Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2415: Buổi họp thường niên của Tô thị

Chương 2415: Buổi họp thường niên của Tô thị
Lúc này dưới tấm mặt nạ của Tống Thư Hàng là cái bản mặt đang nghệt ra của hắn. Trong một câu của Tô thị A Tứ ẩn chứa một lượng tin tức cực lớn, mà trong đầu Tống Thư Hàng cũng nảy ra rất nhiều suy nghĩ.
[Vì sao hắn lại dính líu đến cái chủ đề “nghiến cứu giải quyết vấn đề Huyền Thánh vô sinh”?] Chẳng lẽ vì khi giảng pháp hắn đã thi triển Thuật giám định cường giả sao?
[Mà, Huyền Thánh vô sinh nghĩa là ý gì?] À đúng rồi, dường như trước đó Bạch tiền bối và các tiền bối đính kèm của hắn cũng đã nhắc đến chuyện này. Theo cảnh giới tăng lên, thực lực của tu sĩ ngày càng mạnh hơn, muốn sinh sản đời sau cũng càng khó.
Trước mắt trong lịch sử nhóm Cửu Châu số 1 chỉ có duy nhất Linh Điệp tiền bối, hắn ở bên vợ mình sinh ra Vũ Nhu Tử từ hồi còn ở cảnh giới Tôn Giả thất phẩm.
[Chẳng lẽ lên đến bát phẩm là vô sinh thật ư?]
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng hơi bị hoảng. Bây giờ hắn đang ở cảnh giới thất phẩm. Theo bản thể đang ở tiểu thế giới nhân tạo không ngừng hấp thu tiểu thế giới kia, dung hợp với năng lượng thái cổ và số liệu của Bạch chưa biết số 1 – 33 truyền tới, cảnh giới của hắn tăng lên vùn vụt cứ như đua xe vậy.
Nếu một ngày nào đó hắn không khống chế nổi cảnh giới, không phanh được xe nữa, thì nói không chừng sẽ tấn thăng lên Huyền Thánh bát phẩm rất nhanh, sau đó… vô sinh luôn sao?
Tống Thư Hàng cau mày lại.
Hắn nhớ tới một chuyện cực kì quan trọng.
Đó chính là… vì sao năm đó Thánh Nhân Nho gia lại phải nghiên cứu ra Ánh Nhìn Mang Thai?
Chính Tống Thư Hàng cũng không biết vì sao mạch não của mình lại nảy số đến điểm này. Nhưng dù sao hắn vẫn nghĩ đến một khả năng: Lẽ nào năm đó Thánh Nhân Nho gia nghiên cứu ra Ánh Nhìn Mang Thai chỉ đơn giản là để các đệ tử của mình trải nghiệm tình yêu vĩ đại của mẹ thôi sao?
Vì chút chuyện nho nhỏ này mà vị ấy thực sự phải cố ý sáng tạo ra một bí thuật cường đại khiến người ta chỉ nghe thôi đã sợ mất mật à?
Có phải năm đó Thánh Nhân Nho gia cũng tu luyện quá nhanh, cảnh giới không phanh được, bất cẩn lên vèo một cái tới Huyền Thánh bát phẩm luôn, cho nên mới cố ý nghiên cứu ra bí thuật như Ánh Nhìn Mang Thai để giải quyết vấn đề “Huyền Thánh vô sinh” nan giải hay không?
Tống Thư Hàng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Mãi đến khi Tạo Hóa Tiên Tử trong tay áo phát ra tiếng kêu uy hiếp, mạch não của Tống Thư Hàng mới rẽ ra khỏi chuyện này.
Tống Thư Hàng ho nhẹ một tiếng rồi nói với Tô thị A Tứ: “A Tứ tiền bối, bao giờ buổi họp thường niên kết thúc thì chúng ta sẽ nghiên cứu vấn đề Huyền Thánh vô sinh sau nhé.”
“Không cần gọi ta là tiền bối đâu, ngươi với ta ngang hàng, cứ gọi ta là Tô A Tứ là được.” Tô thị A Tứ nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn liên tục nhìn Tô Thị A Thất và Tô Thị A Thập Lục, ra hiệu cho A Thất và A Thập Lục giải vây giúp mình.
“A Tứ đừng quậy nữa.” Tô Ngũ Tiên Tử ra tay lần nữa, kéo Tô thị A Tứ ra.
Tô Thị A Thất nhân cơ hội bước tới, mỉm cười bảo: “Thực ra lần này Bá Tống Huyền Thánh đến buổi họp thường niên của Thiên Hà Tô thị chúng ta còn có một chuyện đặc biệt muốn làm. Hắn muốn phát một số tài vật ở Tô thị.”
A Thất không nói gì liên quan tới Tán Tài Vương Tọa. Tán Tài Vương Tọa là bảo vật của Tống Thư Hàng, chỉ có chính Tống Thư Hàng mới quyết định được việc có công bố nó cho người khác biết hay không, Tô Thị A Thất sẽ không làm chủ thay hắn.
“Tán tài?” Tô thị A Tứ nhìn về phía Tống Thư Hàng với ánh mắt nghi hoặc, thừa tiền rảnh việc à?
“Nguyên nhân chủ yếu là ta đã giao hẹn với một vị tiền bối. Ta giành được một số bảo vật từ chỗ tiền bối này, sau đó ta sẽ phát chúng ta thay hắn như đã hẹn.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Nói đúng ra, số lượng bảo vật trong giao hẹn tương đương với một phần tư giá trị của thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo.
“Bá Tống đạo hữu không hổ là nghìn năm đệ nhất thánh.” Tô thị A Tứ gật đầu nói: “Vậy A Thất sắp xếp chuyện này đi nhé.”
“Ta vốn muốn cho mọi người một niềm vui bất ngờ thôi, chứ thực tế thì đã sắp xếp thỏa đáng từ lâu rồi. Chờ lát nữa khách khứa đến đủ, ta sẽ giới thiệu Bá Tống Huyền Thánh ngay phần khai mạc.” Tô Thị A Thất vươn tay kéo Tống Thư Hàng một cái: “Ta phải đưa Bá Tống Huyền Thánh đi tập luyện một chút đây! Các ngươi tiếp đãi lão tổ xuất quan nhé!”
Tống Thư Hàng bị Tô Thị A Thất kéo xềnh xệch ra khỏi thư các.
Tô Thị A Thập Lục lặng lẽ rời khỏi đám đông, đi theo.
Ở phía sau, Tô thị A Tứ xoa cằm nhìn ba người vừa đi, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Một lát sau.
“Quả nhiên, chúng ta đi tìm lão tổ thôi. Thơm quá!” Tô thị A Tứ nói.
Ầm ầm ~
Lúc này, giữa một luồng hiệu ứng ánh sáng đặc biệt, Thằng Kết lão tổ long trọng lên sàn.
Trên mình lão tổ tỏa ra mùi thơm nồng nàn, khóe miệng dường như vẫn còn bóng loáng.
Tô thị A Tứ ho nhẹ một tiếng: “Hoan nghênh lão tổ!”
“Chào lão tổ ạ!” Tất cả các đệ tử Tô thị đồng thanh hô lên.
Đồng thời có không ít người lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về lão tổ. Nghe nói vị lão tổ này đã quy tiên từ lâu rồi, không ngờ là vẫn còn sống tới nay!
Thằng Kết lão tổ mỉm cười, bắt đầu nói chuyện một cách rất chi là đường hoàng bằng cách viết vào hư không.

Ở một nơi khác.
Tô Thị A Thất kéo Tống Thư Hàng đi một mạch.
“A Thất tiền bối, buổi họp hàng năm sắp bắt đầu rồi đúng không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Đúng vậy. Hôm nay chính là ngày mở họp. Vốn dĩ chờ lão tổ ra giảng vài câu sau đó bắt đầu hoan nghênh khách khứa và bắt đầu họp, không ngờ người đột nhiên xuất hiện lại là ngươi.” Tô Thị A Thất cười nói.
“Các tiền bối trong nhóm có tới không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tô Thị A Thất gật đầu nói: “Phần lớn các đạo hữu đều tới, bây giờ ta dẫn ngươi đi gặp các đạo hữu trong nhóm đây. Mấy hôm nay ngươi vẫn ở bên cạnh lão tổ đấy à?”
“Phải, ba hôm nay ta đều ở đó nghe Thằng Kết tiền bối giảng giải một bí pháp chưa hoàn thành, tiện tay làm cho ngài ấy một bữa tiệc tâm ma. Đúng rồi, Thập Lục về lúc nào thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Vừa về xong ~” Tô Thị A Thập Lục nhẹ nhàng đáp: “Vừa về đã bị A Thất kéo đến thư các, sau đó thì thấy ngươi.”
“Thí luyện trong bí cảnh có thành công không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tô Thị A Thập Lục: “Ừm, thành công lắm. May mà có giọt thuốc nhỏ mắt mà Thư Hàng cho ta, giúp thí luyện của ta dễ dàng hơn nhiều. Bên ngươi thì sao? Mặt nạ dùng tốt đấy chứ?”
“Đại lão quả cầu béo không dùng quái toán ghim chặt ta nữa, hẳn là có tác dụng.” Tống Thư Hàng trả lời. Mà không biết đại lão quả cầu béo phân thân clone xâm nhập vào bí cảnh đặc biệt của cư sĩ bây giờ thế nào rồi? Đã ra được hay chưa?
Tống Thư Hàng đi song song với nhau, vừa hỏi vừa đáp.
Tô Thị A Thất bị quẳng lại tít tận nơi nào.
Tô Thị A Thất bị bỏ xó đột nhiên cảm thấy cô đơn không sao tả xiết.
Một lát sau.
Tô Thị A Thập Lục đưa Tống Thư Hàng tới nơi ở được chuẩn bị cho các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.
Đa số các tiền bối trong nhóm đã đến từ hôm qua.
“Bạch tiền bối cũng tới rồi sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Không biết kế hoạch tạo thần của Bạch tiền bối đã tiến triển đến bước nào rồi.
“Ta đã liên hệ với Bạch tiền bối rồi, ngài ấy bảo chắc là sẽ đến muộn một chút.” Tô Thị A Thất nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận