Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2734: Linh quỷ

Chương 2734: Linh quỷ
“Sau khi phát hiện virus trong mặt trời, ta bèn thử tiến hành tinh lọc mặt trời nhỏ, nhưng không thành công. Loại virus ra đời nhằm vào hằng tinh trong chư thiên vạn giới hiện thế này vô cùng ngoan cố, thủ đoạn bình thường không có bất kỳ hiệu quả gì đối với nó. Ta còn thử thông qua phương thức chuyển dời không gian, cắt rời nó ra… nhưng nó miễn dịch với thủ đoạn không gian.” Thiên Đế tiên tử nắm chặt thời gian nhanh chóng giải thích với Tống Thư Hàng trước khi chết.
“Có điều bởi vì thời gian có hạn, ta không thể tiến hành quá nhiều thử nghiệm. Cho nên ta không xác định được còn thủ đoạn nào khác tinh lọc chúng nó hay không. Ta lập tức phải đến quốc gia tử vong, rốt cuộc hiện thế có bị hủy diệt hay không, tạm thời ta sẽ không quá mức lưu ý. Nhưng Tống tiền bối ngươi phải lưu ý loại virus hủy diệt hằng tinh này, dù sao ngươi còn muốn sống sót mà nạ.” Thiên Đế tiên tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Virus hủy diệt hằng tinh, hơn nữa còn là virus ngoan cố mà ngay cả Thiên Đế cũng không cách nào loại trừ… Mặt Tống Thư Hàng cứng ngắc, trong lòng hắn dâng lên một ý niệm không ổn.
“Mặt khác, ta thậm chí không biết mặt trời trong tiểu thế giới của mình cảm nhiễm loại virus này từ lúc nào. Từ thời đại viễn cổ, tiểu thế giới nơi này đã nằm trong trạng thái phong bế, chưa bao giờ mở cửa với bên ngoài. Cho nên, ta hoài nghi rất có khả năng trong đoạn thời gian ta ngã xuống, mặt trời trong tiểu thế giới đã xảy ra biến hóa.” Thiên Đế tiên tử tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng: “Nói cách khác… thời gian virus truyền nhiễm bộc phát là sau khi Thiên Đình thời đại viễn cổ ngã xuống cho tới bây giờ?”
“Không sai.” Thiên Đế tiên tử nói: “Mà đoạn thời gian này, cũng chính là giai đoạn Thiên Đạo tiền nhiệm bắt đầu dần trở nên suy yếu, trạng thái bắt đầu cơ giới hóa, là một đoạn thời gian rất đặc thù.”
Tống Thư Hàng nhíu mày, nếu thật sự như thế, rất có thể là có người âm thầm thả virus này ra. Hơn nữa lúc thả ra còn cố ý tránh khỏi sự ảnh hưởng của Thiên Đạo.
“Đương nhiên, điều này nói không chừng là một tin tức tốt. Từ khía cạnh này chứng minh, loại virus này sẽ bị Thiên Đạo ảnh hưởng. Nói không chừng chỉ cần sau khi chứng đạo bất hủ, một ý niệm quét qua là có thể diệt sạch toàn bộ virus trên tất cả hằng tinh chư thiên vạn giới.” Thiên Đế tiên tử vươn tay, vỗ nhẹ bả vai Tống Thư Hàng: “Cố lên, Tống tiền bối.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Không nói nhiều nữa, kế tiếp là thời gian cuộc đời dài đằng đẵng của ta đi tới đoạn kết.” Thiên Đế tiên tử xoay người lại, mắt hướng về phía mặt trời nhỏ nổ tung kia, cùng với thế giới đang sụp đổ.
Rốt cuộc, cô sắp chết rồi, hơn nữa rất có thể ngay cả thi thể cũng không lưu lại, phải thịt nát xương tan. Cho nên, ngay cả bia mộ cũng không cần chuẩn bị.
Sau khi xoay người, Thiên Đế tiên tử véo nhẹ cằm mình. Vừa rồi, lúc cô nhắc chuyện ‘virus hủy diệt hằng tinh’ với Tống Thư Hàng, gương mặt Tống Thư Hàng trở nên vô cùng phức tạp.
Thông qua ‘thuật đọc mặt’ cũng không cách nào đọc được nội tâm Tống Thư Hàng trong nháy mắt đó.
Nhưng có thể khẳng định, dường như Tống Thư Hàng biết một số nội tình về ‘virus hủy diệt hẳng tinh’? Mà nội tình khiến nội tâm Tống Thư Hàng phức tạp đến độ gương mặt không load kịp, vậy khẳng định không phải tin tức tốt lành gì.
‘Tống tiền bối của hiện tại đã là đại tiền bối hợp cách rồi.’ Thiên Đế tiên tử thầm nghĩ, chí ít Bá Tống của hiện tại đã biết rất nhiều tin tức.
Hơn nữa đây là những tin tức mà cô không cách nào lấy được.
Suy nghĩ kỹ lại thì, chỉ từ vòng bằng hữu của Tống Thư Hàng là có thể nhìn ra đẳng cấp ‘đạo hữu’ mà Tống Thư Hàng giao lưu vô cùng cao.
Chúa tể Cửu U, chúa tể Cửu U tiền nhiệm, Trường Sinh Giả đứng đầu nhất, một cá thể ‘Thiên Đạo’ đặc thù ở vị diện khác vân vân…
Chỉ cần đằng cấp của bạn bè đủ mạnh, cho dù chỉ trong tán gẫu thường ngày cũng có thể lộ ra rất nhiều tin tức khiến người khiếp sợ.
Người nắm giữ tất cả tin tức là có thể nắm giữ thắng lợi.
“Đúng rồi, Tống tiền bối. Nếu như lát nữa ta chết không đủ triệt để, chẳng hạn như nguyên thần còn chưa nát bấy hoàn toàn, vậy xin Tống tiền bối bổ thêm một kích cuối cùng giúp ta nhé.” Thiên Đế tiên tử đột nhiên truyền âm nói.
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói: “Cô muốn thần hình câu diệt chân chính ư?”
Nếu như muốn hồi sinh thì ít nhất phải lưu lại chút xíu nguyên thần chằng hạn, tiện cho việc tro tàn lại cháy nhỉ? Nếu như ngay cả nguyên thần cũng nát bấy triệt để, vậy phải hồi sinh thế nào?
“Tóm lại, xin Tống tiền bối đến lúc đó tuyệt đối đừng lưu tình. Nếu như nhìn thấy nguyên thần của ta còn chưa triệt để tiêu vong, cứ tàn nhẫn bổ thêm một kích trí mạng cho ta đi!” Thiên Đế tiên tử phóng khoáng nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Mặc dù không biết rốt cuộc Thiên Đế tiên tử muốn hồi sinh thế nào, nhưng cô trông có vẻ rất có lòng tin.
Vậy…
Mình có nên lưu lại cho cô niềm vui bất ngờ vào phút chót hay không, chẳng hạn như sau khi đánh nát nguyên thần của cô thì sử dụng bí pháp, cắt nguyên thần của cô thành mảnh vỡ lớn hơn. Sau đó, lặng lẽ để lại cho cô một mảnh vỡ nho nhỏ.
“Tống tiền bối đừng làm rộn… Hơn nữa, ta sẽ cho ngươi thù lao.” Thiên Đế tiên tử nhếch miệng lên nói: “Linh thạch, vô cùng vô cùng nhiều linh thạch, cam đoan là số lượng Tống tiền bối ngươi cả đời chưa từng thấy qua.”
“Cả đời ta chưa từng nhìn thấy quá nhiều linh thạch, ngoài ra, nếu như ta nghiền nát toàn bộ nguyên thần của cô rồi, ta phải làm sao mới nhận được linh thạch?” Tống Thư Hàng nói.
“Chỉ cần Tống tiền bối ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ có thủ đoạn nói cho ngươi biết địa điểm cất giấu linh thạch. Mặt khác, lúc hoàn toàn đánh nát nguyên thần của ta, Tống tiền bối ngươi có thể thể nghiệm toàn bộ quá trình một cách cặn kẽ. Lúc nhìn nguyên thần mỹ mạo của ta triệt để nát bấy trong tay ngươi, hoàn toàn phá hủy sự vật đẹp đẽ, nhất định có thể thỏa mãn cảm xúc bạo lực ở nơi sâu trong nội tâm Tống tiền bối ngươi.” Thiên Đế tiên tử nghiêm túc nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Nhớ lấy, lúc nguyên thần của ta vỡ nát, lúc nghiền nát toàn bộ nó, phải thể nghiệm kỹ càng. Ngươi sẽ có được thu hoạch không tưởng tượng nổi đâu.” Thiên Đế tiên tử nói.
Dứt lời, cô vươn tay đẩy nhẹ, đẩy Tống Thư Hàng vào trong ‘hình chiếu Thiên Đình’.
Trong mặt trời nhỏ ở nơi càng xa hơn, hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng bắt đầu tiến vào hình thức độ kiếp, mở ra một thế giới thiên kiếp.
Không gian thiên kiếp vào lúc này ngược lại là một loại biện pháp bảo vệ tính mạng. Có điều Tống Thư Hàng bản thể không bị kéo vào không gian thiên kiếp, bản thể của hắn đã bị phán định là trạng thái ‘kết thúc độ kiếp’.
Thân hình Thiên Đế tiên tử đón lấy mặt trời nổ tung kia, cô không chống cự mà muốn mượn lực lượng hủy diệt thế giới này để triệt để phá hủy bản thân.
“Đợi đã, Thiên Đế tiên tử… thân thể của cô vẫn là linh quỷ của Vũ Nhu Tử, chí ít cũng thả linh quỷ của Vũ Nhu Tử ra ngoài trước đã.” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ đến chuyện này bèn hô lên.
Linh quỷ và bản thể là một thể.
Hiện tại Thiên Đế oanh liệt chịu chết chính là mang theo linh quỷ của Vũ Nhu Tử chết cùng.
Nếu như linh quỷ của Vũ Nhu Tử đi dời nhà ma… nhất định sẽ ảnh hưởng đến Vũ Nhu Tử hiện thế.
Mặc dù sẽ không làm hại đến tính mạng Vũ Nhu Tử, nhưng loại đau đớn khi linh quỷ tử vong sẽ chia sẻ cho bản thể.
Loại nồi này, Tống Thư Hàng từng chịu một lần, ký ức khắc sâu.
“Muộn rồi nạ, Tống tiền bối.” Giọng Thiên Đế tiên tử truyền đến từ phía xa.
Cô căn bản cũng không có dự định trả lại linh quỷ cho Vũ Nhu Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận