Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2778: Tên này, cũng không dễ chọc

Chương 2778: Tên này, cũng không dễ chọc
Lực lượng quy tắc của ‘giấy chứng nhận học tập thiên lôi’ có thể một mạch liên tục làm suy yếu gần bốn thành ‘thí tiên lôi’.
Nhưng mà trong lòng Tống Thư Hàng đoán chừng đến lúc đối mặt với thiên kiếp, hiệu quả của ‘giấy chứng nhận học tập thiên lôi’ có thể sẽ giảm đi một ít. Dù sao thiên kiếp không giống với đại gia nam tính ngầu lòi bình thường, trừ việc lấy lôi kiếp làm chủ ra, thiên kiếp còn có đủ loại thủ đoạn đại kiếp thuộc tính khác, chẳng hạn như tâm ma kiếp vân vân…
Mà nghiên cứu của đại lão quả cầu béo nhằm vào ‘thiên phạt, thiên kiếp’, nếu như vận dụng thỏa đáng, lúc đối mặt với thiên kiếp chí ít có thể liên tục làm suy yếu một hai tầng thời gian của thiên kiếp.
Tống Thư Hàng kết hợp ‘giấy chứng nhận học tập thiên lôi’ và thành quả nghiên cứu của đại lão quả cầu béo + lý giải về thiên kiếp của chính hắn, trong đầu bắt đầu suy tính diễn hóa. Ở phương diện độ kiếp, Tống Thư Hàng đã được xem như nửa chuyên gia, chút suy diễn này cũng không khó khăn đối với hắn.
Huống hồ, bây giờ hắn dùng Tống four để tiến hành suy diễn, có thêm năng lực của ‘quyền hạn chúa tể Cửu U’.
“Nếu kết hợp hai phương án lại, chí ít có thể liên tục làm suy yếu năm thành của thiên kiếp! Nếu như vận dụng tốt, làm suy yếu sáu thành cũng không phải là nằm mơ.” Tống Thư Hàng mở mắt ra nói.
Nói cách khác, ít nhất hắn có thể áp súc ‘Kiếp Tiên nghìn ngày kiếp’ đến ‘Kiếp Tiên năm trăm ngày kiếp’!
Trong năm trăm ngày này, nói không chừng còn có thể trừ đi thời gian hơn 60 ngày ‘Thiên Nhật chi kiếp’ mà phân thân của hắn đã độ.
Có lẽ thiên kiếp Kiếp Tiên gần ba năm có thể nén thành ‘một năm linh hai tháng chi kiếp’.
“Một năm sau, ta có thể chứng đạo Kiếp Tiên… mặc dù cảm thấy thời gian vẫn có hơi lâu, nhưng thời gian này cũng có thể chấp nhận được.” Tống Thư Hàng nói.
Trước mắt, hắn hoàn toàn không lo lắng bản thân sẽ độ kiếp thất bại.
Dù sao chỉ dựa vào uy lực của thiên kiếp cửu phẩm, hiện tại hắn hoàn toàn có thể nằm mà vượt qua. Cho dù là thiên kiếp cửu phẩm với uy lực mạnh nhất, e rằng cũng rất khó đánh xuyên qua phòng ngự mạnh mẽ bây giờ của hắn.
Chờ hắn trùm thêm ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ đã được thăng cấp xong, vậy đừng nói là thiên kiếp cửu phẩm, dù ba ba của thiên kiếp cửu phẩm đến cũng không chấn động được hắn.
“Nếu là như vậy, sao có cảm giác độ thiên kiếp không còn chút thú vị vậy nhỉ.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Không đủ kích thích, không có tính khiêu chiến.
“Đợi đã, tâm tính lại bành trướng rồi.” Tống four nói.
Sau đó, hắn duỗi tay đâm ra một lỗ trong suốt trên ngực mình, lộ ra trái tim lưu ly đen kịt, hài lòng gật đầu: “Đẩy chút khí ra ngoài nào, còn bành trướng nữa sẽ phát nổ mất.”
Hạch tâm tà ma sương mù: “…”
Lúc này, hạch tâm đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Từ sau khi Bá Tống cưỡng chế đọc tin tức bên trong nó, nó cảm thấy trong ngoài mình đều bị vấy bẩn.
Sau khi chờ Bá Tống đọc xong tư liệu, hạch tâm tà ma sương mù hỏi: “Bá Tống, chủ nhân ta đâu?”
“Thiên Đạo sụp đổ rồi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Thiên Đạo sụp rồi, vậy nếu như chúa tể Cửu U không có chuẩn bị trước, cũng sẽ chôn theo.
“Làm sao có thể! chủ nhân ta từng phỏng đoán Thiên Đạo ít nhất còn có thể chống đỡ vài thập niên nữa.” Hạch tâm tà ma sương mù nói: “Ngươi làm gì Thiên Đạo rồi?”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Hắn chỉ tay vào bản thân, nói: “Một tu sĩ bát phẩm nho nhỏ như ta, ngươi cảm thấy ta có thể làm gì Thiên Đạo? Ta có thể ăn trộm gạo nhà Thiên Đạo à? Hay có thể làm hao phí vải vóc nhà Thiên Đạo?”
Dựa vào cái gì mà mở miệng là muốn ta chịu trách nhiệm chuyện Thiên Đạo sụp đổ? Vấy bẩn trong sạch của ta?
Hạch tâm tà ma sương mù nghe vậy thì bình tĩnh lại… Cũng đúng, chỉ là Bá Tống, làm sao có thể động tay động chân đối với Thiên Đạo? Nếu Thiên Đạo có thể bị người ta động tay động chân, đó còn là Thiên Đạo ư?
Chỉ là, nó nhìn thấy Bá Tống đột nhiên trở thành chúa tể Cửu U cho nên vừa rồi mới vô thức hỏi ra vấn đề hoang đường này.
“Lúc Thiên Đạo sụp đổ, ta đang độ Huyền Thánh kiếp thứ năm. Lúc độ kiếp đến giai đoạn cuối cùng, không biết xảy ra chuyện gì, Thiên Đạo đã sụp đổ rồi, ta không làm gì cả.” Tống Thư Hàng nói lại nói, đột nhiên có hơi chột dạ.
Nhưng may mà toàn bộ quá trình Tống four có thể duy trì vẻ mặt cá chết.
“Chủ nhân ta, thật sự chết hoàn toàn rồi ư?” Cuối cùng hạch tâm tà ma sương mù bi ai hỏi.
Tống Thư Hàng vỗ nhẹ lên viên hạch tâm đang buồn đau này, nói: “Nén bi thương.”
Hạch tâm tà ma hơi chấn động một chút rồi rơi vào tĩnh lặng chết chóc, dường như nó tắt máy rồi?
Tống four duỗi tay chuyển dời nó vào ‘Tỏa Tiên ngục’ trong thế giới hạch tâm, để tiểu trợ lý hạch tâm trông chừng nó, nói không chừng tương lai còn có thể phát huy được tác dụng.
[Một năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn.] Tống four ngẩng đầu nhìn hư không.
Dù sao bây giờ là thời kỳ đặc thù, là giai đoạn thay đổi Thiên Đạo.
Tống Thư Hàng không có hứng thú tranh đoạt Thiên Đạo, nhưng thời kỳ này vô cùng đặc thù, nếu như muốn nhân cơ hội làm một vài thao tác hay ho, vậy đây là thời kỳ thích hợp nhất. Một khi bỏ lỡ, có trời mới biết có thể đợi đến ‘kỳ thay đổi Thiên Đạo’ kế tiếp hay không.
[Đáng tiếc, Thiên Nhật chi kiếp không thể kéo vào thế giới Cửu U để độ.] Một thân ‘quyền hạn chúa tể Cửu U’ này của hắn cũng không phát huy được tác dụng.
Không biết còn có thủ đoạn khác có thể áp súc thời gian ‘Thiên Nhật chi kiếp’ lại một chút hay không? Cho dù là áp súc tổng uy lực của thiên kiếp nghìn ngày lại cũng tốt.
Hắn bằng lòng độ thiên kiếp có uy lực mạnh hơn, thời gian ngắn hơn.


Phía bên kia.
Trong hiện thế và phòng tối Thiên Đạo.
Tống Thư Hàng điều khiển ‘tiên thuyền mai rùa’, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ lẳng lặng đứng trên cánh tay.
Dưới khống chế của cánh tay Bạch tiền bối, tiên thuyền vững vàng tiến về phía ‘phòng tối Thiên Đạo’ kế tiếp.
Lúc này, đột nhiên thân thể Tống Thư Hàng run nhè nhẹ một cái. Đây là do tin tức Tống four truyền tới đã đồng bộ xong với hắn.
“Thú vị, một mạch áp súc Thiên Nhật chi kiếp đến hơn một năm.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ: “? ? ?”
“Có điều, nếu như có thể áp súc một năm này thêm một chút thì càng tốt hơn.” Tống Thư Hàng lại nói.
Đang lúc nói chuyện, tiên thuyền mai rùa nhanh chóng tăng tốc, xông vào phòng tối Thiên Đạo mới.
“Ngươi còn muốn đón người à?” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ hỏi.
Không phải công tác của vị đạo hữu đeo mặt nạ này chính là đến ‘phòng tối Thiên Đạo’ vớt người đó chứ?
“Người mà ta muốn đón đã đón xong cả rồi, hiện tại đang là thời gian ta và một vị tiền bối đánh cược. Ta cần tìm một món bảo vật trong các không gian nhà tù Thiên Đạo.” Tống Thư Hàng trả lời.
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên có một đoạn ký ức thức tỉnh ở nơi sâu trong đầu hắn.
Đó là chuyện xảy ra ở thế giới của Bạch chưa biết số 1-33, ở chỗ sâu nhất trong thế giới kia có một cổ thần bị phong ấn.
Bạch chưa biết số 1-33 phụ trách phong ấn tên cổ thẩn đủ để hủy diệt thế giới kia.
Cổ thần trong phong ấn có dáng vẻ của một quả trứng lớn hóa thạch.
Lúc Tống Thư Hàng tiếp xúc với nó, nó đang trong trạng thái cuồng bạo, gần thức tỉnh.
Vì đề phòng ngộ nhỡ, ngay lúc đó Tống Thư Hàng đã nhanh trí đưa quả trứng lớn hóa thạch này vào phòng tối Thiên Đạo, để nó yên tĩnh lại.
“Nhìn trời.” Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Ký ức liên quan tới ‘trứng lớn hóa thạch’ đột nhiên khôi phục, vậy có nghĩa là hắn đã tiến vào trong phòng tối Thiên Đạo giam giữ ‘trứng lớn hóa thạch’ này.
Tên này không dễ chọc đâu.
Ầm ~~
Suy nghĩ của Tống Thư Hàng vừa lóe lên, nơi xa đã có một xúc tu mang theo lực lượng hủy diệt đánh về phía tiên thuyền mai rùa.
Không cần đoán, Tống Thư Hàng lập tức biết cổ thần trong ‘trứng lớn hóa thạch’ kia đã nhận ra hắn đến, cũng sử dụng phương thức hoan nghênh nhiệt liệt nhất, bảy tỏ nhiệt tình của mình với hắn.
Nhiệt tình quá rồi, người bình thường ăn không tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận