Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2397: Ta xin nhớ kỹ lời dạy bảo của Sở các chủ!

Chương 2397: Ta xin nhớ kỹ lời dạy bảo của Sở các chủ!
Lại nhìn tiếp, trên không trung còn có một Côn Vương tím đen như quả nho, rất xứng với cái cái nồi đen đủi này!
Đầu năm nay, côn (1) và nồi luôn như hình với bóng, thường thì nơi nào có côn, nơi đó sẽ có nồi.
“Đừng để ý đến cô ta, tìm Vũ Nhu Tử rồi mang cô bé đi trước đã.” Lúc này, sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu nhắc nhở.
Bất kể Côn Vương hay Bạch Cốt Tiên Cơ đều có sức chiến đấu đạt cấp bậc Kiếp Tiên cửu phẩm thậm chí là Trường Sinh Giả. Tống Thư Hàng không cần bị cuốn vào trong một cuộc đối kháng cấp Trường Sinh Giả đầy nguy hiểm chỉ vì một cái “nồi đen”.
Lúc này mang theo Vũ Nhu Tử chuồn đi mới là cách làm lý trí nhất.
Tống Thư Hàng gật đầu sau đó phóng thần thức rà quét hải vực này, tìm kiếm bóng dáng của Vũ Nhu Tử. Nhưng lúc này trên người Vũ Nhu Tử quấn tấm chăn cùng kiểu với tấm của đại lão cái gì cũng có thể, lại biến thành cá nhỏ, thần thức của Tống Thư Hàng quét một vòng vẫn không tìm được bóng dáng của Vũ Nhu Tử đâu cả.
“Vũ Nhu Tử, cô trốn ở đâu? Chắc là ta đang ở gần cô đây này.” Tống Thư Hàng vội mở chức năng chat Tu Chân, gửi một tin nhắn cho Vũ Nhu Tử.
Nhận được tin nhắn của Tống Thư Hàng, cá nhỏ do Vũ Nhu Tử biến thành lặng lẽ ló đầu ra khỏi đá san hô, thấy được bóng dáng của Tống Thư Hàng ở đằng xa.
Đúng là Tống tiền bối~
Được cứu rồi!
Lúc này đây, hình tượng của Tống tiền bối trở nên cao lớn hơn trong mắt Vũ Nhu Tử, cao lớn hệt như người cha Linh Điệp Tôn Giả của cô.
“Tống tiền bối, ta thấy ngươi rồi.” Cá nhỏ do Vũ Nhu Tử biến thành lập tức lao đến, đụng vào ngực Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cẩn thận nâng chú cá nhỏ xinh đẹp kia lên, truyền âm hỏi: “Vũ Nhu Tử?”
“Là ta đây~” Vũ Nhu Tử mừng rỡ đong đưa cái đuôi.
Lúc này đây, cuối cùng thân thể căng thẳng cả đêm của cô cũng bình tĩnh lại, dường như ngay cả nước biển lạnh băng cũng trở nên ấm áp hơn.
Mặc dù cảnh giới thật của Tống tiền bối là Tôn Giả thất phẩm, nhưng hắn là dị loại đánh nhau với nhiều đại lão nhất trong nhóm Cửu Châu số 1, hơn nữa đến bây giờ vẫn sống khỏe như trâu. Thế nên lúc đối mặt với đại lão, Tống tiền bối rất an toàn đáng tin.
Sau khi nguy cơ qua đi, lại có một cảm giác mới dâng lên trong lòng Vũ Nhu Tử, quá kích thích!
Dạo một vòng bên bờ sống chết, vừa hồi hộp lại vừa kích thích.
Quả nhiên, rời Linh Điệp đảo đi tìm Tống tiền bối là một lựa chọn chính xác!
Mới chỉ đi nửa đường mà đã gặp chuyện kích thích cỡ này rồi.
Món khai vị đã thú vị như vậy, chờ chính thức hội họp với Tống tiền bối, chắc chắn sẽ còn có điều kích thích hơn nữa đang chờ cô.
Cả người đều sắp bốc cháy rồi.
...
Sau khi xác định chú cá nhỏ trong tay là Vũ Nhu Tử, Tống Thư Hàng mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chúng ta đi thôi!” Hắn nâng cá nhỏ do Vũ Nhu Tử biến thành, xoay người trở về thế giới hạch tâm.
Lần này thế giới hạch tâm không nhát gan tịt vòi nữa. Côn Vương và Bạch Cốt Tiên Cơ trên không trung cũng không bố trí thủ đoạn phong tỏa không gian.
“Động tác nhanh lên một chút~” Sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu hối thúc.
Tống Thư Hàng không lãng phí thời gian, bước ngay vào thế giới hạch tâm.
Ngay lúc nửa người hắn bước vào thế giới hạch tâm, trên không trung có một luông ý chí mạnh mẽ phủ xuống, quét qua vị trí của Tống Thư Hàng... Là Côn Vương màu tím nho kia. Sau khi nghe thấy tiếng hét của Bạch Cốt Tiên Cơ, hắn âm thầm cảnh giác, lập tức ném ra một luồng thần thức quét xuống.
Đối với Côn Vương, bất kể khí tức đột nhiên lộ ra bên dưới có phải của “tên họ Tống” trong miệng Bạch Cốt Tiên Cơ hay không, cứ đề phòng vẫn tốt hơn.
“Ơ?” Tống Thư Hàng kêu lên với nửa người đã bước vào thế giới hạch tâm, hắn cảm ứng được thần thức rà quét của Côn Vương.
Sau đó...
Hắn vẫn tiếp tục chạy, đồng thời trở tay vỗ một kim đan mã QR về phía thần thức của Côn Vương màu nho chí tôn!
Tống Thư Hàng là một người biết nhớ kỹ lời dạy bảo của các tiền bối, trước đó Sở các chủ nhắc nhở hắn không nên cứ đè một con cừu nhổ lông mãi.
Tống Thư Hàng cảm thấy rất có lý, vì vậy hắn nghĩ nên tìm thêm mấy đại lão bỏ vào sổ đen. Đến lúc đó chẳng may muốn nhổ lông cừu, thỉnh thoảng cũng có thể đổi con khác, không nên cứ đè Hà Chỉ Ma Đế ra nhổ lông mãi.
Bây giờ vị Côn Vương này rất phù hợp tiêu chuẩn.
Ít nhất là đại lão Trường Sinh Giả, lại từng chiến đấu với Bạch Cốt Tiên Cơ có liên quan đến Tống đầu gỗ, quan trọng hơn là tự Côn Vương phóng thần thức tới.
Bạn tốt tự đưa tới cửa thế này, cớ sao lại không nhận chứ?
“Kết bạn đi, Côn Vương~”
Tống Thư Hàng rất rành chuyện ăn ké bạn tốt thế này.
Sau khi vỗ ra kim đan mã QR xong, Tống Thư Hàng mang theo Vũ Nhu Tử chui vào trong thế giới hạch tâm.
Rốt cuộc hôm nay lá bài tẩy bảo mệnh thế giới hạch tâm cũng chân chính phát huy tác dụng bảo mệnh của mình.
Đây đúng là một khoảnh khắc làm người ta cảm động.
...
Ở bên này.
Thần thức của Côn Vương vừa lúc quét qua kim đan mã QR.
Sau đó một khung thông báo xuất hiện trong đầu nó.
“Chúc mừng ngài đã kết bạn thành công với Bá Tống Huyền Thánh, từ giờ giữa các ngươi không còn khoảng cách, dù là chân trời góc biển, dù cách nhau bao xa, hai trái tim mãi mãi có thể tiến hành trao đổi với nhau không màng khoảng cách.”
Thông báo này đột nhiên xuất hiện mà không hề có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào.
“Công kích tinh thần ư?” Côn Vương đang giao chiến với Bạch Cốt Tiên Cơ chợt ngẩn ra.
Đây là cái quái gì mà lại có thể ảnh hưởng trực tiếp đến tinh thần của nó chứ?
Cường giả so chiêu, mất tập trung chính là sơ hở.
Bạch Cốt Tiên Cơ ở phía đối diện đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
“Xương vụn của Tống đầu gỗ!” Miệng cô hết bừa tên chiêu thức.
Sau lưng cô có một người khổng lồ xương trắng do thuần năng lượng tạo thành, bám vào trên thân thể cô.
Đồng thời cặp chùy lớn trong tay Bạch Cốt Tiên Cơ bỗng dưng biến mất, sau đó lại xuất hiện trong tay người khổng lồ xương, hóa thành một cặp chùy khổng lồ. Rõ ràng, cặp chùy này là pháp khí chuyên dụng của người khổng lồ xương.
Sau khi hiện thân, người khổng lồ xương vung cặp chùy, nện xuống đầu Côn Vương.
Hơn nữa trên cặp chùy còn có sức mạnh pháp tắc quấn quanh, chùy bên trái khô vong, chùy bên phải mục nát, ngoại hình đúng kiểu nhân vật phản diện.
Cặp chùy nện mạnh lên người Côn Vương, phá nát từng tầng phòng ngự của hắn. Năng lực hộ thể mà Côn Vương vẫn lấy làm kiêu ngạo đã lão hóa, mục nát trước pháp tắc mục nát của cây chùy.
Sau đó cây chùy bên trái mang theo pháp tắc khô vong nện lên người Côn Vương với một góc độ quỷ dị.
Một chùy nện xuống, toàn thân Côn Vương thoát nước, da dẻ bắt đầu khô héo, chuyển sang màu tím sáng bóng.
Một cơn đau khủng khiếp ập tới khiến mặt mũi của Côn Vương trở nên vặn vẹo dữ tợn.
Tất cả những điều này đều là do thông báo đáng chết trong đầu gây ra.
Bá Tống Huyền Thánh? Hai trái tim không còn khoảng cách?
Cái con mợ nhà ngươi!
Một ngày nào đó ta sẽ cho Trấn Hải xích trong tay tiếp xúc không khoảng cách với ngươi... dùng nó đâm thủng một lỗ trên ngực ngươi!
Ngay lúc Côn Vương đang nổi điên, lại có một thông báo xuất hiện trong đầu hắn.
“Ting~ Bá Tống Huyền Thánh đã chuyển ngươi vào [Sổ đen 2], có muốn chuyển hắn vào [Sổ đen] luôn hay không?”
Côn Vương: “...”
Sống nhiều năm như vậy, Côn Vương đột nhiên rất muốn mắng người.
Đầu tiên là kết bạn với mình, sau đó lại kéo mình vào sổ đen, đây là hành động thần kinh giẫm đinh gì thế này?
...
Trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng mỉm cười nhìn cái tên đại lão Côn Vương lẳng lặng nằm một mình trong sổ đen 2.
Chú thích:
(1) Côn: Cá Côn, loài cá lớn trong truyền thuyết thời xưa. Nấu cá thì phải có nồi :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận