Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2394: Không nên cứ đè một con cừu để nhổ lông mãi

Chương 2394: Không nên cứ đè một con cừu để nhổ lông mãi
Sau khi lấy được câu trả lời chắc chắn, Tô Thị A Thập Lục vẫy tay chào Tống Thư Hàng rồi trở về cấm địa thí luyện với bạch long tỷ tỷ.
Hồ nước đẹp như tranh vẽ, đỉnh núi xanh biếc cùng với bè trúc trôi trên mặt hồ.
Tô Thị A Thập Lục đứng trên bè trúc, một tay cầm gậy trúc một tay đỡ eo.
“Cảm thấy thế nào?” Bạch long tỷ tỷ hỏi.
“Đau eo.” Tô Thị A Thập Lục trả lời.
Bạch long tỷ tỷ: “...”
Toàn học cái xấu của Tống Thư Hàng, cách trả lời vấn đề cực kỳ gian xảo làm người ta không tài nào tiếp lời được.
Tô Thị A Thập Lục duỗi người, buông gậy trúc ngồi xuống bè trúc.
Sau đó cô lại lấy bảo đảo bản mệnh xinh xắn của mình ra.
Bạch long tỷ tỷ: “Định khai linh cho nó à?”
“Ừ, trong phần thí luyện tiếp theo, nếu pháp khí bản mệnh mở linh trí thì hiệu suất sẽ cao hơn.” Tô Thị A Thập Lục gật đầu đáp.
Cô và bạch long tỷ tỷ không hề nghi ngờ hiệu quả của giọt thuốc nhỏ mắt đại lão này. Trong tay Tống Thư Hàng có quá nhiều thứ kỳ lạ quái dị, ngoại trừ linh thạch, hắn mà lấy ra bảo vật có bất kỳ hiệu quả trên trời dưới đất cũng chẳng có gì lạ.
Tô Thị A Thập Lục ngồi xếp bằng ngay ngắn, đặt bảo đao nằm ngang trên đùi.
Móng vuốt của bạch long tỷ tỷ khảy nhẹ, lấy ra thuốc nhỏ mắt đại lão do Tống Thư Hàng tặng ra.
“Cũng không biết đại lão mà hắn nói rốt cuộc là ai, chỉ riêng thuốc nhỏ mắt đã có tác dụng lớn như vậy.” Bạch long tỷ tỷ mở lọ thuốc nhỏ mắt ra, bên trong chỉ có một giọt thuốc, ít đến đáng thương.
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy lọ thuốc, nhỏ giọt thuốc nhỏ mắt lên bảo đao bản mệnh.
Lúc giọt thuốc nhỏ mắt này chảy ra từ trong lọ, thân thể bạch long tỷ tỷ đột nhiên siết chặt.
“Bạch long tỷ tỷ muốn giết ta đấy à?” Tô Thị A Thập Lục bắt lấy thân thể của bạch long tỷ tỷ. Lúc này thân thể của tổ tiên kim long đang quấn trên cổ cô.
“Sơ xuất, sơ xuất.” Bạch long tỷ tỷ buông lỏng thân thể.
“Lẽ nào thuốc nhỏ mắt này rất đặc biệt à?” Tô Thị A Thập Lục hỏi. Bằng không với thân phận của bạch long tỷ tỷ thì chẳng đến mức kinh ngạc như vậy.
“Rất đặc biệt, trong thuốc này chứa đựng khí tức vượt xa cấp bậc Trường Sinh Giả, nhỏ nó lên chí bảo cũng được nữa là... Có điều số lượng quá ít, cũng không biết Thư Hàng lấy được thứ này từ đâu.” Bạch long tỷ tỷ trả lời.
Đúng lúc này bảo đao bản mệnh của Tô Thị A Thập Lục bắt đầu biến hóa, thân đao vốn nhỏ nhắn bỗng dài ra, trở nên thon dài.
Tô Thị A Thập Lục tranh thủ lấy ra một số tài liệu luyện khí từ trong túi càn khôn, đặt bên cạnh bảo đao bản mệnh.
Bạch long tỷ tỷ há miệng phun ra một ngọn lửa, dùng luôn lửa rồng để luyện khí.
Đầu năm nay, nếu trên người không có phụ kiện mạnh cũng ngại ra ngoài gặp người khác. Dưới sự hỗ trợ của bạch long tỷ tỷ, chẳng mấy chốc bảo đao bản mệnh của Tô Thị A Thập Lục đã được cường hóa xong xuôi.
Bảo đao vốn nhỏ nhắn xinh xắn đã tiến hóa... thành một cây dù đi mưa.
“Đổi mẫu mã luôn rồi.” Tô Thị A Thập Lục giơ cây dù lên, bung ra.
“Chỉ là có thêm một vỏ đao mà thôi.” Trong mũi bạch long tỷ tỷ phun ra hai luồng khói: “Hơn nữa lần luyện khí này ta chỉ hỗ trợ, hình thái của nó thay đổi là do ngươi và ý thức yếu ớt của chính thanh bảo đao này làm chủ đạo.”
Tô Thị A Thập Lục cầm cán dù kéo một phát, một thanh trường đao khắc hoa văn phong cách cổ xưa được cô rút ra.
Trường đao rung lên khe khẽ.
A Thập Lục buông tay, trường đao tự động bay lượn vòng quanh cô giống như Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối lúc trước.
“Tâm Huyền, vào vỏ.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Trường đao bay vèo, một phát vào luôn vỏ đao hình dù.
Tô Thị A Thập Lục cười tươi, lại đứng dậy cầm gậy trúc chèo bè.
“Eo không đau nữa à?” Bạch long tỷ tỷ hỏi.
“Ừ, tâm tình tốt nên hết đau rồi.” Tô Thị A Thập Lục đáp. Gậy trúc trong tay cô đẩy nhẹ, bè trúc lao về trước như tên rời cung.
Có thanh pháp khí bản mệnh đã được cường hóa này trợ giúp, hiệu suất thông qua thí luyện của cô sẽ được tăng lên, như vậy cô có thể trở về Thiên Hà Tô Thị sớm để chờ buổi họp mặt thường niên diễn ra.
Sau khi trở về, cô phải soạn sẵn một bản nháp, ghi lại những chuyện mình muốn nói cho Tống Thư Hàng rồi sắp xếp lại.
“Định nói rõ tất cả mọi chuyện cho hắn biết à?” Bạch long tỷ tỷ treo cổ A Thập Lục, đong đưa theo gió.
“Ừ, ta muốn nói tất cả mọi chuyện về Tô Thị A Thập Lục cho hắn biết.” Tô Thị A Thập Lục đột nhiên ném gậy trúc trong tay, đánh nát một con cự thú ảo cực lớn cách đó không xa.
******
Ở một nơi khác.
Tống Thư Hàng đăng một tin về chiếc mặt nạ mới được tặng lên nhóm bạn trên chat Tu Chân trước.
Sau đó hắn bắt đầu trò chuyện riêng với Hà Chỉ Ma Đế trong sổ đen: “Hà Chỉ tiền bối, chào buổi tối.”
“Cút!” Câu trả lời của Hà Chỉ tiền bối vẫn cao ngạo lạnh lùng như thế.
“Hà Chỉ tiền bối, bây giờ ngài có muốn bói một quẻ để tính xem ta đang ở đâu không? Sẽ có điều bất ngờ đấy.” Tống Thư Hàng nhắn lại.
Hà Chỉ Ma Đế: “...”
Nói vậy là có ý gì?
Bảo ta bói một que tính vị trí của hắn ư?
Chẳng lẽ tên Bá Tống xỏ lá này đã mò đến gần chỗ ta ở?
Trong đầu Hà Chỉ Ma Đế thoắt cái đã hiện ra rất nhiều ý niệm.
“Có nên tính một quẻ không nhỉ?” Ma Đế nói thầm.
Một lát sau, Hà Chỉ Ma Đế cắn răng tính một quẻ. Tên Bá Tống Huyền Thánh này cực kỳ âm hiểm, để phòng ngừa bất trắc, vẫn nên tính một quẻ cho an toàn.
Sau khi tính một quẻ, Hà Chỉ Ma Đế chợt nhíu mày.
Thiên cơ liên quan đến tin tức về vị trí của Bá Tống Huyền Thánh cứ mờ ảo giống như ngắm hoa trong sương mù, không thể định vị bằng cách bói toán được.
Lúc tính ra một quẻ như vậy, Hà Chỉ Ma Đế cảm thấy hơi bất an.
“Hà Chỉ tiền bối, ngài không tính ra được ta đang ở đâu đúng không? Có khinh ngạc không? Có bất ngờ không?” Tống Thư Hàng gửi tin nhắn mới tới.
Hà Chỉ Ma Đế: “...”
“Thôi nhé, chúc Hà Chỉ tiền bối ngủ ngon.” Tống Thư Hàng nói xong thì kết thúc trò chuyện riêng.
Hắn chỉ muốn thử hiệu quả của chiếc mặt nạ do A Thập Lục tặng mà thôi. Thí nghiệm rất thành công, hiệu quả che đậy thiên cơ của chiếc mặt nạ này còn tốt hơn hắn tưởng.
“Thế này thì đến lúc tham dự buổi họp mặt thường niên của Thiên Hà Tô Thị, không phải sợ đại lão quả cầu béo đột nhiên tìm tới cửa nữa rồi.” Tống Thư Hàng nói.
Bây giờ trong long Tống Thư Hàng rất mâu thuẫn, vừa hy vọng đại lão quả cầu béo đến tập kích hắn sớm một chút, để hắn có thể kéo đại lão quả cầu béo clone vào tiểu thế giới nhân tạo rồi phong ấn thành trứng.
Nhưng mặt khác hắn lại hy vọng đại lão quả cầu béo quên hẳn một tiểu nhân vật như hắn, không bao giờ nhớ đến hắn nữa.
“Không nên cứ đè một con cừu nhổ lông mãi.” Sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu của Tống Thư Hàng chợt lên tiếng.
Tống Thư Hàng: “Ta cũng nghĩ vậy, nên nếu có cơ hội, ta muốn trong sổ đen có thêm mấy đại lão đối địch.”
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “...”
“Vũ Nhu Tử da đen, bản thể của cô đến chưa?” Tống Thư Hàng nói vọng xuống dưới lầu.
“Hẳn là sắp đến rồi.” Vũ Nhu Tử da đen trả lời.
“Vậy các cô cũng chuẩn bị một chút, đợi hàng hóa và Vũ Nhu Tử đến đủ thì chúng ta sẽ xuất phát tới Thiên Hà Tô Thị!” Tống Thư Hàng dặn dò.
Lần đầu tiên đi tham dự buổi họp mặt thường niên của Tô thị, hồi hộp quá đi mất.
Hắn định đến sớm một chút để thăm dò và làm quen với hoàn cảnh ở Thiên Hà Tô Thị.
*****
Ở nơi khác.
Trên Linh Điệp đảo.
Thiên Đế nằm trong bồn tắm, im lặng thổi bong bóng.
Đồng thời cô lại bắt đầu thêm từng phong ấn lên người mình.
Ngày mai Linh Điệp Thánh Quân muốn khảo nghiệm thành quả tu luyện gần đây của Vũ Nhu Tử, nên cô đang tự thêm mấy phong ấn lên người, tránh cho mình sơ ý làm Linh Điệp Thánh Quân bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận