Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2327: Triệu Hoán Ngựa Thần Mạnh Nhất

Chương 2327: Triệu Hoán Ngựa Thần Mạnh Nhất
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo ư?
Thiên Đạo không phải bất hủ bất diệt à? Cần thuốc nhỏ mắt làm gì chứ?
Sau khi thiếu niên ba mắt nhìn thấy vẻ mặt Tống Thư Hàng thì lập tức biết rõ trong lòng hắn đang nghi hoặc điều gì. Theo ý nghĩa nào đó, trò chuyện với tiểu Bá Tống thật không mệt mỏi chút nào, nhìn hình nói chuyện rất nhẹ nhàng nhưng lại mệt chết được, tâm sẽ mệt.
“Tại sao Thiên Đạo lại cần thuốc nhỏ mắt? Đại khái là vì thói quen đấy… sau khi ngươi quen thói chăm sóc đôi mắt mình, dù cho chứng đạo thành tựu địa vị Thiên Đạo thì vẫn sẽ theo sáng tạo thuốc nhỏ mắt kiểu mới để bảo dưỡng mắt mình theo thói quen. Dù sao thì mắt cũng là báu vật đẹp nhất thế gian, có bảo dưỡng thế nào cũng không quá đáng.” Thiếu niên ba mắt tiền bối cảm thán.
Tống Thư Hàng: “…”
Cho nên đây là sản phẩm do vị Thiên Đạo đối ứng với thiếu niên ba mắt tiền bối tạo ra ư?
Quả nhiên lại là một vị Thiên Đạo rất có cá tính.
Thiếu niên ba mắt tiền bối tiếp tục nói: “Để ta giới thiệu sơ về công hiệu của thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo cho ngươi biết: ngoại trừ việc dùng để làm dịu con ngươi của Thiên Đạo, công hiệu lớn nhất của nó là khai trí và điểm hóa. Dù sao thì thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo này chính là nơi con mắt Thiên Đạo tập trung nhìn vào, hiệu quả làm dịu vô cùng kinh người. Vì vậy, dù là mở linh trí cho thực vật, hay điểm hóa pháp khí giúp nó sinh ra ý thức đều hết sức hữu hiệu.”
Sau khi nói đến đây, hắn lại nhìn con mắt Thánh Nhân Nho gia của Tống Thư Hàng rồi bổ sung: “Mà đối với tiểu Bá Tống ngươi, nếu như lúc con mắt Thánh Nhân Nho gia của ngươi quá tải và nóng lên, chỉ cần nhỏ một giọt thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo vào cũng sẽ có được diệu dụng không tưởng. Thế nào, tiền đặt cược của ta có làm ngươi hài lòng không?”
“Vậy… pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của ta có thể dùng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo để điểm hóa không?” Tống Thư Hàng hỏi ngay.
Nếu như có thể làm được, vậy trước tiên cứ dùng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo điểm hóa pháp khí bản mệnh của mình, để pháp khí bản mệnh sinh ra linh trí yếu ớt giống như Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối vậy. Sau đó, chờ đi đánh phó bản với Hoàng Sơn tiền bối xong là có thể khiến pháp khí tổ hợp tam thập tam thú tiến thêm một bước nữa. Nếu may mắn, nói không chừng còn có thể sinh ra được vài khí linh ấy chứ.
Ngoài ra, thao tác ‘nhỏ thuốc lên con mắt Thánh Nhân Nho gia’ mà ba mắt tiền bối nói cũng khiến Tống Thư Hàng động tâm.
“Ngươi đang xem thường công hiệu của thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo đấy à?” Ba mắt tiền bối hỏi ngược lại.
Chỉ cần là thứ bên cạnh Thiên Đạo thì tuyệt đối đều là cực phẩm.
Tuy rằng pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của Tống Thư Hàng rất đặc thù, nhưng sau khi dùng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo vào thì vẫn có công hiệu ‘điểm hóa’.
“Thành giao!” Tống Thư Hàng đồng ý ngay lập tức.
Đây chính là bảo vật hắn cần nhất hiện nay!
Ba mắt tiền bối quả nhiên là một tiền bối chu đáo, mỗi lần đánh cược đều lựa chọn bảo vật thích hợp với đối phương nhất làm tiền đặt cược.
“Vậy tiền bối ơi, lần này chúng ta cược gì thế?” Tống Thư Hàng lại dò hỏi.
“Lần này ta sớm có chuẩn bị, kể từ khi biết tiểu Bá Tống ngươi tấn cấp, ta vẫn luôn chuẩn bị sẵn kiểu đánh cược mới, chuẩn bị đến vài loại cơ, bảo đảm công bằng.” Thiếu niên ba mắt mỉm cười, búng tay một cái.
Quản gia nhãn cầu bên cạnh xoay người lấy một cái hộp lớn rồi mở nó ra.
Trong hộp là một trường đua ngựa phức tạp… dạng mô hình.
Ở vạch xuất phát còn có mười con ngựa đồ chơi, trên mỗi con đều có chìa khóa để lên dây cót, chờ chủ nhân lên dây cót cho chúng nó.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên ba mắt: “…”
Đừng nói với ta, lần này dùng ‘đồ chơi đua ngựa’ này để định thắng thua của ván cược đấy nhé?
Nếu thật như thế thì khung cảnh đánh cược đẳng cấp cao, trâu bò ngầu lòi thoáng cái đã rơi xuống vực sâu rồi.
“Vẻ mặt táo bón này của ngươi là ý gì đây? Xem thường pháp khí ta dày công luyện chế ra đấy à?” Thiếu niên ba mắt ngồi trên xích đu, ngón tay gõ nhẹ tay vịn.
“Không có không có.” Tống Thư Hàng xua tay lia lịa nói: “Không ngờ tiền bối thích thứ như thế này, lần tới ta đem cho ngài mấy bộ đồ chơi từ hiện thế nhé.”
Tướng do tâm sinh, ba mắt tiền bối có bộ dạng thiếu niên, tính cách quả nhiên cũng thích chơi đùa như đứa trẻ.
Thiếu niên ba mắt: “…”
Hắn mệt mỏi nhìn về phía quản gia nhãn cầu bên cạnh, ý bảo quản qia nhãn cầu giải thích công hiệu của pháp khí mà hắn dày công chế tạo cho Tống Thư Hàng nghe.
“Khụ, Bá Tống Huyền Thánh ngươi hiểu lầm rồi.” Quản gia ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Lần tới lúc Bá Tống Huyền Thánh ngươi tới, xin đem mô hình chiến hạm qua đây, hẳn là chủ nhân ta sẽ thích lắm.”
Quản gia nhãn cầu vừa dứt lời, dưới lòng đất đột nhiên có một cây cột đồ đằng phóng lên cao, treo quản gia nhãn cầu trên đỉnh cột.
Đồng thời trên đỉnh cột còn có ngọn lửa bốc cháy rừng rực, đốt quản gia nhãn cầu đến mức kêu thảm liên hồi.
Sau khi Tống Thư Hàng hơi ngẩn ra thì chặp hai tay bắt đầu cầu nguyện với cột đồ đằng: “Nguyện ta có thể bình an sống đến ngày mai ~”
Thiếu niên ba mắt tiền bối ngồi dậy khỏi ghế xích đu, xòe bàn tay ra.
‘Chiếc hộp’ trong tay quản gia nhãn cầu trên đỉnh cột đúng lúc rơi vào tay hắn.
Sau đó, thiếu niên ba mắt đành phải tự mình ra trận, giải thích diệu dụng của pháp khí này cho Tống Thư Hàng nghe: “Món pháp khí này có tên là ‘trường đua ngựa thần’. Sử dụng món pháp khí này có thể triệu hồi ra 108 loại trường đua ngựa khác nhau. Mà hình thức ban đầu của mười con ngựa ở vạch xuất phát sẽ đi kèm với các thuộc tính bất đồng, có con thiên về sức bền, có con thiên về bùng nổ, có con thích hợp chạy nước rút trong khoảng cách ngắn, có con sở trường vượt chướng ngại vật.”
“Tiếp đó chúng ta chọn một con ngựa, lên dây cót rồi tiến hành thi đấu à?” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
“Lên dây cót chỉ là trình tự cuối cùng, pháp khí ta tự tay luyện chế không đơn giản như vậy. Nếu được xưng là ‘trường đua ngựa thần’, chức năng lớn nhất của nó là thông qua ‘hình thức ban đầu của ngựa đua’ để triệu hoán ra ngựa thần. Các loại ngựa thần từng thật sự tồn tại trong chư thiên vạn giới từ xưa đến nay đều có thể bị triệu hoán ra, xuất hiện trên trường đua. Suy xét đến tính công bằng của trận đấu, những con ngựa thần được triệu hoán ra sẽ bị thuộc tính của ‘hình thức ban đầu của ngựa đua’ hạn chế. Tăng cường tính giải trí lớn nhất có thể.” Thiếu niên ba mắt nhếch miệng lên.
Tống Thư Hàng gật đầu, quả nhiên thiếu niên ba mắt là một người thích chơi.
“Phương thức triệu hoán ngựa thần có hai loại.” Lúc này, quản gia nhãn cầu bị treo trên cột thiêu đốt la lên: “Loại đầu tiên là sử dụng môi giới triệu hoán, tiến hành định vị ngựa thần triệu hoán, có thể triệu hồi ngựa thần ở chư thiên vạn giới mà ngươi muốn.”
“Nếu như không có môi giới thì làm sao đây?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Vậy sử dụng loại thứ hai, triệu hoán ngẫu nhiên. Không cần bất kỳ môi giới triệu hoán gì cả, vươn tay đặt lên dây cót là có thể tiến hành triệu hoán. Tức là có thể triệu hoán ra ngựa thần cực mạnh, cũng có thể triệu hoán ra ngựa thần cùi bắp.” Quản gia nhãn cầu tiếp tục vừa kêu la thảm thiết vừa trả lời.
“Tức là vừa công bằng, lại vừa không công bằng tuyệt đối, đúng là phong cách của ba mắt tiền bối ngươi.” Tống Thư Hàng gật đầu, hắn không có bất kỳ môi giới gì, đương nhiên chỉ có thể lựa chọn phương án thứ hai.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn vươn tay lấy một ngựa thần hình thức ban đầu có ‘sở trường bộc phát’ trong hộp ra. Hắn cũng chỉ có thể sử dụng loại phương án thứ hai để tiến hành triệu hoán.
Lúc ngón tay hắn tiếp xúc với ngựa đua… Trò chơi bắt đầu.
Ý thức của Tống Thư Hàng bị kéo vào trong một trường đua ngựa cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận