đông Qua Thánh Quân thông qua mỹ nhân rắn công đức.
Lúc này có bệnh thì vái tứ phương, có thử trăm đường cũng chết ai đâu.
“Bá Tống đậu hữu?” Đông Qua Thánh Quân sững ra.
Giọng nói này đúng là Bá Tống rồi!
Đã thế thì thử xem sao!
Đông Qua Thánh Quân luôn tin tưởng vào Bá Tống.
“Lấy máu phun nó!” Đông Qua Thánh Quân truyền âm nhóm.
Sau đó hắn lướt nhanh về phía trước, đuổi theo sau mông cầu di vật Thiên Đạo, phun cho nó một ngụm máu tươi.
Thân là tu sĩ cấp cao, phun máu chính là thao tác cơ bản của bọn họ. Có không ít pháp thuật và phù chú liều mạng cần phải phối hợp với động tác “phun một ngụm tinh huyết” mà.
Nghe thấy lời truyền âm của Đông Qua Thánh Quân, một đoàn tu sĩ sau lưng hắn nhao nhao đuổi theo cầu di vật Thiên Đạo, duy trì khoảng cách gần nhất mà mình chịu đựng được rồi phun máu về phía nó.
Cảnh tượng… vừa tanh máu lại vừa cục súc.
Một quả cầu mọc cánh khổng lồ bay phía trước.
Một đoàn tu sĩ đuổi theo sau phun nước miếng… à không, là máu tươi.
Máu của bọn họ ngưng tụ thành mũi tên, cột máu, sợi tơ, lưới máu… muôn hình muôn vẻ. Mỗi một đòn phun máu đều ẩn chưa linh lực khiến máu tươi ở giữa vũ trụ vẫn ngưng tụ không tan, bắn mạnh về phía trước.
Cái mông của cầu di vật Thiên Đạo (được phỏng đoán từ vị trí của cánh) nhuộm đẫm máu tươi.
Cảnh tượng kì dị đến cùng cực.
Đồng thời, kết quả cũng hiện ra trước mắt bọn họ.
Chẳng có hiệu quả gì!
Dù là máu của Đông Qua Thánh Quân hay của tu sĩ các hệ khác thì đều không có mảy may tác dụng đối với cầu di vật Thiên Đạo.
Thậm chí sau khi bị phun máu thì cầu di vật Thiên Đạo còn bay nhanh hơn.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã đụng vào tầng khí quyển.
Vừa bay, nó còn vừa điều chỉnh góc độ một cách tinh vi để hướng thẳng đến mục đích là khu vực Giang Nam của Hoa Hạ.
Đó là vị trí cuối cùng của Tống Thư Hàng mà nó xác định được khi mất đi giày chiến Bá Tống.
Bây giờ không thể xác định được vị trí của Tống Thư Hàng nữa, nó quyết định nhắm thẳng tới nơi này.
“Bá Tống, ta phục ngươi rồi!” Đông Qua Thánh Quân phát rồ thốt lên.
“Từ từ đã… quả cầu kia hạ xuống khu vực Giang Nam, đó là đạo tràng của Bá Tống Huyền Thánh mà!” Phúc Hắc Tôn Giả đột nhiên thốt lên.
Đông Qua Thánh Quân sững sờ: “Chẳng lẽ Bá Tống Huyền Thánh bảo ta phun máu vào quả cầu là để đánh dấu, dẫn đường nó đến đạo tràng của mình ư?”

Trong thế giới Tà Liên.
“Không có hiệu quả. Máu của tu sĩ và Huyền Thánh bình thường đều không có hiệu quả gì với cầu di vật Thiên Đạo.” Tống Thư Hàng vừa điên cuồng thi triển Dưỡng Đao thuật bằng cả hai tay với trụ phong ấn vừa nói gấp gáp.
Hiện tại, cầu di vật Thiên Đạo đã hạ xuống vị trí địa khu Giang Nam.
Thời gian đã gấp lắm rồi.
“Quả nhiên, cả ngươi và ba tu sĩ con người kia đều có điểm đặc biệt.” Bạch tiền bối two nói.
“Thư Hàng, ngươi có ở địa khu Giang Nam không? Ta chuyển máu của ta và Vân Tước Tử Tiên Tử cho ngươi đây.” Lúc này, giọng nói của Bạch tiền bối vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
Chi viện của Bạch tiền bối đến thật kịp thời.
“Ta sẽ nhờ Tạo Hóa Tiên Tử nhận thư ở Giang Nam.” Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp.
Đồng thời, hắn vươn tay về phía Bạch tiền bối two: “Bạch tiền bối, cho ta sờ ngài một cái.”
Bạch tiền bối two: “???”
Tống Thư Hàng cố gắng giơ tay, chạm vào cánh tay của Bạch tiền bối two một cái.
Một khắc sau, người hắn toác ra hàng trăm vết thương, máu tươi phun ra như suối. Đó là hậu quả của bí pháp giám định.
Tóc ngố của Sở các chủ cuộn một cái, thu thập tất cả máu của Tống Thư Hàng lại.
“Chuyện sau đó phải làm phiền Sở tiền bối rồi.” Tống Thư Hàng thều thào nói, mà ánh sáng của Dưỡng Đao thuật vẫn không hề dừng lại.
“Cứ giao cho ta, ta sẽ chuyển máu của ngươi cho Tạo Hóa Tiên Tử.” Sở các chủ trả lời.
Máu của Bạch tiền bối + Vân Tước Tử tiền bối + Tống Thư Hàng, chỉ cần chúng có hiệu quả với cầu di vật Thiên Đạo thì ít nhất có thể ngăn nó trên bầu trời Giang Nam một chút thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận