Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2638: Thủ pháp vơ vét gia truyền nhà họ Bạch

Chương 2638: Thủ pháp vơ vét gia truyền nhà họ Bạch
[Được, Thư Hàng, ngươi cứ liên hệ với Bạch Cửu U trước đi. Nếu hắn không tỉnh thì ta cho ngươi thử. Nhưng ta phải nói trước, ngươi chỉ có cơ hội thất bại hai lần, nếu lần thứ ba mà vẫn không thành công… thì có thể ngươi phải hóa thân thành mặt trời nhỏ, tạm thời ở lại trấn áp mộng giới đến khi ta xoay sở đủ vật liệu cho lần thí nghiệm tiếp theo. Yên tâm đi, sau khi ngươi hóa thân thành mặt trời nhỏ, ta sẽ dùng phi kiếm dùng một lần để đẩy ngươi quay theo quỹ tích sẵn có, đồng thời ta cũng sẽ nhanh chóng kiếm đủ vật liệu cho lần thí nghiệm tiếp theo.] Bạch tiền bối bản thể trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Hóa thân thành mặt trời nhỏ, còn bị phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối chọc thận đẩy cho tự quay trong hư không?
Đây là trò trừng phạt mới mẻ gì vậy chứ?
Phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối có tốc độ và đường đi điên khùng hết biết. Tống Thư Hàng lo bệnh sợ tốc độ vất vả lắm mới khá hơn đôi chút của mình lại chuyển biến xấu mất thôi.
Tống Thư Hàng vội vàng trả lời: [Ta biết rồi Bạch tiền bối, ta sẽ cố hết sức đánh thức Bạch tiền bối two, ta giỏi nhất là đánh thức Bạch tiền bối two luôn đấy!]
[Ừ, nhưng lúc gọi Bạch Cửu U dậy đừng có làm gì quá đáng. Ta không muốn lần sau đang xem ngươi livestream nhân tiền hiển thánh lại thấy ngươi bị hắn bắn lên trời như pháo hoa rồi cho nổ tung giữa không trung nữa đâu.] Bạch tiền bối nhắc nhở đến là tri kỉ. Trong cuộc trao đổi ngắn ngủi vừa rồi, Bạch tiền bối đã cảm thấy Thư Hàng tiểu hữu đang không ngừng bành trướng như bóng bay vì bị quyền hạn chúa tể Cửu U ảnh hưởng.
Một lát sau Tống Thư Hàng mới trả lời: [Bạch tiền bối yên tâm đi [icon ngón cái], hôm nay ta đã nổ trước khi nhân tiền hiển thánh rồi. Tuy không rực rỡ như pháo hoa nhưng máu me ghê lắm.]
Trong mộng giới, bàn tay đang lắp ráp trận pháp của Bạch tiền bối cứng đờ ra: “…”
Tuy Thư Hàng tiểu hữu khoe khoang bành vênh váo cũng rất thú vị, nhưng hắn vẫn thấy Thư Hàng tiểu hữu cẩn thận khép nép ngày xưa hay ho hơn nhiều.
Bên cạnh Bạch tiền bối, Vân Tước Tử Tiên Tử bật cười ha hả: “A Bạch, có phải cảm thấy cún nuôi lâu nó biến thành ngáo rồi không?”
Bạch tiền bối: “…”
“Nói đến chó mới nhớ, các ngươi có để ý biệt danh của Thư Hàng tiểu hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 không? Giữa tên tự nhiên có thêm ba chữ “Trình Cẩu Đản”. Ta rất tò mò, không biết ba chữ ấy kẹp giữa tên hắn là có ý gì?” Thất Tu Thánh Quân xoa cằm nói.
“Trường Sinh Giả Trình Lâm?” Bạch tiền bối suy đoán. Người có liên quan đến Thư Hàng, họ Trình, có lực ảnh hưởng đủ để thay đổi nhóm Cửu Châu số 1, giống như cũng chỉ có Trình Lâm tiên tử vẫn luôn âm thầm liên hệ với Thư Hàng thôi.
Khi Bạch tiền bối suy đoán ra thân phận thực sự của Trình Cẩu Đản, Trình Lâm tiên tử đột nhiên cảm thấy mình buồn vì tim mình đau, như thể mới bị đâm tim trong mơ hồ. Dù sao khi còn sống cô cũng là một Trường Sinh Giả thật như vàng mười, trong phạm vi nhất định, cô sẽ cảm ứng được một số tin tức “gây bất lợi cho mình” đó.

Ở một phía khác.
Vừa trả lời Bạch tiền bối hiện thế xong, Tống Thư Hàng lại cố gắng tập trung tinh thần, copy thêm một bản thiết kế mộ của đạo nhân bất hủ cho Bạch tiền bối two và đính kèm lời nhắn: [Bạch tiền bối, ngài mau tỉnh dậy xem bản thiết kế ta vừa gửi tới nè.]
Để tránh tương lai biến thành mặt trời nhỏ và bị Bạch tiền bối dùng phi kiếm dùng một lần đưa vào vũ trụ chơi đua xe, Tống Thư Hàng bắt đầu dốc hết sức bình sinh ra mà réo gọi Bạch tiền bối two.
Đồng thời hắn âm thầm cầu khẩn cho Bạch tiền bối two mau chóng tỉnh lại.
Tiếc rằng lần này mục tiêu lời cầu khẩn của hắn lại là chúa tể Cửu U hàng thật giá thật, sức mạnh nguyện cầu không thể có hiệu lực với một sự tồn tại cường đại như vậy được.
Bạch tiền bối two đã hoàn toàn ngủ say, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
“Xem ra gọi theo kiểu bình thường không có hiệu quả với Bạch tiền bối two rồi.” Tống Thư Hàng trầm tư một lát, nghĩ xem có nên xâm nhập vào mà kích thích Bạch tiền bối two một chút hay không.
Ví dụ như quát to “Bạch U U”, “U U Bạch” xem ngài ấy có trả lời hay không, hoặc là… từ từ đã, từ từ! Hôm nay hắn đã nổ tung một lần rồi, không thể để Bạch tiền bối two phóng lên trời cho nổ như pháo hoa thêm lần nữa được!
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, lời nhắc nhở thân tình của Bạch tiền bối vẫn phát huy tác dụng.
Tống Thư Hàng cưỡng chế phanh gấp suy nghĩ của mình lại, không nghĩ sâu thêm nữa.
Cho nên, bây giờ hắn chỉ có thể dùng thủ đoạn bình thường một chút để gọi Bạch tiền bối two dậy thôi.
[Bạch tiền bối cứu mạng!] Tống Thư Hàng gửi tin đi.
Bình thường hắn gọi cứu mạng trong lúc hiểm nguy sẽ có 50% gọi được Bạch tiền bối two thức dậy, nhưng tỉ lệ 50% vẫn hơi thấp, Bạch tiền bối two chẳng có phản ứng gì.
[Bạch tiền bối, ta tìm được chỗ đại lão quả cầu béo giấu tiền riêng rồi!]
Nhắc đến kẻ địch mạnh cả đời là đại lão quả cầu béo sẽ có 70% khiến Bạch tiền bối two lên tinh thần. Nhưng có lẽ vì đại lão quả cầu béo đã đi đời nhà ma nên hôm nay Bạch tiền bối two vẫn ngủ say như chết.
[Bạch tiền bối mau tỉnh lại, có người sắp chứng đạo bất hủ, tấn thăng thành Thiên Đạo kìa!] Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lát rồi chuyển sang vấn đề có thể khơi gợi hứng thú của Bạch tiền bối two.
Có vẻ như mấy chữ “chứng đạo bất hủ” đã kích thích Bạch tiền bối two. Cuối cùng thì đầu dây bên kia cũng trả lời: [Khò… khò… khò…]
Tống Thư Hàng: "? ? ?"
Ý gì đây?
Trạng thái của Bạch tiền bối two thế nào vậy?
Đang tỉnh hay đang ngủ đấy?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì lại có thêm một tin gửi đến.
[Sao tự nhiên lại mơ thấy bản thiết kế mộ phần? Ghét thế!] Giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên, lần này là tin nhắn âm thanh.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối two đang nói mơ đấy à?
Nhưng hình như bản thiết kế ngôi mộ lớn của mình được gửi thẳng vào giấc mộng của Bạch tiền bối two thì phải?
Có lẽ hắn có thể gọi Bạch tiền bối two thức dậy nhờ điểm này cũng nên.
[Bạch tiền bối ngài xem kĩ đi, có phải bản thiết kế mộ phần này vừa to lại vừa tròn không? Thực ra lai lịch của bản vẽ này trâu bò lắm. Ở trong giấc mộng, ta nhìn thấy đạo nhân bất hủ thiết kế nó cho chính phần mộ của mình đấy. Ngài nhìn xem nó có chỗ nào đặc biệt không?] Tống Thư Hàng gửi thử một tin, xem tin nhắn của mình có đi vào giấc mộng của Bạch tiền bối two được hay không.
Một lát sau, Bạch tiền bối two trả lời thật, vẫn là một tin nhắn bằng âm thanh: [Khò khò ~ đạo nhân bất hủ…]
Hình như có tác dụng.
[Đúng, trong giấc mộng kia, ta còn nhìn thấy đạo nhân bất hủ nghịch chuyển nhân quả của chư thiên vạn giới và phải trả giá đắt cho việc đó nữa.] Tống Thư Hàng miêu tả vắn tắt lại những gì mình “nhìn thấy” trong cảnh mộng.
Bạch tiền bối two: [Đạo nhân bất hủ… nghịch chuyển nhân quả của chư thiên vạn giới… là hắn sao? Hắn đã từng làm thí nghiệm như vậy à? Năm đó hắn chỉ để lại mạng lưới công đức và một số sinh vật công đức… nhưng hắn không thoát thân thành công. Lấy nhân quả của toàn bộ chư thiên vạn giới làm thí nghiệm, cuối cùng hắn nghĩ gì trong đầu vậy… Lý trí của các đời Thiên Đạo chắc chắn đều chuyển dời đến chúa tể Cửu U, chẳng có đời nào bớt lo cả, rặt một lũ chơi đểu…]
Nói được một lát, tin nhắn bỗng dừng ngang, không thấy thêm câu nào nữa.
Nghe Bạch tiền bối two nói thì… đạo nhân bất hủ đó là Thiên Đạo thứ sáu à?
Tống Thư Hàng suy nghĩ hồi lâu, một lát sau mới gửi tin: [Bạch tiền bối, thật ra ta cảm thấy việc đạo nhân bất hủ nghịch chuyển nhân quả không chỉ đơn giản là làm thí nghiệm thôi đâu. Ta thấy lúc đó hắn cứ bị động thế nào ấy.]
[Khò khò ~ Khò khò ~] Tiếng ngáy ngủ được Bạch tiền bối two gửi đến bằng tin nhắn văn bản.
Bạch tiền bối two vẫn không mở nổi mắt ra, gọi dậy thất bại.
Mà cùng lúc đó.
Thời gian Huyền Thánh giảng pháp của Tống Thư Hàng cũng kết thúc.
Đại lão hàng gì cũng có thể bán trầm giọng nói: “Thời gian giảng pháp đã hết, dàn khung của ngôi mộ lớn mới dựng được có một nửa, phải làm sao bây giờ?”
“Không sao, chúng ta xắt miếng đất của không gian Huyền Thánh giảng pháp mang đi luôn.” Bạch tiền bối phân thân điềm nhiên đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận