Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2642: Dù ta nằm trong quan tài vẫn có thể đập bẹp ngươi

Chương 2642: Dù ta nằm trong quan tài vẫn có thể đập bẹp ngươi
Dứt lời, Sở các chủ two bước vào cánh cửa không gian rồi đóng sầm cửa lại.
“Chắc gì ta đã chứng Thiên Đạo, ta đang nghiên cứu đề tài mới, muốn thảo luận với Sở các chủ two tiên tử nè!” Tống Thư Hàng gọi với theo.
Bạch Thiên Đạo đã từng nói đến phương án để hai cá thể khác biệt cùng chứng đạo. Khi nhìn thấy Sở các chủ two, Tống Thư Hàng lập tức nhớ đến cô và Sở các chủ bản thể.
Khác với các phân thân khác, sau khi Tống Thư Hàng nhúng tay vào, Sở các chủ và Sở các chủ two đã hoàn toàn chia cắt, trở thành hai cá thể biệt lập. Có lẽ hai người bọn họ có thể thỏa mãn điều kiện “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” cũng nên?
Tiếc rằng Sở các chủ two đóng cửa chạy mất rồi, không nghe thấy tiếng gọi thống thiết cuối cùng của Tống Thư Hàng.
“Bá Tống, ngươi không định chứng đạo à?” Đại lão hàng gì cũng có thể bán nhìn xuống vị trí Tống Thư Hàng đang ở với vẻ mặt kinh ngạc. Tống Thư Hàng chính là người có được nhiều tiếng nói ủng hộ chứng đạo nhất thời này đó.
“Người khác không biết rõ lai lịch của ta, chẳng lẽ hàng gì cũng có thể bán cũng không biết hay sao? Đừng thấy ta nở mày nở mặt mà lầm, thực ra ta chỉ là một Huyền Thánh bát phẩm mà thôi, lấy đâu ra tư cách để chứng đạo cơ chứ?” Tống Thư Hàng trả lời.
Đại lão hàng gì cũng có thể bán cười lạnh nói: “Nếu ngươi nói với ta câu này từ bốn tháng trước thì ta còn tin.”
Lần đầu tiên gặp mặt, Tống Thư Hàng kéo theo một đám người độ kiếp tập thể. Lúc đó tên này mới chỉ là một con gà mờ tam phẩm sắp lên tứ phẩm. Nếu khi ấy Tống Thư Hàng nói câu này với hắn thì hắn còn tin vài phần.
“Thư Hàng à, kết đoàn đi chung là thói quen tốt, ngươi phải duy trì đấy.” Bạch tiền bối phân thân nói: “Không chỉ thiên kiếp bát phẩm có thể đi chung, mà cửu phẩm cũng thế, bước lên Trường Sinh Đại Đế cũng đừng bỏ thói quen này… đến bước cuối cùng có khi cứ thế nước chảy thành sông cũng nên.”
“Chúng ta đang cùng nhau độ kiếp cửu phẩm đó Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Bạch tiền bối phân thân nói: “Ừ nhỉ, bây giờ một nửa bản thể của ta còn đang độ thiên kiếp cửu phẩm chung với phân thân của ngươi mà.”
Đại lão hàng gì cũng có thể bán: “…”
Lúc này.
Ở phía đối diện, Ma Đế - Ngạc trầm mặc nửa ngày trời, nghĩ nát cả đầu óc, cuối cùng vẫn từ bỏ việc chạy trốn. Hắn nhận ra đại lão hàng gì cũng có thể bán.
Vị này chính là Trường Sinh Giả thành danh đã lâu, còn là một trong những Trường Sinh Giả am hiểu thủ đoạn không gian nhất.
Hắn đang rơi vào trạng thái kiệt sức, đối mặt với đại lão hàng gì cũng có thể bán căn bản là không chạy được.
“Bá Tống, ngươi bắt đầu thiết kế âm mưu nhắm vào kế hoạch lớn của Vô Cực Ma Tông bọn ta từ khi nào?” Ma Đế - Ngạc hỏi.
“Thực ra… mãi năm, sáu ngày trước ta mới biết Vô Cực Ma Tông các ngươi có kế hoạch lớn, sau đó ta thương lượng với Bạch tiền bối two một chút, rồi được cha Cẩu Đản tiền bối giúp đỡ, chơi các ngươi một vố luôn.” Tống Thư Hàng thật thà đáp.
“…” Ma Đế - Ngạc khó ở sa mạc lời. Câu trả lời của Bá Tống nghe vô lý nhưng lại cực kỳ thuyết phục. Bởi vì dù sao thì bây giờ Bá Tống cũng không cần phải lừa hắn làm gì.
“Ta lừa ngươi đấy ~ kỳ thực ta đã biết tỏng kế hoạch lớn của Vô Cực Ma Tông các ngươi từ lâu, đồng thời vẫn luôn âm thầm bày mưu tính kế để đối phó với các ngươi. Ta mất mấy năm ròng mới bày được ra một cái bẫy hoàn hảo như vậy đó.” Tống Thư Hàng đột nhiên lật bánh tráng. Thân là chúa tể Cửu U, hắn không thể thật thà quá được.
“Tỉnh lại đi Thư Hàng tiểu hữu, một năm trước ngươi vẫn chỉ là thằng nhóc người phàm, diễn thôi đừng sâu quá.” Bạch tiền bối phân thân nhắc nhở.
“Thắng làm vua thua làm giặc, ta thua rồi cũng chẳng còn lời nào để nói. Bá Tống, ngươi định xử trí ta thế nào?” Ma Đế - Ngạc nhìn chằm chằm ngôi mộ lớn của Tống Thư Hàng.
Đại lão hàng gì cũng có thể bán bên cạnh hỏi với vẻ khó hiểu: “Ủa? Ngươi không chạy sao? Ngươi mà chạy thì Bá Tống cũng không cản được ngươi mà?”
Tuy Ma Đế - Ngạc đã bị trọng thương và kiệt sức, nhưng xem ra hắn vẫn phát huy được thực lực bát, cửu phẩm, đánh không lại chẳng lẽ không chạy được hay sao?
Ma Đế - Ngạc nhìn về phía đại lão hàng gì cũng có thể bán.
“Đừng nói là ngươi thấy ta ở đây nên nghĩ rằng mình không chạy được đấy nhé? Yên tâm đi, ta chỉ đang làm ăn với Bạch Thánh đạo hữu thôi, không xen vào chuyện này đâu.” Đại lão hàng gì cũng có thể bán vui vẻ nói.
Hai mắt của Ma Đế - Ngạc sáng ngời lên như thấy được hi vọng.
“Hàng gì cũng có thể bán tiền bối, cà khịa gì giờ này nữa? Việc của chúng ta cấp bách lắm rồi, không có thời gian mà lãng phí đâu.” Giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên.
“Bá Tống, nếu ta đoán không lầm thì ngươi cũng giống như ta, hiệu quả ba phút qua rồi đúng không?” Ma Đế - Ngạc vừa nói chuyện, vừa vội vã trốn về hướng xa.
Tính ra hai đứa ngang trình, cả làng ba phút phải mình ta đâu? Bây giờ hiệu quả ba phút của cả hai đều đã qua, vậy thì hắn có cơ hội chạy trốn. Chỉ cần trốn được thì nhất định sẽ có ngày ngóc đầu trở lại!
“Ê này, tuy ta không xen vào, nhưng bên cạnh ta còn có Bạch Thánh đó.” Đại lão hàng gì cũng có thể bán phá lên cười.
Ma Đế - Ngạc cắn răng, nhẫn nhịn sự phản phệ trong thể nội, điên cuồng thúc giục độn pháp bỏ chạy.
Bạch tiền bối phân thân hỏi: “Có cần ta giúp một tay không?”
“Lần này không cần Bạch tiền bối ra tay đâu ạ, đây là thế giới Cửu U mà!” Tống Thư Hàng tự tin nói: “Dù ta có nằm trong quan tài…”
“Ta cũng phải nằm trong ngôi mộ lớn này, dùng giọng nói đã mục ruỗng để hét lên rằng: Ta có thể đập bẹp hắn!” Giọng nói êm tai của mỹ nhân rắn công đức đúng lúc vang lên.
Sau khi bị hiến tế và hồi sinh trên người Tống Thư Hàng, mỹ nhân rắn công đức mới ngưng tụ được mỗi cái đầu đã lập tức bịt miệng Tống Thư Hàng, vô tình cướp mất nửa câu thoại làm màu của hắn.
Cướp lời thoại xong, mỹ nhân rắn công đức lại đổi giọng thành giọng nói của Tống Thư Hàng, tự nói tự đáp luôn: “Thi thoảng cũng phải cho ta nói một câu chứ.”
Đi con đường của Bá Tống, để Bá Tống không còn đường nào mà đi.
Bá Tống nằm trong quan tài há hốc mồm chẳng thốt nên lời, chỉ có thể chán nản lặng lẽ phẩy tay.
Một khắc sau, bên cạnh bóng dáng đang chạy thục mạng của Ma Đế - Ngạc, có mấy tà mà vượt không xuất hiện.
Toản Thạch Cốt Long, Đông U Long Vương, Trình Toản.
Cương Thiết Cự Long, Tây U Long Vương, Trình Cương.
Ngô Công Quái Long, Nam U Long Vương, Trình Đa.
Thải Hồng Văn Long, Bắc U Long Vương, Trình Hồng.
Bốn con tà long xuất hiện từ bốn hướng vây quanh Ma Đế - Ngạc đang chạy trốn.
Sau đó, tà ma tròng mắt hợp thể, tà ma hòn đảo mọc mắt và tà ma thân sĩ sáu mắt đồng thời hiện thân.
“Mời quý khách ở lại đây nghỉ ngơi mấy ngày, được không ạ?” Tà ma thân sĩ sáu mắt nhấc ba toong, chỉ vào Ma Đế - Ngạc mà nói.
Sáu tà ma chí tôn còn lại lập tức ra tay trấn áp Ma Đế.
Mặc dù vì pháp tắc của Cửu U mà bảy đại tà ma này chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới cửu phẩm, song chúng đều đã được chúa tể Cửu U cải tạo, tồn tại từ thái cổ đến nay, lực chiến thực sự không thua kém gì Trường Sinh Giả bình thường.
Hơn nữa trên người bọn chúng đều có một vài thủ đoạn dự phòng cổ quái mà chúa tể Cửu U để lại. Bảy đại tà ma liên thủ, vừa xuất hiện đã đè bẹp Ma Đế - Ngạc đang thoi thóp.
“Xách hắn theo, chúng ta đi gặp Bạch tiền bối two và cha Cẩu Đản, xem họ có cách gì để phong ấn hắn triệt để luôn không.” Giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên.
Tống Thư Hàng tấn thăng lên bát phẩm, lại có thể đánh cược với tiền bối ba mắt thêm một ván. Mới đầu hắn định lấy bảo vật trong bảo tàng Côn Vương ra làm tiền đặt cược, nhưng bây giờ hắn đã có lựa chọn tốt hơn rồi.
Một Trường Sinh Giả còn sống. Có tiền cược nào đáng giá hơn nữa chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận