Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2673: Quả cầu béo cũng chưa bao giờ đánh ta như vậy!

Chương 2673: Quả cầu béo cũng chưa bao giờ đánh ta như vậy!
Nhạc nền của Bạch tiền bối khác hẳn với BGM do vật đính kèm trên người dùng miệng hát của Tống Thư Hàng, hoàn toàn không thể so sánh được.
Mặt khác, trái ngược với khí thế hùng hồn của Bạch tiền bối, đại lão độc ác náu mình trong bóng tối Mộng Giới lại im hơi lặng tiếng, không hề hiện thân. Tuy đại lão tuyệt thế dám cắt nát giới chủ Mộng Giới này đã cách không giao thủ với Bạch tiền bối hai lần, đồng thời ra tay bóp nát thông đạo giữa thế giới Cửu U và Mộng Giới, nhưng mãi đến bây giờ Tống Thư Hàng vẫn chưa nhìn thấy chân thân của hắn, không biết hắn tròn méo thế nào.
Dường như đại lão tuyệt thế đó náu mình trong hư không, tồn tại khắp mọi nơi, đòn công lại cực kỳ quỷ dị, không có dấu vết để lần theo, có thể xuất hiện ở bất kỳ vị trí nào.
“Thứ giấu đầu lòi đuôi!” Vân Tước Tử Tiên Tử cầm trong tay một cuốn kinh thư tỏa ra chính khí cuồn cuộn, lớn tiếng giễu cợt: “Xấu quá không dám nhìn mặt ai à?”
Trong tình huống đối phương không chịu lộ chân thân dẫn đến hoàn cảnh địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng bất lợi với phe mình, Vân Tước Tử Tiên Tử xả thân phóng kĩ năng trào phúng, thử xem có thể kích động kẻ địch đang ẩn náu thò đầu ra hay không.
Dù sao cũng chỉ là chuyện mấp máy môi, bất kể có hữu hiệu hay không thì Vân Tước Tử Tiên Tử vẫn muốn nói cho đã ghiền. Nếu đối phương thật sự bị chọc tức mà ra tay đối phó với cô thì đúng hợp ý cô, biết đâu lại có thể truy ngược mà lôi đầu hắn ra ấy chứ!
Soạt! Kĩ năng trào phúng của Vân Tước Tử Tiên Tử thực sự chọc giận đại lão tuyệt thế kia. Toàn bộ không gian chấn động dữ dội, ngay cả thần thức của Tống Thư Hàng cũng bị ảnh hưởng mà choáng váng trong một chớp mắt.
Sau đó, chín cái bóng của rồng bị xích sắt trói chặt xuất hiện giữa không trung, mỗi con rồng hư ảnh đều có uy lực hủy thiên diệt địa, nhao nhao tấn công xuống vị trí của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Đây là một pháp thuật vô cùng tà ác. Người thi pháp phải giết chết chân long cường đại, rút long phách của chúng ra rồi dùng long phách để luyện thành tà pháp ác độc này.
Vân Tước Tử Tiên Tử không hề nao núng, thu hồi kinh thư trong tay, ngang nhiên dùng nhục thân nghênh tiếp chín con tà long, đồng thời cao giọng hô vang: “Bạch đạo hữu, mau bắt lấy chân thân kẻ kia, đừng để ta hy sinh vô ích!”
Bạch Thánh mỉm cười, không hề cử động, nhưng từ kiếm trận dưới mặt đất có đến mấy trăm kiếm khí bộc phát phóng lên.
Ầm ầm ầm ~
Chín con tà long nổ tung giữa hư không.
Kiếm ý trong mấy trăm luồng kiếm khí không chỉ phá tung tà thuật mà còn chém thẳng đến ngọn nguồn. Sau khi chín con rồng hư ảnh pháp thuật bị bạo thể, xiềng xích trên người chúng cũng bị chém vỡ, long phách bị tà thuật trói buộc được tự do trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Sau khi đánh nổ tà pháp ảnh long, Bạch tiền bối thuận thế chém ra một luồng kiếm khí cực kỳ khúc chiết. Nhưng kiếm khí chém vào hư không lại hoàn toàn biến mất, không thể lôi cổ đại lão đang náu thân ra ngoài.
Cùng lúc đó, chín luồng long phách tranh thủ chút thời gian tự do ngắn ngủi, điên cuồng bay về phía bất hủ chi mộ Giả mà thần thức của Tống Thư Hàng đang bám vào.
“Chúng muốn tìm mộ rồng cho mình sao?” Tống Thư Hàng nghi hoặc nhìn những long phách kia.
Mộ địa là chốn về của vong linh, giống như nhà là chốn về của con người.
Khi Tống Thư Hàng đang suy tư thì chín luồng long phách đã đáp xuống trước mặt thần thức của hắn, phát ra tiếng than từ tận linh hồn, tựa như đang nói gì đó bằng long ngữ.
Tống Thư Hàng không hiểu long ngữ, bạch long tỷ tỷ đảm đương vai trò phiên dịch long ngữ cũng không ở cạnh bên. Nhưng… hắn vẫn có thể hiểu được điều mà chín luồng long phách này muốn nói.
Một khắc sau, thần thức của Tống Thư Hàng sáng lên.
Trên tia thần thức này có một chút sức mạnh công đức. Dưới sự khống chế của Tống Thư Hàng, chút sức mạnh công đức nhỏ nhoi ấy ngưng tụ thành một bàn tay mỏng manh, nhẹ nhàng chạm lên chín luồng long phách.
Siêu Độ thuật, kích hoạt.
Từ khi bắt đầu thu hoạch được công đức từ Huyền Thánh giảng pháp, đã lâu lắm rồi Tống Thư Hàng không còn tích lũy sức mạnh công đức từ Siêu Độ thuật nữa. Phương pháp góp nhặt sức mạnh công đức nguyên thủy này có hiệu suất quá kém mà.
Cũng may Siêu Độ thuật của hắn còn chưa bị lụt nghề.
Mà nay… hắn chỉ dựa vào một tia thần thức đã có thể thi triển Siêu Độ thuật. Thuật pháp này đúng là một loại pháp thuật rất duy tâm.
Chín luồng long phách được siêu độ thành công, tiêu tán giữa không trung.
Một lượng sức mạnh công đức cực lớn trả về tia thần thức của Tống Thư Hàng. Nhờ có luồng sức mạnh công đức ấy, thần thức của hắn ngưng tụ thành công ra một nửa thân trên bằng công đức.
Đồng thời, ngay khi chín luồng long phách được siêu độ, rất nhiều hình ảnh ngắn ngủi hiện lên trong não hải của Tống Thư Hàng.
Đó là hình ảnh mà chín con chân long nhìn thấy trước khi chết. Bọn chúng bị xiềng xích pháp tắc đáng sợ trói vào một tế đàn khổng lồ, sau đó thân thể bị cắt thành từng mảnh nhỏ. Nỗi đau đớn tột cùng trước phút lâm chung khiến mặt mũi của chín con rồng đều vặn vẹo hẳn đi.
[Lại là cắt nát?] Tống Thư Hàng phát hiện ra tên đại lão đang ẩn mình trong Mộng Giới có một chút đam mê biến thái. Hễ thứ gì rơi vào tay hắn, bất kể là chân long hay giới chủ Mộng Giới đều không thoát nổi kết cục bị cắt thành mảnh nhỏ.
Hình ảnh ký ức lúc tử vong tràn đến sau khi long phách được siêu độ nhanh chóng lướt qua, sau đó dừng lại ở một cảnh tượng.
Thấy cảnh tượng cuối cùng này, hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên: “Tốt lắm!”
Hình ảnh cuối cùng trong ký ức của chân long chính là tin tức mà hắn cần – bộ mặt thật của đại lão đang ẩn thân trong Mộng Giới!
Đó là một vầng mặt trời hư ảo trôi bồng bềnh trên mảnh vụn thân xác chân long. Tia sáng tỏa ra từ vầng mặt trời kia chính là hung khí cắt chân long thành từng mảnh nhỏ.
Tên đại lão – kẻ hung thủ đang ẩn mình trong vầng mặt trời hư ảo ấy.
Chiến tranh hiện đại là chiến tranh thông tin, thông tin và tình báo chính là yếu tố quan trọng nhất trong chiến đấu.
[Bạch tiền bối, tìm mặt trời hư ảo trong Mộng Giới! Đại lão độc ác kia đang náu mình trong vầng mặt trời đó… mặt khác, xin hãy cẩn thận với tia sáng mặt trời, nó chính là thứ đã cắt nhục thân của chân long thành từng mảnh!] Tống Thư Hàng truyền âm nhập mật cho Bạch tiền bối.
Trong kiếm trận bên dưới, Bạch tiền bối hơi gật đầu, sau đó quét ánh mắt sang bốn phía và tiến hành lục soát.
[Bạch tiền bối, bản thể của ta đang thử mở thông đạo giữa Cửu U và Mộng Giới. Lát nữa nếu ngài tìm thấy mặt trời hư ảo, chúng ta sẽ nghĩ cách đánh hắn vào thế giới Cửu U nhé.] Tống Thư Hàng truyền âm.
Bất kể tên đại lão kia mạnh đến cỡ nào. Đã vào thế giới Cửu U thì rồng cũng phải cúp đuôi, hổ cũng phải nằm bẹp!
“Cẩn thận!” Đột nhiên, tiếng gọi lanh lảnh của một vị tiên tử truyền tới giữa hư không.
Một loáng sau, người khổng lồ xương trắng xuất hiện trong chớp nhoáng, vươn hai cánh tay bảo vệ thần thức của Tống Thư Hàng đang bám vào một Bất Hủ Giả.
Uỳnh!
Dường như có một nắm đấm vô hình giáng mạnh vào hai tay của người khổng lồ xương trắng.
Hai cánh tay của người khổng lồ xương trắng bị nện thành bột mịn!
Ngay sau đó, thân thể của người khổng lồ xương trắng cũng lãnh trọn một quyền trời giáng và sụp đổ ầm ầm.
Mảnh xương vụn của Tống đầu gỗ được Bạch Cốt Tiên Cơ kích hoạt toàn lực bị đánh nổ chỉ bằng một quyền. Bạch Cốt Tiên Cơ cũng là Trường Sinh Giả thật hơn vàng bốn số chín đấy!
Sau khi lớp phòng ngự của Bạch Cốt Tiên Cơ bị đánh nát, dư lực của cú đấm vô hình còn chưa dứt, quyền phong quét qua thần thức của Tống Thư Hàng, đánh bay thần thức của hắn ra xa.
“Móa! Đại lão quả cầu béo còn chưa bao giờ đánh bay ta như vậy đâu!” Tống Thư Hàng thở dài.
Đại lão quả cầu béo có thể bóp chết hắn chỉ bằng một ngón tay, chưa bao giờ đánh bay hắn như vậy cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận