Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2402: Thế giới này bị làm sao thế?

Chương 2402: Thế giới này bị làm sao thế?
Bạch Cốt Tiên Cơ thu bí pháp người khổng lồ xương lại, cất song chùy đi, bám theo ánh sáng của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú để di chuyển xuống dưới đáy biển.
Sau khi hoàn toàn thoát khỏi trạng thái chiến đấu, hàng loạt đợt thông tin trong trời đất ập về phía cô, đây là thông tin của tất cả Huyền Thánh giảng pháp trong năm nay.
Gần một năm nay, Bạch Cốt Tiên Cơ cứ mãi truy đuổi và chiến đấu với Côn Vương, hoàn toàn không thể phân tâm để xem Huyền Thánh giảng pháp được. Hôm nay Côn Vương đã chạy xa, Bạch Cốt Tiên Cơ thoát khỏi trạng thái chiến đấu mới nhận được tiếp sóng Huyền Thánh giảng pháp của chư thiên vạn giới.
“Ơ, sao lại nhiều thế này?”
Khi nhận được tiếp sóng Huyền Thánh giảng pháp, Bạch Cốt Tiên Cơ ngẩn ra, bởi vì cô nhận được 16 lần tiếp sóng cùng một lúc!
Đã gần một nghìn năm nay không có Huyền Thánh nào xuất hiện, thế mà năm nay lại tụ tập hiển thành cùng một lượt như củ cải vào mùa thế này.
“Trong vòng một năm mà có tới mười sáu Huyền Thánh, dù ở thời viễn cổ cũng không điên cuồng được như thế này.”
Bạch Cốt Tiên Cơ thầm nghĩ.
Cho dù là thời gian Huyền Thánh xuất hiện nhiều nhất ở thời kỳ viễn cổ, một năm cũng chỉ có ba hoặc bốn người, còn không bằng số lẻ của Huyền Thánh năm nay.


“Năm nay tu luyện giới thay đổi lớn thế ư?”
Bạch Cốt Tiên Cơ vừa di chuyển xuống đáy biển vừa nhanh chóng tiếp thu nội dung của Huyền Thánh giảng pháp.
Thân là Trường Sinh Giả, khi xem Huyền Thánh giảng pháp, cô có thể tiến hành một số thao tác cao cấp, ví dụ như tăng tốc Huyền Thánh giảng pháp lên gấp mười thậm chí gấp trăm lần, xem một lượt Huyền Thánh giảng pháp chỉ trong thời gian ngắn. Với tinh thần lực cường đại của Trường Sinh Giả, cho dù có tăng tốc gấp trăm lần cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả xem giảng pháp của cô.
Khi xem Huyền Thánh giảng pháp đầu tiên, cô chỉ muốn chửi ngay lập tức.
Nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh lên đài hiển thánh và giảng pháp.
Nhưng lúc đó lại có tới bốn Huyền Thánh cùng hiển thánh.
Bá Tống Huyền Thánh , Thất Sinh Phù Huyền Thánh, Thường Viễn Tử Huyền Thánh, Thiên Nhai Tử Huyền Thánh.
Bốn vị Huyền Thánh cùng lên đài biểu diễn, Bá Tống Huyền Thánh ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở vị trí trung tâm, đằng sau có hai vị Huyền Thánh phòng thủ quỳ gối ôm đầu, người còn lại trực tiếp biểu diễn ôm đầu quỳ trên đất, không biết đây là đội hình đặc biệt kiểu gì nữa?
“Chuyện gì thế này? Tại sao lại có bốn vị Huyền Thánh cùng hiển thánh thế? Chẳng lẽ là… độ kiếp tập thể ư?”
Bạch Cốt Tiên Cơ suy đoán. Nhưng độ kiếp tập thể sướng một phút, thân tử đạo tiêu chết cả bầy đấy!
Trong lúc đang suy tư, hình ảnh dần được phóng to ra, sau lưng nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh có một mỹ nhân rắn ánh sáng công đức sống động như thật.
"@#%x Tiên Tử!"
Bạch Cốt Tiên Cơ suýt nữa đã hoài nghi không biết có phải mình bị hoa mắt hay không.
Đóa hoa của Thiên Đình viễn cổ, đại mỹ nhân được Thiên Đình công nhận năm đó… Luận về nhan sắc và khí chất, trên Thiên Đình viễn cổ năm đó không có mấy vị tiên tử có thể so được với cô.
Tại sao @#%x Tiên Tử lại biến thành ánh sáng công đức của vị Bá Tống Huyền Thánh kia cơ chứ?
Rốt cuộc năm nay xảy ra chuyện gì thế này, cô cảm thấy thế giới thay đổi nhiều quá.
Trong lúc suy tư, màn hình lại kéo xuống dưới, lộ ra gương mặt trấn áp chư thiên vạn giới của Bá Tống Huyền Thánh.
Bạch Cốt Tiên Cơ:
“Tống đầu gỗ!”
Thế nhưng, sau khi nhìn kỹ lại thì cô lập tức tỉnh ngộ:
“Không đúng, đây không phải là Tống đầu gỗ. Gương mặt này cũng không hề giống…”
Thoạt Nhìn Bá Tống Huyền Thánh này rất giống Tống đầu gỗ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy thật ra hắn và Tống đầu gỗ hoàn toàn khác nhau.
Là mình nhìn vật nhớ người mà thôi. Bạch Cốt Tiên Cơ thầm nhủ.
Chắc vì cô luôn nhớ đến Tống đầu gỗ, nên khi nhìn thoáng qua Bá Tống Huyền Thánh này cô mới nhận nhầm.
Sau khi bốn vị Huyền Thánh hiển thánh xong, nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh mở miệng giảng pháp.
Hắn vừa mở miệng thì Bạch Cốt Tiên Cơ lại mắng một tiếng vô sỉ, đây không phải là Đạo Tạng mà Trình Lâm Nữ Đế từng giảng sao? Trước kia cô đã từng tiếp xúc với Trình Lâm Nữ Đế, cũng nghe cô ấy giảng về nội dung của Đạo Tạng.
Ánh sáng công đức là "@#%x Tiên Tử, nội dung giảng pháp là bản thảo của Trình Lâm Nữ Đế, nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống này chắc không phải là hậu thủ của Trình Lâm Nữ Đế đấy chứ? Bạch Cốt Tiên Cơ vừa lao xuống biển vừa suy đoán.
Ngoại trừ chuyện Thường Viễn Tử Huyền Thánh tự tìm đường chết ra, phần giảng pháp phía sau của các vị Huyền Thánh khác đều rất quy củ.
Liếc qua phần giảng pháp của ba vị Huyền Thánh còn lại, Bạch Cốt Tiên Cơ tiếp tục nhấn vào Huyền Thánh giảng pháp thứ năm.
Huyền Thánh thứ năm là Đông Qua Thánh Quân, đây là một vị Huyền Thánh quy củ, không độ kiếp tập thể, giảng về phòng ngự chi đạo.
Phòng ngự chi đạo không có điểm cộng hưởng với Bạch Cốt Tiên Cơ, cô lại tua nhanh qua phần giảng pháp này.
Tiếp đó cô kéo đến Huyền Thánh giảng pháp của Bạch Thánh vạn người mê.
Khi Bạch Cốt Tiên Cơ đang chuẩn bị xem giảng pháp của Bạch Thánh, trước mặt cô lại xuất hiện lối vào của một tiểu thế giới.
Một người đàn ông đeo mặt nạ dẫn theo một vị tiên tử chân dài đi ra khỏi tiểu thế giới đó để nghênh đón cô.
Bạch Cốt Tiên Cơ vui mừng nhìn người đàn ông kia:
“Tống…”
Nhưng vừa mở miệng thì cô đã khựng lại.
Bởi vì người đàn ông trước mặt cô không phải là Tống đầu gỗ.
Bạch Cốt Tiên Cơ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào người đàn ông này.
Tống Thư Hàng nhấc mặt nạ của mình lên, lộ ra nửa dưới gương mặt, mỉm cười với Bạch Cốt Tiên Cơ:
“Xin chào, Bạch Cốt Tiên Cơ.”
Bá Tống Huyền Thánh, Bá Nho Huyền Ma, Bá Long Cổ Thánh, Bá Ma Thánh Quân.
Bốn thánh hiệu xa hoa hiện lên trên người Tống Thư Hàng.
Sở dĩ hắn cho hiện thánh hiệu của mình ra là muốn nhắc nhở Bạch Cốt Tiên Cơ rằng hắn là Bá Tống Huyền Thánh, không phải là Tống đầu gỗ, đừng có đánh hắn!
“Bá Tống Huyền Thánh?”
Bạch Cốt Tiên Cơ nhíu mày lại.
Mà bốn thánh hiệu này là thế nào đây?
Ý thức của cô nhanh chóng lôi hết những bài Huyền Thánh giảng pháp chưa xem hết ra, kéo danh sách xuống. Quả nhiên, trong mười mấy video giảng pháp bên dưới, cô tìm thấy giảng pháp của Bá Nho Huyền Ma, Bá Long Cổ Thánh và gần đây nhất là Bá Ma Thánh Quân.
Một mình tên này hiển thánh tới bốn lần?
Thao tác dở hơi gì thế này?
Chỉ trong một năm ngắn ngủi mà thế giới đã bị sao thế này?
Thấy Bạch Cốt Tiên Cơ đã nhận ra đạo hiệu của mình, không đánh mình nữa, Tống Thư Hàng mỉm cười, há miệng định nói.
“Tại hạ Bá Tống, năm nay mười tám tuổi, mong được chỉ giáo nhiều hơn. Nếu như ta có chỗ nào đắc tội, các ngươi tới đánh ta đi?”
Đúng vào lúc này, Tạo Hóa Tiên Tử đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu nhảy ra, nhanh chóng cướp mất lời thoại của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Tạo Hóa Tiên Tử giơ hai ngón tay ra dấu thắng lợi:
“Tống ngu ngu.”
Không khí lặng ngắt như tờ.
Sau hồi lâu.
“Đồ trang sức của ngươi đặc sắc đấy.”
Bạch Cốt Tiên Cơ cố trái lương tâm mà khen một câu.
“Cảm ơn.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh đá.
Sau đó lại im lặng.
Lại qua hồi lâu.
Bạch Cốt Tiên Cơ không nhịn được mà hỏi:
“Ừm… Xin hỏi… Tống đầu gỗ có ở đây không?”
“Nếu như cô muốn tìm Tống đầu gỗ thì… thật đáng tiếc, hắn ta không có ở đây.”
Lúc này, sợi tóc ngố trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng nhàn nhã xoay tròn rồi đáp.
“Yêu tinh tóc ngố?”
Bạch Cốt Tiên Cơ kinh ngạc hỏi.
Sau đó Bạch Cốt Tiên Cơ lập tức bị sợi tóc ngố của Sở các chủ treo lên. Lúc này cô đang ở trạng thái cực kỳ suy yếu sau khi kết thúc bạo phát, hơn nữa cô cũng không có ý muốn phản kháng, cứ để mặc sợi tóc ngố của Sở các chủ treo mình lên.
Một lúc sau, đầu của Bạch Cốt Tiên Cơ nghẹo qua một bên… hôn mê bất tỉnh.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận