Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2637: Nghĩ thôi đã thấy hoành tráng

Chương 2637: Nghĩ thôi đã thấy hoành tráng
Khi mở mắt ra và nhắm mắt vào đều chỉ thấy một màu đen đặc, Tống Thư Hàng bắt đầu cân nhắc một cách nghiêm túc xem mình có cần ngủ một giấc hay không.
“Từ từ đã, trạng thái này không đúng. Tại sao thần thức của ta lại bị hạn chế trong một không gian chật hẹp, mà ngay cả mắt thần thứ ba cũng chỉ nhìn thấy một vùng tăm tối?” Tống Thư Hàng bị pháp tắc bất hủ rửa sạch đầu óc, tư duy đình trệ, cuối cùng cũng nhận ra sự dị thường của vị trí mà mình đang ở.
“Tống*não lại chết máy*Thư Hàng.” Mỹ nhân rắn công đức thu nhỏ hiển hiện sau lưng Tống Thư Hàng, cất tiếng hát theo giọng điệu của Tạo Hóa Tiên Tử, đồng thời vươn tay móc con mắt bên phải đã đi đời nhà ma của hắn, rồi đặt bàn tay nhỏ lên mắt trái hắn, liên tục thi triển pháp thuật chữa trị.
Trong không gian nhỏ hẹp này chỉ có mỹ nhân rắn công đức và Tống Thư Hàng, linh quỷ tiên tử trong thể nội Tống Thư Hàng cũng đã chạy sang thể nội của Tô Thị A Thập Lục để xem kịch hay, cho nên cô lười chẳng buồn diễn kịch, hiếm hoi dùng giọng mình để nói một lần.
Mỹ nhân rắn công đức vừa xuất hiện thì ánh sáng công đức vàng kim cũng chiếu sáng xung quanh Tống Thư Hàng. Tống Thư Hàng phát hiện ra mình đang đứng trong một cái rương, trong rương còn đọng lại mùi hoa quả thơm, là mùi quả dương mai mà Bạch tiền bối thích ăn nhất.
Đầu óc đần độn vận chuyển hồi lâu, Tống Thư Hàng mới phun ra một câu: “Hóa ra công đức Tiên Tử cũng biết nói chuyện đàng hoàng hả?”
Đồng thời, cuối cùng Tống Thư Hàng cũng ý thức được trạng thái khác thường của mình. Trạng thái đó tương tự như di chứng đại não chết máy sau khi đầu óc tiếp nhận quá nhiều thông tin khi trước. Lúc này, chịu ảnh hưởng của pháp tắc Thiên Đạo bất hủ, não hắn chỉ còn một mảng trắng tinh, tốc độ vận chuyển chậm rì, cứ mỗi khi định suy nghĩ là pháp tắc Thiên Đạo lại chiếm hết CPU, choán đầy thần kinh phản xạ của hắn.
Ảnh hưởng của pháp tắc Thiên Đạo lần này còn bá đạo hơn, để lại di chứng dữ dội hơn lần trước.
“Đúng rồi, công đức Tiên Tử này, nếu lần sau não ta lại chết máy thì cô đừng gọi tên thật của ta, nghe xấu hổ lắm. Cô cứ gọi ta là Trình Cẩu Đản ấy. Trình*não lại chết máy*Cẩu Đản.” Tống Thư Hàng bổ sung.
Mỹ nhân rắn công đức: “…”
Cô lặng lẽ ghi câu nói này lại, bao giờ về thế giới Cửu U sẽ gửi nguyên văn cho cha Cẩu Đản. Gần đây Tống Thư Hàng bay lắc hơi hăng, cần phải tẩn cho một trận.
“Mà này, có phải ta bị nhét vào quan tài rồi không?” Tống Thư Hàng vươn tay gõ nhẹ lên nắp rương.
Khi Bạch tiền bối phân thân đến chỗ Tống Thư Hàng là cưỡi trên món quà quan tài hình phi kiếm mà Bạch tiền bối tặng cho hắn.
Tống Thư Hàng đoán rằng mình đang bị nhét vào trong chiếc quan tài hình phi kiếm to đùng tổ chảng ấy rồi.
“Nhưng sao Bạch tiền bối phân thân lại nhét ta vào quan tài? Hình như ta vẫn còn ở trong trạng thái Huyền Thánh giảng pháp mà?” Tống Thư Hàng hỏi với vẻ nghi ngờ.
Khi ổn định lại tinh thần, hắn có thể cảm nhận được mối liên hệ công đức giữa mình và người tu luyện trong chư thiên vạn giới vẫn còn tồn tại. Người tu luyện trong chư thiên vạn giới vẫn đang giao dịch hạch tâm tà vọng với đại lão hàng gì cũng có thể bán thông qua hắn.
Chẳng lẽ ban nãy ta đột nhiên ngủ thiếp đi, Bạch tiền bối phân thân sợ ta xấu mặt với người tu luyện trong chư thiên vạn giới, cho nên mới quan tâm mà đưa ta vào trong quan tài phi kiếm ư?
“Tóm lại, chúng ta phải liên hệ với Bạch tiền bối phân thân trước đã.” Dứt lời, Tống Thư Hàng ra sức đập mạnh vào vách quan tài, đồng thời dùng truyền âm nhập mật nhóm gọi ầm lên: [Bạch tiền bối, đại lão hàng gì cũng có thể bán, hai người có ở đây không?]
[Có, đang bận lắm.] Đại lão hàng gì cũng có thể bán đáp trước tiên.
[Có, cũng đang bận lắm.] Bạch tiền bối phân thân trả lời.
Tống Thư Hàng hỏi: [Hai người đang bận cái gì thế?]
Khi Tống Thư Hàng nói chuyện, cuối cùng con mắt của Thánh Nhân Nho Gia bên trái cũng khởi động xong xuôi. Sau đó bình luận trên màn hình của người tu luyện trong chư thiên vạn giới lại bay đầy trong tầm mắt hắn.
[Bạch Thánh thu thập một mạch nhiều vật liệu như vậy là để xây dựng một bộ khung dưới lòng đất sao?]
[Bộ khung này dùng để làm gì vậy? Ta nhìn thấy đại lão Bá Tống bị Bạch Thánh nhét vào một thanh phi kiếm lớn, sau đó bị vùi vào bộ khung dưới lòng đất kia rồi thì phải?]
[Bá Tống quyến rũ, livestream bị chôn.]
[Bá Tống tiền bối vẫn đang ở trong không gian Huyền Thánh giảng pháp đúng không? Thế lát nữa bộ khung khổng lồ mà Bạch Thánh đang dựng có thể chuyển ra ngoài không gian Huyền Thánh giảng pháp này được không?] Có người tò mò hỏi.
Một người đồng bạn bên cạnh hắn đáp ngay: [Quá trình nhân tiền hiển thánh và Huyền Thánh giảng pháp đã bị đại lão Bá Tống đè xuống đánh như con từ lâu. Với thủ đoạn của đại lão Bá Tống, chắc chắn hắn muốn vào không gian này thì vào, muốn ra là ra được ngay. Nói không chừng lần sau có Huyền Thánh nào giảng pháp, đại lão Bá Tống lại đột ngột xuất hiện cho mọi người một bất ngờ thú vị ấy chứ.]
Tống Thư Hàng: “…”
Ta không phải, ta không có, đừng nói lung tung! Ta đè nhân tiền hiển thánh và Huyền Thánh giảng pháp ra đánh khi nào? Rõ ràng lần nào ta cũng bị ép buộc kéo vào vì tai nạn mà!
Cái người coi không gian Huyền Thánh giảng pháp là sân sau nhà mình, thích vào thì vào thích ra thì ra là Bạch tiền bối chứ không phải ta! Bây giờ ta chưa học được kĩ năng này, đừng có vu oan cho ta!
Sau khi tư duy chậm mất mấy nhịp từ từ chuyển động một vòng, hắn bắt đầu suy đoán xem có phải Bạch tiền bối phân thân đang xây ngôi mộ lớn cho mình hay không.
Nếu đúng là đang xây mộ thì hắn nhất định phải tham dự vào mới được.
Hắn đang có bản vẽ thiết kế mộ lớn của Thiên Đạo và bản vẽ mộ của hệ tu chữ số từ chỗ Cửu Tu Phượng Hoàng đao nè!
[Bạch tiền bối, ngài đang xây mộ sao? Nếu phải thì ta có hai bản vẽ thiết kế đây, ngài có muốn nhìn qua chút không?] Tống Thư Hàng lại truyn âm nhập mật.
Bạch tiền bối phân thân: [Ngươi có bản vẽ ngôi mộ lớn từ khi nào đấy?]
[Vừa mới có thôi. Khi nhập định ta đã vào nhầm một giấc mơ. Trong mơ ta gặp một đạo nhân bất hủ lạ mặt. Hắn để lại một video hướng dẫn xây mộ, ta lấy bản vẽ ở đó ra.] Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp.
[Bất Hủ Giả dạy xây mộ?] Bạch tiền bối phân thân hỏi lại với vẻ nghi ngờ.
Tống Thư Hàng: [Nghe nói đây cũng là một khâu trong quá trình siêu thoát của Bất Hủ Giả, cho nên… Bạch tiền bối có muốn xây luôn một cái mộ cho mình không? Sau này tất cả thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 chúng ta sẽ chuyển mộ đến cùng một nơi, chỉ nghĩ thôi đã thấy hoành tráng rồi.]
Vừa nói, hắn vừa copy một bản thiết kế của đạo nhân bất hủ rồi dùng chức năng chat Tu Chân để gửi cho… Bạch tiền bối bản thể.
Muốn copy bản vẽ trong đầu ra thì dùng chức năng chat Tu Chân là tiện lợi nhất. Thế là Tống Thư Hàng sử dụng thủ pháp này luôn. Dù sao Bạch tiền bối bản thể nhận được bản vẽ thì cũng chẳng khác nào Bạch tiền bối phân thân nhận được mà.
[Đang bận. Ta phái phân thân đến chỗ ngươi rồi cơ mà. Có việc gì thì liên hệ với phân thân của ta đi.] Bạch tiền bối bản thể trả lời rất nhanh.
Hiện giờ phản ứng của Tống Thư Hàng hơi chậm chạp. Hắn cố gắng tập trung tinh thần, muốn giải thích với Bạch tiền bối bản thể một chút.
Nhưng Bạch tiền bối bản thể lại nhắn tin tới rất nhanh: [Đây là bản thiết kế mộ phần đúng không? Ngươi lấy đâu ra đấy?]
[Copy từ một vị đạo nhân bất hủ trong mộng cảnh đấy.] Tống Thư Hàng cố gắng trả lời.
Bạch tiền bối bản thể nói: [Bất hủ? Thì ra là thế… Thư Hàng, gửi một bản thiết kế mộ phần này cho Bạch tiền bối ở Cửu U của ngươi, bảo hắn phối hợp với ta, bọn ta sẽ lập tức chuẩn bị tiến vào vòng cuối cùng trong kế hoạch tạo thần. Số lượng hạch tâm tà vọng gần đủ rồi, mà bản thiết kế mộ này vừa hay giải quyết được vấn đề nhỏ cuối cùng trong kế hoạch của ta.]
[Bạch tiền bối, Bạch tiền bối two ngủ mất rồi… không gọi dậy trong thời gian ngắn được đâu. Nếu ngài cần hỗ trợ thật thì để ta làm cho. Dù gì bây giờ ta cũng là chúa tể Cửu U tạm thời mà.] Tống Thư Hàng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận