Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2429: Phiền não của Bạch tiền bối two

Chương 2429: Phiền não của Bạch tiền bối two
Nói thật là đánh nổ tung quả cầu béo phân thân trong nháy mắt khiến Bạch tiền bối two thấy chẳng quen chút nào.
Trong hiện thế, hình chiếu phân thân của hắn bắt đầu kết thúc công việc, thu thập hết quả cầu béo phân thân đã biến thành mưa, phong ấn lại rồi mang về thế giới Tà Liên. Trong quá trình ấy, Bạch tiền bối two hình chiếu phân thân còn nhân tiện tịch thu được một mảnh binh phù hình rồng của Thiên Đạo thứ ba nữa.
Cùng lúc đó, ở thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối two chân thân đã rời khỏi thế giới Tà Liên ấm áp, đi tới bên cạnh đại lão quả cầu béo chân thân.
Lúc này đại lão quả cầu béo chân thân nằm im không nhúc nhích, thân thể kim loại lỏng tỏa ra ánh sáng le lói.
Trong quá khứ, Bạch tiền bối two chỉ cần xuất hiện trong phạm vi một vạn km xung quanh đại lão quả cầu béo là nó đã phát khùng lên rồi.
Hình như đây là lần đầu tiên hai vị chúa tể Cửu U đứng đối mặt với nhau mà bình yên thế này thì phải?
Bạch tiền bối two bước tới chọc nhẹ lên thân thể của đại lão quả cầu béo mà nó chẳng phản ứng gì.
[Ban nãy Tống Thư Hàng nói thế giới thiên kiếp có vấn đề, kết hợp với việc quả cầu béo phân thân trong hiện thế đột nhiên chết máy… nghĩa là Thiên Đạo tương ứng với quả cầu béo này sắp tiêu tán rồi sao?] Bạch tiền bối two thầm nghĩ trong lòng.
Trong chư thiên vạn giới này, chỉ có Thiên Đạo mới có thể làm ảnh hưởng đến quả cầu béo, làm cho nó chết máy đột ngột được thôi.
Thiên Đạo quả cầu béo luôn tồn tại tai họa ngầm, các cường giả đỉnh cao trong chư thiên vạn giới đã cảm ứng được từ lâu.
Đặc biệt là gần đây, tai họa ngầm trong Thiên Đạo cầu béo tích lũy dần dần đã bắt đầu bộc phát. Có lẽ hôm nay nó đã chạm cực hạn nên quả cầu béo này mới chết máy như vậy.
“Phải chết thì chung quy là phải chết, có tránh cũng tránh không khỏi. Nên sống thì cuối cùng là vẫn sống thôi!” Bạch tiền bối two nói lời thâm ảo, hồn nhiên quên béng sự thật rằng chính hắn đã âm thầm phá hư biết bao nhiêu con đường thoát thân của quả cầu béo kia.
Thân là chúa tể Cửu U, sao có thể nhớ hết những “việc tốt” mà mình đã làm cơ chứ?
“Cứ nghĩ trong hai ta, ta mới là kẻ biến mất trước. Không ngờ cuối cùng ta lại phải tiễn đưa ngươi. Thế sự vô thường, thật khiến người ta phải thổn thức.” Bạch tiền bối two mồm đọc điếu văn, tay thì táy máy.
Hắn vươn tay đập thân thể của đại lão quả cầu béo. Đại lão quả cầu béo trong trạng thái đứng máy chẳng khác gì một quả bóng thực thụ, đã thế lại còn cực kì co giãn.
Theo động tác đập của Bạch tiền bối two, thân thể quả cầu béo bắt đầu nảy lên như một quả bóng nước đàn hồi, mỗi phát búng đều dẫn đến một cơn rung động.
Bạch tiền bối two nổi hứng khoe kĩ thuật dẫn bóng xuất sắc của mình. Thực ra hắn rất thích mấy trò bóng bánh. Cái hồi đưa được hình chiếu phân thân ra hiện thế nhờ Tống Thư Hàng, hắn đã tìm hiểu hết một lượt tất cả các trò liên quan đến bóng ở Trái Đất rồi.
Chơi bóng rổ, đánh bóng chuyền, đánh snooker, đá bóng… chỉ cần có bóng thì đánh bằng tay hay đá bằng chân hắn đều thích hết.
“Nhìn xem, trong cả thế giới Cửu U mênh mông này, cuối cùng chỉ có mình ta đến thăm ngươi. Nói cách khác, trong thế giới Cửu U này chỉ có ta là thực sự để ý đến ngươi thôi.” Bạch tiền bối nâng cao thân thể của đại lão quả cầu béo lên, sau đó làm động tác ném bóng vào rổ, quăng thẳng nó ra ngoài.
Rầm!
Thân thể khổng lồ của đại lão quả cầu béo bay theo một quỹ đạo vòng cung xinh đẹp, cuối cùng rơi ầm xuống mặt đất thế giới Cửu U, tạo thành một cái hố sâu hoăm hoắm.
“Thực ra… ta hi vọng ngươi có thể chống đỡ thêm một thời gian nữa. Tống Thư Hàng vừa mới trùng kích cảnh giới bát phẩm, còn chưa có tư cách tranh đoạt Thiên Đạo đâu.” Bạch tiền bối two đi tới bên cạnh thân thể của đại lão quả cầu béo, kéo nó ra khỏi cái hố nọ.
Sau đó, hắn vừa nói vừa thử vẽ trận pháp phong ấn lên thân thể của đại lão quả cầu béo, xem có phong ấn được nó như cái ngày nó phong ấn hắn trong cây trụ kia không. Về lý mà nói, nếu có vật liệu đủ mạnh và Bạch tiền bối two dốc hết toàn lực thì muốn phong ấn đại lão quả cầu béo mấy trăm năm là chuyện dễ dàng.
“Nếu bây giờ ngươi biến mất, thì chẳng bao lâu nữa lại có Thiên Đạo và chúa tể Cửu U mới xuất hiện. Ta cũng không biết chúa tể Cửu U mà Thiên Đạo tiếp theo sản sinh ra sẽ mang dáng dấp thế nào, có chung sống hài hòa được như ta với ngươi không. Mà nếu có chúa tể Cửu U mới sinh ta thì chắc chắn bản thể của nó sẽ chẳng thiếu hụt như ngươi đâu, ta sẽ gặp phiền toái lớn đấy.” Bạch tiền bối two vừa vẽ trận pháp phong ấn, vừa nhẹ giọng thổ lộ với đại lão quả cầu béo.
“Tình huống bết bát nhất là… chúa tể Cửu U mới vừa xuất hiện thì ta cũng sẽ biến mất như ngươi. Dù sao ta cũng chẳng biết Bạch Thiên Đạo năm xưa dùng cách gì mà giữ ta lại thế giới Cửu U, tiếp tục làm chúa tể, và cũng không biết thủ đoạn của hắn có thể duy trì được đến bao giờ.” Bạch tiền bối two nói nhỏ.
Đây đều là chuyện khiến Bạch tiền bối two phiền não.
Nhưng vì vấn đề tự tôn, nên hắn không thể chia sẻ những mối phiền não này với bất kì ai. Dù là thú cưng của hắn hay Tống Thư Hàng, đều không phải là đối tượng để cho hắn bộc bạch.
Hắn là Bạch chúa tể Cửu U, làm sao có thể nói nỗi rầu lòng của mình cho người khác nghe được cơ chứ?
“Nói không chừng chẳng bao lâu sau khi ngươi biến mất thì ta cũng đi theo đấy. Nếu quả thực như vậy thì chúng ta đúng là có duyên rồi, sinh tử không rời cơ mà.” Bạch tiền bối two dừng động tác trong tay, vỗ nhẹ tay mấy cái.
Lúc này trên mình quả cầu kim loại lỏng màu trắng bạc phủ đầy phù văn màu đen, khiến nó giống hệt một tác phẩm nghệ thuật.
“Thực ra, từ tận đáy lòng ta hi vọng Tống Thư Hàng có thể tranh đoạt vị trí thiên đạo. Từ khi ta sinh ra đến giờ, hiếm lắm mới gặp được một thằng nhóc thú vị mà hợp duyên như nó, trò mèo tìm đường chết nhiều mà cách kêu cứu cũng đến là phong phú kia. Trừ việc không biết kể chuyện cười ra, trên cơ bản nó chẳng có khuyết điểm gì cả. Nếu nó tấn thăng thành thiên đạo… nếu như là nó… thì có lẽ ta sẽ không biến mất đâu. Mà chúa tể Cửu U của nó với ta cũng sẽ không có mâu thuẫn gì hết.” Bạch tiền bối two đặt tay lên thân thể đại lão quả cầu béo, bắt đầu kích hoạt phong ấn.
“Tiếc là thời gian vội quá. Tốc độ tấn thăng của nó đã nhanh đến thế rồi… mà vẫn muộn mất mấy bước.” Lực lượng của Bạch tiền bối two không ngừng rót vào phù văn phong ấn.
“Nhưng thế cũng tốt. Cái ghế thiên đạo có dễ nuốt như vậy đâu. Mà hình như Thư Hàng cũng không muốn tranh đoạt Thiên Đạo thì phải.” Bạch tiền bối two ấn mạnh một cái.
Phong ấn hoàn thành. Đại lão quả cầu béo bị phong ấn ép lại chỉ bằng một quả bóng rổ.
Khi phong ấn hoàn thành, thân thể của đại lão quả cầu béo dường như khôi phục năng lực hành động. Quả cầu chết máy… tựa hồ sống dậy rồi?
“[Phẫn nộ] BẠCH U U!!” Đại lão quả cầu béo phát ra tiếng rống giận rung trời.
“Quả cầu béo ~ Chào ngươi ~” Bạch tiền bối two cười ha hả, đồng thời nhắn tin cho Tống Thư Hàng: [Hệ thống nhắc nhở thủ công: Thế giới thiên kiếp sắp khởi động lại rồi đấy, độ kiếp cho tử tế đi, Thư Hàng.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận