Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2680: Cú đấm cuối cùng

Chương 2680: Cú đấm cuối cùng
Tương lai của con người là do hiện tại xây đắp mà nên. Hành động của Tống Thư Hàng trong hiện tại đã quyết định tương lai của hắn.
Đôi tay sương mù sau lưng Tống Thư Hàng hơi vòng lại, bảo vệ cả hắn và bé Bạch vào trong.
Trùng hợp là Vân Tước Tử Tiên Tử cũng hồi sinh thành công vào giờ khắc này.
“Đau quá đau quá đau quá!” Vân Tước Tử Tiên Tử tóc đen cau mày nói: “Bốn lần.”
Quá tam ba bận… kết quả cô chết đến bốn lần rồi.
Quanh người cô lại phủ kín một lớp hào quang bảo hộ bất hủ nhàn nhạt.
Bất hủ gặp bất hủ.
Sông dài hư ảo của bé Bạch và Vân Tước Tử Tiên Tử bắt đầu cộng hưởng.
[Ta phải đi đây.] Lúc này, một giọng nói vang lên từ cái chân của Bạch tiền bối two. Cái chân của chúa tể Cửu U không thể bộc phát sức mạnh quá lớn tại hiện thế, nếu không vẫn sẽ dẫn đến thiên phạt.
Thấy thao tác của Tống Thư Hàng mang lại hiệu quả, cái chân của Bạch tiền bối two bắt đầu rút lui, tránh dẫn thiên phạt đến thì toi cả lũ.
Tống Thư Hàng chưa kịp trả lời, cái chân của Bạch tiền bối two đã nhoáng lên một cái, bay vào thông đạo giữa thế giới Cửu U và Mộng Giới rồi quay về Cửu U.
Không có cái chân của Bạch tiền bối two ngăn cản, đòn công kích tử vong của đại lão độc ác ẩn mình đánh thẳng về phía bé Bạch và Vân Tước Tử Tiên Tử.
Bé Bạch mơ màng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Một khắc sau, cuối cùng bé Bạch cũng nhớ ra trạng thái hiện tại của mình. Thế là hắn duỗi một ngón tay, nhẹ nhàng chỉ vào đòn công kích tử vong kia.
Bàn tay phải trong hai cánh tay sương mù đang che chở hắn và Tống Thư Hàng vươn ra, giương thẳng lên trời.
Được ý chí của bé Bạch khống chế, bàn tay sương mù bắt đầu co nhỏ lại với tốc độ cực nhanh, ngưng lại thành thực thể, cuối cùng hóa thành một cánh tay thon dài.
Sau đó, cánh tay này tùy ý vỗ một cái giữa hư không.
Chát!
Cánh tay ấy chỉ vỗ nhẹ một cái.
Vạn pháp phá diệt!
Một kích tử vong của đại lão độc ác có thể đánh bay, thậm chí giết chết một Trường Sinh Giả lính mới, bị cánh tay thon dài kia đập cho nát bét.
Toàn bộ quá trình nhẹ tênh như đập muỗi. Dư uy của cú vỗ ấy không dừng lại ở đó mà còn tiếp tục đánh thẳng lên trời.
Uy lực của nó phá tan tất cả chướng ngại chặn đường, không gian cũng bị chấn cho nát vụn.
Vầng mặt trời hư ảo bị luồng chưởng quét trúng.
Ầm ~ Dư uy của cú vỗ va chạm với vầng mặt trời, vô số kết giới phòng ngự, pháp khí hộ thể, phù văn bảo vệ đều bị đập nát thành cám.
Sau đó là tiếng nổ rung trời.
Ầm ầm ~
Vầng mặt trời hư ảo nổ tung!
Hình ảnh mặt trời nổ tung còn kích thích hơn tai họa tận thế trong phim ảnh.
“Không phải ta đang nằm mơ đấy chứ?” Bạch Cốt Tiên Cơ trừng to mắt, bởi vì cảnh tượng trước mắt cô thực sự quá khoa trương.
“Không, tiên tử không nằm mơ đâu, đây là hiện thực đấy.” Thần thức của Tống Thư Hàng đang bám vào túi hương bên hông cô bình tĩnh đáp.
Bạch Cốt Tiên Cơ ngắm nhìn bé Bạch nhỏ xíu đáng yêu, lại nhìn vầng mặt trời hư ảo nổ toang trên bầu trời, cảm giác đối lập vô cùng sâu sắc.
“Đại lão đang ẩn mình trong Mộng Giới sẽ không chết như vậy chứ?” Bạch Cốt Tiên Cơ hỏi.
“Chắc là không dễ thế đâu. Kẻ có thực lực đẳng cấp đó dễ gì bị xử lý như vậy. Bạch Cốt Tiên Cơ chờ một lát, để tia thần thức của ta trở về bản thể cái đã.” Thần thức của Tống Thư Hàng trả lời.
Nói đoạn, tia thần thức của hắn trở lại mảnh thân thể sương mù ngụy bất hủ.
Sau đó, từ thân thể ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng, một hình vẽ năng lượng được hắn chiếu ra. Đó là hình vẽ kim đan mã QR cực lớn.
Nếu đại lão trong hư không không khống chế nổi mình mà dùng tinh thần lực quét mã QR này, Tống Thư Hàng sẽ xác định được hắn sống hay chết dựa vào chức năng chat Tu Chân.
Hình vẽ kim đan mã QR được chiếu ra, tỏa sáng lấp lánh, đẹp tươi vui mắt.
Nếu quả thận bảy màu của Tống Thư Hàng tự mang chức năng trào phúng, hấp dẫn đủ hạng giá áo túi cơm đến đánh lén, đâm lưng, xiên thận hắn, thì kim đan mã QR có chức năng tương tự lại ảnh hưởng đến những sinh vật có trí thông minh, khiến chúng mất đi tự chủ, dùng tinh thần lực quét lên nó.
Có vẻ đại lão ẩn mình trong hư không cũng không ngoại lệ… Sau khi vầng mặt trời hư ảo mà hắn ẩn thân bị nổ tung, hắn cũng phóng thần thức xuống quan sát bên dưới.
Tinh thần lực của đại lão cũng cảm ứng được hình chiếu kim đan mã QR của Tống Thư Hàng. Tâm tính tò mò của người tu luyện thôi thúc khiến hắn vô thức muốn dùng tinh thần lực quét nó một cái. Nhưng ngay khi tinh thần lực sắp quét lên hình vẽ mã QR kia, đại lão đã phanh gấp, đình chỉ ngay hành động của mình.
Bản năng của đại lão cảnh tỉnh hắn tuyệt đối không thể quét lên mã QR kia được.
Trong thời điểm quan trọng, đại lão tin tưởng vào trực giác của mình.
Kế hoạch [Đại lão, kết bạn đi] của Tống Thư Hàng thất bại. Đây cũng là lần đầu tiên hắn chơi xỏ kẻ địch không thành công.
Đại lão độc ác và cẩn thận này đã bắt Tống Thư Hàng nếm quá nhiều lần đầu tiên thất bại.
“Quả nhiên là còn sống.” Bạch Cốt Tiên Cơ nói.
Song cô có thể cảm ứng được khí tức của đại lão độc ác đã yếu đi nhiều.
Nghĩ tới đây, Bạch Cốt Tiên Cơ quay đầu nhìn về phía bé Bạch.
Bé Bạch chống hai tay lên đầu gối mà thở dốc liên hồi. Khống chế hai cánh tay sương mù từ sông dài hư ảo khiến hắn tiêu hao đến mức báo động.
Mồ hôi như mưa lăn dài trên khuôn mặt bé Bạch. Có giọt rơi xuống từ khóe mắt, trông như thể bé con đang thút thít tủi thân, làm người ta đau lòng không chịu nổi.
“Xem ra Bạch Thánh cũng không duy trì trạng thái này được lâu hơn nữa…”
“Còn sống thì đập cho chết đi.” Lúc này, Vân Tước Tử Tiên Tử đột nhiên cất tiếng: “Thư Hàng tiểu hữu, cho ta mượn bia mộ của ngươi dùng một lát.”
Tống Thư Hàng hơi động tâm niệm, bia đá đạo hữu vượt không bay đến, rơi xuống trong tay Vân Tước Tử Tiên Tử.
Vân Tước Tử Tiên Tử hít sâu một hơi, giơ cao bia đá đạo hữu lên mà nói: “Xin đạo hữu hãy phối hợp với ta.”
“Chỉ cần có linh thạch… thì chuyện gì cũng xong.” Bia đá đạo hữu trả lời.
Vân Tước Tử Tiên Tử tóc đen bình tĩnh bảo: “Ta không có linh thạch, nhưng ta có thứ tốt hơn.”
Dứt lời, hỏa diễm hiến tế bùng cháy trên thân thể cô. Cô hiến tế chính bản thân mình thay cho linh thạch!
Tống Thư Hàng: “!!!”
Thế cũng được sao?
Trong ánh hào quang hiến tế, thân thể Vân Tước Tử Tiên Tử tóc đen bị luyện hóa, biến thành hơn ba mươi viên tinh thạch. Những viên tinh thạch này cực kỳ giống với bảo bối khúc xương bất hủ dùng một lần mà đại lão quả cầu béo chế tạo ra!
Những tinh thể này là đá năng lượng pháp tắc sinh ra trong cơ thể Vân Tước Tử Tiên Tử khi cô cộng hưởng với con sông dài của bé Bạch. Chúng là thể năng lượng quý giá và thuần khiết hơn linh thạch rất nhiều.
Bia đá đạo hữu hoàn toàn có thể sử dụng chúng thay linh thạch.
Hơn ba mươi viên đá Vân Tước Tử dung nhập vào bia đá đạo hữu, hóa thành năng lượng để kích hoạt nó.
“Bá Tống đạo hữu!” Bia đá đạo hữu gầm lên. Đây là thời điểm để nó thực hiện lời hứa với Bá Tống – đánh nhau với đại lão mạnh nhất trên thế gian này!
“Trấn áp vạn giới!” Thân thể sương mù ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng hóa thành bàn tay, giơ cao bia đá đạo hữu, hung hắn ấn mạnh xuống hư không!
Bé Bạch ngẩng cao đầu, khống chế bàn tay sương mù nắm lại thành đấm, vung quyền lên thẳng bầu trời.
Đây là đường quyền cuối cùng mà bé Bạch có thể đánh ra.
Hắn dùng đường quyền này phối hợp với bia mộ của Tống Thư Hàng, đánh dấu chấm hết cho Mộng Giới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận