Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2729: Ba mặt trời khác nhau

Chương 2729: Ba mặt trời khác nhau
Sau đó, một Vũ Nhu Tử vui vẻ mang theo một thanh kiếm, một con rùa biển trượt ván, một gốc hành bám trên đá, bước lên con đường tiến về phía đông thổ Đại Đường.
Đây mới là phương thức sử dụng Đồng Quái Tiên Sư chính xác.
Kỳ thực các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 vẫn luôn nghiên cứu xem làm sao lợi dụng thuộc tính gieo quẻ đen của ‘Đồng Quái Tiên Sư’.
Có điều muốn lợi dụng quẻ đen cũng không phải chuyện đơn giản như vậy.
Mặc dù khẳng định quẻ bói của Đồng Quái Tiên Sư chắc chắn sẽ không chính xác.
Nhưng mà, thứ như quẻ tượng này cũng không phải kiểu không đen tức là trắng, chủ yếu là bởi vì kẻ xem bói đều có bệnh nghề nghiệp, bọn họ thích giảng giải về một quẻ bói đơn giản theo cách vô cùng mơ hồ, giảng cho người ta cảm thấy vô cùng cao thâm, dường như mỗi lời nói đều có đạo lý, nhưng nghĩ kỹ lại thì cảm thấy hoàn toàn chả hiểu cái đinh gì về quẻ bói cả.
Nói trắng ra chính là rõ ràng biết nói tiếng người, nhưng lại không chịu nói tiếng người.
Cho nên, dù biết rõ thuộc tính gieo quẻ đen của Đồng Quái, nhưng muốn lợi dụng được thì cần một chút kỹ xảo.
Vũ Nhu Tử là một hậu bối vô cùng hiếu học.
Trong quá trình tán gẫu hàng ngày, cô lặng lẽ ghi tạc trong lòng phương thức lý luận về việc làm thế nào sử dụng ‘thuộc tính gieo quẻ đen của Đồng Quái tiền bối’. Hôm nay, rốt cuộc có cơ hội xác minh.
Sự thật chứng minh, lý luận các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 thảo luận ra vô cùng thực dụng.
Vũ, Quy, Thông, Kiếm tiến về phía đông với tốc độ nhanh nhất.
Bọn họ băng qua sa mạc màu trắng thiêu đốt, vượt qua hồ nham thạch nóng chảy, xông qua khu vực hơi bốc lên với nhiệt độ cao. Sau khi trải qua hết kiếp nạn này đến kiếp nạn khác, vậy mà thật sự tìm được một vật nghi là mục tiêu.
Tại phần cuối của khu vực hơi bốc lên với nhiệt độ cao, bọn họ nhìn thấy một vầng… đang tắm mình trong hơi nước… mặt trời.
Mặt trời hư ảo, ngâm mình trong hơi nước nhiệt độ cao màu trắng, ánh sáng và nhiệt lượng của nó bị hơi nước màu trắng che đậy toàn bộ. Chính vì vậy, ngay từ đầu lúc đám người Vũ Nhu Tử ở trong sa mạc màu trắng đã không thể nhìn thấy vầng mặt trời hư ảo này.
“Mặc dù phương án không thú vị như trong tưởng tượng của ta, nhưng mặt trời đi tắm cũng rất hay ho.” Thông Nương hài lòng nói.
“Ta cũng cảm thấy như vậy.” Vũ Nhu Tử cười nói.
Xích Tiêu kiếm tâm ma hỏi: “Muốn tiếp tục tới gần không?”
Mặc dù là mặt trời hư ảo, khác vời hằng tinh chân chính… nhưng nó vẫn có nhiệt lượng rất cao, nếu tồn tại có thực lực không đủ tới gần nó thì có nguy cơ bị hóa thành tro bụi.
Chẳng hạn như, Thông Nương trên mai rùa. Nếu như không có trận pháp thủy hệ của Quy tiền bối bảo vệ cô, cô đã héo queo từ đời nào rồi.
“Thứ Vũ Nhu Tử muốn tìm chính là nó à?” Quy tiền bối dò hỏi.
“Đại khái nhỉ?” Vũ Nhu Tử dùng giọng không xác định đáp.
Cô chỉ muốn tìm thứ gì đó ở Mộng giới theo bản năng, nhưng điều khiến cô hơi đau đầu chính là cô không cách nào xác định mục tiêu mình muốn tìm ở một độ chính xác nhất định.
Vũ Nhu Tử cũng rất mệt óc, cô không quá am hiểu ứng phó với loại tình huống này, cứ cảm thấy loại chuyện này hẳn nên để Tống tiền bối ra mặt mới đúng, loại chuyện này là lĩnh vực Tống tiền bối am hiểu. Mà cô chỉ cần đi theo sau lưng Tống tiền bối, hưởng thụ thú vui được mạo hiểm mới đúng.
“Vậy tiến vào xem sao?” Quy tiền bối nói.
“Phải tiến vào bên trong mặt trời ư? Có cảm giác da như đang bốc cháy vậy, đây nhất định là loại dự cảm không ổn.” Thông Nương nói.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “…” Không, Thông Nương, không phải cô đang dự cảm đâu, là hiện thực đấy.
Quy tiền bối hòa nhã nói: “Là ảo giác của cô thôi, có trận pháp thủy hệ của ta bảo vệ, tuyệt đối sẽ không để cô bị thương.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma nhìn về phía mặt trời hư ảo, nhịn không được nói: “Vào lúc này, quả thật nên triệu hoán Tống Thư Hàng ra, sau đó để hắn khởi động các đại công pháp luyện thể rồi xông vào bên trong mặt trời hư ảo mới đúng.”
“Xích Tiêu kiếm tiền bối, chúng ta không thể cứ mãi dựa vào Tống tiền bối! Cho dù rời khỏi Tống tiền bối, chúng ta cũng phải chống đỡ được mọi chuyện!” Vũ Nhu Tử khích lệ.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “…” Ta thật sự không có ý này.
“Như vậy, Xích Tiêu kiếm tiền bối, vất vả cho ngươi rồi.” Vũ Nhu Tử vươn tay rút Xích Tiêu kiếm tâm ma ra, đồng thời bấm một kiếm quyết.
“Cứ bao trên người ta đi, nhiệt lượng yếu nhớt của mặt trời hư ảo này căn bản không đáng nhắc tới với ta.” Xích Tiêu kiếm tâm ma đắc ý nói.
Quy đạo hữu phải bảo vệ Thông Nương, Vũ Nhu Tử dù có thực lực không tệ, nhưng nếu phải ứng phó với một vài trạng thái đột nhiên phát sinh thì thực lực của cô vẫn có hơi không đủ.
Cho nên trong số một Vũ, một rùa, một hành, một kiếm, kẻ thích hợp nhất để tiến vào ‘mặt trời hư ảo’ dò thám cũng chỉ có nó.
Trong kiếm ấn của Vũ Nhu Tử, Xích Tiêu kiếm tâm ma vọt về phía mặt trời hư ảo kia.
Sau lưng, chi sau của Quy tiền bối đạp một cái trong hư không, mở ra một ‘cánh cửa không gian’ đề phòng ngộ nhỡ.
[Kết giới đa tầng.] Giọng Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối truyền tới.
Trên đường nó vọt vào ‘mặt trời hư ảo’ thì gặp phải kết giới phòng ngự.
[Có thể phá vỡ nó không? Xích Tiêu kiếm tiền bối… Mặt khác, trong đó sẽ không nhảy ra đại lão hung ác bị Tống tiền bối đánh nổ trước đó chứ?] Chỉ cần nghĩ đến loại khả năng kích tích này, Vũ Nhu Tử cảm thấy tế bào toàn thân bắt đầu sục sôi hẳn lên.
[Chỉ là kết giới đơn giản, thậm chí ta có thể độn vào trong đó dưới tiền đề không phá hư kết cấu chỉnh thể của kết giới này.] Xích Tiêu kiếm tâm ma tự tin nói.
“Như vậy, tiến lên, Xích Tiêu kiếm tiền bối!” Vũ Nhu Tử vui sướng hét lên.
Xích Tiêu kiếm tâm ma ‘vèo ~’ một tiếng, xuyên qua tầng kết giới kia, vọt thẳng vào bên trong mặt trời hư ảo.


Cùng lúc đó, trong thế giới Ma Hải, thế giới Cửu U.
‘Kiếp cuối’ mà Tống Thư Hàng đợi cả buổi rốt cuộc thành hình.
“Kiếp cuối lần này sẽ có dáng vẻ gì?” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn hư không chằm chằm.
Lần trước là trực tiếp lôi ‘ấn ký chúa tể Cửu U’ giới hạn ở cảnh giới thất phẩm ra, kết quả lại lôi ra ấn ký của bản nhân chúa tể Tống Thư Hàng hàng rởm.
Lần này, kiếp cuối sẽ chơi trò gì đây?
“Mặc kệ là hình thái gì, cứ tới đi.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn muốn mượn nhờ kiếp cuối lần này để ba đại đặc trưng Kiếp Tiên trong cơ thể hắn thăng hoa!
“Tới rồi, bản thể.” Tống Four hô lên.
Chỉ thấy trong hư không ở thế giới Ma Hải, có một vầng ‘mặt trời’ hỏa diễm đen nhánh đang bốc cháy hiện lên, treo cao trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng…
Nó chính là ‘kiếp cuối’ lần này, thiên kiếp thái cổ kiếp có được công kích cuối cùng của Kiếp Tiên cửu phẩm.


Hiện thế.
Trong tinh vực tĩnh mịch không người.
“Đến rồi.” Thiên Đế mở to mắt ra.
Sau lưng cô, vầng mặt trời nhỏ và ‘hóa thân bọc thép’ bên trong vầng mặt trời nhỏ lẳng lặng xoay quanh.
“Chúng ta đi thôi!” Thiên Đế vươn tay vạch một đường trong hư không.
Trận pháp truyền tống khổng lồ hiện lên.
Có điều, mục tiêu truyền tống của Thiên Đế cũng không phải ‘thế giới Ma Hải’ Cửu U mà Tống Thư Hàng đang ở, mà là vọt vào trong một vị diện loại siêu nhỏ trong chư thiên vạn giới.
Vị diện chư thiên vạn giới này còn nhỏ hơn cả Mộng giới. Trong toàn bộ thế giới, chỉ có một hằng tinh mặt trời đang chầm chậm vận chuyển.
Thiên Đế vươn tay điểm một cái, khiến hóa thân bọc thép và mặt trời nhỏ ngừng lại.
Sau đó, cô tế bản thân lên, đâm thẳng vào trong hằng tinh kia!


Trong thế giới Ma Hải, Tống Thư Hàng bản thể đang độ kiếp, đột nhiên đầu hơi nặng xuống.
Có một hình ảnh chợt lóe qua trong đầu hắn.
Đó là hình ảnh hằng tinh trong tinh không đột nhiên bắt đầu tăng tốc thiêu đốt, rồi bị hủy diệt…
Đây chính là khởi đầu của ngày tận thế trong ‘ký ức người bất hủ’ mà Tống Thư Hàng tiếp xúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận