Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2751: Ta không có thời gian, cho nên tiền bối, thất lễ rồi!

Chương 2751: Ta không có thời gian, cho nên tiền bối, thất lễ rồi!
“Tu sĩ sau cảnh giới nhị phẩm, nếu có kỳ ngộ thì có thể ngưng tụ thể chất đặc thù với thuộc tính khác nhau. Đạo tông gọi đó là ‘tiên thân’, chỉ tiên thân của Đạo tông thôi cũng có hơn mười mấy loại. Tương ứng, Ma tu có Ma thể, Phật tu có Phật chủng, Nho môn có Nho căn, yêu tu có yêu khu. Có điều muốn ngưng tụ luyện hóa tiên thân rất khó khăn, tỉ lệ thất bại cũng cao đến thái quá.” Hoàng Sơn Tôn Giả lên tiếng giải thích.
“Nghe có vẻ rất lợi hại.” Tống Thư Hàng trưng ra vẻ mặt khiêm tốn thỉnh giáo.
Bên cạnh, Lý Đạo Quân hơi nghi hoặc nhìn về phía đại lão Bá Tống. Vì sao Bá Tống tiền bối bác học nhưng ngay cả loại tri thức như ‘tiên thân’ này cũng không biết? Đó cũng không phải tri thức uyên tâm gì cả? Ngay cả ghi chép trong một vài tiểu gia tộc tu chân đều có tri thức liên quan tới tiên thân.
Có lẽ bởi vì Bá Tống tiền bối là nhân vật thời đại viễn cổ, có chút tri thức khác với tri thức của tu sĩ hiện tại?
“Trong hiện thế, một vài thế gia tu chân hoặc đại môn phái truyền thừa lâu đời đều sẽ có một vài thủ đoạn ngưng tụ tiên thân, ma thể. Mà ‘lối đi tiên thân’ này là một trong những thủ đoạn ngưng tụ tiên thân.” Hoàng Sơn Tôn Giả giải thích.
“Không đúng đâu, Hoàng Sơn. Nếu như là thủ đoạn ngưng tụ tiên thân, vì sao sẽ mang đến lực áp bách nặng nề đến vậy cho chúng ta?” Lý Đạo Quân không khỏi lên tiếng.
Ngưng tụ tiên thân có thể bắt đầu sau cảnh giới nhị phẩm.
Mà hắn và Hoàng Sơn đều là tồn tại cảnh giới lục thất phẩm… Không có lý nào chỉ đi năm trăm bước thì loại lối đi ngưng tụ tiên thân nhị phẩm này đã mang đến cho bọn họ lực áp bách nặng nề như thế.
“Vậy nên ta mới nói đây là ‘bảo địa luyện thể’ quý giá. Thời đại viễn cổ, sau khi lối đi tiên thân này phối hợp với công pháp, dược liệu, bảo vật và thiên hỏa đặc thù là có thể khiến đệ tử có cơ hội ngưng tụ ra ‘tiên thân’. Trừ điều đó ra, nó vẫn là nơi luyện thể quý giá. Đối với tu sĩ tu luyện ‘công pháp luyện thể’ mà nói, xông một đoạn đường ở nơi này là có thể có được hiệu quả luyện thể vô thượng.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói.
“Thật tốt.” Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên.
Hắn đang rầu vì phải dạy đệ tử của mình tu luyện như thế nào, dù sao kinh nghiệm tu luyện của chính hắn rất khó phối hợp cho đệ tử mình sử dụng.
Với hắn mà nói, ‘lối đi tiên thân’ này quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Chờ sau khi dạy các đệ tử ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’, mỗi ngày để các cô qua lại trong ‘lối đi tiên thân’ này, hiệu quả dạy học hiện ra ngay.
Ngoài ra mấy thứ như ‘công pháp, dược liệu, bảo vật, thiên hỏa’ cần thiết để tôi luyện tiên thân, hắn có thể tìm hiểu tin tức từ các đại lão vật trang sức. Nếu thật sự không được, hắn còn có thể liên hệ với ‘đại lão cái gì cũng có thể bán’, mượn tiền từ chỗ Bạch tiền bối đi mua.
Tranh thủ giúp từng đệ tử luyện ra tiên thân.
“Vậy Hoàng Sơn tiền bối, các ngươi có muốn đi vào lối đi này một lần không?” Tống Thư Hàng nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả lắc đầu: “Mục tiêu chủ yếu hôm nay là bảo vật bên trong di tích, lần sau đí.”
“Ổn, vậy ta dẫn các tiền bối đi, lần sau khi nào Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân muốn sử dụng ‘lối đi tiên thân’ này, cứ liên hệ ta.” Tống Thư Hàng nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Cứ cảm thấy Thư Hàng tiểu hữu sắp gây sự.
“Đi thôi, tiền bối.” Tống Thư Hàng cười ha ha, duối tay vác Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân lên.
Sau đó, hắn xoay người chạy như điên trong ‘lối đi tiên thân’ này.
Hoàng Sơn ma ma bị vác chạy như bay, không chút tôn nghiêm.
Tổng chiều dài của lối đi tiên thân chừng hai cây số.
Lấy tốc độ của Tống Thư Hàng, chớp mắt một cái là đến.
Sau khi dễ dàng chạy ra khỏi lối đi tiên thân, ngón tay Tống Thư Hàng khều một cái, để lại thanh ‘đao gỗ thánh ấn’ tại lối đi.
Chờ thăm dò xong di tích trở về, hắn lại dùng ‘thánh viên luyện giới’ đào lối đi quý giá này đi. Nếu như có thể, hắn còn cân nhắc trực tiếp dời trọn di tích này đến thế giới hạch tâm.
Dù sao hiện tại thế giới hạch tâm của hắn đang không ngừng khuếch trương, đất trống rất nhiều. Dời di tích vào, tương lai vừa hay có thể cho đệ tử, con gái chơi trò mạo hiểm.
Còn có thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1, chẳng hạn như Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử thích chơi đùa, khẳng định cũng sẽ rất thích loại mạo hiểm di tích này.
“Được rồi, ra khỏi lối đi rồi, Thư Hàng. Thả bọn ta xuống đi.” Hoàng Sơn ma ma lên tiếng.
Hắn đường đường là Hoàng Sơn Tôn Giả, bị vác trên vai chạy như bay, thật sự tổn hại đến hình tượng đại tiền bối uy nghiêm trong dĩ vãng của hắn.
Trên bờ vai khác, hai mắt Lý Đạo Quân sáng lên nói: “Lối đi này quả nhiên là đường tắt, chúng ta một mạch vượt qua trọn năm tầng, trực tiếp đến vị trí tầng thứ sáu! Tiết kiệm rất nhiều thời gian!”
“Hoàng Sơn tiền bối trước tiên đừng vội… Kỳ thực lần này ta không có nhiều thời gian. Ta còn vội đào ra vật chất thần bí khiến bảo vật thăng cấp trong di tích để đề thăng pháp khí bản mệnh của ta. Ở sát vách, Đông Phương Đại Đế Thiên Đình viễn cổ còn đang chờ thăng cấp pháp khí cho ta.” Tống Thư Hàng cười khẽ nói.
Hoàng Sơn ma ma: “? ? ?”
“Cho nên, Hoàng Sơn tiền bối, lần này ta thất lễ trước nhé!” Tống Thư Hàng nói.
Nói rồi, hắn tiếp tục vác Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân một mạch chạy như điên về phía chỗ sâu trong di tích.
“Bá Tống tiền bối cẩn thận, phía trước là tầng thứ sáu, có đại trận kiếm khí vô cùng đáng sợ… Đây cũng là nguyên nhân ta muốn tìm một đạo hữu phòng ngự cao cường để chống lại.” Lý Đạo Quân lớn tiếng hô lên.
Trong lúc nói chuyện, hắn cảm thấy trên người mình có thêm một tầng ‘phòng ngự khải ý’.
Đồng thời, trên người Bá Tống tiền bối có thêm nhiều biến hóa.
Có 200 con thánh viên hiện lên trên đầu Bá Tống tiền bối, miệng hát thánh ca nghe không hiểu. Thân thể Bá Tống tiền bối càng nhuộm lên màu đen kịt, như sắt thép tạo thành.
Sau đó, Bá Tống tiền bối vác hắn và Hoàng Sơn đạo hữu lập tức vọt vào tầng thứ sáu di tích.
Đại trận kiếm khí bị phát động.
Vô số kiếm khí đáng sợ bắn ra, chém về phía bọn họ.
Nhưng đám kiếm khí này không chém tới được bên cạnh bọn họ đã bị ánh sáng công đức của Bá Tống tiền bối ngăn lại toàn bộ.
Thỉnh thoảng có một hai luồng kiếm khí đột phá phòng ngự ánh sáng công đức, Bá Tống tiền bối cũng không thèm nhìn tới, trực tiếp tông vào.
Kiếm khí khiến Lý Đạo Quân phiền não kia chém lên bề mặt màu kim loại đen kịt của Bá Tống tiền bối lại không để lại được ngay cả một dấu vết, căn bản là không cách nào phá phòng ngự.
Đại trận kiếm khí cái gì, công kích tinh diệu cái gì, dưới thực lực tuyệt đối, căn bản không đáng nhắc tới.
Chỉ trong nháy mắt, Tống Thư Hàng vác Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân, liên tục đột phá.
Đại trận kiếm khí tầng thứ sáu, pháp trận ngũ hành tầng thứ bảy, công kích chân ngôn tầng thứ tám, trảm kích quỷ dị nhằm vào nguyên thần tầng thứ chín…
Bá Tống một đường tông thẳng tới, thậm chí ngay cả pháp thuật dư thừa cũng không dùng đến.
Dù sao trên đường đi, đến mỗi một cửa, Lý Đạo Quân đều hét lớn: Bá Tống tiền bối cẩn thận, phía trước là công kích XXXX.
Hắn vừa dứt lời, sau đó chớp mắt một cái, Bá Tống đã vác bọn họ đột phá đến tầng kế tiếp.
Đây mới thật sự là đại lão!
Lúc đến tầng thứ mười, cũng chính là tầng di tích có vật chất thần bí đề thăng linh thức pháp khí kia, Lý Đạo Quân đã cảm khái đến nói không ra lời.
Nói thật, xông bí cảnh với Bá Tống tiền bối thật sự quá dễ dàng.
Trước đó hắn bỏ ra mấy năm, đột phá từng chút mới xông đến tầng thứ mười. Bá Tống tiền bối vác hắn và Hoàng Sơn, chớp mắt một cái đã đến nơi.
“Chính là tầng này, Bá Tống tiền bối. Vật chất thần bí kia giấu ở chỗ này. Tiền bối ngươi có thể thả bọn ta xuống rồi.” Lý Đạo Quân nói.
“Ha ha.” Tống Thư Hàng vươn tay buông Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân xuống: “Hoàng Sơn tiền bối, chúng ta đến rồi.”
Sau khi được thả xuống, Hoàng Sơn Tôn Giả lặng lẽ móc ra một bình đan dược, trút ra hai viên rồi nuốt vào.
Nội tâm hắn vẫn là vừa vui mừng vừa không nói nên lời.
Trong trí nhớ, lần đầu tiên Tống Thư Hàng mở miệng nói chuyện khi vừa gia nhập nhóm Cửu Châu số 1, dáng vẻ ma mới đáng yêu kia, rõ ràng như mới hôm qua, nhưng lại có cảm giác đã qua rất nhiều năm…
Vì sao rõ ràng chỉ là chuyện hơn tám tháng trước, nhưng lại giống như đã qua nhiều năm đến vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận