Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2527: Không có, cút!

Chương 2527: Không có, cút!
“Thú vị thật, nếu như quả thật có người phát minh ra kỹ thuật chăn nuôi tà vọng, nói không chừng tương lai có thể phát huy được tác dụng.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Nhưng kỹ thuật chăn nuôi tà vọng này có thể phát huy được tác dụng hay không thì còn phải chờ sau khi bọn họ nghiên cứu ra phương pháp ‘xử lý tà vọng’ rồi lại nói. Nếu như thực nghiệm của hắn thành công, vậy có thể tổ hợp thành chỉnh thể với phương pháp chăn nuôi tà vọng kia, đem lại lợi ích to lớn cho chư thiên vạn giới!
Không phải ai cũng có thể lấy được nguyên liệu thiên kiếp thịt kho tàu. Nhưng hiện tại tà vọng có ở khắp nơi trong chư thiên vạn giới, lấy tài liệu thuận tiện, tương lai thậm chí còn có thể chăn nuôi bằng sức người.
Nếu như thực nghiệm thành công, tuyệt đối là một công lớn.
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lặng lẽ chuyển viên hạch tâm tà vọng kim loại bất quy tắc này sang một bên, cất riêng.
Mặc dù bí pháp giám định không nêu ra nhiều gợi ý hơn, nhưng trong lòng Tống Thư Hàng đã có một vài suy đoán đối với khởi nguồn của ‘hạch tâm tà vọng chăn nuôi bằng sức người’.
Nếu giống như hắn đoán, vậy có lẽ phương pháp chăn nuôi tà vọng này có duyên với hắn.
“Viên hạch tâm tà vọng kim loại này có vấn đề à?” Sợi tóc ngố Sở các chủ thấy Tống Thư Hàng tách hạch tâm kia ra cất riêng bèn hỏi.
“Ừm, viên hạch tâm này có chút khác biệt.” Tống Thư Hàng mỉm cười, sau đó hắn truyền tư liệu về hạch tâm tà vọng này vào nhóm Cửu Châu số 2 trong mạng chat Tu Chân.
Sau khi hắn truyền tư liệu tà vọng, các tiền bối đang lặn trong nhóm sôi nổi hiện lên.
[Ngực nõn nà (gạch bỏ) tần thủ] Sợi tóc ngố Sở các chủ nghi hoặc nói: [Chăn nuôi bằng sức người?]
[Bảy Long Châu] Thần Long Thú Tu giới: [Ta cmn, ai nhàn rỗi đến đau trứng, thế mà lại đi chăn nuôi tà vọng?]
Hiện tại Thú Tu giới cũng tràn ngập tà vọng, hơn nữa còn có di chứng ‘thần binh đọa lạc Cửu U’ lần trước để lại, bây giờ các vị đại lão trong Thú Tu giới đang rất đau đầu.
Dù cho Thần Long tiền bối đang ở trong ‘thí luyện Thánh Sơn’ cũng biết tình huống Thú Tu giới đang rất hỗn loạn.
Lúc này lại thấy có người chăn nuôi tà vọng, nó sắp nổi khùng rồi.
Điên rồi à!
[Hoàng Sơn ma ma] Hoàng Sơn Tôn Giả: [Thư Hàng, biết là ai làm không?]
[Trưởng nhóm] Tống Thư Hàng: [Ừm, trong lòng ta có chút suy đoán, nhưng còn chưa xác định, cũng không có chứng cứ.]
[Hậu bối đáng tin] Vũ Nhu Tử: [Chẳng lẽ… là Vô Cực Ma Tông nhắc tới lúc ăn cơm hồi trưa?]
[Tô Thị A Thập Lục] A Thập Lục: [Vô Cực Ma Tông?!]
[Suy đoán, vẫn chỉ là suy đoán. Không có chứng cứ, cũng không cách nào xác định. Nhưng mà, trước đó không lâu Vô Cực Ma Tông có nhiều động tác mờ ám, vẫn luôn tuyển nhận tán tu. Hơn nữa, dường như nội bộ bọn chúng cũng có kế hoạch lớn rất quan trọng. Lại thêm lúc ăn cơm hồi trưa, ta nghe người khác nhắc, đệ tử Vô Cực Ma Tông đang hàng phục tà vọng bốn phía, cảm giác có chút cổ quái.] Tống Thư Hàng trả lời.
Hoàng Sơn Tôn Giả: [@ Đông Phương Lục Tiên Tử, Lục tử, cô có biết gì không?]
[Hung thần xa lộ] Đông Phương Lục Tiên Tử: [Ta phải thăm dò đã, nhưng đừng ôm kỳ vọng quá lớn. Mặc dù cùng là Ma môn, nhưng bọn ta không cùng đường với Vô Cực Ma Tông. Rất lâu trước đây tông môn bọn ta từng an bài gián đệp ở Vô Cực Ma Tông, cũng không biết bây giờ còn liên hệ được không.]
Hoàng Sơn Tôn Giả: [Cố gắng làm thôi, lúc thăm dò thì cẩn thận chút, đừng cuốn bản thân vào.]
[Hào kiệt] Linh Điệp Thánh Quân: [Ể? Kỳ quái, ta đang nằm mơ ư? Vũ Nhu Tử, gần đây cha có tỉnh lại không?]
Vũ Nhu Tử trong hiện thực nghi hoặc nhìn về phía Tống Thư Hàng: “? ? ?”
“Đừng có nhìn ta, ta có biết gì đâu.” Tống Thư Hàng xua tay.
[Đại tiền bối có phong cách đáng hâm mộ] Thất Tu Thánh Quân: [Linh Điệp đạo hữu, mấy ngày nay ngươi làm gì? Bọn ta vẫn luôn chờ ngươi qua đây cùng thực nghiệm, sao ngươi mãi không đến thế? Bây giờ bọn ta đều phải một người tách làm hai nửa để dùng đây này.]
Linh Điệp Thánh Quân: […]
Thánh Quân nghe vậy thì lâm vào trầm tư rất sâu.
Hắn bắt đầu cố gắng suy nghĩ cũng như nhớ lại.
Một màn cuối cùng trong trí nhớ, dường như là mình đột nhiên hứng thú nhất thời, muốn qua khảo nghiệm thành quả tu luyện của con gái.
Tiếp đó… ký ức có chút mơ hồ.
Dường như là vụ nổ lớn?
Phá hoại kinh khủng?
Còn có thực lực nghiền ép khiến người ta tuyệt vọng?
Sau đó, dường như hắn lâm vào hôn mê.
Ờm…
Vài ngày trước, mình bị con gái mình đánh hôn mê?
Linh Điệp Thánh Quân bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Hắn nhanh chóng hỏi trong nhóm Cửu Châu số 2: [Vũ Nhu Tử, hiện tại cha đang trong trạng thái gì?]
Trong những lời này của Linh Điệp Thánh Quân đã bao hàm rất nhiều tin tức.
Đặc biệt là Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử biết Thiên Đế đang thay thế Vũ Nhu Tử ở tạm trên Linh Điệp đảo, trong lòng hai người đột nhiên hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
Vũ Nhu Tử trong hiện thực nhìn về phía Tống Thư Hàng lần nữa: “Tống tiền bối, làm sao bây giờ? Ta phải trả lời a cha thế nào?”
“Hỏi Thiên Đế xem?” Tống Thư Hàng đáp.
Thiên Đế chặn hắn rồi, mấy ngày nay hắn đều không liên lạc được với đối phương. Hơn nữa ngay cả một điểm năng lượng, Thiên Đế cũng không truyền lại.
[Vũ Nhu Tử?] Linh Điệp Thánh Quân lại gọi một tiếng.
Vũ Nhu Tử im lặng bắt đầu giả chết.
Đồng thời cô âm thầm nhanh chóng liên hệ Thiên Đế: [A cha ta thế nào rồi?]
[Trạng thái của a cha cô rất tốt đa, trước mắt còn đang bế quan tu luyện. Mấy ngày này, dưới sự bồi dưỡng từ đủ loại bảo dược của ta, cảnh giới của hắn ngày đi ngàn dặm, chờ sau khi hắn xuất quan, cảnh giới tuyệt đối tiến nhanh như gió.] Thiên Đế trả lời rất nhanh.
Vũ Nhu Tử: “…”
[Nếu không tin, ta gửi tấm hình cho cô?] Thiên Đế lại bổ sung.
Nghe không giống như đang nói dối.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, Vũ Nhu Tử online trả lời: [A cha, người quên rồi à? Bây giờ a cha đang bế quan. Lần bế quan này, thực lực của a cha đột nhiên tăng mạnh, hiện tại cảnh giới tiến triển cực nhanh đấy!]
Linh Điệp Thánh Quân: [? ? ?]
Lại một lát sau.
[Ồ, mặc dù hình như còn đang ngủ say. Nhưng thực lực của ta quả thực tăng lên một đoạn dài, ngang bằng với hiệu quả trăm năm khổ tu của ta.] Linh Điệp Thánh Quân trả lời.
[Chúc mừng Linh Điệp tiền bối!] Tống Thư Hàng vội vàng phối hợp với Vũ Nhu Tử, vỗ tay cho Linh Điệp tiền bối.
Linh Điệp Thánh Quân: [@ Thất Tu Thánh Quân, Thất Tu đạo hữu, có lẽ ta phải đợi sau khi kết thúc bế quan mới qua hỗ trợ được.]
[Nếu như là bế quan, vậy cũng là chuyện không còn cách nào khác. Chúc mừng Linh Điệp đạo hữu.] Thất Tu Thánh Quân cười trả lời.
Vũ Nhu Tử và Tống Thư Hàng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
May mà Linh Điệp tiền bối cực kỳ cưng con gái rượu, cho nên có lẽ sẽ không suy nghĩ sâu xa về chuyện này.
[Ăn siêu ngon] Biệt Tuyết Tiên Cơ: [Bá Tống đạo hữu, chỗ ngươi còn nguyên liệu thiên kiếp không? Nguyên liệu lần trước ngươi cho ta đã tiêu hao sạch sẽ.]
[Tiên Cơ nắm giữ phương pháp luyện chế món ăn thiên kiếp rồi à?] Tống Thư Hàng hỏi.
Biệt Tuyết Tiên Cơ: [Nắm giữ một bộ phận, cho nên còn cần một ít tài liệu để thí nghiệm càng nhiều thực đơn thiên kiếp hơn. Đặc biệt là nguyên liệu tâm ma kiếp, ngươi còn nhiều không?]
[Nguyên liệu tâm ma kiếp thì xin Tiên Cơ tạm hoãn lại chút. Ngoài ra… chỗ ta còn một hạng mục mới, không biết Tiên Cơ có hứng thú tham gia cùng không?] Tống Thư Hàng nói.
Biệt Tuyết Tiên Cơ: [?]
[Về phương pháp xử lý tà vọng, xem xem có biện pháp mang tà vọng lên bàn ăn như tâm ma hay không?] Tống Thư Hàng trả lời.
Trong lúc nói chuyện, hắn suy nghĩ chốc lát rồi lại chọt mở đại lão tổ cấp VIP, mở ảnh chân dung của Hà Chỉ tiền bối ra.
[Hà Chỉ tiền bối, có đó không?] Tống Thư Hàng gửi tin nhắn.
Hà Chỉ Ma Đế: [Không có, cút!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận