Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2339: Ta Là Người Trưởng Thành, Ta Muốn Hết!

Chương 2339: Ta Là Người Trưởng Thành, Ta Muốn Hết!
Từ cảnh giới lục phẩm trở lên, trận pháp hồi sinh phải được chế tạo riêng theo từng tu sĩ, không thể dùng các loại pháp khí hồi sinh bình thường như đồng vàng hồi sinh hay thánh giá hồi sinh.
Tu sĩ có thực lực càng mạnh, hồi sinh càng khó, chớ nói chi là những tồn tại thuộc đẳng cấp như ngựa siêu diễn và đại lão quả cầu béo, trong thời gian ngắn không thể tìm được trận pháp hồi sinh thích hợp.
“Nói vậy là ta suy nghĩ nhiều thật ư?” Tống Thư Hàng vừa suy nghĩ vừa nhìn chằm chằm vào ba mắt tiền bối.
Hắn cứ cảm thấy là lạ chỗ nào ấy nhưng nhất thời lại không tìm ra được rốt cuộc là lạ ở chỗ nào.
“Đúng rồi, đại lão quả cầu béo đâu?” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện quan trọng.
Đại lão quả cầu béo bị ngựa siêu diễn tiền bối lấy hai đánh một đánh chết trước hắn, ra khỏi trò chơi sớm hơn hắn.
Bây giờ đại lão quả cầu béo đâu rồi?
“Nó cầm lấy một bản thiết kế pháp khí, rời đi trước rồi. Yên tâm đi, mặc dù đã rời đi nhưng tiền cược đều ở đây.” Dứt lời, ba mắt tiền bối lại lấy ra hai bản thiết kế đưa về phía Tống Thư Hàng: “Ngươi cũng chọn một trong hai bản thiết kế đi.”
Trên mặt Tống Thư Hàng lộ rõ vẻ nghi hoặc: “Đây là tiền cược của ba mắt tiền bối ngài mà?”
“Vì một số nguyên nhân đặc biệt, ta đã bỏ cuộc sau khi tiến vào không gian trò chơi không lâu. Để trả giá cho việc bỏ quyền, ba bản thiết kế đồ này của ta sẽ được chia cho ngươi, cầu béo đạo hữu và ngựa đạo hữu. Ngươi có thể lựa chọn một bản thiết kế trong hai bản này, bản còn lại là của ngựa đạo hữu.”
Tống Thư Hàng nhìn hai bản thiết kế còn lại.
Một bản là bản thiết kế pháp khí chiến lược cấp hành tinh, một bản khác là bản thiết kế hộ thuẫn trường lực tuyệt đối bao trùm hành tinh.
Đại lão quả cầu béo đã cầm đi bản thiết kế pháp khí công kích Khai Thiên Nhãn có uy lực siêu khủng.
Tống Thư Hàng: “...”
Đại lão quả cầu béo vốn đã có hỏa lực hung mãnh, nếu lại thêm công kích Khai Thiên Nhãn của đại lão hành tinh mọc mắt, đúng là không để lại đường sống cho con sinh vật có vú cấn tay như hắn mà.
“Ta sao cũng được, dù sao ta có lấy bản thiết kế cũng không chế tạo ra được pháp khí.” Tống Thư Hàng tiện tay rút lấy bản thiết kế hộ thuẫn trường lực tuyệt đối.
“Bây giờ chờ ngựa đạo hữu đi ra nhận thưởng.” Ba mắt tiền bối mỉm cười nói.
Mặc dù thua cuộc nhưng tâm trạng của hắn lại rất vui vẻ.
Ánh mặt trời rực rỡ trên không trung chính là bằng chứng cho sự vui sướng của ba mắt tiền bối.
“Lẽ nào đúng như suy đoán của đại lão quả cầu béo, ba mắt tiền bối đã làm giao dịch với ngựa siêu diễn tiền bối trong thế giới trò chơi, lấy được thứ ngài ấy muốn?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Hí~” Lúc này, ngựa siêu diễn ở bên cạnh cũng tỉnh lại, nó là người chiến thắng cuối cùng.
Sau khi nó tỉnh lại, ánh sáng của nghi thức đánh cược phủ xuống người nó.
Một hạt giống quyền hạn không gian, tin khối ký ức chứa tin tức về pháp khí Nho Điể của Thánh Nhân Nho Gia, còn có hàm chứa tinh khối ký ức chứa tin tức về phần tồn tại bị mất của cầu Thiên Đạo cùng với phù văn chí tôn của chính ngựa siêu diễn.
Thiếu niên ba mắt ở bên cạnh đưa bản thiết kế pháp khí chiến lược hành tinh cuối cùng cho ngựa siêu diễn.
Ngựa siêu diễn gật đầu, tất cả chiến lợi phẩm nhờ đánh cược thắng bay lơ lửng trước mặt nó, xoay quanh nó như những vệ tinh.
Sau đó nó híp mắt nhìn về phía Tống Thư Hàng.
“Muốn không? Muốn không? Muốn không?” Mặt ngựa của nó giống như biết nói, dường như khắc đầy hai chữ “muốn không”.
Cuối cùng Tống Thư Hàng cũng đã biết cảm giác khi các đại lão đứng đầu chư thiên vạn giới chỉ nhìn mặt hắn đã biết trong lòng hắn nghĩ gì là như thế nào. Trong mắt các đại lão, mặt hắn như có khắc chữ giống bộ dạng của ngựa siêu diễn tiền bối bây giờ.
“Bạch Mã tiền bối, ta muốn tin tức về Nho Điển.” Tống Thư Hàng dâng lên bản thiết kế của mình: “Để làm trao đổi, ta không dùng được bản thiết kế này, chúng ta trao đổi đi!”
Dù sao Nho Điển cũng có ý nghĩa cực kỳ quan trọng đối với Tạo Hóa Tiên Tử.
“Ngươi vẫn còn non lắm thiếu niên à.” Ngựa siêu diễn tiền bối há miệng nói tiếng anh trôi chảy, lần này không phải giọng của Bạch mà là lời thoại trong phim điện ảnh u Mỹ.
Ngựa siêu diễn tiền bối luôn luôn học tập, luôn luôn tiến bộ, chưa từng bị thời đại vứt bỏ. Chiêu trích lời thoại trong phim điện ảnh này rõ ràng là học được từ chỗ mỹ nhân rắn công đức của Tống Thư Hàng.
“Chỉ có con nít mới làm đề trắc nghiệm, ta là người trưởng thành, ta muốn hết!” Ngựa siêu diễn tiền bối lại lên tiếng.
Tống Thư Hàng: “...”
“Hí~” Ngựa tiền bối đứng bằng hai chân, hí dài một tiếng.
Lúc này thông Nương trong túi Tống Thư Hàng ló ngọn hành ra phiên dịch: “Ý của tiền bối là: Đọc theo ta. Nó muốn Thư Hàng ngươi đọc lời thoại với nó.”
Tống Thư Hàng: “Không... không cần đâu, ngại lắm.”
Ngựa siêu diễn tiền bối cười to, xoay người rời đi, tất cả bảo vật vây quanh nó xoay tròn, rời đi theo.
“Khoan đã, khoan đã tiền bối. Ta chỉ làm kiêu chút thôi, không phải ngại thật đâu, ta đọc ngay đây.” Tống Thư Hàng vội kêu lên.
Dù sao hắn cũng là đàn ông da mặt dày.
Da mặt ấy à, lúc cần có thể đắp lên, lúc không cần phải lấy xuống.
Ba mắt tiền bối ở bên cạnh bưng chén trà, vui vẻ nhấp một ngụm, cả thể xác và tinh thần đều vui sướng.
Kẻ ác phải để kẻ ác trị.
Loại người không da mặt như Bá Tống phải để ngựa siêu diễn trị.
“Chỉ có con nít mới làm đề trắc nghiệm, ta là người trưởng thành, ta muốn hết!” Tống Thư Hàng học theo giọng điệu của ngựa siêu diễn tiền bối, đọc ra lời thoại.
Thật ra kỹ năng diễn xuất của hắn rất tốt, nếu không cũng không thể diễn vai Cao Thăng sư huynh người gặp người hận kia sống động như vậy.
Ngựa siêu diễn nháy mắt, hài lòng gật đầu.
Nó giơ chân vỗ lên bảo vật ở quanh người.
Trừ phù văn, tất cả bảo vật đánh cược khác đều bay đến cạnh Tống Thư Hàng, rơi vào trong tay hắn.
Ký ức về Nho Điển, bản thiết kế đồ... còn có hạt giống do một tháng quyền hạn không gian của quả cầu béo ngưng tụ thành.
“Hí~” Ngựa tiền bối đứng bằng hai chân, bày ra tư thế quen thuộc.
Sau đó thân thể nó tiêu tán, lại hóa thành một mô hình ngựa nhỏ.
Quản gia nhãn cầu nhặt mô hình ngựa nhỏ lên, lau bụi rồi trả lại cho thiếu niên ba mắt.
Sau đó nó quay qua chúc mừng Tống Thư Hàng: “Chúc mừng Bá Tống đạo hữu, ngươi trở thành người chiến thắng cuối cùng rồi, không giống như tên ba mắt nào đó vừa vào trò chơi đã bị loại.”
“Cảm ơn.” Thông Nương nhận lời chúc mừng thay Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “...”
“À Bá Tống đạo hữu này, vừa rồi lúc chúa tể quả cầu béo rời đi hình như muốn mai phục bên ngoài Tán Tài Vương Tọa để đánh lén ngươi đấy. Vậy nên trước khi ngươi rời Tán Tài Vương Tọa, chi bằng hãy dung hợp hạt giống quyền hạn không gian, xem thử có thể thức tỉnh một tiểu thiên phú không gian gì đó hay không, nói không chừng có thể mượn nó giữ được trinh tiết của bản thân dưới tay của chúa tể quả cầu béo.” Quản gia nhãn cầu nhắc nhở.
“Quả nhiên đại lão quả cầu béo vẫn chưa từ bỏ.” Tống Thư Hàng thở dài.
Ba mắt tiền bối cười nói: “Nếu là ta, ta cũng không từ bỏ. Nhưng nó đã mất đi quyền hạn không gian tạm thời, xác suất ngươi chạy trốn thành công có thể tăng lên rất nhiều.”
Tống Thư Hàng: “Đại lão quả cầu béo không có năng lực không gian, khà khà khà.”
“Nhưng ta phải nhắc ngươi trước, dù cầu chúa tể đã mất đi quyền hạn không gian nhưng một số trận pháp, pháp thuật không gian phong tỏa của nó vẫn còn hiệu quả, ngươi đừng xem thường.” Ba mắt tiền bối lại dặn dò đôi câu.
Chủ yếu là do tâm trạng bây giờ rất tốt nên hắn mới nhắc nhở Tống Thư Hàng vài lời, tránh cho tên này bị lật xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận