Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2824: Trong chớp nhoáng lóa mắt kia, kết tinh công đức được kết xuất

Chương 2824: Trong chớp nhoáng lóa mắt kia, kết tinh công đức được kết xuất
Trong kênh giảng pháp, Túy Mục Cư Sĩ khẽ nắm chặt nắm đấm.
Nhìn ta, đều nhìn ta!
Tất cả mọi người đều đang nhìn ta chăm chú!
Cư Sĩ lúc này cảm thấy bản thân tựa như một ngôi sao sắp nổ tung, bộc phát ra hào quanh mạnh nhất thuộc về mình trong trời đêm!
Vốn chỉ là ánh sao yếu ớt, sau vụ nổ chớp nhoáng này lại có thể tranh phát ra ánh sáng cùng nhật nguyệt!
Đây chính là cảm giác lúc ‘Huyền Thánh giảng pháp’ ư? Thảo nào Thư Hàng tiểu hữu lại mê muội loại hoạt động ‘giảng pháp’ này, từ đầu đến cuối một mạch giảng pháp bảy lần.
Mình không thể ké một đợt ‘độ kiếp giảng pháp thành đoàn đội’ của Thư Hàng tiểu hữu, nhưng cơ hội hiện tại cũng không kém.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Túy Mục Cư Sĩ lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người, hắn thong thả mở miệng, dùng giọng nói dịu dàng thể hiện bài giảng pháp của mình với người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới.
Diện mạo của Túy Mục Cư Sĩ tuấn mỹ, khí chất tao nhã, giọng nói êm tai, quả thực là tồn tại cấp siêu sao thần tượng.
Sau khi hắn vừa bắt đầu giảng pháp, nhóm tu luyện giả từ nhất đến ngũ phẩm trong Chư Thiên Vạn Giới đều mê muội trong bài giảng pháp của hắn, không cách nào tự thoát ra.
Càng nghe càng mê muội, càng nghe càng tập trung tinh thần.
Sau khi tập trung tinh thần đến trình độ nhất định, các tu luyện giả từ nhất đến ngũ phẩm đều quên ai đang giảng pháp, dáng vẻ thế nào, là nam hay nữ, tên gọi là gì.
Thậm chí dường như bọn họ quên cả việc có người đang giảng pháp, chỉ còn lại giọng nói dịu dàng khe khẽ không ngừng truyền tới bên tai.
Bọn họ quên đi tất cả, tâm không tạp niệm, bên tai và trong tâm hải chỉ có giọng nói dịu dàng lại trong trẻo kia.
Loại trạng thái nghe pháp này, là trạng thái vô thượng gần với ‘đốn ngộ’, tâm lặng như nước không chút tạp niệm, hiệu quả nghe pháp được tối đa hóa.
Loại trạng thái nghe pháp này, thậm chí có thể nói là một loại hưởng thụ cực hạn.
Ngay cả phần lớn Tôn Giả, Huyền Thánh đều mê muội trong trạng thái ‘nghe pháp’ này, nội dung giảng pháp cấp bậc Chân Quân lục phẩm có ý nghĩa không lớn đối với bọn họ. Nhưng loại trạng thái nghe pháp này lại có thể vỗ về tâm linh của tu luyện giả, có ích đối với tâm cảnh.


Trong Bá giới.
Tống Thư Hàng duỗi tay thi pháp, kéo hai Cửu Tu chi mộ một trăm tầng của mình từ ‘thế giới Cửu U’ và Mộng giới qua đây, an bày trên tinh cầu ‘Bá Tống mới ra đời’ của mình.
‘Kế hoạch tạo thần’ của Bạch tiền bối vừa thông báo kết thúc, Cửu Tu chi mộ của hắn đã hoàn thành sứ mệnh.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, hắn lại phóng mặt trời nhỏ ‘thuyền Thái Dương’ thu hồi từ chỗ Thiên Đế á nè ra, trước tiên tạm để nó trong Bá giới của mình.
Hắn định tặng thuyền Thái Dương này cho nữ sĩ lưới rồng làm quà năm mới, để nó trông nom thế giới Hắc Long. Bây giờ cách năm mới còn có mấy ngày, có thể trước tiên lưu thuyền Thái Dương lại Bá giới của mình chiếu sáng vài ngày.
Bây giờ Cửu Tu chi mộ là server chi nhánh của ‘kênh giảng pháp’.
Có nó phía sau, Tống Thư Hàng chỉ tay một cái đã thông qua Cửu Tu chi mộ, cộng hưởng chiếu hình hình ảnh giảng pháp đầu tiên của Mật Cá Cư Sĩ ra, để nhóm vật trang sức trên người mình có thể xem được.
“Đây là bài giảng pháp đầu tiên của Mật Cá Cư Sĩ, lát nữa sau khi kết thúc giảng pháp, chúng ta đừng quên ấn like cho Cư Sĩ.” Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Vũ Nhu Tử da đen suy nghĩ chốc lát rồi nghiêng đầu nói: “Tống tiền bối, là Zuiyue Cư Sĩ.”
“Zuiyue?” Tống Thư Hàng sửng sốt, sau đó hắn chỉ tay một cái, lôi ra hợp đồng hắn vừa ký với Cư Sĩ, cười nói: “Da đen Tử, cô nhớ nhầm rồi, là Túy Mục. Cô xem, Cư Sĩ hắn tự tay ký tên này.”
Vũ Nhu Tử da đen liếc nhìn chữ ký này, ngây ngẩn cả người.
Hồi lâu sao.
“Một hệ cư sĩ sớm muộn gì cũng sẽ banh.” Vũ Nhu Tử da đen khẳng định.
“Sẽ banh!” @#%× Tiên Tử gật đầu phụ họa.
“Túy ngốc ngốc banh!” Tạo Hóa Tiên Tử trở về cùng với Cửu Tu chi mộ cũng lên tiếng phối hợp.
“Nếu phân đoạn giảng pháp đã bắt đầu, ta phải về trước đây.” Bia đá đạo hữu lên tiếng: “Hiện tại ta là một bộ phận không thể chia cắt của Cửu Tu chi mộ. Chờ sau khi giảng pháp xong, ta còn phải lên sân khấu phối hợp!”
Dứt lời, không đợi Tống Thư Hàng hỏi thêm, bia đá đạo hữu đã phi thân lên Cửu Tu chi mộ, hóa thành mộ bia. Chờ sau khi Cư Sĩ giảng pháp xong cũng chính là lúc nó phát ra nhãn hiệu của bản thân.
Bài giảng pháp của Cư Sĩ rất êm tai.
Giọng nói dịu dàng trong trẻo của hắn trong lúc vô tình đã vỗ về tâm linh của mọi người.
Ngay cá nhóm vật trang sức tiên tử trên người Tống Thư Hàng dần vô thức trở nên bình tĩnh.
@#%× Tiên Tử lơ lửng trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Tiên Tử và Vũ Nhu Tử da đen lơ lửng hai bên của Tống Thư Hàng.
Phượng trảo tiên tử đứng trên vai Tống Thư Hàng.
Bạch Cốt Tiên Cơ, Kim Quái áo bào trắng ngồi bên cạnh Vũ Nhu Tử da đen, một đám người ngồi thành một hàng.
Ngay cả cọng tóc ngố Sở các chủ cũng mềm oặt nằm trên sọ não của Tống Thư Hàng.
Ánh sáng từ mặt trời nhỏ dịu dàng chiếu xuống, chiếu rọi mọi người trên ‘tiểu thế giới người khổng lồ’.
Một màn này, tựa như hình ảnh một buổi chiều nghỉ ngơi an nhàn, yên tĩnh dễ chịu.


Trong lúc vô tình, giảng pháp của Túy Mục Cư Sĩ đã kết thúc.
Lấy cảnh giới Tôn Giả thất phẩm giảng pháp lục phẩm, hắn giảng càng thấu triệt hơn, đối với cư sĩ lục phẩm và lục phẩm trở xuống đều có tác dụng lớn.
Sau khi giảng pháp kết thúc, dường như Chư Thiên Vạn Giới còn đang đắm chìm trong trạng thái giảng pháp của Túy Mục Cư Sĩ.
Tất cả mọi người tựa như quên đi tất cả.
Phiền não, ưu sầu, không cam lòng, vào thời khắc này toàn bộ đều được vỗ về.
Thậm chí, ngay cả Túy Mục Cư Sĩ giảng pháp xong lúc nào, mọi người đều quên mất.
Trong hư không.
Trước người Túy Mục Cư Sĩ đột nhiên chiếu rọi từng sợi ánh sáng màu vàng. Đây là lực lượng công đức.
Lực lượng công đức này cũng không tính là khổng lồ, không cùng đẳng cấp với công đức từ Huyền Thánh giảng pháp của Tống Thư Hàng.
Đây chính là phúc báo cho Túy Mục Cư Sĩ khi giảng pháp miễn phí cho người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới.
Có điều…
Đám lực lượng công đức này cũng không hội tụ vào trong cơ thể Túy Mục Cư Sĩ!
Trong ánh mắt nghi hoặc của Túy Mục Cư Sĩ, đám lực lượng công đức này rơi xuống vị trí cách Cư Sĩ hơn hai mét… sau đó bắt đầu ngưng kết lại.
Túy Mục Cư Sĩ: “? ? ?”
Rõ ràng hắn có thể cảm ứng được đám lực lượng công đức này rơi xuống vì hắn, là phần thưởng hắn đạt được.
Nhưng mà, đám lực lượng công đức này hạ xuống vị trí cách hắn hai mét là cái khỉ gió gì?
Đừng nói với hắn, ngay cả ‘quy tắc Chư Thiên Vạn Giới’ đều quên mất hắn, hoặc là không cách nào định vị tọa độ của hắn một cách chính xác được? Cho nên lúc công đức hạ xuống, đã ‘quên mất’ chính thể như hắn, đành phải để lực lượng công đức hạ xuống vị trí đại khái của hắn?
Đây không phải chỉ đơn giản là ‘đâm tim’ nữa, đây quả thực là ‘đâm phổi’ mà!
Túy Mục Cư Sĩ cảm thấy tim gan mình đều đang co rút đau đớn.
Mặc dù lực lượng công đức nhỏ hơn Huyền Thánh giảng pháp rất nhiều, nhưng dù sao đây cũng là phản hồi chân thành đến từ người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới.
Từng tia lực lượng công đức bắt đầu ngưng kết trong hư không.
Cho dù không tìm được ‘chính thể’, chúng nó cũng không tiêu tán mà bắt đầu tự động ngưng tụ.
Đầu tiên là ngưng tụ ra một viên có hình dạng hạch tâm công đức, lại lấy viên hạch tâm này làm trung tâm, một đóa hoa sen công đức sống động như thật nở rộ.
Trong nháy mắt khi hoa sen công đức nở rộ, Túy Mục Cư Sĩ lòng sinh cảm giác.
Hắn duỗi tay, nhẹ nhàng đón được hoa sen này.
“Tránh tai, gặp phúc… đây là lệnh bài phiên bản suy yếu của Bạch Thánh cát tường ư? Tiếp đó hiệu quả quan trọng nhất là… tránh kiếp?” Túy Mục Cư Sĩ nhíu mày.
Hắn có loại trực giác, chỉ cần hắn rót lực lượng riêng biệt từ một hệ của hắn vào trong đóa ‘hoa sen công đức’ này, vậy đóa hoa sen công đức này sẽ có được hiệu quả tránh kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận