Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2424: Tống tiền bối chín chắn

Chương 2424: Tống tiền bối chín chắn
Phải trì hoãn thời gian độ kiếp của Tống tiền bối, chờ thời cơ đến rồi hăng hái tiến lên, đột phá bình cảnh bát phẩm, chính thức độ kiếp tấn thăng thành Huyền Thánh mới được.
Nghĩ tới đây, Vũ Nhu Tử bước tới bên cạnh Tống Thư Hàng, nắm lấy cánh tay của hắn: “Tóm lại, để ta giúp Tống tiền bối phanh lại đã.”
Khi nói chuyện, một luồng lực lượng dịu nhẹ từ tay cô phủ lên nguyên thần của Tống Thư Hàng.
Trong lực lượng dịu dàng này ẩn chứa thuộc tính thời gian, xuyên qua nguyên thần, ảnh hưởng trực tiếp lên bản thể của Tống Thư Hàng, dẫn đường cho lực lượng đang bành trướng trong bản thể rồi tạm thời áp chế nó xuống.
Song phương pháp áp chế này chỉ trị được phần ngọn mà không trị được phần gốc. Một khi mất đi lực lượng dẫn đường và áp chế của Vũ Nhu Tử thì lực lượng trong bản thể của Tống Thư Hàng sẽ bành trướng và cuồng bạo trở lại.
Tống Thư Hàng nhìn Vũ Nhu Tử, hơi sững ra.
“Tống tiền bối, bây giờ không phải là lúc để tấn cấp.” Vũ Nhu Tử nói.
“Vì sao?” Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Tấn thăng lúc này có nguy hiểm phải không?”
Tuy không có kí ức tương ứng…
Nhưng vào cái lần cuốn các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 vào thiên kiếp bát phẩm, độ kiếp tập thể rồi hiển thánh ở thế giới Hắc Long, đáy lòng Tống Thư Hàng đã dấy lên một cảm giác bất an không sao xua đi được. Dường như tại một thời điểm nào đó, hắn mất đi một vị tiền bối vô cùng quan trọng, để rồi phải gào khóc rất bi thương.
Rõ ràng chuyện ấy còn chưa xảy ra, rõ ràng tất cả những người quan trọng bên cạnh hắn đều còn sống rất tốt.
Nhưng cảm xúc ấy cứ bồn chồn trong dạ, không lắng xuống được.
Cho nên sau khi trở về từ thế giới Hắc Long, mỗi lần Tống Thư Hàng độ kiếp đều cố gắng tránh khả năng “độ kiếp tập thể”, không để người khác bị cuốn vào thiên kiếp của hắn. Lần trước hắn và Tô Thị A Thập Lục bị thủ đoạn của Bạch Thiên Đạo đưa tới quá khứ độ kiếp đôi chỉ là trường hợp bất khả kháng.
Bây giờ thấy Vũ Nhu Tử tương lai áp chế việc mình độ kiếp, một suy đoán lập tức nảy ra trong đầu Tống Thư Hàng… Mình độ kiếp lúc này sẽ dẫn tới mối nguy cực lớn, cho nên Vũ Nhu Tử tương lai mới trở về để ngăn cản mình chăng?
“Không phải là nguy hiểm, mà là thời cơ chưa tới.” Vũ Nhu Tử lắc đầu nói.
“Vậy những người khác có gặp nguy hiểm không?” Tống Thư Hàng suy tư rồi hỏi.
Nếu hắn không gặp nguy hiểm, vậy có khi nào lần này hắn lại cuốn người khác vào thiên kiếp Huyền Thánh của mình không?
“Yên tâm đi Tống tiền bối, sẽ không có ai khác độ kiếp cùng ngươi đâu.” Vũ Nhu Tử an ủi, nhưng cô không nói hết. Vì sự quấy nhiễu của cô lần trước nên rất nhiều chuyện đã thay đổi rồi.
Mặt khác, dù không có tai nạn của Đồng Quái tiền bối, Cổ Hồ Quan tiền bối và Điền Điềm Tiên Tử, Tống Thư Hàng vẫn chín chắn hơn rất nhiều. Điểm này đúng là không thể tốt hơn.
Nghe Vũ Nhu Tử nói vậy, Tống Thư Hàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Chúng ta vào thế giới hạch tâm của Thư Hàng trước đi.” Lúc này, Tô Thị A Thập Lục nhắc nhở.
Dù Thư Hàng muốn độ kiếp vào lúc nào thì cũng phải rời khỏi buổi họp thường niên của Thiên Hà Tô thị đã rồi nói sau. Phía dưới có bao nhiêu tiền bối của nhóm Cửu Châu số 1 và tu sĩ Tô thị, ở lại đây thì chẳng khác nào một mối tai họa ngầm.
“Được, ta sẽ nhắn cho Tô Thị A Thất tiền bối và Hoàng Sơn tiền bối sau vậy.” Tống Thư Hàng hơi động ý nghĩ, đưa cả Vũ Nhu Tử và Tô Thị A Thập Lục vào thế giới hạch tâm.

Thế giới hạch tâm, bên cạnh suối nguồn sự sống của Sở các chủ.
Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử và Tô Thị A Thập Lục xuất hiện.
“Để ta nhắn tin cho A Thất.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Vậy ta phụ trách báo tình hình cho Hoàng Sơn tiền bối.” Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động ta. Hắn đã để lại một thông đạo nhỏ ở Thiên Hà Tô thị để truyền tín hiệu.
Hai tay Vũ Nhu Tử vẫn nắm chặt cánh tay của Tống Thư Hàng, phụ trách áp chế lực lượng bành trướng trong cơ thể hắn.

Trong buổi họp thường niên của Thiên Hà Tô thị.
Hoàng Sơn Tôn Giả ngẩng đầu lên, nhìn về phía nhóm ba người Tống Thư Hàng biến mất với vẻ nghi hoặc.
“Thư Hàng tiểu hữu định làm gì mà tự nhiên đưa Vũ Nhu Tử và Tô Thị A Thập Lục biến mất cả rồi?” Bắc Hà Tán Nhân cũng nghi ngờ nói.
Tô Thị A Thất xoa cằm: “Nếu chỉ đưa A Thập Lục đi thôi thì ta chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng đưa cả Vũ Nhu Tử đi làm gì nhỉ?”
“Ôi ~ A Thất, Thiên Hà Tô thị chuẩn bị tâm lý trước rồi sao?” Lệ Chi Tiên Tử cười hỏi.
“Hả?” Tô Thị A Thất sững ra rồi xua tay bảo: “Không phải không phải, Lệ Chi Tiên Tử hiểu lầm rồi. Ý ta không phải thế. Trước khi buổi họp thường niên bắt đầu, A Thập Lục nói với ta rằng con bé muốn nhân cơ hội này để nói một số chuyện riêng với Thư Hàng tiểu hữu. Cho nên nếu nó đưa Thư Hàng tiểu hữu đi thì ta còn hiểu được. Mà… về mặt tình cảm thì Thiên Hà Tô thị đúng là cũng có chuẩn bị tâm lý ít nhiều rồi.”
Dù sao lần trước Thư Hàng tiểu hữu cũng thực hiện Huyền Thánh giảng pháp cùng với Tô Thị A Thập Lục rồi còn gì.
Người tu luyện trong cả chư thiên vạn giới có ai không biết chuyện này đâu cơ chứ.
Ngàn năm đệ nhất thánh nổi tiếng như vậy, đương nhiên Thiên Hà Tô thị cũng phải cân nhắc đến khả năng Tô Thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng nảy sinh tình cảm với nhau rồi.
Khi họ đang nói chuyện thì điện thoại của Tô Thị A Thất và Hoàng Sơn Tôn Giả đồng thời đổ chuông.
Hai người đồng loạt lấy điện thoại ra xem.
Sau đó, vẻ mặt của Hoàng Sơn Tôn Giả và Tô Thị A Thất giống nhau y như đúc. Cả hai cùng nhíu mày, cùng kinh ngạc, sau đó cùng khôi phục vẻ bình tĩnh như thường.
“Tin nhắn của Thư Hàng tiểu hữu.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói.
“Tin nhắn của Tiểu Thập Lục.” Tô Thị A Thất cũng nói.
Bắc Hà Tán Nhân hỏi: “Có phải là xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Chuyện của Thư Hàng tiểu hữu.” Hoàng Sơn Tôn Giả đặt tay lên ngực trái, tim của hắn đang đau thốn từng cơn.
“Có vẻ… Thư Hàng lại sắp tấn cấp rồi.” Tô Thị A Thất nói bằng giọng nặng nề.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
“Tính thời gian thì cũng không chênh lệch mấy.” Dược Sư gật đầu bảo.
“Tháng này thế là muộn rồi đấy, bình thường hắn toàn tấn cấp vào tầm giữa tháng, lần này kéo đến tận cuối tháng, thậm chí là giờ cuối cùng của tháng rồi còn gì.” Giang Tử Yên phụ họa theo chồng.
Diệt Phượng Công Tử day day huyệt thái dương: “Thế A Thập Lục với Vũ Nhu Tử chạy theo hóng hớt cái nỗi gì? Chẳng lẽ lại muốn độ kiếp tập thể nữa ư?”
“Độ kiếp tập thể?” Một cư sĩ đẹp trai sáng ngời hai mắt.
“Không phải. A Thập Lục nói Vũ Nhu Tử đang giúp Tống Thư Hàng điều tiết năng lượng. Vì chuyện này đến quá đột ngột nên Thư Hàng tiểu hữu cần thời gian chuẩn bị để đối mặt với thiên kiếp. Hẳn không phải là độ kiếp tập thể đâu.” Tô Thị A Thất nói.
Khi đối mặt với thiên kiếp, tu sĩ cần phải chuẩn bị rất nhiều, đây là kiến thức mà ai ai cũng biết.
Thư Hàng tiểu hữu cần chuẩn bị cũng là điều dễ hiểu.
“Để ta đi nói một tiếng với người trong tộc. Nói không chừng sang năm mới là chúng ta được thấy Thư Hàng tiểu hữu lên đài giảng pháp lần thứ năm rồi.” Tô Thị A Thất cất điện thoại, sải bước đi về phía người trong tộc nhà mình.

Trong thế giới hạch tâm.
Tô Thị A Thập Lục, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử ngồi đối diện với Sở các chủ, sáu con mắt nhìn cô chằm chằm.
Sở các chủ: “…”
“Bao giờ mới đến thời cơ tốt để ta độ kiếp vậy?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Theo ta nhớ thì hẳn là lúc trời đất xuất hiện thay đổi cực lớn ấy.” Vũ Nhu Tử trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận