Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2774: Nhục thân Bá Tống: Có phải ta thiếu đi chút gì đó không?

Chương 2774: Nhục thân Bá Tống: Có phải ta thiếu đi chút gì đó không?
Vì phòng ngừa bị thiếu niên tiền bối ba mắt đọc mặt, trước khi Tống Thư Hàng suy nghĩ sâu xa, hắn lấy ra một mặt nạ dịch dung dùng một lần của Ngân Quái Tiên Tôn rồi đeo nó lên.
“Ngươi định dịch dung thành ai?” Thiếu niên tiền bối ba mắt thuận miệng hỏi.
Tống Thư Hàng nghe vậy, vô thức xoay đầu lại nhìn về phía thiếu niên tiền bối ba mắt.
“Đừng làm rộn, nếu ngươi dám dịch dung thành ta, ta lập tức gọt chết ngươi.” Thiếu niên tiền bối ba mắt uy hiếp.
“Tiền bối ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không nhất định phải dịch dung thành diện mạo của người khác. Ta có thể dịch dung ngẫu nhiên, hóa thành một người không ai quen biết cả, như vậy mới bảo đảm nhất.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Bá Tống đạo hữu nói có lý, cơ trí.” Quản gia nhãn cầu bên cạnh dùng máu viết ra huyết thư: “Không giống lão gia, chỉ muốn dịch dung thành người khác, tư duy cứng nhắc không biết biến báo.”
Thiếu niên tiền bối ba mắt: “…”
“Thậm chí nếu như khả thi, ta hy vọng mình có thể dịch dung thành giống loài khác, không nhất định phải duy trì vẻ ngoài nhân loại.” Tống Thư Hàng đưa tay điểm nhẹ một cái trên mặt nạ, trong lòng tưởng tượng ra ‘diện mạo nam tính nhất’ trong cảm nhận của bản thân.
Trong nội tâm mỗi người đều có dáng vẻ ‘bản thân ngầu nhất đẹp nhất’.
Tống Thư Hàng định dựa theo hình tượng này, lại cải biến thêm.
Nhưng khi ngón tay hắn điểm nhẹ một cái trên mặt nạ, mặt nạ đột nhiên tự động biến hóa… Tựa như là vòng xoay rút thưởng vậy, có vài hình dáng khuôn mặt hiện lên trên mặt nạ của Tống Thư Hàng.
Mặt của Bạch tiền bối, mặt cuat Thất Tu Thánh Quân, mặt cuat Vân Tước Tử Tiên Tử, mặt của Linh Điệp Thánh Quân.
Điểm chung của mấy gương mặt này chính là những tiền bối cùng tiến vào ‘tiết điểm Kiếp Tiên’ lần này với Tống Thư Hàng, đồng thời đã từng lưu lại ‘bá thần trụ * móng tay nguyên thần trụ’.
Lúc này Tống Thư Hàng là trạng thái hình chiếu nguyên thần, cho nên dường như ‘mặt nạ dịch dung’ này bị kích hoạt một loại cơ chế ẩn tàng nào đó, chủ động biến hóa.
Trên thực tế, phần lớn ‘mặt nạ Ngân Quái Tiên Tôn’ hiện đang lưu thông trên thị trường đều là vật thí nghiệm của Ngân Quái, là kết quả thí nghiệm của chiếc mặt nạ mà hắn chế tác vì Đồng Quái nguyên thần.
Lúc mặt nạ dịch dung này vừa tiếp xúc với ‘nguyên thần không hoàn hảo’ như Đồng Quái thì sẽ bị kích hoạt, tiến hành ổn định và bảo vệ nguyên thần.
Sau khi vòng xoay liên tục biến hóa mấy đợt, cuối cùng mặt nạ dịch dung của Tống Thư Hàng dừng hình ảnh lại, hóa thành một gương mặt vô cùng quỷ dị.
Gương mặt này được nhào nặn kết hợp từ mặt của Bạch tiền bối, Thất Tu Thánh Quân, Vân Tước Tử, Linh Điệp Thánh Quân.
Trong bốn vị tiền bối này, trị số nhan sắc của Bạch tiền bối thì không cần phải nói.
Thất Tu và Linh Điệp cũng là hai ông chú đẹp trai nổi danh tu chân giới.
Giá trị nhan sắc của Vân Tước Tử càng là cấp bậc hồng nhan họa thủy.
Nhưng mà, không phải cứ dung hợp mấy thứ xinh đẹp lại với nhau là sẽ càng xinh đẹp hơn. Lúc bốn gương mặt với phong cách bất đồng dung hợp lại cùng nhau, cuối cùng hóa thành một gương mặt không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Không thể nói nó xấu hay đẹp được, chỉ là rất không hài hòa, rất quái dị.
Cẩn thận tách chúng ra nhìn thì mỗi một phần nhỏ của gương mặt này đều đẹp không tả xiết. Nhưng sau khi dung hợp lại với nhau thì một lời khó nói hết.
Sau khi Tống Thư Hàng nhéo nhéo khuôn mặt, hắn lại vô cùng hài lòng: “Không tệ, từ gương mặt này sẽ hoàn toàn không có ai liên tưởng nó với ta nữa.”
Yêu cầu của hắn cũng gần như thế này.
Huống chi, trong lúc mơ hồ hắn cảm thấy dường như tấm ‘mặt nạ’ này có thêm một loại hiệu quả cường hóa nguyên thần.
Đây là phúc lợi siêu đáng giá.
Tiếp đó, Tống Thư Hàng lại lấy ra một bảo khí mặt nạ có thể cắt đứt việc người khác dùng quẻ bói định vị hắn, trên mặt nạ đeo lên thêm một mặt nạ.
Ngươi cho rằng gương mặt dưới mặt nạ chính là mặt thật? Ngây thơ, dưới mặt nạ… đương nhiên vẫn là mặt nạ rồi!
Hai lớp mặt nạ, hai lớp bảo vệ, kể từ đó, chỉ cần nhắm mắt lại, rốt cuộc Tống Thư Hàng không cần lo lắng các tiền bối có thể đọc được tin tức từ trên mặt hắn.
“Chuẩn bị xong chưa?” Tiền bối ba mắt hỏi.
“Xong!” Tống Thư Hàng trả lời.
Sau đó, trong lòng hắn bắt đầu suy tính phương án ‘gian lận’.
Gian lận hắn muốn cũng không chỉ là mượn dùng may mắn từ tay trái của Bạch tiền bối. Hiện tại cánh tay của Bạch tiền bối và hình chiếu nguyên thần của hắn tuy hai mà một, mượn may mắn từ tay trái của Bạch tiền bối sao lại tính là gian lận được? Ngay cả tiền bối ba mắt đều ngầm thừa nhận điểm này.
Hiện tại Tống Thư Hàng đang suy xét có nên động não lên ‘năm lần’ cơ hội hay không.
Tiên thuyền mai rùa mà thiếu niên tiền bối ba mắt giao cho hắn có năm lần cơ hội xông vào ‘phòng tối Thiên Đạo’, kết cục tỉ thí sau năm lần.
Nhưng bây giờ Tống Thư Hàng có tay trái nguyên thần của Bạch tiền bối, nói không chừng có thể làm ra ‘phi kiếm dùng một lần phiên bản phá phòng tối’?
Đến lúc đó, phòng tối Thiên Đạo quả thật chỉ là vườn hoa sau nhà hắn, muốn vào là vào, muốn ra là ra.
“Khiêm tốn, khiêm tốn. Trước tiên đừng vội thăm dò, tốt nhất là sau khi lợi dụng tiên thuyền mai rùa đi hết bốn cơ hội, hẵng suy xét đến việc sử dụng thủ đoạn ‘phi kiếm dùng một lần’.
Dù sao, lúc thiếu niên tiền bối ba mắt sử dụng ‘quy tắc văn tự’ hố hắn một phen, khiến hắn phân liệt thành 15 + 1 phần, thừa nhận phương án sinh non của thí tiên lôi.
‘Năm lần cơ hội’ mà tiền bối ba mắt nói lần này nói không chừng cũng sẽ trở thành một hạn chế… Cho nên, không đến một khắc cuối cùng, đừng nên vội vã thử đùa bỡn quy tắc.


Hai chiếc tiên thuyền mai rùa kích hoạt.
‘Hóa thân nhãn ma’ của tiền bối ba mắt thay bản thể tham gia tỉ thí.
“Lão gia, chúc hóa thân của ngươi thuận buồm xuôi gió.” Quản gia nhãn cầu hiếm khi chúc phúc cho lão gia nhà mình. Đối tượng nó đâm tim chỉ giới hạn ở thiếu niên tiền bối ba mắt bản thể, chưa từng vượt quá quy tắc, vô cùng tự kiềm chế.
Không gian tán tài vương tọa mở ra.
Hai chiếc tiên thuyền bay ra khỏi không gian, tiến vào thế giới rèn sắt của Đông Phương Đại Đế.
Đông Phương Đại Đế đang rèn sắt vô thức ngẩng đầu: “Nhanh vậy đã xong rồi ư?”
Hắn còn muốn hoàn tất thăng cấp pháp khí trước khi Bá Tống đánh cược xong.
Vừa nghĩ tới bản thân có thể sắp bị Bá Tống đâm tim, tim gan Đông Phương Đại Đế lại căng đau một đợt.
Nhưng mà, hai chiếc tiên thuyền thoát ra trong hư không chỉ ‘vèo’ một cái sượt qua người, lướt qua cửa chính nhưng không vào.
Ngay sau đó, hai chiếc tiên thuyền đồng thời độn vào một hư không khác, biến mất không thấy.
Trong lối đi từ hiện thế thông đến ‘phòng tối nhò Thiên Đạo’.
“Như vậy, lựa chọn ngẫu nhiên một vị trí, sau đó độn vào trong đó đi.” Tay trái Tống Thư Hàng khống chế một loại thiết bị điều khiển tương tự với bánh lái của tiên thuyền, tùy ý chuyển động.
Hắn không khống chế phương hướng, đi về hướng nào đều tùy ý tay trái của Bạch tiền bối.
Tống Thư Hàng tin tưởng, ‘phòng tối Thiên Đạo’ tiếp đến mình sẽ độn vào dù không phải chỗ cất giấu bảo vật đánh cược thì cũng nhất định là bảo địa có được lượng lớn của cải.
Bạch tiền bối không rơi vào nơi không có bảo vật!
Ầm ~
Cuối cùng hai chiếc tiên thuyền phân luồng, chia ra phá tan bức tường ngăn giữa hiện thế và ‘phòng tối Thiên Đạo’, xông vào trong đó.
Vẫn là không gian thuần trắng đơn điệu quen thuộc, thoạt nhìn không có bất kỳ vật chất nào, nhàm chán nhạt nhẽo.


Cùng lúc đó.
Trong nhục thân Tống Thư Hàng, hiện thế.
Nhục thân của hắn đột nhiên mờ mịt, theo bản năng cảm thấy dường như thiếu mất thứ gì?
À đúng rồi, sau khi nguyên thần ký thác hư không, dường như còn chưa kịp đưa ‘hình chiếu’ đến hiện thế?
Vì vậy…
Trong tiết điểm hư không Kiếp Tiên, nguyên thần Tống Thư Hàng 15 + 1 lần nữa bắt đầu sử dụng toàn bộ sức mạnh, hướng về phía lực lượng hình chiếu nhục thân ở hiện thế, ý định ngưng tụ ra ‘hình chiếu nguyên thần’ mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận