Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2831: Cách học bằng kí ức thân thể

Chương 2831: Cách học bằng kí ức thân thể
Ba vị chúa tể Cửu U đi dạo trong không gian nhà ngục Thiên Đạo một vòng, nghiên cứu kết cấu của phòng tối Thiên Đạo.
“Có lẽ ta đã có chút manh mối.” Cha Cẩu Đản lên tiếng.
Dứt lời, râu rồng của nó vỗ nhẹ, một bản ‘thần công quên mất rồi’ hoàn chỉnh xuất hiện, bổ khuyết vào tin tức ‘phần mở đầu thần công’ từ hình chiếu của Tống Thư Hàng. Có điều, bản ‘thần công quên mất rồi’ mà cha Cẩu Đản bổ khuyết này lại là văn tự ngôn ngữ thái cổ. Đây cũng là nguyên văn thần công hắn lấy được lúc trước!
Chúa tể Cửu U và Thiên Đạo có cùng nguồn gốc. Phương thức tự hỏi tại một vài phương diện nào đó sẽ không khác biệt quá lớn. Đặc biệt là phương diện mạch suy nghĩ thôi diễn công pháp, luôn có dấu vết để lần theo.
Lúc Thiên Đạo cha Cẩu Đản chế tác phòng tối Thiên Đạo đã tham khảo thần công của một hệ Cổ Cá Cư Sĩ. Cho nên, dưới tình huống có đủ công pháp và phòng tối làm khuôn mẫu, cha Cẩu Đản lần ngược lại dựa theo mạch suy nghĩ của mình… chẳng mấy chốc đã tìm ra một ít manh mối.
Cha Cẩu Đản đắc ý nhìn chúa tể ba mắt, Ván này, nó lại thắng rồi! Nó tìm ra tin tức số liệu giữa ‘thế giới nhà ngục Thiên Đạo’ và thần công nhanh hơn tên ba mắt.
Chúa tể ba mắt nhìn cha Cẩu Đản đột nhiên trưng ra vẻ mặt kiêu ngạo thì đần mặt ra. Vì sao tên này đột nhiên bày ra biểu cảm ‘ta thắng rồi’? Cứ như là đã đè hắn xuống đất chà đạt được rồi vậy?
Chẳng lẽ tên này chuẩn bị dùng không gian nhà ngục Thiên Đạo để ám toán ta?
Thiếu niên ba mắt tiền bối không khỏi âm thầm cảnh giác.
“Không hổ là cha Cẩu Đản của bọn ta, nhanh như vậy đã tìm ra tin tức rồi.” Tống Thư Hàng mặt không đổi sắc tặng một đợt ‘thổi phồng’.
Sau khi thổi xong lại thỉnh giáo cha Cẩu Đản: “Cho nên, liên hệ giữa thế giới phòng tối Thiên Đạo và công pháp của một hệ Bụng Cá Cư Sĩ là gì vậy?”
“Ha ha, ta diễn toán cho các ngươi xem một lần, nhìn kỹ đây!” Cha Cẩu Đản nói.
Ngay sau đó, nó lấy râu rồng làm bút, lấy linh lực làm mực, bắt đầu không ngừng viết trong hư không.
Thứ cha Cẩu Đản viết chính là ‘ngôn ngữ thái cổ’ Tống Thư Hàng hoàn toàn xem không hiểu. Dù sao, nguyên văn của ‘thần công quên mất rồi’ chính là được viết bằng ngôn ngữ thái cổ.
Tống Thư Hàng xem mà đần cả mặt.
Nhưng đây vẫn chỉ là mới bắt đầu!
Râu rồng của cha Cẩu Đản vận bút như bay, trừ văn tự ngôn ngữ thái cổ ra, còn có từng thứ tương tự với ‘công thức’ được nó viết ra, khắc họa trong hư không.
Trong đám ‘công thức’ này, mỗi một cái đều ẩn chứa chí lý đại đạo, nếu như tu sĩ có thực lực không đủ, chỉ nhìn đám công thức này thôi, phương diện tinh thần sẽ bị đánh úp, hộc máu hôn mê.
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy hoa cả mắt, không phải bởi vì ‘cảnh giới không đủ’, mặc dù hiện tại hắn có cảnh giới bát phẩm, nhưng trên thực tế cường độ 15+1 phần nguyên thần kia của hắn đã vượt qua Kiếp Tiên cửu phẩm bình thường. ‘Đạo’ ẩn chứa trong công thức còn chưa đủ khiến hắn bị đánh úp.
Hắn thuần túy là bị công thức phức tạp, cùng với từng phù văn công thức chói hoa cả mắt.
Mặc dù xem không hiểu, nhưng vẫn cảm thấy có vẻ rất lợi hại.
[Đám công thức này… dù ta có thể xem hiểu ‘ngôn ngữ thái cổ’, cũng không nhất định có thể xem hiểu đám công thức này?] Trong lòng Tống Thư Hàng rất tự biết mình.
Trừ khi chạy đến thế giới Cửu U, dưới gia trì của quyền hạn chúa tể Cửu U, có lẽ hắn có thể hiểu được một hai.
Cha Cẩu Đản còn đang viết không ngừng.
Chẳng mấy chốc, hư không trước mắt Tống Thư Hàng và thiếu niên ba mắt tiền bối đã bị cha Cẩu Đản vẽ đầy phù văn và công thức.
Công thức và thôi diễn phức tạp đầy màn hình.
Một chiêu này, phóng ra ngoài thậm chí có thể hóa thành ‘pháp thuật công kích tinh thần’, tên là… tuyệt vọng của kẻ học dốt!


Đối lập với Tống Thư Hàng đang mù tịt là thiếu niên ba mắt tiền bối bên cạnh.
Lúc này ba con mắt của thiếu niên ba mắt tiền bối nhanh như bay quét qua quá trình thôi diễn và công thức mà cha Cẩu Đản viết.
Thậm chí Tống Thư Hàng còn chú ý tới ba con mắt của tiền bối ba mắt có thể đồng thời quan sát ba góc độ khác nhau, nhất tâm tam dụng để phân tích quá trình suy luận của cha Cẩu Đản.
Tống Thư Hàng cũng có được ba con mắt nhưng không làm được việc này. Hắn có thể ngưng tụ mắt thành mắt gà chọi, nhưng không cách nào khiến nhãn cầu phân bố một trái một phải một lên như vậy.
Kỹ năng này thật khiến người ta hâm mộ.
Đương nhiên, càng khiến hắn hâm mộ là năng lực có thể nhẹ nhàng linh hoạt xem hiểu công thức suy luận mà cha Cẩu Đản viết ra của thiếu niên ba mắt tiền bối.
Năng lực này, không học được trong thời gian ngắn.
Đây là một tràng giao lưu giữa các học sinh tinh anh, người có học lực không đủ căn bản không có tư cách tham gia trận chiến tri thức này.
Tống Thư Hàng âm thầm vận dụng đường ‘pháp tắc ngôn ngữ văn tự nguyên sơ’ kia, sau đó hắn lờ mờ xem hiểu ý nghĩa của văn tự thái cổ. Nhưng hắn vẫn không hiểu được ý nghĩa mà văn tự muốn biểu đạt.
“Ta muốn tham dự trận chiến học sinh tinh anh này, e rằng còn phải hàng nghìn hàng vạn năm nữa mới được.” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Tâm thái của hắn rất bình thản, dù sao… tuổi trẻ chính là tiền vốn.
Hắn còn có một đống thời gian để học tập cơ mà.
Chờ tương lai sau khi hắn chứng đạo trường sinh, vậy hắn sẽ có vô số thời gian bơi lội trong hải dương tri thức vô tận. Thậm chí hắn còn có thể đổi tư thế bơi lội đa dạng, bơi ếch, bơi bướm, bơi ngửa, bơi tự do, bơi chó, muốn bơi thế nào thì bơi thế nấy!
Đối diện.
Sau khi công thức thôi diễn của cha Cẩu Đản đã viết đầy diện tích của một đường chạy trên thao trường, rốt cuộc nó ngừng bút.
“Thế nào, có phục hay không?” Cha Cẩu Đản xoay người lại, nhìn về phía chúa tể ba mắt.
“Giỏi thật.” Thiếu niên ba mắt tiền bối dựng thẳng ngón cái với cha Cẩu Đản: “Chờ sau khi ta hiểu rõ nguyên lý trong đó…”
“Sau khi ngươi hiểu rõ nguyên lý, ngươi cũng không chế tác ra được ‘không gian nhà ngục Thiên Đạo’ đâu, phương diện này dính đến quyền hạn Thiên Đạo và đạo khí… Ngươi cũng không cách nào lấy được quyền hạn tự do ra vào không gian nhà ngục Thiên Đạo, bởi vì ngươi là hộ ở lậu trong không gian nhà ngục Thiên Đạo. Tối đa, ngươi có thể nghiên cứu ra kỹ xảo xóa đi ấn ký tồn tại của bản thân thôi.” Cha Cẩu Đản cười ha ha nói.
“Có cần ấu trĩ như vậy không?” Thiếu niên ba mắt tiền bối đau đầu nói: “Oan có đầu nợ có chủ, kẻ ngươi muốn đánh chính là Thiên Đạo ba mắt, liên quan gì tới Cửu U ba mắt như ta chứ? Tại sao cứ phải luôn đánh ta?”
Cha Cẩu Đản nghe vậy thì rơi vào trầm tư, một lát sau thế mà nó lại tán đồng gật đầu: “Ngươi nói như vậy, thật sự có vài phần đạo lý.”
Hai chúa tể Cửu U, mắt thấy có cơ hội bắt tay giảng hòa.
“Nhưng mà, nếu ta gặp chuyện xúi quẩy, ngươi sẽ vui vẻ chứ?” Cha Cẩu Đản đột nhiên lại hỏi.
“Làm sao lại thế? Ta cũng không phải loại người vui sướng khi người khác gặp họa!” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói. Nhưng mà, phía sau lưng hắn, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bản đồ khí tượng hư ảo.
Trên bản đồ khí tượng, ánh mặt trời rực rỡ, chim hót hoa nở.
Thời tiết trong hình ảnh tựa như tâm tình của thiếu niên ba mắt tiền bối vậy.
Cha Cẩu Đản cười ha ha: “Cho nên, ta cũng thế.”
Ngươi xem, ngươi nghe thấy ta gặp phải chuyện xúi quẩy thì sẽ vui vẻ… Ta cũng thế.
Mặc dù kẻ ta muốn đánh chính là Thiên Đạo ba mắt, nhưng nhìn thấy Cửu U ba mắt xui xẻo, ta sẽ rất vui vẻ.
Đạo lý đơn giản thuần túy vậy đấy.
“Cha Cẩu Đản, vậy nếu như ta nắm giữ được đám công thức suy luận mà ngươi viết này + thế giới hạch tâm trong tay ta, vậy có phải có thể diễn hóa thế giới hạch tâm ra hiệu quả của nhà ngục Thiên Đạo hay không?” Tống Thư Hàng đột nhiên động linh cơ, mở miệng hỏi.
“Có thể!” Cha Cẩu Đản khẳng định.
“Vậy bây giờ ta học tập còn kịp không? Nếu như có thể, nếu giúp ta đơn giản hóa đám lý luận này thì tốt rồi.” Tống Thư Hàng nói, không khỏi nhớ tới ‘phù văn đơn giản hóa học tập pháp nhà họ Bạch’ của Bạch tiền bối.
“Không cần đơn giản hóa, ta có phương án học tập càng đỉnh hơn.” Cha Cẩu Đản nói, lộ ra nụ cười hiền lành.
Nụ cười cha hiền lộ ra trên bản mặt rồng vô cùng khó khăn, cần phối hợp với yêu thương tràn ra từ nội tâm.
Tống Thư Hàng: “…”
“Chúng ta có thể áp dụng thân thể học tập pháp… Dùng thân thể ghi nhớ những nội dung này.” Cha Cẩu Đản nói: “Hiện tại, hẳn là bản thể của ngươi đang tu luyện môn thần công kia, chúng ta tranh thủ một mạch khiến bản thể của ngươi tu luyện công pháp kia đến cấp độ bát, cửu phẩm! Khiến thiên kiếp đều xem nhẹ kẻ nhỏ bé như ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận