Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2318: Đồ ti tiện, dám dùng đao của ta đâm ngựa của ta!

Chương 2318: Đồ ti tiện, dám dùng đao của ta đâm ngựa của ta!
Khi Tống Thư Hàng chui ra khỏi thế giới hạch tâm và hiện thân, cầu di vật Thiên Đạo đang điên cuồng phóng xuống đột nhiên dừng khựng lại.
Nó ngửi thấy khí tức của cái kẻ mà nó đang đau khổ tìm kiếm.
Trên mình cầu di vật Thiên Đạo phát ra một âm phù ngôn ngữ cổ quái. Đây cũng là kí hiệu ngôn ngữ có ý nghĩa đầu tiên của nó từ lúc lên sàn đến giờ.
Đáng tiếc là chẳng ai hiểu nó muốn nói gì cả.
Coong!
Cùng lúc đó, hai tay của Tống Thư Hàng và hai mươi cánh tay tóc của hắn ôm trụ phong ấn tỏa hào quang thần khí bảy màu nện thẳng vào cầu di vật Thiên Đạo.
Cường độ của trụ phong ấn không phải dạng vừa. Gì thì gì nó cũng là thứ có thể vây khốn chúa tể Cửu U cả vạn năm.
Đồng thời, trừ đỉnh cột, toàn thân trụ phong ấn đểu mang hiệu quả lá chắn lôi điện. Trừ khi cày đầy điểm thân mật với nó như Tống Thư Hàng, nếu không ai tiếp xúc với nó cũng bị luồng lôi điện kinh khủng đó đánh cho tê liệt.
Tạch tạch tạch, tia điện bùng lên.
Thân thể của cầu di vật Thiên Đạo bị nện móp một mảng, đồng thời hiệu quả lá chắn lôi điện cũng ảnh hưởng tới nó, khiến toàn thân nó lập lòe ánh điện.

[Bá Tống Huyền Thánh! Cuối cùng Bá Tống tiền bối cũng đến rồi!]
[Được cứu rồi, thành phố này được cứu rồi!]
[Không biết quả cầu lớn này có đẻ ra cầu con không nhỉ?]
[Cho nó mang thai rồi cho nó sảy thai luôn!]
Khi nhìn thấy Tống Thư Hàng, trong đầu các vị tu sĩ đều xuất hiện những suy nghĩ phức tạp xen lẫn cảm giác đắng chát.
Tiếc rằng Bá Tống Huyền Thánh không định sử dụng Cường Giả Giám Định thuật với cầu di vật Thiên Đạo… bởi vì trước kia dùng rồi, không ăn thua gì hết!
Hiệu quả gây tê liệt của lá chắn lôi điện trên trụ phong ấn dường như cũng có hiệu quả đối với cầu di vật Thiên Đạo.
Thân hình nó dừng cứng ngắc giữa không trung, toàn thân nhập nhằng ánh điện.
[Lần này tuyệt đối không thể để nó thi triển kĩ năng như lỗ đen kia.] Suy nghĩ ấy thoáng hiện trong đầu Tống Thư Hàng.
Kĩ năng lỗ đen của cầu di vật Thiên Đạo đúng là một cái BUG. Nếu nó thi triển kĩ năng đó trên bầu trời thành phố Giang Nam thì còn đáng sợ hơn cả phim tận thế.
Bia đá đạo hữu tâm linh tương thông với Tống Thư Hàng cũng có cùng suy nghĩ với hắn. Khi Tống Thư Hàng vung trụ phong ấn nện cầu di vật Thiên Đạo thì nó cũng nhảy ra từ bên hông hắn, chủ động kích hoạt lực lượng thân bia, đè xuống cầu di vật Thiên Đạo.
Tóc ngố của Sở các chủ cũng không chịu đi sau thời đại. Nó dựng thẳng lên, “phong bế” toàn bộ không gian xung quanh.
Cô cũng đã chứng kiến kĩ năng lỗ đen của cầu di vật Thiên Đạo, chính cô đã kéo Tống Thư Hàng từ tường kép của phòng tối Thiên Đạo vào thế giới hạch tâm chứ ai.
Cho nên lần này cô lập tức phong tỏa không gian, một khi tình hình không ổn là cô sẽ cưỡng chế dịch chuyển toàn bộ không gian phong bế này, ném cả Tống Thư Hàng và cầu di vật Thiên Đạo vào một chốn hên xui trên vũ trụ.
Đồng thời, Tạo Hóa Tiên Tử nâng con mắt của Thánh Nhân Nho Gia nhảy nhẹ mấy bước, vọt vào thể nội của Tống Thư Hàng bằng tư thế cực kì ưu nhã. Khi vào trong thể nội, cô còn thuận tay móc mắt của Tống Thư Hàng rồi đổi con mắt của Thánh Nhân Nho Gia vào cho hắn với động tác quen tay đến lạ thường.
[Các tiền bối phối hợp ăn ý quá!] Tống Thư Hàng không có thời gian để nói chuyện, chỉ có ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Ngay sau đó, hai mươi tư bàn tay cùng thi triển Dưỡng Đao thuật với trụ phong ấn.
[Trụ phong ấn, mở ra!] Tống Thư Hàng truyền ý nghĩ của mình cho trụ phong ấn.
Sau khi ăn liền hai mươi tư phát Dưỡng Đao thuật, trụ phong ấn phối hợp mở phần đáy trụ và một nửa vách trụ ra, trông y hệt như một cái xẻng.
“Hốt!” Tống Thư Hàng cầm trụ phong ấn, xúc mạnh về phía cầu di vật Thiên Đạo.
Thân thể của cầu di vật Thiên Đạo bị xúc lên. Vì thân thể nó được cấu tạo từ kim loại lỏng nên bị xúc cực kì vừa vặn.
“Giữ!” Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên.
Sau đó hắn thôi động chiếc xẻng trụ phong ấn, chỉ cần rung một cái là có thể chứa toàn bộ cầu di vật Thiên Đạo vào trong thân trụ.
Đến lúc đó, thân trụ phong ấn đóng lại, ít nhất một vạn năm nữa cầu di vật Thiên Đạo đừng hòng thoát ra được.
Sau đó hắn sẽ ném nó vào thế giới Tà Liên cho Bạch tiền bối two nghiên cứu, vậy là cả nhà cùng vui.
Biết đâu còn được Bạch tiền bối two thưởng cho cái gì ấy chứ.

Một nơi khác, trong thế giới Cửu U.
Ngay khi Tống Thư Hàng ôm trụ phong ấn nhảy vào hiện thế…
Đại lão cầu béo U U đang luyện chế binh phù hình rồng sót lại của Thiên Đạo thứ ba đột nhiên cứng đờ toàn thân. Một khắc sau, nó chui ra từ trong bảo khố.
Đại lão quả cầu béo đang luyện chế binh phù hình rồng, toan kết hợp hình thái ban đầu của khúc xương bất hủ giả với binh phù để truyền trực tiếp lực lượng của mình đến hiện thế trong một khoảng thời gian, sau đó bắt cầu di vật Thiên Đạo đến dung hợp với chính mình.
Nhưng lúc này nó bỗng thấy tinh thần mình không được tập trung cho lắm.
Có hai nguồn cơn khiến tinh thần nó không được tập trung, thứ nhất là Bạch U U, thứ hai là cầu di vật Thiên Đạo.
“Bạch U U đáng giết ngàn đao, ngươi lại làm trò quỷ gì rồi?!” Đại lão quả cầu béo nghiến răng nghiến lợi nảy tưng tưng.
Nó nhìn binh phù hình rồng trong tay mình, tuy chưa được luyện chế đến mức hoàn mỹ nhưng đã có thể dùng một lát.
Lúc này nó không còn thời gian để theo đuổi sự hoàn mỹ nữa.
Đại lão quả cầu béo hơi động suy nghĩ, mở thông đạo không gian nối thế giới Cửu U với hiện thế, đồng thời khóa chặt vị trí của cầu di vật Thiên Đạo, ném binh phù hình rồng cường hóa ra.
Binh phù hình rồng hóa thành một luồng khói đen hình rồng, gào thét lao ra hiện thế, vừa ra đến hiện thế thì trạng thái khói rồng lại thay đổi.
Luồng tà năng Cửu U khổng lồ tuôn ra từ thân thể khói rồng. Nó biến thành bản sao của chúa tể quả cầu béo. Lần này, lực lượng của quả cầu béo được chiếu hình trực tiếp lên binh phù hình rồng.
Binh phù hình rồng + hình thức ban đầu của khúc xương bất hủ giả có thể che đậy khí tức của đại lão quả cầu béo trong thời gian ngắn, dù vào hiện thế cũng không bị pháp tắc Thiên Đạo tóm sống trong nháy mắt như trước.
Chỉ cần tốc độ đủ nhanh, về Cửu U trước khi thiên phạt giáng xuống là không có vấn đề gì.
Ý thức của đại lão quả cầu béo vừa chiếu đến hiện thế thì đã thấy Tống Thư Hàng cầm một cái xẻng được làm từ cây trụ phong ấn quen thuộc, xúc hơn một nửa cầu di vật Thiên Đạo vào trong!
Đại lão quả cầu béo chết sững cả người!
Sao cái trụ phong ấn kia quen thế?
Má nó, chẳng phải đó là cái trụ phong ấn mà ta dùng để phong ấn Bạch U U ư?
Đừng tưởng các ngươi khoác vầng sáng thần khí bảy màu lên nó thì ta không nhận ra nhé.
Trong khoảnh khắc ấy, đại lão quả cầu béo suýt nữa thì phát rồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận