Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2828: Cư sĩ nằm giữa sự tồn tại và không tồn tại

Chương 2828: Cư sĩ nằm giữa sự tồn tại và không tồn tại
Hơn nữa khác với thiếu niên ba mắt tiền bối, quan hệ giữa Thiên Đạo cha Cẩu Đản và Cửu U cha Cẩu Đản vẫn rất tốt.
Thiên Đạo Rồng Đốm đã từng thiết kế mấy bộ ‘phương pháp thoát thân’, trong đó bao gồm cả phương án thế giới Tà Liên và thế giới Kim Liên… Có điều vì có thể lưu Cửu U cha Cẩu Đản lại, cuối cùng Thiên Đạo Rồng Đốm từ bỏ mấy bộ phương án vốn có, chuyển sang nghiên cứu phương án thoát thân ‘quỷ thần ban sơ’ và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
“Ngươi muốn vào không gian nhà ngục Thiên Đạo à? Cần ta giúp đưa ngươi vào không?” Cha Cẩu Đản hỏi. Mặc dù nó không có quyền hạn mở nhà ngục Thiên Đạo ra, nhưng nó là chúa tể Cửu U hàng thật giá thật. Chỉ cần cho một bộ phận ‘lực lượng chúa tể Cửu U’ bản nguyên của nó bám vào trên người Tống Thư Hàng, vậy pháp tắc Thiên Đạo sẽ tự động bị dẫn dắt, hoặc giáng xuống thiên phạt, hoặc kéo Tống Thư Hàng vào không gian nhà ngục Thiên Đạo.
“Cảm ơn ý tốt của tiền bối, nhưng không cần đâu… ta mới ra khỏi phòng tối Thiên Đạo, trong thời gian ngắn không có dự định đi vào lần nữa.” Tống Thư Hàng vội giải thích: “Ta vừa tiếp xúc với công pháp truyền thừa của Bao Tử Cá Cư Sĩ, thử tiến hành tu luyện. Trong quá trình tu luyện, đột nhiên nghĩ đến nguyên lý của ‘phòng tối Thiên Đạo’ có chỗ tương tự với công pháp của Bao Tử Cá Cư Sĩ. Cho nên, muốn hỏi cha Cẩu Đản xem trong tay ngươi có số liệu liên quan đến phòng tối Thiên Đạo hay không? Để ta phân tích một chút.”
“Thật đáng tiếc, không có.” Cha Cẩu Đản trả lời: “Ta chỉ là chúa tể Cửu U, cũng không phải Thiên Đạo. Không gian nhà ngục Thiên Đạo là thứ mà thể Thiên Đạo của ta tạo ra sau khi chứng đạo, ta cũng không có bộ phận ký ức kia. Hơn nữa… Thiên Đạo đối ứng với ta chưa từng có thói quen nói cho ta biết ‘quá trình và số liệu thí nghiệm’.”
Vô luận là thí nghiệm không gian Thiên Đạo, thí nghiệm Kim Liên Tà Liên, thí nghiệm quỷ thần, thí nghiệm Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, Thiên Đạo Rồng Đốm đều lặng lẽ nghiên cứu phát minh. Dù cho trong quá trình cần Cửu U cha Cẩu Đản hỗ trợ, nó cũng mang dáng vẻ thần thần bí bí.
Thậm chí lần nào đó Cửu U cha Cẩu Đản đột nhiên tỉnh dậy bèn phát hiện mình bị thí nghiệm rồi. Thiên Đạo đối ứng với bản thân đã biến mất không thấy, bên cạnh chỉ để lại ‘mảnh vỡ quỷ thần’ đầy đất.
Đám mảnh vỡ quỷ thần này được lắp ráp lại, bộ phận lớn nhất trở thành linh quỷ ‘Trình Lâm’, mảnh vỡ còn lại khuếch tán khắp Chư Thiên Vạn Giới, đều có tạo hóa của chúng.
“Nói cách khác, chỉ có Thiên Đạo Rồng Đốm có được số liệu chi tiết của phòng tối Thiên Đạo? Tiếc thật… ta còn tưởng rằng bản thân đã tìm được điểm đột phá của công pháp một hệ Mỡ Cá Cư Sĩ cơ chứ.” Tống Thư Hàng thở dài nói.
Hắn vừa dứt lời, cha Cẩu Đản đối diện đột nhiên trầm giọng nói: “Không phải ‘Thiên Đạo Rồng Đốm’, là ‘Thiên Đạo cha Cẩu Đản’ của Trình Cẩu Đản, chú ý dùng từ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Trình Lâm Tiên Tử: “…”
Sau khi đại lão Rồng Đốm tự sa ngã, thừa nhận bản thân là ‘cha Cẩu Đản’, Trình Lâm đột nhiên phát hiện khả năng từ ‘Trình Cẩu Đản’ biến trở về ‘Trình Lâm’ đang xa tít trời mây, khiến cô tuyệt vọng.
Hơn nữa, thứ như đạo hiệu này là vô cùng quan trọng. Có đôi khi, đạo hiệu sẽ ảnh hưởng đến một người. Đặc biệt là đạo hiệu do đại nhân vật lấy cho, trong cõi u minh sẽ có một loại hiệu quả ‘nói sao làm vậy’.
Trình Lâm Tiên Tử cảm thấy tính cách của mình càng ngày càng có xu thế phát triển theo hướng ‘Cẩu Đản’, phong cách đều bị bóp méo.
“Có điều, công pháp của Mỡ Cá Cư Sĩ mà ngươi nói… dường như ta có ấn tượng.” Trình Lâm Tiên Tử nói chen vào.
Tiền thân ‘quỷ thần’ của Trình Lâm Tiên Tử là tạo vật của Thiên Đạo cha Cẩu Đản. Năm đó, sau khi cô được chế tác cũng không lập tức chấp hành kế hoạch ‘giữ gìn Cửu U’, mà lưu lại bên cạnh Thiên Đạo cha Cẩu Đản, vẫn luôn chờ đến sau khi Cửu Tu Phượng Hoàng Đao được đúc ra mới bắt đầu chấp hành kế hoạch.
Cho nên, Trình Lâm Tiên Tử biết được một số bí mật liên quan đến ‘Thiên Đạo cha Cẩu Đản’.
Tống Thư Hàng đưa ra suy đoán của bản thân: “Chẳng lẽ, công pháp của Mỡ Cá Cư Sĩ chính là do Thiên Đạo cha Cẩu Đản phát minh?”
‘Thần công quên mất rồi’ của Mỡ Cá Cư Sĩ viết bằng văn tự viễn cổ, niên đại xa xưa.
Lại tham khảo tính chất của không gian ‘phòng tối Thiên Đạo’ mà Thiên Đạo Rồng Đốm chế tác.
Kết hợp lại, suy đoán của Tống Thư Hàng có khả năng rất lớn.
“Ta không xác định, trước tiên ngươi đưa phần mở đầu công pháp của Túy Phương Cư Sĩ cho bọn ta nhìn xem.” Trình Cẩu Đản Tiên Tử đề nghị.
Tống Thư Hàng: “Ta đi hỏi Cư Sĩ xem hắn có đồng ý hay không đã.”
Ý thức của hắn thông qua chức năng ‘mạng chat Tu Chân’, quay đầu đi liên hệ với Mỡ Cá Cư Sĩ.
“Cư Sĩ ~ có chuyện cần nhận được sự đồng ý của ngươi.” Tống Thư Hàng gửi tin nhắn.
Đối diện.
Túy Ngư Cư Sĩ: “Ngươi là ai?”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Là ta, Tiểu Hàng đây!
Túy Ngư Cư Sĩ quả nhiên sắp tiêu rồi, hiện tại ngoại trừ cảm giác tồn tại của bản thân hắn gần như bằng không, còn không nhớ nổi đạo hiệu và tên công pháp của mình. Bây giờ, ngay cả tin tức của người khác cũng không nhớ được.
Sẽ có một ngày, Túy Ngư Cư Sĩ sẽ tiến vào một trạng thái ‘vô ngã’, Chư Thiên Vạn Giới không ai có thể nhớ được ta, ta cũng không nhớ ra tất cả mọi người trong Chư Thiên Vạn Giới, không ai biết sự tồn tại của ta, ta cũng quên mất sự tồn tại của người khác, chẳng khác nào ta ‘không tồn tại’. Nhưng mà, ta lại là tồn tại chân thực, chỉ cần có người có thể nhìn thấy ta, ta đã tồn tại.
Đây chính là Lượng Tử Cư Sĩ!
“Chờ chút, vừa rồi ta thất thần. Là Thư Hàng tiểu hữu à, có chuyện gì cần nhận được sự đồng ý của ta?” Đối diện, Mật Cá Cư Sĩ nhanh chóng khôi phục lại, lên tiếng.
“Ta có thể cho một vị đại lão giám định phần mở đầu công pháp của một hệ cư sĩ không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Túy Ngư Cư Sĩ: “Đại lão? Là đại lão cấp bậc nào?”
“Chúa tể Cửu U.” Tống Thư Hàng trả lời.
Túy Chi Cư Sĩ: “Ta thuận miệng hỏi thôi, chỉ là phần mở đầu, Thư Hàng tiểu hữu ngươi muốn cho ai xem cũng không thành vấn đề.”
“Ok, Cư Sĩ. Có lời này của ngươi, ta yên tâm rồi.” Tống Thư Hàng cười nói.
Sau đó, ý thức của hắn lùi khỏi chức năng mạng chat Tu Chân, gửi phần mở đầu ‘thần công quên mất rồi’ của một hệ Túy Phương Cư Sĩ cho Trình Cẩu Đản và cha Cẩu Đản.
Chốc lát sau…
“Quả nhiên là bản công pháp này.” Trình Cẩu Đản Tiên Tử trả lời: “Ta từng liếc thấy bản công pháp này ở chỗ của Thiên Đạo cha Cẩu Đản.”
“Quả nhiên là tác phẩm của Thiên Đạo cha Cẩu Đản?” Tống Thư Hàng nói.
“Không phải.” Lúc này, Cửu U cha Cẩu Đản khoan thai nói: “Bởi vì ta từng tiếp xúc với bản công pháp này trước khi chứng đạo. Ta có ký ức tương quan.”
Sau khi nhìn thấy phần mở đầu công pháp một hệ của Túy Mục Cư Sĩ, Cửu U cha Cẩu Đản moi ra ký ức tương quan ở chỗ sâu trong trí nhớ của mình.
“Lai lịch của bản công pháp này còn xa xưa hơn ta một chút. Không ngờ bộ công pháp này có thể lưu truyền đến hiện tại… quả thực là kỳ tích.” Cha Cẩu Đản nói.
Nó vẫn cho rằng bộ công pháp này đã đứt đoạn truyền thừa vào thời đại viễn cổ.
Từ thời đại viễn cổ đến nay, cách một đoạn thời gian Chư Thiên Vạn Giới sẽ sinh ra rất nhiều truyền thừa mới, cũng sẽ có rất nhiều truyền thừa bị đứt đoạn.
Mà bộ công pháp thoạt nhìn có vẻ dễ đứt đoạn truyền thừa như thế này lại vẫn luôn truyền thừa đến hôm nay.
Cha Cẩu Đản thực sự không tìm ra được từ hình dung nào thích hợp hơn ‘kỳ tích’.
“Thư Hàng ý nghĩ của ngươi không sai, lúc trước khi Thiên Đạo đối ứng với ta chế tác ra ‘không gian nhà ngục Thiên Đạo’, rất có thể đã tham khảo hiệu quả từ bộ công pháp này… Có lẽ, hẳn ngươi nên tiến vào không gian ‘nhà ngục Thiên Đạo’ để nghiên cứu một chút. Muốn ta đưa ngươi vào không?” Cha Cẩu Đản hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận