Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2471: Không phải ta, đừng nói nhảm, ngươi nhận lầm người rồi!

Chương 2471: Không phải ta, đừng nói nhảm, ngươi nhận lầm người rồi!
Lúc Côn Vương nghe Tống Thư Hàng nhắc tới ‘sổ đen số 2’ thì lập tức sinh lòng cảnh giác.
Bởi vì nó ở ngay bên trong ‘sổ đen số 2’.
Càng quan trọng hơn là, thiên chi tử nằm trong ‘sổ đen số 2’ cùng nó trước đó đã đi đời nhà ma rồi.
Bá Tống muốn làm gì đây!
Vì sao lúc vừa bước vào phạm vi Nho gia, hắn đột nhiên nhắc đến ‘sổ đen số 2’ chứ?
Chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra ta ẩn nấp ở nơi sâu trong ý thức của Uyên Tử?
Hắn dẫn dụ ta tiến vào Nho gia là vì muốn đối phó ta ư?
Chẳng lẽ tất cả đều là âm mưu của Bá Tống?
Trong nháy mắt, trong đầu Côn Vương hiện lên cả triệu khả năng.
Không được, quá bị động.
Hẳn là ta nên chủ động một chút!
Côn Vương thầm nghĩ.
Ngay lúc nghìn vạn đầu mối đồng thời chuyển động trong lòng Côn Vương… Đột nhiên, bản thể của nó nhận được một tin nhắn riêng đến từ Bá Tống Huyền Thánh.
[Hi ~ Côn Vương tiền bối, chào buổi tối nhé!] Ấy thế mà lại là giọng điệu thăm hỏi vô cùng thân thiết.
Côn Vương có thể khẳng định câu chào hỏi này của Bá Tống tuyệt đối không có ý tốt!
‘Nếu không phải một tia ý thức của ta treo sau lưng ngươi, biết ngươi muốn hố ta, nếu không thì đúng là có thể bị giọng điệu thân thiết này của ngươi lừa mất rồi.’ Côn Vương thầm nghĩ.
Vậy ta phải trả lời Bá Tống ư?
Nó biết Bá Tống muốn hố nó, nhưng nó đoán không ra Bá Tống định hố nó thế nào.
Loại cảm giác này vô cùng đau trứng, giống như là bị trói vào con mắt treo lên trở thành bia ngắm của ‘trò chơi phi đao’ vậy, biết kế tiếp sẽ có phi đao cắm về phía mình, nhưng lại không biết phi đao phóng tới từ hướng nào, lại bắn về vị trí nào trên thân thể mình.
Ngay lúc Côn Vương do dự có nên trả lời Tống Thư Hàng hay không, tin nhắn thân thiết của Tống Thư Hàng lại đến lần nữa: [Côn Vương tiền bối, ngươi không cần trả lời ta gấp. Ta chỉ chào hỏi ngươi một tiếng thôi, không có chuyện gì khác cả, tạm biệt nhé ~]
Chỉ cần kết nối ‘trò chuyện riêng’ được, vậy đã ném đi được cái nồi này rồi. Về phần Côn Vương tiền bối có trả lời hắn hay không đã không còn quan trọng nữa.
Côn Vương: “? ? ?”
Đồng thời, trong kết giới Bạch Vân thư viện Nho gia.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Xong xuôi, lông cừu không thể đè nhổ mỗi một con… Cho nên, lần sau có thể đổi sang Hà Chỉ tiền bối thôi.”
Phía sau, Côn Vương nơi sâu trong ý thức Uyên Tử: “? ? ?”
Xong xuôi rồi? Kết thúc rồi?
Cứ vậy mà chào hỏi nó một tiếng, cũng không đợi nó trả lời thì đã kết thúc rồi?
Đây là thao tác gì vậy?
Côn Vương hoàn toàn không cách nào lý giải được Bá Tống muốn làm gì?
Lẽ nào là nhàm chán vô vị đến đau trứng nên mới trêu nó từ xa một chút?
[Không thể nào, Bá Tống Huyền Thánh không phải kẻ rỗi hơi như vậy.] Côn Vương lập tức phủ định suy đoán của mình, Bá Tống Huyền Thánh là một gã đàn ông đi một bước tính ba bước.
Từ lần nhân tiền hiển thánh thứ năm có thể thấy được, mỗi một bước đi của hắn đều nằm trong tính toán, bao gồm cả giẫm lên tiết điểm khi Thiên Đạo sụp đổ để chứng đạo trường sinh, cũng tiếp xúc với ‘quy tắc giảng pháp chí cao’.
Gã đàn ông đáng sợ này sẽ không làm chuyện không có ý nghĩa.
Nhất định là trong lúc chào hỏi chat riêng tư, hắn đã âm thầm động tay động chân gì đó với bản thể của nó.
Lại nghĩ tới thiên chi tử trong ‘sổ đen số 2’ đã đi đời nhà ma, trong lòng Côn Vương dâng lên mười hai phần cảnh giác. Đồng thời, bản thể của nó đã bày ra trên trăm loại thủ đoạn phòng ngự quanh thân mình trong nháy mắt.
Hành động này của nó chắc chắn là lựa chọn anh minh!
Một giây ngay sau khi Côn Vương bố trí phòng ngự xong, một ý chí hủy diệt khóa chặt vị trí ẩn náu nơi biển sâu của nó.
Ý chí này… kèm theo thiên uy, tựa như Thiên Đạo giáng lâm. Nhưng khác với Thiên Đạo, ý chí này mang tử khí nặng nề, đại biểu cho tử vong và hủy diệt, tràn đầy khí tức tiêu cực.
Ý chí đáng sợ này khóa chặt Côn Vương nơi biển sâu. Sau đó, một luồng tấn công tinh thần khủng bố vượt qua vô số vị diện, phủ xuống trên người Côn Vương.
[Tìm được ngươi rồi, Bá Tống.] Trong luồng tấn công tinh thần này còn ẩn chứa một giọng nói máy móc lạnh băng, không chút tình cảm nào.
Côn Vương: “! ! !”
Bá Tống? Ta?
Không phải ta, đừng nói nhảm, ngươi nhận nhầm người rồi!
Ngoài ra, trong nháy mắt nó đã đoán ra nguyên nhân đột nhiên Bá Tống nhắn tin riêng cho nó, tuyệt đối là tin nhắn riêng đột nhiên xuất hiện vừa rồi đã dời đi định vị vị trí của ý chí đáng sợ này!
Vốn luồng ý chí đáng sợ này hẳn muốn khóa mục tiêu Bá Tống, nhưng bởi vì ‘chat riêng’ của Bá Tống mà chuyển dời sang người nó.
Bá Tống lại gài hàng ta!
Nhưng lúc này, Côn Vương đã không kịp đậu xanh rau má Bá Tống nữa.
Dưới luồng tấn công tinh thần kia, trên trăm loại thủ đoạn phòng ngự quanh thân nó đang không ngừng sụp đổ.
Cuối cùng, luồng tấn công tinh thần bị một trăm tầng phòng ngự làm suy yếu đến cực hạn kia đánh lên người Côn Vương, chấn cho đầu Côn Vương phình ra, vừa tê vừa cay.
Côn Vương: “…”
Tấn công tinh thần vượt qua vị diện còn có thể trong nháy mắt quét sach một trăm tầng phòng ngự của nó, cuối cùng còn có thể chấn cho sọ não nó căng phồng ra.
Đây là quái vật gì thế này?
Côn Vương suy nghĩ chốc lát rồi nhanh chóng mở cánh cửa không gian ra, rời xa trái đất hiện thế, trực tiếp chuyển dời vào trong đại bản doanh ‘Vân giới’ của nó ở sát vách.
“Bá Tống.” Côn Vương nghiến răng nghiến lợi nhìn cái tên Bá Tống trong danh sách mạng chat Tu Chân chằm chằm.
Có nên gửi tin nhắn chửi hắn hay không?
Nhưng mà, lỡ như gửi tin nhắn rồi lại bị quái vật vừa rồi quấn lấy thì làm sao?
[Xóa bạn, ta muốn xóa Bá Tống ra khỏi danh sách bạn bè!] Côn Vương thử gửi yêu cầu cho chức năng mạng chat Tu Chân.
[Ting ~ trí tuệ nhân tạo chăm sóc khách hàng sóc nhỏ cấn tay sẽ phục vụ cho ngươi.]
Sóc nhỏ cấn tay: [Ting ~ xóa Bá Tống thất bại. Hiện nay chức năng xóa bạn còn chưa được cập nhật, xin hãy chờ đợi phiên bản cải tiến nâng cấp tiếp theo.]
Côn Vương: “Đậu má!”
Nào có đạo lý thêm bạn được lại không xóa bạn được, đánh giá hệ thống của thứ này ở đâu? Nó tuyệt đối phải lên đánh giá kém mấy cái mới được.
[Vậy chặn tin nhắn từ Bá Tống, từ chối trò chuyện riêng với hắn!] Một lát sau, Côn Vương gửi yêu cầu của mình lần nữa.
Sóc nhỏ cấn tay: [Ting ~ hiện nay chức năng ‘chặn trò chuyện riêng từ bạn bè’ vẫn đang trong thời kỳ close beta. Ngài không phải người dùng close beta, tạm thời không mở ra mục chức năng này. Kính xin chờ đợi phiên bản nâng cấp tiếp theo. Xin hỏi có thể hỗ trợ ngài việc gì nữa không?]
Côn Vương: “…”
Sau một lúc lâu.
[Vậy ta nạp tiền thì sao?] Côn Vương bình tĩnh thử nghiệm.
Sóc nhỏ cấn tay: [Ting ~ hiện nay hệ thống nạp tiền vẫn chưa mở ra, đề nghị của ngài đã được tiếp thu, chúng tôi sẽ thêm ngài vào hệ thống nạp tiền phiên bản dùng thử kế tiếp, xin hãy chờ đợi.]
Côn Vương: “Đậu!!”
Vô sỉ!
[Đánh giá kém cho Bá Tống.] Côn Vương vừa nói vừa bắt đầu nghiên cứu ngược hướng mạng chat Tu Chân này.
Nếu nguy hiểm ném nồi từ hệ thống mạng chat Tu Chân này tiếp tục treo trên người nó, chẳng khác nào phải liên tục không ngừng gánh nồi thay Bá Tống.
Cho nên, Côn Vương muốn nghiên cứu ngược hướng nguyên lý pháp thuật của mạng chat Tu Chân này, sau đó tháo nó ra khỏi người mình!
Hoặc là nghiên cứu nó thấu triệt, dùng để quản chế ngược lại Bá Tống!
Sóc nhỏ cấn tay: [Ting ~ đánh giá kém thành công. Đánh giá kém của Bá Tống +1.]
[Quyền hạn, hiện nay ta có quyền hạn gì?] Côn Vương hỏi.
Xác định quyền hạn của mình, lại thông qua quyền hạn từng bước thăm dò nền tảng của chức năng mạng chat Tu Chân này, cuối cùng túm lấy chỗ hở của nó!
Chờ khi nó túm được chỗ hở, chính là ngày quản chế ngược lại Bá Tống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận