Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2457: Chuồn thôi chuồn thôi ~

Chương 2457: Chuồn thôi chuồn thôi ~
Lúc này, trong số tất cả mọi người có mặt ở đây, Bạch tiền bối two là người rối rắm nhất. Hắn cảm thấy bây giờ trong lòng mình có rất nhiều lời muốn nói, không nói ra sẽ không thoải mái, nhưng khốn nỗi chúng cứ nghẹn mãi ở cổ họng.
Vô cùng khó chịu.
Quả cầu béo này…tuy rằng chỉ là clone nhưng Bạch tiền bối two không biết phải đánh giá quả cầu béo lúc này như thế nào nữa.
“Đây chính là nhân quả.”
Tống Thư Hàng đột nhiên nói.
Bia đá đạo hữu:
“Nhân quả gì?”
Tống Thư Hàng cảm khái:
“Nếu như không phải lúc trước đại lão quả cầu béo lấy đi quả thận hoại tử của ta…”
“Ngươi cũng sẽ không có được thận bảy màu hoàn toàn mới?”
Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nhanh chóng tiếp lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Nói thật, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối không lúc nào không tìm cơ hội đâm tim hắn thế này, thật là chua xót biết bao. Tống Thư Hàng không nói chính mình mà đang đau lòng hộ Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối.
Vì thế, để trấn an Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, Tống Thư Hàng trượt tay tung thêm ‘Dưỡng Đao thuật’ x10, tăng hảo cảm giữa Xích Tiêu kiếm tâm ma và mình lên.
Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối không nhịn được phát ra tiếng ‘ong ong ong’.
Bạch tiền bối two đứng phía sau mỉm cười nói;
“Một nhân một quả, cũng có lý đấy.”
“Không biết clone của đại lão quả cầu béo còn sót lại bao nhiêu sức chiến đấu nữa? Lần này nó đi đánh, không biết vị đại lão muốn mở màn ‘trận chiến tranh đoạt Thiên Đạo’ có tiếp chiêu được không?”
Bia đá đạo hữu cảm thán.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trận khai mạc cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo vẫn sẽ xảy ra ở sao Hỏa, nhưng tuyển thủ tham gia cuộc thi lại thay đổi vào phút chót.
“À mà Tống tiền bối, A Thập Lục, Bạch tiền bối… chúng ta có nên tới sao Hỏa xem trận mở đầu ‘cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo’ này không nhỉ?”
Hai mắt của Vũ Nhu Tử sáng bừng lên, nói với vẻ mong đợi. Trận chiến tranh giành bất hủ đầu tiên đấy, đây đúng là thời khắc mang tính lịch sử! Cô muốn đi xem quá đi mất.
“Thật lòng ta cũng muốn đi xem lắm… nhưng lý trí nói cho ta biết, lúc này ta nên hèn, phải nhân cơ hội trốn đi trước mới phải.”
Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Đừng thấy đại lão quả cầu béo bị lừa mà lơ là. Vẫn là câu đó, đại lão quả cầu béo chưa bị phong ấn không phải là một quả cầu tốt.
Không ai biết bao giờ nó sẽ khôi phục trí nhớ, nói không chừng một giây sau nó đã nhớ ra, xoay người đánh nhau với Tống Thư Hàng thì sao?
Vì thế, nhân lúc phân thân đại lão quả cầu béo rời đi, hắn phải tranh thủ thời gian rời khỏi ‘hiện trường giảng pháp’, trở về trái đất, đeo mặt nạ của Tô thị A Thập Lục lên, che giấu thiên cơ, tránh để người ta tìm ra vị trí của mình.
“Nếu như Thư Hàng không muốn đi, các ngươi còn ai muốn đi xem không? Ta có thể lặng lẽ đưa các ngươi tới đó.”
Bạch tiền bối two lên tiếng.
Hắn rất hứng thú với tiểu phân thân mà quả cầu béo để lại… Chỉ dựa vào quả thận ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng thì không đủ để phân thân quả cầu béo sống sót khỏi thế cục Thiên Đạo diệt vong. Chắc chắn trên người nó còn có bí mật hoặc cơ duyên khác, Bạch tiền bối two muốn lấy được thông tin này.
Dù sao thì… hắn cũng phải cân nhắc đến chuyện di chuyển triệt để căn cơ của mình ra khỏi thế giới Cửu U. Chỉ ở trong thế giới Tà Liên cũng không an toàn!
Khi quả cầu béo tấn thăng lên chúa tể Cửu U, nhờ có Bạch Thiên Đạo sắp xếp, hắn giống như hộ dân không chịu di dời, cứ bám rễ ở thế giới Cửu U, chia sẻ quyền bính ‘chúa tể Cửu U’ với quả cầu béo.
Nhưng khi Thiên Đạo sau tấn chức, chúa tể Cửu U tiếp theo sinh ra, Bạch tiền bối two không thể đảm bảo mình có thể ở lại tiếp hay không.
Cho dù Thiên Đạo sau có thể là Tống Thư Hàng hoặc một trong số vật trang sức của Thư Hàng, là chỗ quen biết với hắn, nhưng họ cũng không thể đảm bảo khi chúa tể Cửu U tiếp theo được sinh ra, hắn có bị ép chết rồi tan biến hay không.
“Ta ta ta, Bạch tiền bối, ta báo danh.”
Vũ Nhu Tử vui vẻ giơ tay lên.
“Ta cũng muốn đi xem.”
Tô thị A Thập Lục suy nghĩ chốc lát, đáp.
“Vậy chúng ta lên đường thôi.”
Bạch tiền bối two cố gắng khống chế cảm giác áp bách của chúa tể Cửu U trên người phân thân hình chiếu, dẫn theo Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục biến mất trong không trung.
“Đợi đã Bạch tiền bối, ta cũng muốn…”
Tống Thư Hàng vội vàng giơ tay ra gọi. Đã có Bạch tiền bối two dẫn đội, hắn không sợ hậu hoạn nữa, có thể yên tâm đi xem đại lão quả cầu béo chọi nhau với Trường Sinh Giả.
Nhưng hắn còn chưa dứt lời thì Bạch tiền bối two, Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục đã biến mất.
Tống Thư Hàng giơ tay ra, cô độc đứng nguyên tại chỗ.
“Từ bỏ đi, ngay khi ngươi lên tiếng thì chủ nhân của ta đã rời khỏi từ lâu rồi.”
Bia đá đạo hữu kiêu ngạo nói.
Tống Thư Hàng thở dài một hơi.
“Có cần ta tiếp sóng cho ngươi không?”
Bạch long tỷ tỷ hình thái thu nhỏ vẫn đứng trên bả vai Tống Thư Hàng, cô và Tô thị A Thập Lục có thể chia sẻ cảm quan, tiếp sóng những thứ mà Tô thị A Thập Lục nhìn thấy, giống như Tống Thư Hàng có thể tiếp sóng thông qua mỹ nhân rắn công đức vậy.
Nếu như Tống Thư Hàng muốn, cô còn có thể thu lại thị giác của Tô thị A Thập Lục ở một số thời điểm đặc biệt nào đó, lặng lẽ gửi cho hắn.
“Về thế giới hạch tâm đã rồi nói sau.”
Tống Thư Hàng vươn người nhảy lên, chiếc mặt nạ thần khí trên mặt nguyên thần được tháo xuống, dịch chuyển đến tay hắn.
Hắn nhẹ nhàng đeo mặt nạ thần khí lên người nhục thân, hiệu quả thần khí cùng lúc bao lấy cả nguyên thần lẫn nhục thân của hắn.
Mặt nạ là đồ tốt, nó có thể che giấu thiên cơ của Tống Thư Hàng, còn có thể che luôn cả phụ đề trên mặt hắn.


Thế giới hạch tâm, bên bờ suối nguồn sự sống.
Sau khi thấy Tống Thư Hàng trở về, Thông Nương nhanh chóng hóa thành chân thân cây hành, nhét Ngộ Đạo Thạch vào mai của Quy tiền bối.
Cho tới bây giờ, rất ít khi Thông Nương để lộ hình thái con người trước mặt Tống Thư Hàng, nghe nói là vì sợ Tống Thư Hàng mê mẩn hình dáng con người của cô.
“Ồ, Kim Long tỷ tỷ, cô về rồi à.”
Sở các chủ liếc bạch long tỷ tỷ trên bả vai Tống Thư Hàng, đột nhiên mỉm cười, má lúm đồng tiền tươi như hoa.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Câu này của Sở các chủ ngầm ám chỉ cô sẽ làm chị cả đời luôn.
“Thư Hàng à, sắp tới có lẽ A Thập Lục cần bế quan một thời gian. Ta đang nghĩ, thế giới hạch tâm của ngươi tràn đầy linh khí, là một địa điểm bế quan tốt. Có thể cho chúng ta chọn một chỗ trong thế giới hạch tâm để A Thập Lục yên tâm bế quan được không?”
Bạch Long tỷ tỷ nói với Tống Thư Hàng.
Vừa hay Tô thị A Thập Lục cũng có chuyện muốn nói với Tống Thư Hàng, vốn dĩ cô định nhân bữa họp thường niên của Tô thị để nói riêng với hắn… Nhưng lúc ở trong bữa tiệc, Tống Thư Hàng đột nhiên bị đưa đến thế giới thiên kiếp, cô lỡ mất cơ hội tốt.
“Không thành vấn đề.’
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
“Ha ha ha.”
Bạch long tỷ tỷ nhìn Sở các chủ:
“Sở tiên tử, sắp tới chúng ta phải nói chuyện tử tế với nhau mới được.”
“Rất hoan nghênh.”
Sở các chủ mỉm cười đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
Chuồn thôi chuồn thôi.
Sau khi chuồn đi cùng một đống trang sức, Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ tới một việc, trên người Tô thị A Thập Lục có một thanh đao gỗ thánh ấn dùng làm tọa độ!
Hắn đẩy mặt nạ trên mặt ra rồi đeo pháp khí áp chế ‘thánh hào’ Bạch tiền bối luyện chế cho hắn lên.
Sau khi chuẩn bị xong, Tống Thư Hàng lén mở một lối ra nhỏ ở thế giới hạch tâm.
Ngay sau đó, đầu của hắn chui ra từ ngực của Tô thị A Thập Lục.
Vũ Nhu Tử đứng bên cạnh chớp mắt nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận