Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2393: Thiếu niên số Bá Tống

Chương 2393: Thiếu niên số Bá Tống
Tống Thư Hàng đần mặt ra: “!!!”
Dù hắn là thể nguyên thần, không cứng rắn và chịu đòn tốt bằng bản thể, nhưng bị A Thập Lục đụng bay chỉ với một cú huých nhẹ thế này cũng quá phản tu chân.
“A~ xin lỗi Thư Hàng, ta vẫn chưa khống chế được sức mạnh của sừng rồng.” Tô Thị A Thập Lục khổ sở giở tay lên xoa sừng rồng nhỏ trên đầu mình. Vốn dĩ thấy tư thế Tống Thư Hàng cúi người rất trêu người, cô muốn thuận thế dùng đầu cọ nhẹ vào ngực Tống Thư Hàng, không ngờ lại huých hắn bay đi mất.
“Đau không?” Tô Thị A Thập Lục lo lắng hỏi.
“Không đau không đau, đối với ta chỉ cần thương tổn chưa đạt đến cấp bậc khiến ta phải hét lên thảm thiết ngay lập tức thì đều không tính là đau.” Tống Thư Hàng vỗ ngực mình, trả lời đầy tự tin.
Gần đây A Thập Lục gặp được kỳ ngộ gì à? Sao sức húc của sừng rồng tăng lên khoa trương quá vậy?
Tống Thư Hàng bò dậy, lại đi đến ngồi xuống bên cạnh Tô Thị A Thập Lục, giữ tư thế mặt đối mặt rồi hỏi: “Thập Lục, cô không định ra khỏi đường hầm không gian à?”
Lúc này, Tô Thị A Thập Lục vẫn ở trạng thái nửa người kẹt cổng không gian, nửa người dưới còn ở lại bên trong cổng không gian.
“Ừ, tạm thời không thể đi ra, ra rồi sẽ không về được nữa. Thí luyện của ta vẫn chưa kết thúc, không thể bỏ dở giữa chừng được.” Tô Thị A Thập Lục trả lời.
Nói xong, cô lấy ra một chiếc mặt nạ màu bạc đưa cho Tống Thư Hàng rồi cười nói: “Quà cho ngươi này.”
“Quà ư? Sao đột nhiên lại muốn tặng mặt nạ cho ta thế?” Tống Thư Hàng nghi nhoặc hỏi.
Đồng thời hắn im lặng dùng tinh thần lực chụp lại cảnh này. Hắn muốn đăng ảnh món quà mà A Thập Lục tiên tử đáng yêu tặng cho hắn lên vòng bạn bè trên chat Tu Chân để khoe.
Số Bá Tống hắn đây vẫn là một thiếu niên, thật ra hắn cũng rất thích đăng ảnh đăng tin lên nhóm chat giống như đám bạn đồng lứa. Chỉ là trước giờ không có gì đáng để hắn đăng lên nhóm để khoe nên mới không có cơ hội thể hiện.
“Chiếc mặt nạ này là bảo vật che giấu thiên cơ của bản thân, có thể chặn khả năng định vị của bói toán. Ngoài ra nó còn là vật đeo trực tiếp lên nguyên thần, không sợ bị mất. Ta nghĩ chắc bây giờ ngươi đang cần nó.” Tô Thị A Thập Lục giải thích tác dụng của chiếc mặt nạ cho Tống Thư Hàng biết.
“Che giấu thiên cơ?” Tống Thư Hàng sững sờ nhìn Tô Thị A Thập Lục.
A Thập Lục nháy mắt tinh nghịch.
“Cảm ơn A Thập Lục.” Tống Thư Hàng nhận lấy mặt nạ.
Món bảo vật này rõ ràng là Tô Thị A Thập Lục cố ý tìm cho hắn.
A Thập Lục biết hắn đang bị đại lão quả cầu béo phân thân clone dùng phương pháp bói toán để định vị, chỉ có thể dựa vào pháp thuật hoặc là pháp khí che giấu thiên cơ để che giấu bản thân, chặn khả năng định vị của bói toán, thế nên mới đi tìm món bảo vật này.
Trời đông giá rét đã đến... nhưng trong lòng Tống Thư Hàng lại ấm áp vô cùng.
Tốt quá đi!
“Có thể giúp được ngươi là tốt rồi.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Lúc này bạch long tỷ tỷ quấn trên cổ A Thập Lục im lặng đổi tư thế, cô âm thầm nhắc nhở A Thập Lục đừng hiền thục như vậy, phải khống chế có mức độ. Kéo lại trở thành một “tỷ tỷ dịu dàng” giống như cô khi xưa.
Sau khi nhận lấy mặt nạ, Tống Thư Hàng đeo nó lên: “Thấy sao? Hợp với ta không?”
Mặt nạ màu bạc che khuất khuôn mặt biết nói của Tống Thư Hàng. Vừa rồi bởi vì trong lòng cảm thấy ấm áp, hắn rất muốn thi triển “chín chiêu cưa gái” với Tô Thị A Thập Lục.
Kết quả sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu hắn và khăn quàng bạch long tỷ tỷ trên cổ A Thập Lục giật cùng một lúc.
Vì vậy Tống Thư Hàng tạm dừng thanh loading thi pháp chín chiêu cưa gái, hủy bỏ kỹ năng. Có nhiều phụ kiện trên người là chuyện tốt nhưng đôi khi phụ kiện quá nhiều cũng không tiện. May mà Tống Thư Hàng không còn chịu ngũ cốc luân hồi nữa.
“Rất hợp.” Tô Thị A Thập Lục gật đầu đáp.
“À mà... ta cảm thấy hình như đã nhìn thấy mặt nạ thế này ở đâu đó rồi thì phải.” Tống Thư Hàng sờ mặt nạ trên mặt nguyên thần, trong đầu bắt đầu nhớ lại.
Tô Thị A Thập Lục: “Hay là déjà vu?”
Con người luôn sinh ra cảm giác quen thuộc kỳ lạ đối với một số sự vật.
“Để ta nghĩ xem.” Tống Thư Hàng xoa cằm.
Gần đây hắn trải qua rất nhiều chuyện, chuyện nào cũng rất phức tạp. Hơn nữa lúc ở trong tiểu thế giới nhân tạo, Bạch chưa biết 1-33 còn truyền gói dữ liệu của cả một thế giới cho hắn. Bây giờ lúc Tống Thư Hàng lục lại trí nhớ, cứ cảm thấy não phản ứng rất chậm chạp.
Một lúc sau, trong đầu hắn hiện ra một hình ảnh, bị lấy ra.
“Là nguyên thần của Đồng Quái tiền bối!” Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Lúc đó ở thế giới hắc long, rất nhiều thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 bị cuốn vào trong thiên kiếp. Sau đó mỗi một thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 bị cuốn vào đều kiếm dược một danh hiệu Cổ Thánh.
Khi đó Đồng Quái Tiên Sư cũng là một thành viên trong đội ngũ Cổ Thánh.
Tống Thư Hàng nhớ ở trên người nguyên thần của Đồng Quái tiền bối cũng đeo một chiếc mặt nạ thế này, che khuất khuôn mặt thật của hắn.
Chiếc mặt nạ mà Tô Thị A Thập Lục tặng cho hắn có phong cách cực kỳ giống chiếc mặt nạ mà nguyên thần của Đồng Quái tiền bối đeo.
“Đồng Quái tiền bối ư? Vậy chờ buổi họp mặt thường niên của Tô thị diễn ra, chúng ta sẽ đi tìm Đồng Quái tiền bối để xác nhận lại.” Tô Thị A Thập Lục đề nghị.
Tống Thư Hàng gật đầu cười nói: “Ừ, chắc Đồng Quái tiền bối chắc cũng sẽ tham dự buổi họp mặt thường niên chứ nhỉ?”
Lần trước Đồng Quái tiền bối được nghỉ nên mới đi ra hóng gió... Lần này không biết ngài ấy còn ở hiện thế không hay là lại bị bắt về đảo thần bí rồi?
“A Thất nói muốn mời tất cả thành viên trong nhóm đến tham dự buổi họp mặt thường niên, chắc là Đồng Quái tiền bối sẽ không vắng mặt đâu. Ưm... đến lúc rồi, ta phải về bí cảnh đây.” Tô Thị A Thập Lục nghiên người về phía trước nhìn ngằm, đẩy nhẹ mặt nạ trên mặt Tống Thư Hàng lên: “Hẹn gặp lại ngươi ở buổi họp mặt thường niên.”
“Chờ chút đã Thập Lục.” Tống Thư Hàng lấy ra một phần thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo đưa cho Tô Thị A Thập Lục: “Bảo vật này là thuốc nhỏ mắt của đại lão, cô hãy nhỏ nó lên pháp khí bản mệnh, nó có thể làm pháp khí bản mệnh sinh ra linh trí yếu ớt, chắc cô dùng được nó đấy.”
Vốn dĩ muốn tặng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo cho A Thập Lục vào buổi họp mặt thường niên, không ngờ hôm nay A Thập Lục lại xuyên không gian đến đây, vậy sẵn tiện tặng món bảo vật này cho cô ấy luôn.
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy thuốc nhỏ mắt: “Vậy ta nhận nhé.”
Cô cũng rất thích món quà mà Tống Thư Hàng tặng cô.
“Ngươi nhất định phải đến tham dự buổi họp mặt thường niên đấy. Đến lúc đó, ta có một chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.” Sau khi nhận thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo, Tô Thị A Thập Lục lại dặn thêm. Thư Hàng rất bận, cô cảm thấy ngày nào hắn cũng như một chú ngựa, liều mạng phi nước đại.
“Đừng lo, chắc chắn ta sẽ không vắng mặt đâu.” Tống Thư Hàng hứa.
Theo cảnh giới tăng lên, bây giờ hắn có rất nhiều chiêu.
Dù thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn còn có thể chia bản thân thành hai nửa. Nửa người trên đi tham dự buổi họp mặt thường niên của Thiên Hà Tô Thị, nửa người dưới phối hợp ánh sáng công đức đi đối phó chuyện ngoài ý muốn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận