Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2692: Ngươi là clone của ta đấy

Chương 2692: Ngươi là clone của ta đấy
Sau khi nghe thấy lời của Thiên Đế, hai tay của đại tiền bối áo trắng không nhịn được mà cứng đờ. Con thỏ lông dài trong tay bị đau, hai chân đạp một cái, nhảy bịch ra xa.
“Ngươi muốn truyền lại ngôi vị Thiên Đế cho ta ư?”
Kiếp Tiên áo trắng không tin nổi mà ngoáy lỗ tai:
“Chắc tai ta không có vấn đề gì đấy chứ?”
Hắn đã suy đoán rất nhiều lý do khiến Thiên Đế xuất hiện trên đảo để gặp hắn, tự tưởng tượng ra vô số khả năng nhưng không thể ngờ được Thiên Đế sẽ nói như thế.
Vị trí Thiên Đế đại diện cho một đường trường sinh chi đạo, hơn nữa là đường mạnh nhất trong số các trường sinh chi đạo, khi tích lũy đến tối đa, đủ để sánh với Thánh Nhân Nho gia.
Nhưng bây giờ Thiên Đế lại định nhường vị trí này cho hắn ư?
Hơn nữa nếu như truyền ngôi cho hắn rồi thì Thiên Đế phải làm thế nào đây? Chẳng lẽ cô còn có trường sinh chi đạo mới à?
“Ngươi không nghe nhầm đâu, ta không cần vị trí Thiên Đế này nữa ý, vì thế ta định truyền nó cho ngươi.”
Hai chân thon dài của Thiên Đế đung đưa, xác nhận lại đáp án.
Nhìn chằm chằm vào Thiên Đế hồi lâu, Kiếp Tiên áo trắng nhận ra dường như cô thật sự không nói đùa, cô thật sự muốn truyền lại ngôi vị Thiên Đế.
“Tại sao lại là ta?”
Suy tư một chút, Kiếp Tiên áo trắng bình tĩnh hỏi.
Từ sau khi Thiên Đình viễn cổ sụp đổ, các thành viên cũ của Thiên Đình người thì chết, kẻ tan rã. Trong số các thành viên còn sống, có rất nhiều giống như hắn, âm thầm thu gom mảnh vỡ Thiên Đình, tự lập một giới.
Ví dụ, hắn biết Phong Nghi Cầm Chủ của Thiên Đình viễn cổ đang thu thập nhiều mảnh vỡ Thiên Đình, mưu đồ khôi phục lại Thiên Đình. Dưới trướng Phong Nghi Cầm Chủ tụ hội rất nhiều Kiếp Tiên và Huyền Thánh cũ của Thiên Đình.
Còn cả ‘tứ phương đại đế’ của Thiên Đình nữa, dường như họ vẫn còn sống mạnh khỏe chứ chưa chết.
Nếu như Thiên Đế muốn truyền lại vị trí Thiên Đế, vậy Phong Nghi Cầm Chủ và tứ phương đại đế chắc chắn phù hợp hơn hắn.
“Đáp án rất đơn giản, bởi vì chỉ có ngươi thừa kế ngôi vị Thiên Đế này là ta yên tâm nhất.”
Thiên Đế mỉm cười, vươn tay chạm lên môi son của mình:
“Luận thực lực, có mấy vị đạo hữu may mắn sống sót của Thiên Đình mạnh hơn ngươi, cũng có thành viên có kinh nghiệm hơn, nhưng bọn họ đã tấn thăng đến cảnh giới Trường Sinh Giả rồi, không thích hợp để kế thừa đế vị của ta.”
Kiếp Tiên áo trắng trầm mặc không đáp, hiển nhiên đáp án của Thiên Đế không thể làm hắn vừa lòng.
Con người chính là sinh vật phức tạp thế đấy, rõ ràng đó là thứ mà ngươi luôn theo đuổi, nhưng bỗng nhiên một ngày có người giao nó lại cho ngươi, ngươi lại nghi kị đủ điều.
“Trên mặt ngươi đầy vẻ nghi ngờ… Có lúc ta thường nghĩ, giữa người với người không thể có thêm chút lòng tin được sao?”
Thiên Đế đổi hai chân đang vắt chéo với nhau, ngồi thẳng người dậy.
Kiếp tiến áo trắng trầm mặc hồi lâu, đột nhiên lên tiếng:
“Từ sau khi Thiên Đình bị hủy diệt, ta đã cảm thấy có một số điểm kỳ lạ… Dường như ta hiểu được rất nhiều tri thức và thủ đoạn mà các thành viên khác trong Thiên Đình không hiểu. Ví dụ như kỹ thuật tu sửa mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ và cả thủ đoạn xây dựng lại một khu vực Thiên Đình viễn cổ mới. Thậm chí ta còn biết tụ họp các tu sĩ có tiềm lực từ các nơi trên khắp thế giới, bồi dưỡng bon họ tấn thăng lên Tôn Giả thất phẩm, dùng ‘thực tại ảo’ dựng một khung sườn cung điện mới trên hòn đảo này.”
Ban đầu mục tiêu của hắn chỉ là đột phá ‘Kiếp Tiên cửu phẩm’, bước lên trường sinh chi đạo của mình, hắn luôn luôn nỗ lực vì mục tiêu này, thế nên không nghĩ sâu hơn… Hoặc nói cách khác, trong tiềm thức của hắn có một cấm chế, ngăn hắn nghĩ sâu hơn.
Bây giờ đối mặt với Thiên Đế, đối mặt với đề nghị truyền ngôi của cô, Kiếp Tiên áo trắng càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình có rất nhiều điểm kỳ lạ.
Hắn biết quá nhiều thứ… mà hắn hoàn toàn không rõ mình học được những kỹ thuật đó từ đâu, là ai dạy cho hắn. Tóm lại trong đầu hắn tự nhiên có những tri thức kỳ lạ đó.
Mà những tri thức và kỹ thuật này hoàn toàn không phải thứ mà các thành viên bình thường của Thiên Đình viễn cổ có thể nắm giữ được!
Nói đến đây, Kiếp Tiên áo trắng nhìn chằm chằm vào Thiên Đế, nói:
“Vậy nên… ta là ai?”
“Không ngờ cuối cùng cũng bị ngươi phát hiện ra.”
Thiên Đế hơi nghiêng người về phía trước, nhấn mạnh từng từ một:
“Thực ra ấy, ngươi chính là clone dự bị của ta! Từ rất lâu trước kia, ta đã tạo ra clone là ngươi, mục đích là để đợi nếu có tình huống giống như hôm nay thì ngươi sẽ phát huy tác dụng.”
Kiếp Tiên áo trắng: “!!!”
Ta… là clone?
Hắn sửng sốt hồi lâu.
Nhưng nghĩ lại cẩn thận, nếu như hắn thật sự là clone của Thiên Đế… dường như tất cả đều có thể giải thích được.
Những tri thức và thủ đoạn kỳ lạ trong đầu hắn và nguyên nhân bây giờ Thiên Đế muốn truyền lại đế vị cho hắn có thể giải thích là do hắn là clone của cô!
“Xùy ~ Ngươi tin thật đấy à?”
Thiên Đến đột nhiên bật cười vỗ mạnh lên tay vịn ghế.
Kiếp Tiên áo trắng: “…”
“Quả nhiên, có đôi khi nói thật còn không đáng tin bằng nói bừa.”
Sau khi ngồi lên ghế, Thiên Đế dùng chất giọng dịu dàng của mình mà nói:
“Yên tâm đi, trên đời này ta ghét nhất là mở clone. Vì thế ta không thể tạo ra một clone chịu đủ hạn chế, để hắn sống như một con rối được.”
Từ trong lời nói của Thiên Đế, Kiếp Tiên áo trắng cảm nhận được nỗi buồn phảng phất.
“Ngươi là đệ tử ta thu nhận trước khi thành lập Thiên Đình viễn cổ. Tất cả tri thức và thủ đoạn của ngươi đều là ta dạy.”
Thiên Đế đứng dậy, vươn tay đặt nhẹ lên đầu của Kiếp Tiên áo trắng, vuốt ve đầu hắn như một vị trưởng bối:
“Sở dĩ ngươi không nhớ chuyện trước đây là do trí nhớ của ngươi đã bị ta phong ấn. Ta sợ trong quá trình xây dựng Thiên Đình ngươi sẽ bị liên lụy, bị cuốn vào tai họa.”
Kiếp Tiên áo trắng: “???”
Đáp án này còn đáng kinh ngạc hơn việc hắn là clone của Thiên Đế.
Mà lúc này, Thiên Đế vươn tay nhẹ nhàng gỡ chiếc mặt nạ kim loại trên mặt Kiếp Tiên áo trắng xuống, để lộ gương mặt đại chúng trông rất đỗi bình thường:
“Mãi cho tới sau khi Thiên Đình viễn cổ thành lập xong, ta lại âm thầm đưa ngươi vào Thiên Đình. Để ngươi dùng thân phận người mới gia nhập Thiên Đình viễn cổ, mở một thiên cung thuộc về ngươi trên Thiên Đình. Từ đó, trong chư thiên vạn giới không có ai biết ngươi là đệ tử của ta.”
Dưới lớp mặt nạ, gương mặt bình thường kia chẳng có chút biểu cảm nào.
“Còn nữa, ngươi chưa từng nghĩ tại sao mình chưa bước lên trường sinh chi đạo ư? Sau khi Thiên Đình viễn cổ bị hủy, đến đệ tử của ngươi cũng đã bước ra đạo của mình, chứng đạo trường sinh… Thân là sư tôn, ngươi lại bị nhốt mãi ở cảnh giới Kiếp Tiên.”
Thiên Đế mỉm cười nói.
“Điều này có liên quan đến ngôi vị Thiên Đế ư?”
Kiếp Tiên áo trắng lạnh nhạt hỏi.
“Đúng thế, bởi vì tất cả những thứ ngươi học đều là do ta truyền thụ, mà thứ ta biết đều có liên quan đến ‘Thiên Đế chi đạo’. Ngươi học hết mọi thứ của ta nên bị hạn chế ở ‘Thiên Đình Thiên Đế chi đạo’. Khi ta còn chưa xuống khỏi vị trí Thiên Đế, điểm cuối của trường sinh chi đạo này bị ta chiếm cứ, đương nhiên ngươi sẽ không thể bước lên bước ‘trường sinh’ này rồi.”
Thiên Đế giải thích:
“Trừ khi ngươi từ bỏ những gì ngươi đã học hoặc là tạo ra đại đạo mới trên Thiên Đế chi đạo, giống như đệ tử Ngân Quái của ngươi vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận