Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2486: Có Thể Là Bởi Vì Trái Đất Tròn Chăng?

Chương 2486: Có Thể Là Bởi Vì Trái Đất Tròn Chăng?
Thân thể Uyên Tử dùng vô cùng tốt.
Nhưng trong quá trình sử dụng cần phải chú ý để ‘Uyên Tử’ cách xa vật trang sức tiên tử của Bá Tống, tránh cho xảy ra chuyện bất trắc.
Hiện tại, khoảng cách giữa nó và Bá Tống đã rất xa, không còn nỗi lo về sau.
“Mau tới đây bảo vệ ta!” Côn Vương sốt ruột hạ mệnh lệnh cho thân thể Uyên Tử.
Kỳ thật căn bản không cần nó ra lệnh, một tia ý thức Côn Vương ký sinh trong cơ thể Uyên Tử đã hành động.
“Hải nội tồn tri kỷ, thiên nhai nhược bỉ lân!” (Hãy còn tri kỷ ở đời, thiên nhai chi khác những nơi gần nhà.) Trên người Uyên Tử vang lên một âm thanh, cũng không phải phát ra từ miệng mà từ trên người hắn sinh ra một sóng âm, tựa như lời thoại BGM bối cảnh tự mang bên người vậy.
Bất kể vào lúc nào, Uyên Tử đều tiêu sái như thế, cho dù trong trạng thái người thực vật thì vẫn tự nhiên thoải mái như thế.
Nhưng mà… âm thanh ngâm thơ trên người hắn cũng không phải ý thức Uyên Tử khôi phục, mà là đang thi triển một pháp thuật.
Ngay sau đó, bản năng thân thể Uyên Tử thúc giục thân pháp đứng đầu Nho gia: Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân.
Thân pháp này là phiên bản tiến hóa cuối cùng của Quân Tử Vạn Lý Hành của Tống Thư Hàng.
Dưới sự trợ giúp của Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân, thân thể Uyên Tử bộc phát trong nháy mắt, vọt thẳng từ Nho gia đến bên cạnh trứng Côn Vương!
“Ồ? Thân thể Uyên Tử? Xem ra trước đó Tống Thư Hàng không đoán sai.” Vuốt nhỏ của bạch long tỷ tỷ vung lên, cảnh giác nhìn về phía Uyên Tử.
Hiển nhiên Côn Vương sử dụng bí pháp nào đó để chi phối thân thể Uyên Tử. Trước đó, ngay cả cô và Sở các chủ đều không phát hiện sự khác thường của Uyên Tử.
Cũng không biết trước đó Bạch chúa tể Cửu U có nhìn thấu ẩn núp của Côn Vương hay không?
[Có thân thể Uyên Tử Nho gia ở đây, vậy thì không dễ gì bắt được Côn Vương rồi.] Bạch long tỷ tỷ tiếc nuối nghĩ.
Cô không phải bản thể mà nhờ lực lượng công đức của Tô Thị A Thập Lục ngưng tụ thành hình. Phương diện sức chiến đấu hiển nhiên sẽ có hạn chế, không cách nào thể hiện ra uy năng từng có của tổ tiên kim long.
‘Chỉ có thể bảo Tống Thư Hàng chuyển dời Sở tóc ngố đến đây, tốt nhất có thể đưa luôn bia đá đạo hữu tới cùng. Sau khi ta và Sở tóc ngố liên thủ, lại mượn lực lượng trấn áp của bia đá đạo hữu là có thể bắt lấy Côn Vương trong một lần hành động.’ Bạch long tỷ tỷ thầm nghĩ, móng vuốt nhỏ của cô chuyển động, duy trì khoảng cách với Côn Vương, Uyên Tử. Đồng thời, cô mở chức năng mạng chat Tu Chân ra, trò chuyện riêng với Tống Thư Hàng, truyền yêu cầu của mình cho hắn.
Phía trước.
Hai tay Uyên Tử duỗi ra, ôm lấy trứng nhỏ Côn Vương.
“Đi đi đi, kéo dài khoảng cách với bạch long tiên tử. Sau đó để ta thi triển năng lực không gian chạy trốn!” Côn Vương hấp tấp nói.
Nó gọi người giúp đỡ, bạch long tiên tử sau lưng cũng có thể gọi!
Lỡ như lúc này, Bá Tống đạp không đến thì ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không còn cho nó.
Càng khiến Côn Vương bất an là… dường như ‘Bá Tống phân thân’ trên sao hỏa đã nhận ra gì đó. Nó lại ném ý thức từ sao hỏa qua đây lần nữa, quét qua khu vực này.
Trốn, nhất định phải nhanh chóng thoát khỏi phong tỏa không gian, lẩn khỏi vị diện này!
Trong mệnh lệnh dồn dập của Côn Vương, linh lực trong cơ thể Uyên Tử tăng vọt, thân pháp Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân vận hành hết tốc lực!
Trong lúc mơ hồ, từng câu thi từ vang lên từ thân thể Uyên Tử.
Có câu thơ làm nền, khí chất Uyên Tử càng thêm tiêu sái, mà thân pháp của hắn cũng càng nhanh hơn.
Vẻ đẹp và tính thực dụng hòa làm một thể trên người Uyên Tử một cách hoàn mỹ.
Dưới thân pháp bộc phát bất kể tiêu hao của Uyên Tử, khoảng cách giữa Côn Vương và bạch long tỷ tỷ bắt đầu kéo dãn ra một chút.
Tiếp tục như vậy nữa, Uyên Tử và Côn Vương sẽ thoát ly phạm vi phong tỏa không gian của bạch long tỷ tỷ!
[Thư Hàng, bảo Sở tóc ngố nhanh lên chút, rồi truyền tống đến ranh giới phạm vi phong tỏa không gian rồi tụ họp với ta. Đừng để quả trứng Côn này chạy thoát.] Bạch long tỷ tỷ thúc giục.
[Sở các chủ đang bổ sung năng lượng cho sợi tóc ngố, bạch long tỷ tỷ cô ráng chút nữa đi! Ngoài ra, bạch long tỷ tỷ cô phối hợp với Sở các chủ nhé, cô ấy muốn định vị tọa độ của các ngươi.] Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
Trước đó, lúc phối hợp với Tống Thư Hàng chém ra Nhân Quả đao, năng lượng trong sợi tóc ngố Sở các chủ đã tiêu hao sạch. Cho nên, muốn đến trợ giúp bạch long tỷ tỷ thì cần bổ sung năng lượng trước.
[Nhanh lên, dưới thân pháp Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân bộc phát bất kể tiêu hao của Uyên Tử, ta sẽ bị ném lại mất. Hơn nữa, khoảng cách giữa ta và Tiểu Thập Lục càng xa thì càng bất lợi với ta.] Bạch long tỷ tỷ trả lời.
[Ngực nõn nà (gạch bỏ) tần thủ] Sở các chủ: “Kim long khăn quàng cổ, ta định vị tọa độ của cô rồi. Chuần bị hợp thể.”
[Kim long khăn quàng cổ] Bạch long tỷ tỷ: “Đừng nói nhảm, mau tới đây, Sở tóc ngố.”
“Ể? Chờ chút… vị trí của các ngươi.” Sợi tóc ngố Sở các chủ đột nhiên nghi hoặc nói.
“Lại gì nữa!” Bạch long tỷ tỷ giận rồi, mắt thấy Côn Vương và Uyên Tử phía trước sắp biến mất, Sở tóc ngố lại còn lãng phí thời gian!
“Các ngươi… dường như đang đến gần vị trí Nho gia? Không sai, cô đang trong quá trình bay trở về Nho gia đấy.” Sợi tóc ngố Sở các chủ trả lời.
Bạch long tỷ tỷ: “? ? ?”
Bay trở về Nho gia?
Cô ngẩng đầu nhìn về phía trước, hai tay Uyên Tử ôm chặt trứng Côn Vương, quanh thân không ngừng vang lên tiếng ngâm thơ, thân pháp Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân bị thúc giục đến cực hạn, hóa thành từng luồng sương trắng bên cạnh Uyên Tử.
[Có thể là bởi vì trái đất hình tròn chăng? Bạch long tỷ tỷ, sau khi các ngươi bay một vòng thì xuất phát từ nơi nào sẽ trở về chính nơi đó chẳng hạn?] Tống Thư Hàng trả lời.
Bạch long tỷ tỷ: [Đừng làm rộn, Côn Vương sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.]
[Đến rồi, ta nhìn thấy các ngươi rồi.] Sợi tóc ngố Sở các chủ đột nhiên lên tiếng.
Tống Thư Hàng vội ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Ngay sau đó, hắn lập tức nhìn thấy hai tia chớp trong hư không đang nhanh chóng chạy tới vị trí Nho gia.
Tia chớp phía trước là Uyên Tử ôm trứng Côn Vương.
Tia chớp đuổi sát không buông phía sau là bạch long tỷ tỷ.
Đúng là đến thật rồi.
Thế là Tống Thư Hàng điều chỉnh tư thế của mình, ngồi vững trong lòng bàn tay của mỹ nhân rắn công đức.
Cùng lúc đó.
Trứng Côn Vương trong hư không cũng ‘nhìn’ thấy Tống Thư Hàng!
Tuy rằng trên vỏ trừng không có mắt, nhưng Côn Vương và ánh mắt Tống Thư Hàng đã đối giao rồi!
[Đậu, quay đầu, mau quay đầu!] Trứng Côn Vương điên cuồng hét lên.
Vừa rồi lực chú ý của nó vẫn luôn dán vào bạch long tiên tử sau lưng và ý thức của Bá Tống phân thân trên sao hỏa đang không ngừng quét hình trong hư không.
Nó chỉ ra một mệnh lệnh cho Uyên Tử, điên cuồng chạy trốn, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phạm vi phong tỏa không gian của bạch long tiên tử.
Thật không thể ngờ, cứ chạy hoài chạy mãi, chạy hết một vòng, thế mà lại chạy về Nho gia rồi!
Điên rồi à!
Không muốn sống nữa à!
Trứng Côn Vương điên cuồng hạ mệnh lệnh cho thân thể Uyên Tử.
Nhưng lúc này, nó mới phát hiện mệnh lệnh mình hạ cho Uyên Tử cứ như đàn khảy tai trâu.
Tia ý thức trong cơ thể Uyên Tử mà nó lưu lại cũng đang liều mạng gửi mệnh lệnh cho thân thể Uyên Tử… nhưng căn bản không có bất kỳ hiệu quả gì.
Thân thể Uyên Tử cầm trứng Côn Vương, mục tiêu kiên định. Hắn khống chế thân pháp Thiên Nhai Nhược Bỉ Lân, làm một cú drift 90 độ cực lụa, tuyệt đẹp rồi đáp xuống trước mặt Tống Thư Hàng.
Nói đúng hơn là đáp xuống trước người Tạo Hóa Tiên Tử sau lưng Bá Tống.
Trong cơn tuyệt vọng như vực sâu không đáy của Côn Vương, Uyên Tử giao trứng Côn Vương trong tay cho Tạo Hóa Tiên Tử.
Uyên Tử lúc này tựa như một người anh trai dịu dàng tìm được món đồ chơi em gái mình thích, sau đó vui vẻ giao đồ chơi cho cô em nhà mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận