Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2494: Đây chính là con người

Chương 2494: Đây chính là con người
Trong quá trình thiếu nữ cơ giới tóc vàng rời khỏi không gian đầm Thánh Tịch, lại có một bóng người tiến vào trong không gian đầm Thánh Tịch Vạn Thư Sơn.
Là Hằng Hỏa tiền bối!
Hằng Hỏa tiền bối tiến vào đầm Thánh Tịch, liếc mắt bèn nhìn thấy chân thân đầm Thánh Tịch bị hút khô. Hắn vội bước nhanh về trước, duỗi tay đón lấy ‘đầm Thánh Tịch khô’ đang suy yếu, liên tục không ngừng rót linh lực của bản thân vào. Đầm Thánh Tịch là di vật Thánh Nhân, sự tồn tại của nó có ý nghĩa trọng đại đối với Nho gia, không được phép sơ xuất.
Hình ảnh dừng ở đây…
Tình tiết phía sau hản là phân đoạn Hằng Hỏa tiền bối và đầm Thánh Tịch hợp thể; lại sau đó chính là cảnh Tống Thư Hàng dẫn theo vật trang sức tiến vào.
Say khi hình chiếu tiêu tán, Tống Thư Hàng trầm mặc không nói.
Hắn nhớ lúc thiếu nữ cơ giới tóc vàng trong hình chiếu kêu to ‘Chủ tiệm cứu mạng’, lại thấy lo lắng.
Rõ ràng lần trước cô bị Tống Thư Hàng một kích đâm chết… Không ngờ vào lúc nguy cấp, đối tượng đầu tiên mà thiếu nữ cơ giới tóc vàng cầu cứu vẫn là Tống Thư Hàng người chủ nhà hàng này.


Sau khi hình chiếu tiêu tán, Hằng Hỏa tiền bối do đầm Thánh Tịch phụ thân trưng ra vẻ mặt xấu hổ.
“Cùng chung chí hướng? Có duyên?” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn về phía nó, hàm hậu cười nói.
Nếu không phải thiếu nữ cơ giới tóc vàng thiếu mất hạch tâm quan trọng, hiện tại e rằng đầm Thánh Tịch đã bị hút khô sạch sẽ, ngay cả cặn cũng không còn nhỉ?
Việc này quả thật có duyên… ác duyên!
Sợi tóc ngố Sở các chủ suy nghĩ chốc lát rồi hỏi: “Tiểu cô nương trong hình chiếu có quan hệ với quả cầu Thiên Đạo ư?”
Hiện tại đại não Tống Thư Hàng đang đứng máy, cho nên, vấn đề phức tạp bèn do sợi tóc ngố Sở các chủ phụ trách suy nghĩ, cũng đưa ra nghi hoặc mấu chốt thay Tống Thư Hàng.
“Nói đúng ra, hẳn là bộ phận cơ giới trên người tiểu cô nương này có quan hệ với Thiên Đạo đã qua đời. Mặc dù không biết bộ phận cơ giới kia xảy ra chuyện bất trắc gì mà lại suy yếu đến nổi phải bám vào người nhân loại… Nhưng lấy kinh nghiệm của ta phỏng đoán, e rằng bộ phận cơ giới trên người tiểu cô nương kia là đồ vật cấp bậc đạo khí.” Đầm Thánh Tịch trầm giọng nói, thuận tiện dùng giọng nói tang thương uy nghiêm để cứu vãn hình tượng của mình.
“Đạo khí à.” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Tu sĩ khác mất cả đời cũng chẳng có cơ duyên gặp được đạo khí, Tống Thư Hàng đã gặp mấy món rồi… đại lão tinh cầu mọc mắt, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, cùng với thiếu nữ cơ giới tóc vàng, còn có bia đá đạo hữu xem như nửa đạo khí, cùng với thế giới ‘Tà Liên, Kim Liên, hạch tâm’ có được đặc trưng của đạo khí.
Sợi tóc ngố Sở các chủ suy nghĩ chốc lát lại gõ Tống Thư Hàng: “Đúng rồi, Thư Hàng. Hạch tâm của tiểu cô nương tóc vàng kia có phải ở trên người ngươi không?”
“Ừm, không sai.” Tống Thư Hàng gật đầu nói, lò phản ứng hạch tâm lạ lùng kia hiện đã trở thành một trong những tiểu kim đan của hắn!
Bây giờ, lò phản ứng hạch tâm đã trở thành một bộ phận không thể chia cắt trên người hắn từ lâu rồi. Là một trong các thiết bị cơ sở của thiên phú mạng chat Tu Chân của hắn, cũng là một bộ kiện ắt không thể thiếu trong hệ thống chỉnh thể cấu thành ‘Tống Thư Hàng’.
Bia đá đạo hữu nhắc nhở: “Cho nên, cô ta vội vã ra khỏi đầm Thánh Tịch, có phải là muốn đi tìm ngươi không?”
Đầm Thánh Tịch bổ sung: “Tiểu cô nương tóc vàng kia vừa rời khỏi không gian này, Bá Tống tiểu hữu ngươi lại vừa lúc tiến vào. Các ngươi gần như là một vào một ra, thời gian không lệch xíu nào.”
Bạch long tỷ tỷ quấn quanh cổ Tống Thư Hàng, ngáp một cái: “Cho nên, Thư Hàng mục tiêu kế tiếp mà ngươi phải đối mặt xuất hiện rồi đấy.”
Tống Thư Hàng: “…”
Có cần gấp vậy không?
Hắn vừa đánh nát Côn Vương và cầu di vật Thiên Đạo xong, bây giờ còn suy yếu như loài sâu thân mềm, không cấn tay chút nào.
Đánh quyền anh còn có nghỉ giữa các hiệp mà.
Sợi tóc ngố Sở các chủ an ủi: “Đừng hoảng, là lúc phát huy tác dụng của bảo tàng Côn Vương ngươi giấu trong thế giới hạch tâm rồi. Linh thạch ngươi chia ra chôn từng nhóm đều đã được tiểu trợ lý hạch tâm ghi chú lại vị trí cẩn thận, ngươi chỉ cần một ý niệm, tiểu trợ lý hạch tâm có thể đào chúng nó ra trước tiên, rồi hiến tế, hóa thành lực lượng của ‘thần kích’.”
“Các cô là ma quỷ à?” Tống Thư Hàng trợn to mắt.
Hèn chi tiểu trợ lý hạch tâm lại muốn ghi chú từng nơi mà hắn chôn bảo vật.
Đàn ông giấu chút tiền riêng, dễ dàng ư? Dễ dàng ư!!
Khó khăn lắm mới bước vào đỉnh phong cuộc đời, kế thừa tài phú của Côn Vương tiền bối, chẳng lẽ lại muốn đốt đi?
Còn nữa… thiếu nữ cơ giới tóc vàng cũng không phải chỉnh thể, cô chia làm hai bộ phận là nhục thân và cơ giới hóa. Một kích đốt tiền hạ xuống, nhục thân của thiếu nữ cơ giới tóc vàng chắc chắn sẽ thập tử vô sinh. Điểm ấy Tống Thư Hàng không hy vọng nhìn thấy.
Lúc nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lại quay đầu nhìn về phía Hằng Hỏa tiền bối bị đầm Thánh Tịch phụ thể. Trừ đốt tiền ra, đầm Thánh Tịch có thể cung cấp cho hắn phương án lựa chọn khác không nhỉ? Nếu quả thật chỉ có một con đường là đốt tiền, không biết Nho gia có chi trả số tiền hắn đốt không?
Dường như đọc được tâm tư của Tống Thư Hàng, Hằng Hỏa tiền bối bị đầm Thánh Tịch phụ thể khẽ mỉm cười nói: “Nếu như muốn đối phó thiếu nữ tóc vàng do đạo khí hóa thân kia, kỳ thật cũng không phiền phức như vật.”
Tống Thư Hàng vội ngồi xuống: “Đầm Thánh Tịch tiền bối mời nói.”
Tạo Hóa Tiên Tử và Vũ Nhu Tử da đen ngồi xếp hàng, đoan chính ngồi thành một hàng với hắn, giả vờ chăm chú lắng nghe.
“Rất đơn giản, nếu như muốn đối phó cô ta, chỉ cần đầy cô ta ra khỏi thế giới Kim Liên, chuyển dời cô ta đến hiện thế là được.” Đầm Thánh Tịch chậm rãi nói.
“Chuyền dời cô ta đến hiện thế ư?” Trước đó Tống Thư Hàng còn định bảo mỹ nhân rắn công đức lưu cô ta lại thế giới Kim Liên, đừng để cô ta chạy thoát.
“Cô ta đã lấy lại ‘bộ phận tồn tại của quả cầu Thiên Đạo’ mà Thánh Nhân cắn nuốt từ trên người ta. Nhưng bởi vì không có hạch tâm, ‘tồn tại quả cầu Thiên Đạo’ mà cô ta thu hồi không có chỗ để. Trong hoàn cảnh Thiên Đạo sụp độ này, nếu như cô ta đặt chân đến hiện thế thì chỉ có một khả năng.” Đầm Thánh Tịch hư nắm mười ngón, sau đó bỗng bung ra: “Ầm ~ một tiếng, nổ thành pháo hoa.”
Nếu như hạch tâm vẫn còn, có thể chuyển dời ‘tồn tại quả cầu Thiên Đạo’ vào trong hạch tâm, để bản thân tiến hóa, trở thành đạo khí hoàn mỹ, tồn tại trên thế gian bằng hình thức đạo khí.
Đáng tiếc, cô ta đã mất đi hạch tâm trọng yếu.
Tống Thư Hàng ngồi thẳng thân thể, hỏi: “Nếu như nổ tung, tiểu cô nương tóc vàng kia…”
“Đương nhiên cũng nổ tung theo.” Đầm Thánh Tịch nói.
Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát, tổ chức ngôn ngữ của mình rồi hỏi: “Mặc dù hơi có vẻ ảo tưởng… nhưng ta vẫn muốn hỏi tiền bối, có thao tác hay ho gì có thể làm tiểu cô nương tóc vàng sống sót không, hoặc giúp cô ấy có cơ hội ‘trùng sinh sống lại’, chỉ nổ nát bộ phận ‘tồn tại quả cầu Thiên Đạo’ và phần thân thể cơ giới thôi?”
“Ngươi cũng biết là ảo tưởng rồi còn hỏi nữa?” Đầm Thánh Tịch cười nhạo.
Tống Thư Hàng thở dài: “Đây chính là hy vọng.”
Biết rõ không có khả năng, nhưng vẫn không nhịn được mà nghĩ tới, đây chính là con người.
“Xin lỗi, ta không phải con người, cho nên không thể lĩnh hội được tâm tình của ngươi.” Đầm Thánh Tịch lạnh lùng cay nghiệt nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Ta không có phương án có thể trợ giúp ngươi, nếu như ngươi thực sự mong đạt được ước muốn, vậy tự mình thử đi. Nhưng mà, ngươi phải chuẩn bị tốt việc trả một cái giá rất lớn. Không trả giá thì sẽ không có hồi báo.” Đầm Thánh Tịch vẫy tay với Tống Thư Hàng, ra hiệu hắn tiến tới, dường như muốn truyền thừa cho hắn cái gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận