Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2503: Trở về nhà

Chương 2503: Trở về nhà
Bạch long tỷ tỷ quơ móng vuốt nhỏ, trả lời thay Tô Thị A Thập Lục: “Còn đứng máy kìa.”
“Ta tỉnh táo rồi.” Tô Thị A Thập Lục trả lời.
Thời điểm mấu chốt, rốt cuộc cô khởi động lại thành công, kịp thời đáp lại.
“Đứa bé…” Tô Thị A Thập Lục ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng.
“Không cần lo lắng, việc này ta đã chấp nhận rồi.” Tống Thư Hàng cười an ủi: “Khả năng xấu nhất cũng bất quá là chính ta sinh con bé ra thôi, không có gì lớn cả. Hiện tại năng lực tiếp nhận thứ mới của ta đặc biệt mạnh, yên tâm đi.”
Tô Thị A Thập Lục gật đầu, cũng không biết lúc này trong lòng cô đang nghĩ gì.
[Trạng thái của Thư Hàng quả nhiên không ổn… sau khi bản thân hắn thản nhiên tiếp nhận sự thật hoang đường về việc ‘mang thai’ này, lập tức theo bản năng cho rằng người khác cũng có thể tiếp nhận loại sự tình này giống hắn. Mặc dù tâm thái của hắn không sụp đổ, nhưng luôn có chỗ nào đó không thích hợp.] Xích Tiêu kiếm tâm ma ở phía sau âm thầm truyền âm quần thể.
Sợi tóc ngố Sở các chủ truyền âm nói: [Ta có chút chờ mong sau khi hắn về nhà, hắn có thể thản nhiên miêu tả niềm vui bất ngờ này với người thân hay không?]
Vũ Nhu Tử da đen suy nghĩ chốc lát rồi nói: [Hẳn là không thể nào đâu, Tống tiền bối đâu có bị mất trí.]
Đang lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng ở phía trước hô lên: “Ai vào chỗ nấy, đi thôi!”
Hắn vươn tay tế phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới mà Bạch tiền bối two giao cho hắn, đây là bảo vật chạy trốn mà Bạch tiền bối two bảo số Hamster giao cho hắn, còn chưa trả lại Bạch tiền bối two.
Lần này vừa lúc dùng nó về nhà, có thể diện!
************
Tám giờ ba phút sáng.
Sau khi Tống Thư Hàng chào từ biệt Hằng Hỏa tiền bối, bốn Kiếp Tiên Nho gia, dưới thịnh tình không thể từ chối của Hằng Hỏa tiền bối mà đem theo một rương đặc sản địa phương Nho gia – linh thạch sáng lóng lánh, trở về thành phố Văn Châu.
Kỳ thật linh thạch cũng không phải đặc sản địa phương chân chính của Nho gia, nhưng trên dưới Nho gia đều biết Tống Thư Hàng thiếu tiền. Cho nên, tất cả đặc sản địa phương đều quy đổi thành linh thạch giao cho Bá Tống. Tống Thư Hàng cảm động đến rơi lệ đầy mặt.
Trước khi rời khỏi Nho gia, Tống Thư Hàng còn xin Hằng Hỏa tiền bối một số ‘quyền cư ngụ ở thế giới Kim Liên Nho gia’, chuẩn bị dùng để thu xếp cho người nhà của mình.
Hằng Hỏa tiền bối gật đầu làm chủ, đồng ý với lời thỉnh cầu của Tống Thư Hàng. Dưới tình huống toàn bộ Nho gia đều cho rằng Tống Thư Hàng là ‘Thánh Nhân chuyển thế’, toàn thể Nho gia đều hận không thể để cả nhà Tống Thư Hàng chuyển dời đến thế giới Kim Liên, ở luôn trong thế giới Kim Liên đừng ra ngoài.
Tống Thư Hàng xin quyền cư ngụ cho người nhà ở thế giới Kim Liên, vừa lúc hợp ý với tâm ý của toàn thể thành viên Nho gia.
Lúc này Nho gia hận không thể phái người đi đến, trực tiếp chuyển dời toàn bộ người nhà với cả nhà ở của Tống Thư Hàng vào thế giới Kim Liên.
Tống Thư Hàng phí hết miệng lưỡi mới uyển chuyển cự tuyệt được sự hỗ trợ nhiệt tình của Nho gia.


Tám giờ mười phút sáng.
Trời xanh, mây trắng.
Trên biển mây, phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới hóa thành một vệt sáng lóe lên trên tầng mây, cắt tầng mây dày đặc thành hai nửa.
Trong tiên thuyền truyền ra tiếng cười vui vẻ của Vũ Nhu Tử… người điều khiển chiếc phi toa nhanh nhất chư thiên vạn giới với tốc độ tối đa chính là vị ti cơ(?) mới trẻ tuổi này.
“Tống tiền bối, chiếc tiên toa này lợi hại quá đi!” Vũ Nhu Tử reo hò.
Chỉ khi tự mình điều khiển chiến tiên toa này mới có thể ngộ ra vẻ đẹp cực điểm của nó. Sau khi lái một lần thì mặc kệ là tiên tử, đạo trưởng hay đại sư đều sẽ yêu thích loại vui sướng tốc độ đỉnh cao này.
“Dù sao, đây là phi toa có tốc độ vật lý đứng đầu chư thiên vạn giới.” Hai chân Tống Thư Hàng đứng trung bình tấn, cắm rễ đứng trong khoang thuyền của tiên toa.
Mặc dù trong tiên toa còn có chỗ ngồi, Tống Thư Hàng căn bản không dám ngồi xuống…
Vũ Nhu Tử da đen nắm chặt tay vịn, khuôn mặt nhỏ đen nhánh sắp biến thành màu trắng bệch, miệng cô đang cố gắng khuyên Vũ Nhu Tử: “Bản thể, chậm một chút. Thà rằng chậm một giây còn hơn gây tai nạn. Con đường nghìn vạn nhánh, an toàn là nhánh quan trọng nhất. Chạy xe không quy tắc, người thân hai hàng nước mắt.”
Vũ Nhu Tử da đen nói ra tiếng lòng của Tống Thư Hàng.
“Ừm, vậy chúng ta chạy chậm lại!” Phía trước, thế mà Vũ Nhu Tử lại trả lời với vẻ khéo hiểu lòng người.
Tống Thư Hàng có hơi kinh ngạc nhìn về phía Vũ Nhu Tử.
“Mặc dù còn muốn chơi tiếp chút nữa, nhưng nếu nhanh hơn nữa, có thể ta sẽ không khống chế được.” Vũ Nhu Tử tiếc nuối nói: “Cảnh giới của ta còn quá thấp, năng lực phản ứng không đủ. Tống tiền bối, lần sau có cơ hội thăng cấp nhanh thì mang ta theo với.”
“Đừng càn quấy, cảnh giới thăng cấp há lại là trò đùa.” Sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu Vũ Nhu Tử vỗ nhẹ đầu cô: “Đừng học Tống Thư Hàng, hắn bây giờ đền cả Ngũ Lôi Oanh Đỉnh còn chưa học xong. Hơn nữa, phương pháp thăng cấp của hắn phải trả giá quá lớn.”
Trong chư thiên vạn giới, có mấy người có thể như Tống Thư Hàng, dựa vào từ vong hết lần này đến lần khác để trùng kích cảnh giới?
Tống Thư Hàng: “…”
********
Dưới tốc độ đỉnh cao của phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới, chẳng mấy chốc Tống Thư Hàng đã nhìn thấy quê nhà quen thuộc.
Vũ Nhu Tử bắt đầu giảm tốc độ phi toa, tiến vào khâu đỗ xe.
Tô Thị A Thập Lục nhoài người lên cửa sổ tiên toa, nhìn xuống dưới.
Bên dưới, tổng thể thành phố Văn Châu không hề biến hóa.
Tống Thư Hàng sáp tới phía sau Tô Thị A Thập Lục, rồi cũng nhìn xuống dưới.
“Nhìn từ bên ngoài, diện tích thành phố Văn Châu cũng không mở rộng.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói, hắn còn nhớ dị biến trên sao hỏa là biến hóa theo nguyên lý không gian sinh ra trong ‘pháp khí càn khôn’, diện tích mở rộng gấp mấy mươi lần.
Loại biến hóa này xuất hiện trên sao hỏa thì không sao cả. Nhưng nếu như xuất hiện trên địa cầu thì sẽ tạo thành phiền toái rất lớn… Nếu như không gian bên trong địa cầu cũng mở rộng như ‘không gian pháp khí càn khôn’, diện tích tăng vọt sẽ khiến các con đường giao thông, các loại đường dây, đường ống khí ga thủy điện sụp đổ toàn bộ.
Không có thủy điện, loài người hiện đại sẽ sụp đổ.
Bạch long tỷ tỷ nói: “Phương diện linh khí biến hóa rất lớn, linh khí nồng đậm tràn ngập các ngõ ngách. Dù là trung tâm đô thị sầm uất, mức độ đậm đặc của linh khí có thể so với trụ sở của các môn phái nhỏ.”
Sợi tóc ngố Sở các chủ nói: “Phương diện không gian có chấn động, e rằng trung tâm đô thị xuất hiện rất nhiều khe nứt không gian nho nhỏ. Lượng lớn linh khí chính là phun trào ra từ những khe nứt không gian này… Người bình thường không cách nào tiếp xúc với chúng nó. Nhưng nếu như để một vài nhân loại có thể chất đặc thù tiếp xúc với những khe nứt không gian này thì rất có thể bị cuốn vào đó.”
“Tống tiền bối, ta sắp hạ xuống rồi.” Vũ Nhu Tử nói.
Cô đã nhìn thấy nhà Tống Thư Hàng ở đường Bạch Kình.
“Được! Cẩn thận chút, lúc hạ xuống giữa không trung, chúng ta sẽ đi ra khỏi tiên toa, sau đó lặng lẽ xuống dưới.” Tống Thư Hàng trả lời.
Sau khi tiên toa hạ xuống, Tống Thư Hàng phát hiện trên đường phố của cả thành thị, người ở thưa thớt.
Người trong các nhà các hộ đều đóng cửa không ra.
“Có khí tức của tà vọng.” Vũ Nhu Tử da đen lên tiếng.
Sau khi Thiên Đạo sụp đổ, tà vọng xuất hiện tứ phía.
Bây giờ linh khí trong thiên địa trở nên nồng đậm, nếu như không ai ngăn tà vọng lại thì chúng sẽ trở nên cường đại hơn bởi linh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận