Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2320: Tại hạ Bá Tống, chính là đẹp trai như vậy đó!

Chương 2320: Tại hạ Bá Tống, chính là đẹp trai như vậy đó!
“Ta cứ tưởng là đại lão quả cầu béo định nổ thật cơ.” Tống Thư Hàng vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Nếu đại lão quả cầu béo nổ thật, thì trừ khi pháp tắc Thiên Đạo có thể ngay lập tức nhúng tay, nếu không toàn bộ địa khu Giang Nam và các thành phố lân cận đều sẽ bị liên lụy.
Mặt khác, trong mấy tháng gần đây tính tình đại lão quả cầu béo thay đổi rất nhiều. Nếu là đại lão quả cầu béo hồi Tống Thư Hàng biết nó chưa lâu thì nhất định đã tự nổ tung thật vì uất ức rồi.
“Ta nhớ cái mặt ngươi đấy Bạch U U. Về thế giới Cửu U ta sẽ tìm ngươi tính sổ!” Đại lão quả cầu béo khống chế binh phù hình rồng đâm vào phần còn sót lại của cầu di vật Thiên Đạo rồi đồng hóa nó từ bên trong.
Cầu di vật Thiên Đạo khổng lồ bị hai thùng máu tươi hòa tan đến mức còn mỗi hạch tâm, lại bị Tống Thư Hàng dùng trụ phong ấn làm xẻng xúc mất chín phần mười, phần còn sót lại là vô cùng nhỏ.
“Quả cầu béo kia, không hẹn nhé!” Bạch tiền bối two xua tay trả lời: “Về đến thế giới Cửu U thì hãy quên ta đi!”
“…” Quả cầu béo: “[Cười gằn] Các ngươi cứ chờ đấy!”
Cuối cùng nó nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng để ghi nhớ dáng vẻ của thằng nhãi con người đáng ghét kia vào tận đáy lòng. Con côn trùng cấn tay vốn dĩ chỉ cần một ngón tay là nghiền chết nay đã tiến hóa thành sinh vật họ gặm nhấm cấn tay từ bao giờ không biết.
Tốc độ trưởng thành của nó vượt qua dự kiến của đại lão quả cầu béo.
Cho nên nếu có cơ hội thì nó nhất định phải bóp chết thằng nhãi ấy, không để cho hắn nhất định trưởng thành. Nếu không, rất có thể trong tương lai nó sẽ tiến hóa thành Bạch U U thứ hai.
Khi ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu của đại lão quả cầu béo thì phần còn sót lại của cầu di vật Thiên Đạo bị nó nuốt chửng bỗng chấn động một cách đầy hưng phấn.
Giữa nó và đại lão quả cầu béo sinh ra cộng hưởng, nó muốn nhấn like cho đại lão quả cầu béo!
Đại lão quả cầu béo muốn bóp chết Bá Tống, mục tiêu của cầu di vật Thiên Đạo cũng là Bá Tống.
Sau đó, nó bắt đầu chủ động phối hợp với đại lão quả cầu béo, độ đồng bộ giữa đôi bên lập tức đạt max.
Chỉ trong nháy mắt, đại lão quả cầu béo phân thân đã đồng hóa hoàn toàn với cầu di vật Thiên Đạo.
Nhưng…
Kiểu đồng hóa này lại không phải là hình thái mà đại lão quả cầu béo muốn.
Đại lão quả cầu béo không thể nuốt chửng và hấp thu cầu di vật Thiên Đạo, mà ngược lại, đôi bên dường như bước vào trạng thái hợp thể bình đẳng.
Tuy nhìn thì không có gì khác biệt, nhưng đối với đại lão quả cầu béo thì sự khác biệt lại không nhỏ chút nào.
“Đồ sinh vật gặm nhấm cấn tay, lại làm hỏng đại sự của ta rồi!” Đại lão quả cầu béo nhìn Tống Thư Hàng lom lom, nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Tống Thư Hàng chỉ vào mình, mặt ngu ra.
Ta đã làm gì hả?
Chẳng lẽ vừa rồi ta vô tình làm tổn thương đến đại lão quả cầu béo à?
“Đứng im một xó mà còn có thể vô tình cà khịa đại lão, ngươi làm thế nào mà hay vậy?” Bia đá đạo hữu cả kinh nói.
Tống Thư Hàng: “Có lẽ đại lão quả cầu béo đang nói đến việc ta phong ấn cầu di vật Thiên Đạo chăng?”
“Ha ha ha, hay lắm… ta hoàn tất đồng bộ với bản thể rồi. Các ngươi đứng vững, để ta tóm sống cái phân thân của quả cầu béo kia lại!” Bạch tiền bối two đẩy Tống Thư Hàng sang một bên, sau đó lấy ra một thanh bảo kiếm đen nhánh.
Mặc xác quả cầu béo kia làm cái gì, hắn cứ phá hư là được rồi.
“Bạch tiền bối, ngài dời chiến trường sang chỗ khác nha.” Tống Thư Hàng vội vàng nhắc nhở.
Đây là bầu trời phía trên địa khu Giang Nam, hai vị chúa tể Cửu U phân cao thấp, bất cẩn một cái là xóa sổ thế giới con người bình thường ở dưới kia ngay.
[Ta là chúa tể Cửu U kia mà.] Bạch tiền bối two tự đắc nói một câu, nhưng cuối cùng vẫn vung kiếm, toan kéo quả cầu béo hợp thể với cầu di vật Thiên Đạo ra ngoài không gian.
“[Cười gằn] Bạch U U, hôm nay ngươi vẫn muốn cà khịa ta nữa phải không? Ta sẽ đánh tan xác phân thân này của ngươi, để ngươi không còn vào hiện thế được nữa!” Thân thể mới của đại lão quả cầu béo biến hóa, phình to, biến thành một cứ điểm chiến tranh vũ trụ khổng lồ, nhắm vô số họng pháo vào Bạch tiền bối two.
“Qua đây, hôm nay ngươi không đánh tan xác được ta thì ta sẽ làm gỏi ngươi, đứa nào chạy đứa đó là trùng giày!” Bạch tiền bối two nói.
Ánh kiếm bùng lên. Nhưng ánh kiếm này không phải là đòn chém sắc bén mà lại là một luồng lực đẩy.
Cứ điểm chiến tranh do đại lão quả cầu béo biến thành bị đẩy tuốt ra tận ngoài vũ trụ.
“Trùng giày! Chạy đi đâu!” Bạch tiền bối two cười phớ lớ đuổi theo.
Đại lão quả cầu béo tức giận không nói nên lời.
Ta mà thèm trốn á? Rõ ràng là ngươi đẩy ta đi mà?
Đại lão quả cầu béo phẫn nộ điên cuồng nã pháo.
Trong cứ điểm quả cầu béo khổng lồ, hơn một ngàn họng pháo khóa chặt vị trí của Bạch tiền bối two, hỏa lực trút xuống như mưa rào.
Toàn màn hình đều là hỏa lực, mỗi đòn công kích đều đủ để hủy thiên diệt địa.
“Rút! Rút hết mau!” Đông Qua Thánh Quân gầm lên.
Huyền Thánh bát phẩm mà dính phải đòn công kích này thì không chết cũng bị thương.
Dù hắn am hiểu nhất là thuật phòng ngự, trước đó cũng đã bày ra những tầng phòng ngự mạnh nhất, nhưng cũng không dám chắc mình có thể giữ được cái mạng nếu dính phải một đòn, huống hồ hỏa lực trên trời trút xuống chẳng khác gì một cơn mưa.
Tất cả tu sĩ ở đây không còn lựa chọn thứ hai, chỉ biết cắm đầu chạy trốn.
Nếu cứ khăng khăng muốn lao đầu ra chống cự thỉ chỉ có một con đường chết mà thôi.

Lúc này, ánh kiếm của Bạch tiền bối two vòng một vòng, ánh kiếm màu đen tung hoành mấy chục dặm, hóa thành một vòng kiếm.
Toàn bộ công kích như màn đạn của cứ điểm quả cầu béo khổng lồ bị ánh kiếm của Bạch tiền bối two chặn lại, không lọt lấy một giọt nước.
Song, sóng xung kích từ cuộc giao tranh của hai vị chúa tể Cửu U vẫn lọt qua vòng kiếm, đánh xuống bên dưới.
Chỉ những làn sóng dư âm này cũng đủ gây ra tổn thương trí mạng cho các tu sĩ dưới kia.
Đông Qua Thánh Quân lập tức dựng tầng phòng ngự mạnh nhất – Cương Thiết Bảo Lũy để chống lại nó.
Tống Thư Hàng hơi động ý nghĩ, hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú bay ra từ linh hồ bản mệnh, tạo thành hai tòa Thánh thành không bao giờ thất thủ. Phong ấn bát phẩm trên pháp khí giải phóng tạm thời, thể tích của hai tòa thánh thành mở rộng đến cực hạn chỉ trong nháy mắt.
Hai tòa thánh thành bảo vệ tất cả tu sĩ và thành phố bên dưới nó.
Tống Thư Hàng bản thể mặc nguyên bộ pháp khí bản mệnh, hai tay ôm ngực, đối đầu trực diện với dư âm từ cuộc chiến của hai vị chúa tể Cửu U.
[Hỏi quân sầu biết mấy… hai tòa thánh thành không thể kẹp ta vào giữa ư?] Tống Thư Hàng đắng ngắt cõi lòng.
Vốn dĩ hắn muốn lấy hai tòa thánh thành ra cùng một lúc.
Như vậy thì thánh thành A và thánh thành B đều đặt hắn ở “ngoài thành”, vừa hay kẹp hắn vào chính giữa.
Ai ngờ hai tòa Thánh thành không bao giờ thất thủ lại là anh em tốt, sóng vai kề sát vào nhau!
Một khắc sau, luồng sóng xung kích mãnh liệt từ cuộc giao tranh cấp bậc chúa tể Cửu U đánh thẳng vào người Tống Thư Hàng.
Trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, một đàn thánh viên đeo khăn quàng chân long hiển hiện, cũng ôm ngực đối đầu với dư âm mãnh liệt đẫm máu giống y hệt hắn.
Trong tình huống bình thường, dù là Huyền Thánh bát phẩm cũng khó lòng ngăn trở được sóng dư âm cuồng bạo kia.
Nhưng Tống Thư Hàng như đá ngầm dưới biển rộng, đứng giữa dư âm cuồng bạo mà một bước không lùi, chỉ có tấm áo choàng của Ngọc Thố Tiên Tử trên người hắn đón gió bay phấp phới.
Giờ khắc này đây, trong mắt các tu sĩ phía dưới, Bá Tống Huyền Thánh oai phong đến mức không bút nào tả xiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận