Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2728: Vũ Nhu Tử: Bắn tim

Chương 2728: Vũ Nhu Tử: Bắn tim
“Mặt trời của Mộng giới cũng phải lên núi xuống núi ư? Cái này low bao nhiêu chứ.” Thông Nương nói.
Rõ ràng là thế giới mộng ảo, vì sao không làm một giấc chiêm bao đến cùng, triệt để đảo điên luôn? Chẳng hạn như để mặt trời tiên tử bị Khoa Phụ đuổi theo chạy khắp thế giới, chạy đến đâu tính đến đấy?
Lại chẳng hạn như mười ông mặt trời treo trên không trung để mọi người bắn chơi, người bắn trúng có thưởng vân vân?
Còn có thể biến thành mỹ nam tử mặt trời điều khiển xe ngựa, mỹ nam cao lớn khôi ngô, anh tuấn không râu, xe ngựa chạy đến đâu ánh mặt trời bèn chiếu rọi đến đó.
Thông Nương dựa theo khuôn mẫu thần thoại các quốc gia, phát tán trí tưởng tượng của mình, không ngừng dệt ra hết ảo tưởng này đến ảo tưởng khác liên quan đến mặt trời.
“Cô đi theo bên cạnh Thư Hàng, cái khác không học được nhưng lại đi học thứ vô dụng nhất là ‘tư duy khuếch tán lung tung’ à?” Quy tiền bối chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nó đưa tay vỗ nhẹ Thông Nương… Lúc nó vỗ nhẹ một cái, lớp vỏ hành bị khô héo vì quá nóng trên người Thông Nương trước đó bị Quy tiền bối vỗ cho rơi xuống.
Ngay cả bản thân Thông Nương cũng không phát hiện thế mà chính mình lại bị tuột mất một lớp vỏ hành từ lúc nào.
Móng vuốt của Quy tiền bối thuận thế ngoéo một cái, thần không biết quỷ không hay ngoéo lấy lớp vỏ hành này…
“Có điều những phương pháp Thông Nương nói thú vị hơn mặt trời lên núi xuống núi bình thường nhiều.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói.
Trong lúc nói chuyện, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối cắt đã xong một đợt rau hẹ tâm ma, sau đó bắt về phong ấn bộ phận tâm ma bị cắt kia rồi giao cho Vũ Nhu Tử cất vào trong ‘túi càn khôn’.
“Xích Tiêu kiếm tiền bối, vốn là cùng cội cùng nguồn, cớ gì rán nhau gấp thế!” Thông Nương đột nhiên nhịn không được nói.
Đều là tâm ma, tại sao phải tổn thương đồng loại như thế?
“Đương nhiên là vì để đống ‘búp hành’ trong thế giới hạch tâm kia của Thư Hàng có thể phát huy được tác dụng.” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối vui vẻ nói.
Thông Nương há to mồm, hồi lâu vẫn không nói ra lời, chỉ cảm thấy rễ hành của mình bị lời nói của Xích Tiêu kiếm tiền bối đâm đến phát đau.
Đồng thời, hình ảnh một đống búp hành trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng không ngừng quẩn quanh đầu óc cô… Thông Nương cảm thấy buổi tối mình nhất định sẽ mơ thấy ác mộng.
Kỹ năng đâm tim này, Xích Tiêu kiếm tâm ma tôi luyện mỗi ngày trên người Tống Thư Hàng, đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa. Đẳng cấp ở phương diện này, chênh lệch giữa tiểu Thông Nương và nó tựa như giữa đồng thau và vương giả vậy, quả thực không chịu nổi một kích.
“Ta vừa kiểm tra một lần, sở dĩ khu vực này hội tụ nhiều tâm ma chỉ là bởi vì khu vực này là ‘khu vực ác mộng’ của Mộng giới. Mà loại hoàn cảnh như ác mộng thì càng thích hợp để nhóm tâm ma phát huy thực lực, từ đó ảnh hưởng đến đạo tâm của tu sĩ.” Xích Tiêu kiếm tâm ma lại nói với Vũ Nhu Tử, nó cũng là tâm ma, dạo qua một vòng là có thể đoàn ra tình hình cụ thể.
Cho nên, cũng không phải khu vực này có gì đặc thù, chỉ là nhóm tâm ma sẽ hội tụ ở hoàn cảnh ‘khu vực ác mộng’ tại Mộng giới theo bản năng mà thôi.
“Xích Tiêu kiếm tiền bối vất vả rồi.” Vũ Nhu Tử cũng không thất vọng, cô vẫn luôn là hội viên phái lạc quan, nơi này không phải địa phương đặc thù cô muốn tìm, vậy thì tới khu vực khác của Mộng giới tìm xem.
Dứt lời, Vũ Nhu Tử nhẹ nhàng tiếp lấy Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, buộc nó bên hông lần nữa.
“Ta cảm thấy chúng ta giống như con ruồi không đầu tìm kiếm khắp nơi ở Mộng giới cũng không phải biện pháp.” Xích Tiêu kiếm tâm ma lắc lư bên hông Vũ Nhu Tử, nói.
“Tiền bối ngươi có phương pháp gì hay không?” Vũ Nhu Tử cúi đầu hỏi, góc độ cúi đầu của cô có thể vừa lúc nhìn thấy đầu nhọn chuôi kiếm của Xích Tiêu kiếm tiền bối.
“Chúng ta về thế giới Cửu U trước đi, mời nửa thân thể phân thân của Bạch Thánh theo, thuận tiện mượn nhờ vận khí của Bạch Thánh luôn!” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nói.
Nửa thân thể của Bạch tiền bối phân thân còn đang ở trong ‘Cửu Tu chi mộ’ tại thế giới Cửu U, nghiên cứu ‘thí luyện phân thân’ cho Tô Thị A Thập Lục, thuận tiện trong coi Cửu Tu chi mộ của Tống Thư Hàng.
Quy tiền bối chèo nhẹ ván trượt, nhắc nhở: “Nhưng lúc mượn dùng vận khí của Bạch tiền bối, nếu như không có Thư Hàng đi theo bên cạnh, rất có thể trong chúng ta sẽ có người gặp xúi quẩy.”
“Ể? Quy đạo hữu ngươi cũng nhìn ra điểm này à?” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói. Nó còn tưởng rằng chỉ có nó mới nhìn thấu điểm này, không ngờ kỳ thực nhóm vật trang sức bên cạnh Tống Thư Hàng cũng đều nhìn thấu bản chất của ‘Tống*gặp nạn để ta gánh*Thư Hàng.
Quả nhiên, ánh mắt quần chúng đều sáng như tuyết.
“Bạch tiền bối phân thân nói hiện tại tạm thời hắn không thể rời khỏi Cửu U, bởi vì Tống tiền bối đang độ kiếp, hắn phải trông coi Cửu Tu chi mộ từ xa, nói không chừng kiếp cuối cùng của Tống tiền bối cần hắn ra tay tương trợ.” Lúc này, Vũ Nhu Tử đáp.
Vừa rồi cô dùng chức năng mạng chat Tu Chân thử liên hệ với ‘Bạch tiền bối’, quả nhiên lúc Bạch tiền bối bế quan có liên hệ với Bạch tiền bối phân thân, cũng có được câu trả lời.
“Đáng tiếc, nếu có Bạch Thánh ở đây, dù chỉ là phân thân… chúng ta có thể dùng hắn để dò đường.” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói một cách vô cùng tiếc nuối.
“Xích Tiêu kiếm đạo hữu tỉnh lại đi, kẻ dùng Bạch Thánh dò đường cuối cùng đều không có kết cục tốt.” Quy tiền bối nhắc nhở.
Thông Nương: “Vậy chúng ta cứ dạo quanh bốn phía? Thử vận may?”
“Trước đừng vội.” Vũ Nhu Tử xoa cằm suy tư chốc lát, sau đó cô thử liên hệ với một tiền bối khác trong nhóm Cửu Châu số 1: [tri âm Bá Tống] Đồng Quái Tiên Sư.
“Đồng Quái tiền bối, có đó không, ta tìm ngươi bói vài quẻ.” Vũ Nhu Tử dò hỏi.
Thời gian gần đây, dường như Đồng Quái tiền bối, Tam Lãng tiền bối đều không online, ngay cả nhắn tin riêng cho Hoàng Sơn tiền bối cũng không được hồi âm, Vũ Nhu Tử cũng không chắc tin nhắn riêng của mình có hữu hiệu hay không.
[Vũ Nhu Tử cô muốn tìm ta xem bói ư? Có, đương nhiên có ta đây ~] Đồng Quái Tiên Sư nhanh chóng trả lời: [Chờ một chút, mấy ngày gần đây đang bế quan, nhận được rất nhiều tin nhắn nhưng vẫn chưa trả lời, cho ta thời gian vài phút đi, ta trả lời đám người Hoàng Sơn tiền bối trước đã.]
Mấy phút sau.
Đồng Quái Tiên Sư sung sướng liên hệ với Vũ Nhu Tử: [Vũ Nhu Tử, cô muốn bói cái gì? Cô là người đầu tiên tìm ta xem bói trong tháng này, ta miễn phí cho cô đấy!]
[Cảm ơn Đồng Quái tiền bối, ta muốn nhờ tiền bối giúp ta bói một quẻ, phương hướng tiếp theo mà ta muốn đi có chính xác hay không.] Vũ Nhu Tử trả lời.
[Phương hướng tiếp theo muốn đi? Phương diện nào? Trong việc tu luyện? Hay phương diện tình cảm?] Đồng Quái Tiên Sư hỏi.
Vũ Nhu Tử xoay người, mặt hướng về phía tây, sau đó trả lời: [Là ý trên mặt chữ, ta gặp một ngã rẽ, xin tiền bối giúp ta bói xem phương hướng tiếp theo mà ta muốn đi có chính xác hay không.]
[Này thì đơn giản, cô chờ thêm một lát, ta bói một quẻ cho cô.] Đồng Quái tiền bối vui vẻ nói.
Một lát sau.
[Kết quả quẻ tượng là hướng tây đại lợi, Vũ Nhu Tử bây giờ cô đang ở vị trí mặt hướng về phía tây ư? Mạnh dạn tiến lên đi, cô nhất định có thể tìm được thứ cô muốn ở hướng này.] Đồng Quái tiền bối tự tin nói, một quẻ này là quẻ hắn bói có cảm giác nhất trong năm nay!
Vũ Nhu Tử lặng lẽ gật đầu, sau đó kéo Quy tiền bối tới, bố trí cho Quy tiền bối và Thông Nương vào vị trí mặt hướng về phía đông, lại gửi một tin nhắn cho Đồng Quái tiền bối: [Tiền bối, ngươi lại giúp ta bói cho sủng vật Thông Nương nhà Tống tiền bối xem, phương hướng cô ấy muốn đi có chính xác không?]
[Còn bói một quẻ nữa à? Ừm, nể mặt cô là đơn hàng đầu tiên trong tháng này của cô, ta mua một tặng một, bói cho cô thêm một quẻ.] Đồng Quái Tiên Sư cười nói.
Một lát sau.
[Ác long tại phương đông, đại họa ẩn náu phía đông, con đường này không đi được.] Đồng Quái tiền bối trả lời.
[Cảm ơn Đồng Quái tiền bối ~ bắn tim ~] Vũ Nhu Tử vui vẻ đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận