Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2708: Ta nguyện làm thanh trường kiếm trong tay người

Chương 2708: Ta nguyện làm thanh trường kiếm trong tay người
“Ta nghĩ cách? Cố định tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không?” Tống Thư Hàng nghe xong thì hai mắt trợn tròn xoe.
Bạch tiền bối, vãn bối không làm được đâu!
Ta không có khả năng này, cũng không có thủ đoạn cường đại như thế. Ta thậm chí còn không biết cấu tạo của tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không thì biết cố định nó thế nào?
“Đừng lo lắng, chúng ta chỉ thử thôi, cho nên lần đầu được phép thất bại.” Bé Bạch an ủi.
Nghe thấy được phép thất bại, Tống Thư Hàng vững lòng hơn nhiều.
Chỉ là thử thôi mà. Lát nữa tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không xuất hiện, hắn sẽ dồn tất cả thủ đoạn của mình vào nó, xem có thể cố định nó được hay không.
“Vậy bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu thí nghiệm. Thư Hàng, ngươi chuẩn bị xong chưa?” Bé Bạch nhảy xuống, tới gần nguyên thần của Tống Thư Hàng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
“Ta chuẩn bị xong rồi, Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng xoa xoa hai tay, chờ Bạch tiền bối mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
“Ừm.” Bé Bạch đáp khẽ, sau đó nắm lấy bàn tay rộng của Tống Thư Hàng.
Tay nhỏ nắm tay to, đi đường không sợ ngã ~
“Sao rồi Bạch tiền bối?” Tống Thư Hàng hỏi với vẻ nghi ngờ. Sau khi biến thành bé Bạch, dường như tính cách của Bạch tiền bối cũng trở nên giống trẻ con hơn, bây giờ còn thích nắm tay người lớn nữa kìa.
Đáng yêu gì đâu á!
Trong lúc hắn đang suy tư, bé Bạch đã dùng một tay khác bấm kiếm quyết rồi cất giọng non nớt hô: “Đi nè!”
Tống Thư Hàng: “???”
Thấy cảnh tượng quen thuộc này, trong đáy lòng Tống Thư Hàng trào dâng dự cảm không lành, mà chỉ một giây sau, dự cảm không lành ấy đã biến thánh sự thật.
Bàn tay nhỏ bé ấm áp đang nắm tay hắn của bé Bạch buông ra một cách vô tình.
Được kiếm quyết của Bạch tiền bối điều khiển, nguyên thần của Tống Thư Hàng hóa thành phi kiếm dùng một lần bản nguyên thần Bá Tống số 1, bay vèo ra khỏi ổ chó Tống, đâm thẳng vào Kiếp Tiên Hư Không.
“Á á ~” Tống Thư Hàng kêu la thảm thiết, thân thể bay vọt lên rồi không ngừng xoay tròn như phi kiếm xoắn ốc với tốc độ nhanh không tưởng.
Sao lại thế này? Lần này ta đâu có chọc giận Bạch tiền bối chứ?
Lần này khao khát sống của ta lúc nào cũng tràn đầy, làm việc cẩn thận dè dặt, nhẫn nại không tìm đường chết, vì sao lại bị Bạch tiền bối cho bay?
Trong ổ chó Tống, bé Bạch khép tay thành kiếm đặt dọc trước mắt mình, thần thức khóa chặt Kiếp Tiên Hư Không, trong đầu hồi tưởng lại tình hình khi Ngũ Kiếm Quân Chủ đâm vào tiết điểm.
Một lát sau, bé Bạch quát khẽ: “Đi!”
Phi kiếm dùng một lần bản nguyên thần Bá Tống số 1 điên cuồng xoay tít như một mũi khoan, phóng thẳng vào một tiết điểm nào đó trong Kiếp Tiên Hư Không.
Đây chính là phương án mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không mà Bạch tiền bối suy nghĩ rất lâu mới khám phá ra.
Vì đây là Kiếp Tiên Hư Không, chỉ có nguyên thần được vào, cho nên vật liệu để Bạch tiền bối chế tạo phi kiếm dùng một lần cũng không truyền tống vào được.
Thế là hắn chế luôn Tống Thư Hàng thành phi kiếm dùng một lần, tăng thêm độn thuật không gian đặc biệt của đám rùa tai ương khổng lồ, phóng thẳng nguyên thần của Tống Thư Hàng vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
Nói cách khác, lần này không phải Bạch tiền bối đang nhét hành Tống Thư Hàng, mà tất cả mọi người đều sẽ hưởng thụ đãi ngộ ấy.
Lát nữa khi Vân Tước Tử Tiên Tử, Thất Tu Thánh Quân và Linh Điệp Thánh Quân tỉnh lại, tất cả bọn họ đều sẽ được Bạch tiền bối chế tạo thành phi kiếm nguyên thần rồi phóng vào Kiếp Tiên Hư Không, tự khoan ra một tiết điểm cho mình.
Mỗi một tiết điểm Kiếp Tiên chỉ gửi được một nguyên thần. Bây giờ mỗi người vừa hay có thể tự mở ra một tiết điểm, của ai nấy ở.
Thậm chí đến cuối cùng, chính Bạch tiền bối cũng sẽ bị chế thành phi kiếm dùng một lần bản nguyên thần bé Bạch mà tự mình bắn đi.
Trong Kiếp Tiên Hư Không.
Nguyên thần Tống Thư Hàng xoay tít thò lò với tốc độ nhanh đến không thấy bóng người. Nguyên thần của hắn dường như đã biến thành một cái vòi rồng, tấn công kịch liệt vào một tiết điểm nào đó.
Tốc độ khoan vào còn tăng lên vùn vụt.
“Sắp nôn, sắp nôn rồi Bạch tiền bối ơi!” Tống Thư Hàng thều thào rên rỉ. Sau bệnh sợ độ cao và sợ nhanh, có lẽ tương lai hắn sẽ còn mắc thêm một bệnh sợ xoay nữa. Xoay tròn sẽ trở thành một điều cấm kị của Bá Tống Huyền Thánh.
“Cố chịu đi, Thư Hàng.” Bé Bạch khích lệ sau lưng hắn: “Đây cũng là lần đầu tiên ta thử mở tiết điểm của Kiếp Tiên Hư Không nên chưa có kinh nghiệm. Ngươi kiên trì thêm chút nữa, chờ ta quen với cách làm này, tích lũy được kinh nghiệm, lát nữa bắn Vân Tước Tử Tiên Tử, Thất Tu và Linh Điệp đạo hữu đi sẽ thuận lợi hơn nhiều.”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Nhưng sau khi nghe thấy Vân Tước Tử Tiên Tử, Linh Điệp tiền bối và Thất Tu tiền bối đều sẽ bị bé Bạch bắn đi, sau đó xoay tít thò lò trong Kiếp Tiên Hư Không như mình, tâm lý của Tống Thư Hàng cân bằng hẳn.
Không sợ bị chia ít, chỉ sợ chia không đều.
Chỉ cần tất cả mọi người chịu cùng một tai họa như nhau thì tâm lý dễ cân bằng lắm.
Ầm ầm ~
Trong Kiếp Tiên Hư Không, tốc độ xoay tròn của Tống Thư Hàng càng lúc càng nhanh. Nếu hắn đang ở trong hiện thế thì cái đầu sắt của hắn đã ma sát ra hoa lửa với không khí rồi.
Đồng thời, Tống Thư Hàng cũng không còn kêu la thảm thiết nữa.
Khi kêu thảm không còn ý nghĩa, chẳng bằng tiết kiệm sức lực để làm chuyện có ý nghĩa còn hơn.
Quan trọng hơn là Tống Thư Hàng nhận ra mình đã dần dần thích ứng với nỗi thống khổ khi nguyên thần điên cuồng xoay tròn, và bắt đầu miễn dịch với điều này rồi.
Cảm giác chóng mặt buồn nôn cũng từ từ biến mất.
Bệnh sợ xoay còn chưa kịp ra đời, đã bị tế bào miễn dịch thống khổ của Tống Thư Hàng tàn nhẫn bóp chết từ trong trứng nước.
“Bạch tiền bối, vẫn chưa mở được tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không sao?” Tống Thư Hàng vừa xoay tròn, vừa bình tĩnh hỏi bé Bạch.
“Thiếu chút nữa, ngươi có chịu được không? Không được thì chúng ta nghỉ ngơi một lát.” Bạch tiền bối sau lưng hắn quan tâm hỏi.
“Không cần không cần, Bạch tiền bối cứ thoải mái đánh cược một lần đi! Thành công đang ở trước mắt, làm sao chúng ta có thể bỏ dở giữa chừng? Hãy để ta trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay ngài, để chém mở Kiếp Tiên Hư Không đi!” Tống Thư Hàng dõng dạc tuyên bố.
Tuy hắn không có thiên phú kiếm thuật, nhưng hóa thân thành kiếm cũng là một trải nghiệm không tồi.
“Xem ra ngươi đã thích ứng rồi? Thế thì tốt. Chúng ta sẽ sát cánh bên nahu, phá vỡ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không!” Bé Bạch nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt tràn đầy thỏa mãn.
Sau đó kiếm quyết trong tay hắn thay đổi.
Ầm ầm ầm ~
Tốc độ xoay tròn của Tống Thư Hàng nhanh hơn mấy phần. Vì quay quá nhanh, hắn cảm thấy tốc độ chuyển động của thân thể dần dần không theo kịp cái đầu. Nếu đang ở hiện thế thì có lẽ cổ hắn đã bị xoắn thành cái bánh quẩy rồi.
May mà đây là Kiếp Tiên Hư Không, nguyên thần không phải lo chuyện đó.
“Phá cho ta!” Sau lưng hắn, bé Bạch dồn toàn bộ sức lực, hô lên khí thế mười phần.
Một khắc sau, Tống Thư Hàng cảm thấy đầu của nguyên thần mình rốt cuộc đã phá vỡ được một bức tường ngăn cách hai chiều không gian nào đó. Từ Kiếp Tiên Hư Không, đầu hắn phóng thẳng vào một chiều không gian khác.
Sau đó, đầu hắn bị kéo dài hệt như thân thể của Ngũ Kiếm Quân Chủ rồi bị hút vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
“Thành công? Bạch tiền bối, chúng ta thành công rồi!” Tống Thư Hàng vui vẻ truyền âm cho Bạch tiền bối.
“Chưa đâu, mau cố định tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không này lại, nếu không đầu ngươi đi mà thân thể ở lại bên ngoài bây giờ.” Bé Bạch lo lắng nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận