Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2540: Không ngờ Sở các chủ lại là người như thế!

Chương 2540: Không ngờ Sở các chủ lại là người như thế!
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một thân ảnh mơ hồ, nếu như người bình thường gặp cảnh này, có lẽ sẽ phải kinh ngạc.
Nhưng với tu sĩ, những tình huống tương tự không thiếu, bất luận là tồn tại như hồn phách hay tâm ma, thậm chí là pháp thuật đều có thể tạo ra hiệu quả như vậy.
Tô thị A Thập Lục vô cùng bình tĩnh nhìn vị tiên tử khí chất văn tĩnh trước mặt.
Sau khi bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của Tô thị A Thập Lục dời xuống ngực của đối phương…
Đầu tiên sử dụng phép loại trừ… Vị tiên tử này chắc chắn không phải là tâm ma của cô.
Nếu như là tâm ma của cô, vậy bộ vị mà ánh mắt cô đang nhìn tới đáng lẽ phải to hơn nữa mới đúng… ít nhất phải đạt đến tiêu chuẩn của @#%x Tiên Tử, to hơn Vũ Nhu Tử. Đây là tâm chưởng, nếu như có tâm ma chắc chắn nó không thể bỏ qua tâm chướng rõ ràng như thế này được.
Sau đó bài trừ tiếp hiệu quả huyễn thuật… Từ sau khi huyết mạch chân long trong người cô được kích hoạt, ý thức của bạch long tỷ tỷ thức tỉnh, trên đời này huyễn thuật có thể ảnh hưởng đến cô mà không làm kinh động bạch long tỷ tỷ không nhiều, dù sao cảnh giới thực lực của bạch long tỷ tỷ cũng cao thế cơ mà.
Nhưng lần này, vị tiên tử khí chất văn tĩnh và cô bốn mắt nhìn nhau một hồi nhưng dường như bạch long tỷ tỷ không phát hiện ra đối phương.
Vị tiên tử khí chất văn tĩnh kia nhìn theo ánh mắt của Tô thị A Thập Lục xuống ngực mình, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Sao cứ cảm giác bị so sánh thế nhỉ?
Lại qua hồi lâu…
Ánh mắt của Tô thị A Thập Lục tràn ngập lưu luyến mà đành nhìn lên gương mặt vị tiên tử kia.
Gương mặt này khiến cô thấy rất quen thuộc, hình như cô đã từng gặp đối phương ở đâu đó rồi thì phải? Nhưng nhất thời cô không nghĩ ra nổi.
Vị tiên tử đối diện chớp mắt nhìn A Thập Lục, hình như nghĩ tới điều gì đó. Một lúc sau, cô mỉm cười dịu dàng với Tô thị A Thập Lục, nụ cười vô hại này khiến người ta có cảm giác thật lương thiện.
[Thư Hàng!]
Trong lòng Tô thị A Thập Lục nảy lên một suy nghĩ.
Nụ cười của vị tiên tử đối diện giống hệt với Tống Thư Hàng… nói chính xác hơn là Tống Thư Hàng trước đây.
Nếu tiếp tục nhìn kỹ, vị tiên tử văn tĩnh này giống Tống Thư Hàng một hai phần.
Não hải Tô thị A Thập Lục lập tức nhớ tới khí linh tiểu tiên tử trên găng tay Nghịch Kình ở tay phải của Tống Thư Hàng, đối chiếu cô ấy với vị tiên tử văn tĩnh này.
Sau khi so sánh sơ qua, cô cảm thấy khí linh tiểu tiên tử khác xa vị tiên tử trước mặt này.
Sự giống nhau giữa khí linh tiểu tiên tử và Tống Thư Hàng là theo kiểu anh em.
Mà sự giống nhau của vị tiên tử văn tĩnh này với Tống Thư Hàng là do nụ cười và khí chất.
[Bạch long tỷ tỷ.]
Tô thị A Thập Lục thầm nói chuyện với bạch long tỷ tỷ:
[Cô có nhìn thấy vị tiên tử ở trước mặt ta không?]
Bạch long tỷ tỷ và Tô thị A Thập Lục có tâm linh cảm ứng, trong trường hợp cần thiết, chỉ cần một suy nghĩ là có thể nói chuyện được với nhau.
[Trước mặt cô? Tiên tử?]
Bạch long tỷ tỷ ngẩn ra.
Cô chẳng nhìn thấy gì cả.
Sau khi suy nghĩ một chút, long thể của cô quấn thêm một vòng trên cổ Tô thị A Thập Lục, tiến hành đồng bộ sâu thêm một bước với tinh thần của A Thập Lục rồi lại nhìn kỹ đằng trước.
Một lát sau, hai mắt bạch long tỷ tỷ sáng lên, nhìn thấy thân ảnh thiếu nữ mơ hồ trước mặt Tô thị A Thập Lục.
Tiểu tiên tử khí chất văn tĩnh, Tô thị A Thập Lục và bạch long tỷ tỷ yên lặng nhìn nhau.
Sáu mắt đối nhau.


Ở bên cạnh.
Tống Thư Hàng nghi hoặc nhìn về phía A Thập Lục… Trái tim vốn đập thình thịch của A Thập Lục bỗng bĩnh tình trở lại.
Sao cứ cảm giác như trái tim cứ đập cứ đập rồi đột nhiên thất thần vậy nhỉ?
Xảy ra chuyện gì vậy?
[Bạch long tỷ tỷ, cô có thể nhìn thấy vị tiên tử kia không?]
Tô thị A Thập Lục hỏi lại lần nữa.
[Ừm, ta thấy rồi.]
Bạch long tỷ tỷ đáp.
Tô thị A Thập Lục gật đầu:
[Nói vậy, cô ấy quả đúng không phải là tâm ma của ta cũng không phải ảo giác mà là tồn tại chân thật. Bạch long tỷ tỷ có ấn tượng gì với cô ấy không?]
[Cô đợi một chút.]
Sau đó bạch long tỷ tỷ quay đầu lại nói:
“Sở các chủ.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ bày ra dáng vẻ ‘?’:
“Cái gì?”
“Bảo sợi tóc ngố của cô qua đây, đến đỉnh đầu ta.”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ:
“Đừng.”
“Tới đây, đừng khách sáo.”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Con mắt nào của cô thấy ta đang khách sáo vậy?
“Có chuyện cần cô xác nhận lại, mau tới đây.”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ thở dài, không lay chuyển được bạch long tỷ tỷ nên đành nhẹ nhàng nhảy khỏi đỉnh đầu Tống Thư Hàng, rơi xuống đỉnh đầu bạch long tỷ tỷ.
Bạch long tỷ tỷ đội sợi tóc ngố, chuyển động quay cổ A Thập Lục, điều chỉnh góc độ, nói với Sở các chủ:
“Sở các chủ, phối hợp tinh thần lực theo tiết tấu của ta.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ run lên, phối hợp với bạch long tỷ tỷ.
Dưới sự dẫn dắt của bạch long tỷ tỷ, sợi tóc ngố của Sở các chủ cũng nhìn thấy thân ảnh của vị tiên tử khí chất văn tĩnh trước mặt Tô thị A Thập Lục kia.
Vì thế…
Cảnh tượng đổi thành Sở các chủ, bạch long tỷ tỷ, Tô thị A Thập Lục và thiếu nữ văn tĩnh đối diện nhìn nhau.
Nhưng vẫn là sáu mắt như trước.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ không có mắt.
“Thế nào, nhìn thấy cô ấy chưa?”
Bạch long tỷ tỷ hỏi.
“Rồi.”
Sở các chủ đáp.
Tô thị A Thập Lục:
“Cô ấy có quan hệ gì với Sở tiền bối à?”
Bạch long tỷ tỷ:
“Cô không cảm thấy, khí chất của cô ấy hơi giống Sở các chủ sao?”
“Khăn quàng cổ đạo hữu muốn biểu đạt điều gì?”
Sở các chủ nhìn qua thiếu nữ văn tĩnh, ngữ khí trở nên dịu dàng hơn.
“Cô không cảm thấy cô ấy khá giống Tống đầu gỗ à? Cô không cảm thấy khí chất của cô ấy giống với cô à?”
Bạch long tỷ tỷ phát hiện ra điểm quan trọng!
Sở các chủ:
“Khăn quàng cổ, rốt cuộc cô muốn nói gì?”
“Cô và Tống đầu gỗ sinh con gái từ bao giờ vậy?”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Không ngờ cô lại trợn mắt giấu giếm sinh con sau lưng ta!
Sở các chủ: “???”
Tô thị A Thập Lục: “???”
“Cô tưởng ta là Thư Hàng, muốn mang thai là mang thai, muốn đẻ là đẻ được chắc?”
Sở các chủ phản bác.
Tống Thư Hàng nằm trong hố còn trúng đạn: “…”
Ta cũng không có chức năng này mà!
Hơn nữa rốt cuộc các ngươi đang nói chuyện gì thế, tại sao lại muốn lôi ta ra làm bia ngắm chứ?
Bạch long tỷ tỷ:
“Không phải con gái ngươi thật à?”
“Không, là con gái ta!”
Sở các chủ nói.
Sở các chủ trả lời như thế, bạch long tỷ tỷ lại yên tâm.
Trao đổi bằng ngôn ngữ thật là kỳ diệu.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ dài ra, nhẹ nhàng chạm vào thiếu nữ văn tĩnh phía đối diện.
Vị tiên tử cũng vươn tay nhẹ nhàng chạm vào sợi tóc ngố, thân mật tự nhiên.
“A Thập Lục Tiên Tử.”
Thiếu nữ đó cuối cùng cũng lên tiếng.
Tô thị A Thập Lục gật đầu:
“Cô có gì muốn nói với ta à?”
Tống Thư Hàng đáp:
“Có, nhưng bạch long tỷ tỷ không cho ta nói chuyện nhạt nhẽo.”
“Ngươi đừng xen vào.”
Bạch long tỷ tỷ quay đầu lại nói.
Tống Thư Hàng ngẩn ra:
“???”
Không biết có phải là ảo giác không, hình như hôm nay bạch long tỷ tỷ cứ đâm chọc hắn hay sao ấy?
Vị tiên tử văn tĩnh kia che miệng mỉm cười, sau đó cô ấy nói với A Thập Lục:
“Ta muốn ở cùng A Thập Lục tiên tử một thời gian ngắn, thế được không?”
“Ở cùng?”
Bạch long tỷ tỷ nghi hoặc nhìn đối phương.
Tranh phòng với cô à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận