Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2380: Ngươi Có Thể Làm Được, Hãy Tin Vào Bản Thân!

Chương 2380: Ngươi Có Thể Làm Được, Hãy Tin Vào Bản Thân!
Yêu càng sâu, đánh càng hiểm.
[Là trách nhiệm.] Bạch chưa biết 1-30 trả lời.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
[Mỗi lần sau khi luân hồi mở ra, bọn ta sẽ giáng xuống, dùng tư thái hành động của Cổ Thần, kích hoạt cũng như duy trì khái niệm đối với Cổ Thần của sinh linh thế giới này, để bọn họ không quên mất Cổ Thần, đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn ta.] Bạch chưa biết trả lời.
Bọn họ giống như một cây gai, dùng đau đớn để nhóm sinh vật thế giới này duy trì loại trạng thái nào đó.
Tống Thư Hàng không khỏi trầm mặc.
Mỗi lần luân hồi? Nói cách khác là không chỉ một lần luân hồi?
Lại nghĩ tới trong gói số liệu khổng lồ mà nhóm Bạch chưa biết rót cho hắn có bao hàm tất cả tin tức về thế giới này.
Tống Thư Hàng hỏi: [Sinh mệnh của thế giới này vẫn luôn luân hồi ư?]
[Đúng vậy.] Bạch chưa biết trả lời.
Tống Thư Hàng: [Hiện tại đã là lần luân hồi thứ mấy rồi?]
[Bọn ta… đã không nhớ rõ.] Bạch chưa biết hồi âm.
Trong hồi âm của hắn có loại mệt mỏi không cách nào hình dung. Sinh linh trên thế giới này vẫn luôn luân hồi, nhóm Bạch chưa biết lại không tham dự vào luân hồi.


“Tống tiền bối, hỏi được gì rồi?” Vũ Nhu Tử da đen hỏi, cô thấy sắc mặt Tống Thư Hàng trở nên nghiêm túc, lẽ nào là tin tức gì xấu?
Tống Thư Hàng kể lại đối thoại vừa rồi giữa mình và Bạch chưa biết với nhóm vật trang sức một lần.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ lung lay thân mình: “Rất hiển nhiên, ngoại trừ Bạch chưa biết ra, tất cả sinh linh thế giới này cũng là một vòng phong ấn.”
“Cổ Thần bị phong ấn trong thế giới này rốt cuộc là thứ gì? Cần bỏ ra cái giá lớn như vậy để phong ấn nó à? Ngay cả Bạch chủ nhân năm đó cũng không giải quyết được nó ư?” Bia đá đạo hữu nghi hoặc hỏi.
Hoặc giả Cổ Thần này có ý nghĩa tồn tại vô cùng quan trọng, cho nên Bạch Thiên Đạo khi ấy cũng không chọn diệt trừ nó mà phí hết tâm tư, lưu lại 33 Bạch chưa biết phối hợp với chúng sinh thế giới nhân tạo để phong ấn Cổ Thần này?
“Nếu là như vậy, không phải sinh linh thế giới này rất đáng thương ư?” Thông Nương nhỏ giọng nói.
Luân hồi vô số lần, sống lại vô số lần, cả đời đều bận rộn đối phó với Cổ Thần mà nhóm Bạch chưa biết giả trang, từ khi sinh ra đến khi chết đi đều sống trong ‘kịch bản’ đã bị sắp đặt từ trước.
Thông Nương cảm thấy mình có thể thể nghiệm loại bi ai này.
[Bọn họ tự nguyện… trở thành một vòng phong ấn, rơi vào luân hồi không có điểm cuối chính là lựa chọn của bọn họ.] Bạch chưa biết đột nhiên gửi cho Tống Thư Hàng một tin nhắn.
Nhóm Bạch chưa biết có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa Tống Thư Hàng và nhóm vật trang sức.
Dường như bọn họ có mặt ở khắp mọi nơi.
“Tự nguyện?” Tống Thư Hàng gật đầu. Nếu như là lựa chọn của bản thân, vậy dù quả kết ra có đắng chát thế nào đi nữa cũng phải cắn răng mà gặm.
Con người phải có trách nhiệm với hành vi của mình, chẳng hạn như tìm đường chết thì sẽ chết, đây chính là nhân quả.
[Vậy Bạch tiền bối, vì sao các ngươi lại chọn tiếp xúc với ta? Là duyên phận đã định trước trong cõi u minh ư?] Tống Thư Hàng gửi lại một tin nhắn dò hỏi.
Nếu ‘Bạch chưa biết’ là một vòng phong ấn, vì sao bọn họ lại muốn tiếp xúc với mình, còn trợ giúp mình đề thăng cảnh giới của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công?
Là duyên phận ư?
Có thể do được ‘Bạch’ tiếp xúc quá nhiều, Tống Thư Hàng có loại tự tin mù quáng, cứ cảm thấy tất cả Bạch tiền bối trong chư thiên vạn giới đều có duyên với mình.
[Là mệt mỏi, bọn ta mệt rồi… Hoặc nên nói là ta mệt rồi.] Bạch chưa biết 23 đột nhiên trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Mặt bị đánh, sẽ đau đấy.
[Cho nên nhóm Bạch tiền bối muốn giao nhiệm vụ phong ấn Cổ Thần cho ta? Để ta thay thế các ngươi kích thích sinh linh trong luân hồi ư?] Tống Thư Hàng hỏi.
[Số 23 nghĩ như vậy, một số thành viên trong bọn ta cũng có ý nghĩ như vậy.] Bạch chưa biết 1-30 trả lời.
[Nhưng ta có ý nghĩ cao thượng hơn cơ.] Bạch chưa biết số 1 trả lời.
Nếu không phải lúc trả lời, con số phía sau ‘Bạch chưa biết’ thay đổi thì Tống Thư Hàng sẽ cảm thấy mình đang tán gẫu với Bạch tiền bối bị tinh thần phân liệt.
[Bạch tiền bối mời nói.] Tống Thư Hàng trả lời.
[Chỉ có ta có thể cảm giác được phong ấn Cổ Thần đã đến cực hạn. Số lượng sinh linh luân hồi đang giảm bớt, lần trước sau khi luân hồi kết thúc, có rất nhiều sinh linh lâm vào ngủ say vĩnh viễn, không tỉnh lại nữa. Bọn ta đã không còn cách nào ngăn cản nó sống lại.] Bạch chưa biết số 1 nói.
[Tại sao bọn ta không biết chuyện này?] Bạch chưa biết số 2-30 hỏi.
[Vì vậy ta là 1, mà các ngươi là 2-30.] Bạch chưa biết số 1 nói.
Tống Thư Hàng: [Quả thật Cổ Thần sắp thức tỉnh.]
Khi hắn tiến vào thế giới này, ‘hệ thống xem bói tự động Bạch two’ đã cho hắn một nhắc nhở rõ ràng.
Cổ Thần ngủ say trong tiểu thế giới sắp thức tỉnh, sinh linh toàn thế giới đều sẽ trở thành tế phẩm để nó phục sinh. Mà Tống Thư Hàng muốn dùng thủ đoạn để đối phỏ đại lão quả cầu béo acc nhỏ phân thân nên mới lẩn vào trong tiểu thế giới này.
Trước mắt xem ra, Bạch chưa biết số 1-33 rất có thể chính là cơ duyên của hắn.
[Cổ Thần sống lại là chuyện không cách nào tránh được… Nó ngủ say từ thái cổ đến nay, chờ đến ngay thời điểm này. Ta không biết bên ngoài sắp xảy ra biến hóa gì, nhưng hẳn là thời cơ mà Cổ Thần chờ đợi đã đến gần hoặc là sắp xảy ra.] Bạch chưa biết số 1 nói.
Trong lòng Tống Thư Hàng chợt động.
Muốn nói biến hóa lớn nhất mà bên ngoài sắp xảy ra… quả cầu Thiên Đạo sắp sụp đổ?
Hơn nữa, Bạch Thiên Đạo đã từng phí hết tâm tư để lại lời dặn dò: Nhiệm kỳ Thiên Đạo kế tiếp là phân đoạn vô cùng quan trọng.
‘Nếu như có hai cá thể khác nhau đồng thời chứng đạo, kế thừa thiên mệnh, trở thành Thiên Đạo… vậy điều đó sẽ trở thành chìa khóa!’
Đây là tin tức quan trọng mà Bạch Thiên Đạo để lại trong cấm địa thánh sơn Gars tại Thú giới cho Bạch tiền bối two.
Cổ Thần vẫn luôn ngủ say từ thái cổ đến nay chính là để chờ thời đại này?
Nó muốn chứng đạo ở thời đại này, nắm giữ chìa khóa siêu thoát chân chính ư?
[Vậy Bạch tiền bối số 1, ngươi tiếp xúc với ta là muốn ta làm gì ư?] Tống Thư Hàng hỏi.
[Cổ Thần sống lại đã không cách nào tránh khỏi, vậy phong ấn cũng không còn ý nghĩa… Ta muốn chuyển tất cả sinh linh rơi vào luân hồi đi toàn bộ. Hy sinh của bọn họ đã đủ rồi, là lúc họ được giải thoát.] Bạch chưa biết số 1 nói.
Nghe có vẻ… hợp tình hợp lý.
Nhưng Tống Thư Hàng đột nhiên hiện lên một ý niệm trong đầu.
Người có tư duy nhảy vọt thỉnh thoảng có thể nghĩ đến một vài thứ quái dị.
‘Nếu như Bạch chưa biết số 1 là Cổ Thần thì sao?’
Ý nghĩ này quẩn quanh trong đầu Tống Thư Hàng, không ném đi được.
Nếu như chuyển toàn bộ sinh linh trong thế giới này đi, vậy phong ấn Cổ Thần sẽ biến mất, sau đó Cổ Thần lập tức có thể dễ dàng ra ngoài...
Suy nghĩ trong đầu tựa như con ếch đàn hồi được lên dây cót, cứ nhảy tới nhảy lui trong đầu Tống Thư Hàng.
[Vậy Bạch tiền bối, ta có thể làm gì? Thực lực của ta thấp lắm, ta căn bản không làm được chuyện mang sinh linh cả thế giới đi.] Tống Thư Hàng bình tĩnh hồi đáp.
[Không, ngươi có thể làm được.] Bạch chưa biết số 1 trả lời một cách chắc chắn.
Tống Thư Hàng: [?]
[Những số liệu kia chính là căn nguyên của tất cả sinh linh luân hồi. Ngươi chỉ cần lấy được gói số liệu hoàn chỉnh là có thể đóng gói tất cả sinh linh mang đi.] Bạch chưa biết số 1 nói.
Lúc Tống Thư Hàng nghe nói như thế, đột nhiên lại bật mode ảo tưởng sức mạnh.
Một ngày nào đó trong tương lại, thiên kiếp giáng xuống.
Sau đó một sinh viên tên Tống Thư Hàng, dũng cảm đứng ra… sau lưng hắn mang theo cả một thế giới, mấy tỉ đứa con ghẻ, cứng rắn chống lại thiên kiếp.
Độ kiếp thành đoàn nhất thời sảng, thân tử đạo tiêu hỏa táng tràng. Nếu nhân số độ kiếp đoàn thể đạt đến mấy tỉ, đại gia thiên kiếp sẽ xảy ra biến hóa thế nào?
Lúc ảo tưởng, tâm can Tống Thư Hàng đều run rẩy.
Hắn cố gắng duy trì gương mặt liệt, trả lời: [Nhưng không phải số 31-33 là một vòng phong ấn cuối cùng ư?]
[Bọn ta có cách để ngươi tiếp xúc với số 31-33.] Bạch chưa biết số 1 đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận