Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2409: Đây chính là bản thể của ta à?

Chương 2409: Đây chính là bản thể của ta à?
Mất trí nhớ là chuyện vô cùng đáng sợ.
Trí nhớ không chỉ đơn giản là số liệu, nó còn là một phần quan trọng tạo nên tình cảm và linh hồn.
Bây giờ, quả cầu này đã quên đi tất cả.
Nó không biết mình đến từ đâu, phải đi đâu. Nó không biết mục tiêu của mình là gì, mình ở đây để tìm gì?
Thậm chí đến việc đây là đâu nó cũng không biết nốt.
[Tại sao ta lại xuất hiện ở đây chứ?]
Quả cầu ngơ ngác lăn tròn trong bí cảnh.
Nó nghĩ chắc hẳn mình phải có một mục tiêu, một đối tượng cần truy đuổi, một nhiệm vụ quan trọng phải làm nhưng nó lại không tài nào nhớ ra nổi.
[Tại sao lại như vậy? Chuyện gì đang diễn ra thế này?]
Quả cầu này lăn lông lốc, vừa lăn vừa suy nghĩ về ý nghĩa tồn tại của mình.
Chuyện này vô cùng quan trọng, liên quan đến linh hồn và tình cảm của nó.
[Ta cảm thấy ta của hiện tại không được hoàn chỉnh, chắc là ta vẫn còn thứ gì đó như ‘bản thể’ nhỉ? Hoặc là ta đang đi tìm phần còn thiếu của mình chăng?]
Quả cầu này bắt đầu suy đoán theo bản năng.
Nếu như dựa theo bản năng để suy đoán, chắc hẳn thứ mà nó đang tìm kiếm chính là ‘bản thể’ hoặc là ‘phần còn thiếu’ của mình.
Như vậy thì nó đã biết lý do tại sao mình lại xuất hiện ở nơi kỳ quái này rồi. Nó đến đây để tìm lại bản thân mà mình đã đánh mất.
[Đúng vậy, nhất định là thế rồi.]
Quả cầu mê mang cuối cùng cũng phát hiện ra mục tiêu của đời mình.
Thế là nó lại tiếp tục lăn tròn trong bí cảnh.
Tuy rằng không biết phần còn thiếu hay bản thể của mình trông như thế nào, nhưng nó có cảm giác khi nhìn thấy mục tiêu thì chắc chắn nó sẽ nhận ra đó có phải là thứ mình muốn tìm hay không.
Điều nó phải làm chính là lăn khắp các ngóc ngách của bí cảnh này để tìm cho bằng được mục tiêu của bản thân.
Lăn đều lăn đều, lăn đều ~
Cũng không biết lăn bao lâu, nó bỗng lăn đến một không gian kỳ lạ.
“Sức mạnh thời gian còn sót lại? Hơn nữa… trước đây đã từng có người ở nơi này?”
Quả cầu thì thào.
Chính nó cũng không rõ tại sao mình lại biết đó là sức mạnh thời gian.
Có điều sức mạnh thời gian ở nơi này đã tản đi, không còn nguy hiểm nữa.
Quả cầu bắt đầu lăn trong không gian này để tìm tòi.
Mặc dù không có mũi và mắt, nhưng nó có thể dùng hệ thống cảm ứng đặc biệt để cảm nhận thế giới bên ngoài.
“Lúc trước đã từng có người ở đây, để lại khí tức… Mùi này nghe quen thế nhỉ.”
Trong lúc lăn, quả cầu không ngừng thu thập mùi của khí tức kia.
Hơn nữa, nó còn bắt đầu khôi phục lại những khí tức này nhằm tổng hợp ra được tin tức hữu dụng hơn.
Nó không ngừng lăn, không ngừng thu thập, cuối cùng cũng tổng hợp được một chút thông tin.
Trong khí tức này, đầu tiên là bộ dạng của một cô gái lạ mặt hiện lên.
Nhưng hình ảnh cô gái lạ mặt này chỉ là ‘bề ngoài’, bên trong cô ấy chứa những số liệu sâu hơn.
Thông qua cách tổ hợp không ngừng, cuối cùng hình ảnh một người đàn ông tóc đen cũng xuất hiện trong não hải của quả cầu.
Người đàn ông kia có tướng mạo bình thường, nhưng lại sở hữu một gương mặt biết nói!
[Là hắn, chính là hắn!]
Khi tổng hợp ra tin tức về người đàn ông tóc đen này, quả cầu lập tức kích động hẳn lên.
Bản năng nói cho nó biết, thứ mà nó luôn vất vả tìm kiếm chính là đối phương.
Người đàn ông này chính là phần nó còn thiếu, hoặc chính là… bản thể của nó!
Chỉ cần tìm được người đàn ông tóc đen này, nó có thể khôi phục lại những thứ mà mình đã quên.
Nó sẽ được bổ sung đầy đủ, trở nên hoàn mỹ.
“[Cười vui vẻ] Tốt quá, mới đó mà đã tìm được mục tiêu thật sự rồi. Phần còn thiếu hoặc bản thể của ta ơi, ta sẽ nghĩ cách để tìm được ngươi sớm thôi.”
Quả cầu vui vẻ nói.
Nó có trực giác rằng mình đang tìm ‘phần còn thiếu hoặc bản thể’, đối phương nhất định cũng đang tìm nó.
Khi mình đột nhiên xuất hiện trước mặt đối phương, chắc chắn hắn sẽ vừa kinh ngạc vừa vui mừng chứ nhỉ?
Phải tìm hắn, cho hắn một bất ngờ mới được.
Nhưng mà trước đó, nó phải ra khỏi bí cảnh này mới được.
Làm thế nào để ra ngoài được là một vấn đề nan giải.
Bí cảnh này giống như một mê cung vậy, mà nó thì đang bị nhốt trong này.
[Nhưng không sao cả, thứ ta có chính là thời gian.]
Quả cầu nói.
Nó rời khỏi không gian có liên quan đến thời gian này, trở về bí cảnh để tiếp tục lăn tròn.
Nó có rất nhiều thời gian, có thể từ từ tìm lối ra.
Ở bên kia.
Tống Thư Hàng đột nhiên rùng mình một cái.
“Tống tiền bối làm sao thế?”
Vũ Nhu Tử hỏi.
“Chẹp ~ có lẽ là vừa nãy lại có vị đại lão nào xem bói để tìm ta!”
Tống Thư Hàng vươn tay ra ấn lên mặt nạ trên mặt.
Cũng may mà hắn có mặt nạ này, có thể đảo loạn thiên cơ, quấy nhiễu kết quả quẻ bói ở một mức độ nhất định.
Hơn nữa, bây giờ hắn có chế độ hợp thể với ‘thần thể đặc thù’ của linh quỷ tiên tử, nếu lần sau lại có người muốn bốc quẻ để tìm hắn thì hắn có thể lập tức khởi động chế độ hợp thể thần thể, giảm cảm giác tồn tại của bản thân xuống mức thấp nhất. Phối hợp với mặt nạ, diệt sạch khả năng bị đại lão tìm ra.
“Có cần giúp đỡ không?”
Bia đá đạo hữu nhảy từ trong thế giới hạch tâm ra, treo trên eo Tống Thư Hàng.
“Không sao, chức năng cảnh báo virus của ‘chat Tu Chân’ không có phản ứng gì, chắc là vị đại lão đó không tìm ra ta.”
Tống Thư Hàng đáp, sau đó hắn vung tay, đóng cửa thế giới hạch tâm lại.
“Cẩn thận một chút, nếu như kẻ đi theo linh quỷ tiên tử của ngươi vào bí cảnh cư sĩ nhất hệ thật sự là chúa tể cầu béo phân thân thì nói không chừng bây giờ nó đã ra khỏi không gian bí cảnh đó rồi đấy.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nói.
“Ừm, ta sẽ để ý trạng thái của thế giới hạch tâm. Một khi nó có hiện tượng co vòi thì chúng ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Thuật giám định cường giả là thủ đoạn dùng để giám định xem đối phương có phải là đại lão tuyệt thế hay không. Mà thế giới hạch tâm có co vòi hay không lại là thủ đoạn kiểm tra liệu Tống Thư Hàng có gặp nguy hiểm đến tính mạng hay không.
“Đi thôi, chúng ta gọi Tô thị A Thất đi ăn cơm. Buổi chiều tiếp tục đi dạo khắp Thiên Hà Tô thị.”
Tống Thư Hàng nói.
“Tống tiền bối, có phải ngươi muốn tìm vị trí nào đó không?”
Vũ Nhu Tử chợt hỏi, cô cứ cảm thấy lúc đi dạo Thiên Hà Tô thị, Tống Thư Hàng như đang tìm kiếm thứ gì đó.
“Ừm, tìm kiếm chỉ là việc nhân tiện thôi… chủ yếu là có thể kiếm thêm ít thu nhập.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc đáp.
Thực ra, đúng là hắn muốn tìm một địa điểm trong Thiên Hà Tô thị.
Lúc trước khi nhập mộng lấy được ‘Dưỡng Đao Thuật’, hắn đã gặp được Cự Hào sư tổ. Không biết vị sư tổ này có phải là đại lão của Thiên Hà Tô thị hay không? Nếu như đúng, Tống Thư Hàng rất muốn được gặp đối phương một lần.
“Vậy buổi chiều ta sẽ tìm tiếp với Tống tiền bối. Nơi mà Tống tiền bối muốn tìm trông như thế nào?”
Vũ Nhu Tử bắt đầu thấy hứng thú, cô dám khẳng định, nơi mà Tống Thư Hàng muốn tìm nhất định là một nơi thú vị.
Ở phía bên kia.
Bạch tiền bối và Thất Tu Thánh Quân, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đang bận rộn trong một phòng thí nghiệm.
Lúc này, đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện trong không trung.
Chính là người lướt qua @#x Tiên Tử rồi bị đưa nhầm đến đây – Bạch Cốt Tiên Cơ.
“Ơ? Đây là đâu?”
Bạch Cốt Tiên Cơ ngơ ngác hỏi.
“Hả?”
Bạch Tôn Giả cũng ngẩng đầu nhìn Bạch Cốt Tiên Cơ. Hắn cảm ứng được trên người vị tiên tử xa lạ này có một bảo vật có duyên với mình.
‘Bạch Hoàng Kinh’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận