Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2711: Hắn cũng từng là một người đàn ông tinh tế

Chương 2711: Hắn cũng từng là một người đàn ông tinh tế
Lần này Tống Thư Hàng và bé Bạch đã chọn thao tác chính xác!
“Thành công!” Tống Thư Hàng mừng rơn trong lòng.
Có thể là nhờ tác dụng của Dưỡng Đao thuật, lần này sau khi bị cưỡng ép xé mở, Kiếp Tiên Hư Không không lập tức đóng lại mà còn dừng lại một khoảng thời gian.
Mà chút thời gian ngắn ngủi ấy đủ để Tống Thư Hàng và bé Bạch làm rất nhiều việc.
Mũi khoan bất hủ còn đang rền vang, tranh thủ thời gian mở rộng tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không càng nhiều càng tốt, ít nhất cũng phải bằng kích thước của một tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không bình thường.
Đồng thời, thân thể sương mù ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng khuếch tán ra, chống đỡ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, củng cố tiết điểm nhỏ xíu.
Sức mạnh bất hủ có cấp độ rất cao.
Dù là lực lượng ngụy bất hủ cũng phải cao hơn Kiếp Tiên Hư Không đến mấy đẳng cấp.
Sương mù ngụy bất hủ vững vàng chống đỡ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, không cho nó khép lại.
“Bạch tiền bối, chúng ta kéo nguyên thần của Thất Tu tiền bối ra trước rồi nhét nó vào đây đi!” Mũi khoan Tống vừa xoay tròn vừa nói.
Kế hoạch ban đầu của Bạch tiền bối là chế tạo nguyên thần của Vân Tước Tử Tiên Tử, Thất Tu và Linh Điệp đạo hữu thành phi kiếm dùng một lần như Tống Thư Hàng, rồi bắn vào Kiếp Tiên Hư Không, khoan ra một tiết điểm và đưa họ vào trong đó.
Nhưng vấn đề bây giờ là muốn khoan một tiết điểm trong Kiếp Tiên Hư Không cần hình thái ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng. Cho nên cách tốt nhất là để Tống Thư Hàng phụ trách khoan lỗ trên Kiếp Tiên Hư Không và củng cố tiết điểm, sau đó tranh thủ nhét nguyên thần của các đạo hữu khác vào trong.
Tuy làm như vậy thì Tống Thư Hàng sẽ phải gánh vác tất cả tai họa, nhưng mũi khoan Tống lúc này có đâu thời gian để so đo việc đó?
Thời gian có hạn, kỳ ngộ vuột qua trong chớp mắt, há có thể lãng phí như vậy được?
Hơn nữa, ở giai đoạn chuẩn bị và thực hiện kế hoạch tạo thần tại Mộng Giới – Thế Giới thụ của Bạch tiền bối, Linh Điệp tiền bối, Thất Tu tiền bối và Vân Tước Tử Tiên Tử đều đã bỏ ra rất nhiều công sức. Giờ là lúc bọn họ hái quả ngọt rồi.
[Bao nhiêu tai họa để ta đây chịu hết cũng không sao! Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?] Không hổ là người đàn ông có ánh sáng công đức mênh mông vô tận, trong khoảnh khắc quan trọng, nội tâm của hắn được chiếu soi bởi giác ngộ sáng ngời.
“Được.” Bé Bạch gật đầu, vừa tiếp tục duy trì kiếm quyết, vừa lùi về gần Thất Tu Thánh Quân, kéo Thất Tu Thánh Quân đang ngủ mê man ra.
Trùng hợp là đúng lúc này thì Thất Tu Thánh Quân tỉnh lại.
“A? Chúng ta vào Kiếp Tiên Hư Không rồi sao?” Thất Tu Thánh Quân hỏi với vẻ nghi ngờ.
Đồng thời, Thất Tu Thánh Quân cảm ứng được bàn tay nhỏ của bé Bạch đang kéo lấy thân thể hắn và in dấu kiếm quyết lên người hắn.
“Từ từ đã, Bạch đạo hữu, ngươi muốn làm gì?” Thất Tu Thánh Quân vội vàng hỏi.
“Không kịp giải thích nữa, Thất Tu đạo hữu nghiến chặt răng vào.” Giọng nói non nớt của bé Bạch nghe cực kỳ êm tai.
Một khắc sau, thân thể của Thất Tu Thánh Quân bay vèo vào hư không.
Trước mắt hắn có một mũi khoan điên cuồng đang quay trong cuồng loạn, mà nguyên thần của hắn thì đang vọt vào mũi khoan ấy.
Nguyên thần của Thất Tu Thánh Quân trợn trừng mắt lên: “!!!”
Trong lúc ta ngủ say đã có chuyện gì xảy ra? Mũi khoan này là cái gì? Đụng vào nó thì nguyên thần của ta sẽ bị xoắn nát mất!
“Thư Hàng, lui!” Giọng nói lanh lảnh của bé Bạch vang lên.
“Vâng!” Tống Thư Hàng đáp lời, rút mũi khoan lui về phía sau.
Ngay sau đó, nguyên thần của Thất Tu Thánh Quân bị nhét vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không đang mở rộng.
“Tiết điểm Kiếp Tiên?” Thất Tu Thánh Quân sững sờ. Trong truyền thừa Cửu Tu Phượng Hoàng đao của hắn có ghi chép tương ứng về tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không.
Trong lúc hắn đang hôn mê, Bạch đạo hữu và Tống tiểu hữu đã tạo ra cả tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không rồi ư?
Năng lực gây sự của Bạch đạo hữu và Tống tiểu hữu có lẽ phải giật ngôi quán quân trong chư thiên vạn giới mất.
Khó trách lần này Bạch đạo hữu xuất quan lại bập ngay vào Tống Thư Hàng tiểu hữu. Có lẽ vận may trong cõi huyền bí của Bạch đạo hữu đã hấp dẫn Tống Thư Hàng tiểu hữu chăng?
Khi Thất Tu Thánh Quân còn đang suy tư thì nguyên thần của hắn đã bị tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không hút lấy, kéo dài thành dạng sợi mì rồi kéo tuột vào bên trong, chỉ để lại một chuỗi tiếng “A a a ~” dai dẳng.
Sau lưng hắn, Tống Thư Hàng trong hình thái ngụy bất hủ suy nghĩ một lát, sau đó xòe bàn tay ra, cắt lấy một mảnh nhỏ trên nguyên thần sương mù của mình.
Đây là phần móng tay của nguyên thần.
Dưới sự khống chế của Tống Thư Hàng, phần móng tay nguyên thần này được chuyển hóa, ngưng tụ thành một cây Bá Thần trụ nho nhỏ - Nguyên Thần trụ - Chỉ Giáp trụ.
Ngưng tụ xong, Tống Thư Hàng tiện tay quăng cây Nguyên Thần trụ này vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không của Thất Tu Thánh Quân.
Hắn lo vạn nhất Thất Tu tiền bối không thể ký thác hư không thành công, bị vây trong tiết điểm không ra được, chỉ có thể bất lực chờ chết.
Có Nguyên Thần trụ - Chỉ Giáp trụ của hắn làm tọa độ, nếu có gì ngoài ý muốn xảy ra, hắn và Bạch tiền bối có thể đồng tâm hiệp lực phá mở tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không của Thất Tu Thánh Quân và đưa người ra ngoài.
Cuồng Đao Tam Lãng nói rất đúng. Chuyên gia tìm đường chết chân chính đều có một trái tim tinh tế. Đám tuyển thủ tìm đường chết không có trái tim tinh tế đều đã ngỏm củ tỏi lâu rồi.
Đôi khi, nội tâm của Tống Thư Hàng cực kỳ tinh tế.
Khi nguyên thần của Thất Tu Thánh Quân và Nguyên Thần trụ - Chỉ Giáp trụ đều dung nhập vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, Tống Thư Hàng mới thu hồi sương mù ngụy bất hủ đang chống đỡ tiết điểm.
Sau đó hắn phóng hơn mười phát Dưỡng Đao thuật cho tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không đó.
“Làm tốt lắm, Thư Hàng.” Bé Bạch sau lưng hắn khen ngợi không dứt miệng.
“Cảm ơn Bạch tiền bối khen ngợi ~” Tống Thư Hàng phối hợp trả lời. Trêu chọc bé Bạch nhỏ xinh này vui quá đi thôi.
“Có cần nghỉ ngơi không?” Bé Bạch lúc lắc cái đuôi ngựa xinh xinh, lên tiếng hỏi.
“Không cần đâu, ta cảm thấy trạng thái của mình đang sung mãn lắm.” Mũi khoan Tống lượn một vòng quanh không trung rồi trả lời.
@#%× Tiên Tử: "Hiu hiu hiu ~ "
Cô hoàn toàn không thể hiểu nổi nguyên lý miễn dịch thống khổ của Tống Thư Hàng. Cô đã quay đến buồn nôn cả ra rồi mà tên này vẫn chẳng làm sao cả.
“Thế thì chúng ta tiếp tục.” Bé Bạch duỗi ngón tay, nói: “Tranh thủ đưa hết mọi người vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không trong hôm nay luôn.”
“Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!” Mũi khoan Tống trả lời.
Khi đang nói, tinh thần hắn hơi chấn động.
Trừ tiết điểm có cái đầu sắt của Tống Thư Hàng, lại có thêm một tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không nữa sinh ra liên hệ với hắn, chính là cái mà Thất Tu tiền bối vừa vào trong.
Sau khi tiến vào tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không, nguyên thần của Thất Tu Thánh Quân cũng nhanh chóng dung hợp mà không có cảm giác bài xích. Truyền thừa Cửu Tu Phượng Hoàng đao là do Thiên Đạo cha Cẩu Đản một tay sáng lập, huyền diệu vô cùng. Xem ra Tống Thư Hàng không cần phải lo lắng cho Thất Tu Thánh Quân.
Tống Thư Hàng thu hồi cảm ứng tinh thần, chuẩn bị sẵn sàng để phối hợp với Bạch tiền bối mở ra một vòng khoan mới.
Đồng thời, một suy nghĩ táo bạo hiện ra trong đầu hắn.
Đầu và móng tay trên nguyên thần của hắn có thể tách ra để lưu trữ? Hình như không gian để hắn táy máy lại mở rộng hơn rồi?
Mỗi chuyên gia tìm đường chết đều có nội tâm vô cùng tinh tế. Bởi vì nội tâm không đủ tinh tế, thì không thể phát hiện ra những chiêu trò “tìm đường chết” mà người khác không thấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận