Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2408: Quả cầu ngơ ngác

Chương 2408: Quả cầu ngơ ngác
Nguyên thần của Tống Thư Hàng nhanh chóng lấy điện thoại ra, liếc danh bạ một lượt, sau đó mỉm cười ra đón:
“Tối Việt tiền bối, chào mừng trở lại!”
“Thư Hàng tiểu hữu, đến ngươi cũng nhớ nhầm đạo hiệu của ta.”
Cư sĩ thở dài nói:
“Ta là Túy Tinh Cư Sĩ.”
Tống Thư Hàng: “???”
Hắn lại vội vàng móc điện thoại ra, xem đi xem lại hai chữ ‘Tối Việt’ trên danh bạ.
Với thành quả tiếp nhận chín năm giáo dục nghĩa vụ bắt buộc của hắn, kiểu gì thì chữ ‘Việt’ này cũng không thể phát âm thành ‘Tinh’ được.
Tống Thư Hàng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía cư sĩ, nở nụ cười từ bi:
“Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng.”
“Cứ nói đi đừng ngại.”
Túy * Cư Sĩ đi ra khỏi thế giới hạch tâm.
“Tiền bối à, nếu như ngươi cứ tiếp tục luyện công pháp này thì sẽ toi thật đấy. Ngươi chưa từng cân nhắc tới việc luyện những công pháp khác sao?”
Tống Thư Hàng nói.
Trong khi nói chuyện, cư sĩ bước một chân ra khỏi thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó… Tống Thư Hàng phát hiện ra cư sĩ biến mất luôn rồi.
Cứ thế biến mất trong không khí.
Tống Thư Hàng ngẩn ra.
Thần thức của hắn nhanh chóng quét xung quanh nhưng không được thu hoạch gì.
“Cư sĩ? Tối Việt Cư Sĩ tiền bối?”
Tống Thư Hàng gọi.
Thế nhưng Tối Việt Cư Sĩ lại không trả lời hắn.
“Sở các chủ, ngươi có nhìn thấy ‘Tối Việt tiền bối’ đâu không?”
Tống Thư Hàng hỏi Sở các chủ.
“Ừm, nếu tập trung tinh thần thì vẫn có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn. Nhưng nếu không nhìn kỹ sẽ dễ bỏ qua lắm.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nói:
“Hắn đang đứng cách năm mét phía bên tay phải của ngươi.”
Sau khi được Sở các chủ nhắc nhở, Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn tới vị trí đó, lúc này mới nhìn thấy thân ảnh mơ hồ của Tối Việt tiền bối.
Hiển nhiên, thực lực của Tối Việt Cư Sĩ lại tăng lên đáng kể rồi!
“Chúc mừng tiền bối thực lực đại tiến.”
Tống Thư Hàng nói trái lương tâm.
“Thư Hàng tiểu hữu không cần lo cho ta, thực lực của ta không ngừng tăng lên, cách lúc hiển thánh ngày một gần. Nhân tiền hiển thánh sẽ là lúc ta tỏa sáng nhất.”
Cư sĩ mỉm cười, nói:
“Đây chắc là tộc địa của Thiên Hà Tô thị nhỉ, ta đi tìm A Thất đạo hữu. Thư Hàng tiểu hữu, lát nữa gặp lại nhé.”
Dứt lời, thân ảnh của cư sĩ mờ dần rồi biến mất hẳn.
“Nếu như hệ của cư sĩ mà hóa thân thành thích khách thì đúng là vô địch.”
Tống Thư Hàng thổn thức.
Dứt lời, hắn lại nhìn linh quỷ tiên tử trong thế giới hạch tâm.
Thế giới hạch tâm quả nhiên vô cùng đặc biệt.
Vừa nãy khi cư sĩ đứng trong thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng có thể cảm ứng rõ ràng sự tồn tại của hắn, nhưng một khi hắn rời khỏi thế giới hạch tâm thì Tống Thư Hàng sẽ xem nhẹ sự tồn tại của đối phương.
Thế giới hạch tâm có hiệu quả miễn dịch với công pháp của cư sĩ ở một mức độ nhất định.
Tống Thư Hàng nhìn linh quỷ tiên tử, linh quỷ tiên tử cũng nhìn lại hắn.
Một lát sau, linh quỷ tiên tử mỉm cười.
Cô chắp hai tay lại, thi triển năng lực thiên phú không gian di hình hoán vị.
Bia đá đạo hữu trên người Tống Thư Hàng bị di chuyển đến vị trí của linh quỷ tiên tử, còn linh quỷ tiên tử thì lại treo bên eo Tống Thư Hàng.
Bia đá đạo hữu:
“Tại sao lại là ta chứ?”
Không thể chọn một mục tiêu chuyển chỗ khác được à?
Trong khi nói chuyện, cơ thể của linh quỷ tiên tử đã dung nhập vào người Tống Thư Hàng, tiến vào trạng thái hợp nhất với hắn.
Thể chất đặc biệt của linh quỷ tiên tử bắt đầu ảnh hưởng tới trạng thái của Tống Thư Hàng.
Cảm giác tồn tại của Tống Thư Hàng bắt đầu nhạt dần.
“Thư… Thư gì ấy nhỉ?”
Bia đá đạo hữu vốn định gọi tên Tống Thư Hàng, nhưng vừa mở miệng lại phát hiện mình không tài nào nhớ nổi tên của đối phương.
Tống Thư Hàng nắm tay lại, hắn không hề xa lạ với cảm giác này.
Dù sao hắn cũng là người đàn ông ra ra vào vào phòng tối Thiên Đạo những ba lần, đã quá quen thuộc với cảm giác bị cả thế giới lãng quên này rồi.
[Nếu như độ kiếp trong trạng thái này, đến cả thiên kiếp cũng bị ảnh hưởng thì sẽ làm giảm hiệu quả của thiên kiếp.]
Đây là thông tin linh quỷ tiên tử nói với hắn khi hợp thể.
Cô đã tu luyện thành công thần thể đặc thù của cư sĩ nhất hệ.
Thần thể này không những có thể làm giảm uy lực của thiên kiếp bát phẩm, thậm chí đến cả thiên kiếp cửu phẩm cũng sẽ bị quấy nhiễu.
Đây là bí mật độ kiếp tối cao của cư sĩ nhất hệ.
“Linh quỷ tiên tử vất vả rồi.”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói, ý niệm chợt lóe lên, hắn giải trừ hiệu quả hợp thể với thần thể đặc thù này.
Cách đó ba mươi mét.
Túy Tinh Cư Sĩ vốn muốn đi tìm Tô thị A Thất đúng lúc nhìn được cảnh này, trong lòng thấy nghèn nghẹn… Có lẽ ban đầu hắn không nên luyện công pháp này mà phải nghĩ cách tìm một con linh quỷ rồi học theo Thư Hàng tiểu hữu, cứ cho linh quỷ để tu luyện công pháp rồi sử dụng chế độ hợp thể để đạt được hiệu quả của ‘thần thể đặc thù’ mới phải chứ nhỉ?
Linh quỷ tiên tử cuộn lại trong cơ thể Tống Thư Hàng… Đến bây giờ Tống Thư Hàng vẫn không rõ, ba vị tiên tử Tạo Hóa, công đức, linh quỷ cùng chui vào trong người hắn thì tồn tại thế nào?
Ba vị tiên tử cùng chen vào một chỗ hay mỗi người lại chiếm một vị trí riêng trong người hắn nhỉ?
Sau khi cuộn mình lại, linh quỷ tiên tử bắt đầu chia sẻ một phần thông tin cho Tống Thư Hàng… Đó là những chuyện mà cô và cư sĩ đã gặp phải khi tu luyện trong bí cảnh.
Cô, tu sĩ và vị trưởng bối râu đẹp của cư sĩ cùng vào trong bí cảnh, không lâu sau lại có một tồn tại cường đại cưỡng chế xông vào đó.
Tồn tại cường đại này xung khắc với thuộc tính của bí cảnh, khiến cả bí cảnh đều bị ảnh hưởng… Nếu như cứ mặc kệ cho đối phương xông vào, nói không chừng bí cảnh sẽ sụp đổ mất.
Vì thế, vị trưởng bối râu đẹp của cư sĩ để lại phương pháp tu luyện và các thông tin về bí cảnh cho họ xong thì lập tức xoay người đi đối phó với tồn tại cường đại không mời mà tới kia.
Đồng thời hắn cũng khởi động thuộc tính thời gian của bí cảnh… cũng như Thời Quang Thành của Bích Thủy Các, bí cảnh này cũng là bảo địa thời gian vô cùng quý giá.
Một ngày ở thế giới bên ngoài bằng một năm trong bí cảnh.
Dưới sự ảnh hưởng của sức mạnh thời gian, linh quỷ tiên tử ở lại trong bí cảnh nhiều năm, chuyên tâm tu luyện, cuối cùng hôm nay cũng ngưng tụ được thần thể đặc thù của cư sĩ nhất hệ.
“Tồn tại cường đại?”
Trong đầu Tống Thư Hàng lóe lên:
“Phân thân của đại lão cầu béo?”
Liệu có phải phân thân kia luôn bốc quẻ để tìm vị trí của hắn, nhưng lại bói ra vị trí của linh quỷ tiên tử, sau đó xông vào bí cảnh, tưởng linh quỷ tiên tử là hắn nên định nhổ cỏ tận gốc không nhỉ?
Sau khi ký khế ước, linh quỷ và tu sĩ chính là một thể.
Linh quỷ của Tống Thư Hàng khá đặc biệt, nhưng khi thông qua bói toán để định vị thì vẫn có thể đoán nhầm linh quỷ tiên tử thành Tống Thư Hàng!
“Vậy trưởng bối của cư sĩ và tồn tại cường đại kia đã ra ngoài chưa?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Linh quỷ tiên tử trả lời lại rằng ‘không rõ’.
Sau khi tu luyện được ‘thần thể đặc thù’, cô bị sức mạnh bí cảnh chuyển dịch ra ngoài, không biết kết quả trận đấu giữa trưởng bối của cư sĩ và tồn tại cường đại kia ra sao.
“Xem ra, thật sự là đại lão cầu béo clone rồi.”
Tống Thư Hàng cảm thấy lo lắng, không biết vị trưởng bối râu đẹp của cư sĩ có cảnh giới thực lực thế nào nữa?
Không biết hắn có thể ngăn cản được đại lão cầu béo clone hay không?


Ở phía bên kia.
Trong bí cảnh của cư sĩ nhất hệ.
Có một quả cầu đang mờ mịt ngẩn ngơ.
[Ta là ai, sao ta lại ở đây, đây là đâu?]
Quả cầu này đặt ra ba câu hỏi liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận