Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2832: Phương án con đường hoang dã từ thời thái cổ

Chương 2832: Phương án con đường hoang dã từ thời thái cổ
Chỉ cần ngươi tu luyện đủ nhanh, thiên kiếp sẽ không đuổi kịp ngươi, thậm chí sẽ không nhớ nổi ngươi.
“Tu luyện ‘thần công quên mất rồi’ của Lách Cá Cư Sĩ tới cảnh giới bát cửu phẩm? Cha Cẩu Đản ngươi nghiêm túc ư?” Tống Thư Hàng nhìn cha Cẩu Đản chằm chằm hỏi.
Tu luyện một bộ công pháp từ nhất phẩm tới bát phẩm khó khăn bao nhiêu, trong lòng cha Cẩu Đản không tự biết ư?
Loại chuyện như luyện công này cũng không phải trò đùa.
Lại càng không giống như chơi game, lấy điểm kinh nghiệm là có thể giúp thăng cấp thần công mình tu luyện! Bất kể là công pháp gì đều cần làm đến nơi đến chốn, tu luyện từng bước.
Tống Thư Hàng hồi tưởng lại bản thân, cũng là tốn ròng rã hơn tám tháng trời mới tu luyện ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ tới cảnh giới bát phẩm!
Nếu như không có kỳ ngộ, không có thiên tài địa bảo tương trợ, muốn tu luyện ‘thần công quên mất rồi’ tới bát phẩm, nói không chừng phải tốn hàng trăm hàng nghìn năm, thậm chí càng lâu hơn.
Với lại… nếu tu luyện thần công một hệ Sườn Cá Cư Sĩ đến cảnh giới bát, cửu phẩm, vậy sẽ khiến người trong Chư Thiên Vạn Giới quên mất bản thân.
Loại trạng thái tiểu trong suốt kia, quá thảm đi. Cụ thể thảm bao nhiêu có thể xem hiện trạng của Bong Bóng Cá Cư Sĩ.
Tống Thư Hàng có lý do hoài nghi ‘cha Cẩu Đản’ đang muốn quên đi một con Tống Cẩu Đản, chỉ để lại một con Trình Cẩu Đản, trở thành ông cha một trứng.
“Ta không nói đùa, ta đã thôi diễn xong quan hệ giữa không gian nhà ngục Thiên Đạo và công pháp một hệ của Cư Sĩ kia. Thành quả thôi diễn của ta cộng thêm cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm hiện tại của ngươi, chỉ cần một chút trợ lực, dưới gia trì từ hiệu quả chặt đứt căn nguyên của ‘không gian nhà ngục Thiên Đạo’, chẳng mấy chốc ngươi có thể tu luyện bộ thần công này đến cấp bát phẩm trở lên.” Cha Cẩu Đản mỉm cười nói.
“Được thôi, cho dù có biện pháp có thể giúp ta nhanh chóng tăng cấp ‘thần công quên mất rồi’ đến bát phẩm… Nhưng một người đồng thời tu luyện vài bộ công pháp khác nhau, hơn nữa còn không phân chia chính phụ thì rất dễ tẩu hỏa nhập ma đấy?” Tống Thư Hàng hỏi.
Trong quá trình tu luyện, mặc dù có đôi khi tu sĩ đồng thời tu luyện mấy bộ công pháp, nhưng luôn có một bộ là chủ chốt, mấy bộ còn lại là phụ. Hơn nữa thường thì công pháp tu luyện đồng thời sẽ có thuộc tính hỗ trợ lẫn nhau, hình thành tuần hoàn ngũ hành.
Nếu như tu luyện bậy bạ, rất có thể sẽ dẫn tới thuộc tính công pháp tương xung, tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết.
“Điểm ấy ngươi không cần lo lắng… Trên thực tế, trạng thái hiện tại của ngươi vô cùng thích hợp để đi theo một con đường tu luyện.” Cha Cẩu Đản nhếch miệng nói: “Không chỉ có bộ ‘thần công quên mất rồi’ kia, ngươi còn có thể tu luyện thêm một bộ công pháp hệ chính khí công đức + một bộ công pháp hệ ma đạo. Sau đó thông qua con đường tu luyện này, chém công pháp tu luyện ra ngoài.”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Cha Cẩu Đản quả nhiên muốn mất đi Tống Cẩu Đản ta!
“Ể? Cha Cẩu Đản ý ngươi là con đường trảm tam thi ư? Con đường kia khá là hoang dã, thời kỳ thái cổ cũng lưu hành một đoạn thời gian, nhưng tối đa là đạt đến tầng thứ ‘Trường Sinh Giả non’, bỏ vốn và trả công không tỷ lệ thuận, khá là gân gà. Về sau cũng không ai dùng đến nữa?” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
“Đó là do chúng ta quá mạnh, cho nên mới cảm thấy con đường trảm tam thi quá hoang dã.” Cha Cẩu Đản cool ngầu lắc đầu rồng.
Những kẻ đã từng là Thiên Đạo như bọn họ, mỗi một người trước khi chứng đạo đều là nhân vật thiên kiêu trấn áp một thế, phần lớn đã ngộ ra ‘Trường Sinh chi đạo’ của mình từ bát phẩm, vừa bước vào cửu phẩm đã bắt đầu ngưng tụ ra hình thức ban đầu ‘đạo’ của mình, sau đó tích lũy đủ thực lực, bèn nước chảy thành sông bước vào cảnh giới trường sinh bất tử.
Dưới loại tình huống này, con đường trảm tam thi hiển nhiên không có nghĩa lý gì với bọn họ.
Hơn nữa con đường trảm tam thi không lưu truyền tới nay là bởi vì lúc chém ra chấp niệm tam thi, cần có vật dẫn cường đại đến chịu tải tam thi bị chém ra. Số lượng vật dẫn cường đại thích hợp trong Chư Thiên Vạn Giới cũng không nhiều…
“Ta cảm thấy Bá Thiên cũng rất mạnh, so với chúng ta, hắn càng không dùng được con đường trảm tam thi này.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói. Bá Hoàng tiểu hữu là kẻ có tốc độ tu luyện nhanh nhất mà hắn từng gặp, không phải một trong!
“Bá Thiên?” Trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên dâng lên dự cảm không ổn.
“Đúng vậy, bình thường mà nói hắn không dùng con đường trảm tam thi này được… Nhưng ngươi xem trạng thái hiện tại của Bá Hoàn đi, mặc dù hắn có cảnh giới bát phẩm, nhưng lại có được nguyên thần, thể chất, tinh thần lực, linh lực với cưởng độ cửu phẩm thậm chí vượt qua cửu phẩm. Nói cách khác, dù còn là bát phẩm, nhưng hắn đi con đường ‘trảm tam thi’ mới có thể đến Kiếp Tiên cửu phẩm(?), hoàn toàn thông suốt. Đây là một ưu thế.” Cha Cẩu Đản nói.
“Cũng có chút đạo lý.” Thiếu niên ba mắt tiền bối gật nói.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Bá Hoàn? Lại đổi tên rồi?
Không ổn…
Hôm nay e rằng Tống mỗ ta sắp tiêu.
“Sau đó ngươi lại nhìn trạng thái vật trang sức của Bá Đản đi, hắn có thân thể công đức thực thể hóa, hắn có tâm ma thực thể hóa, hắn còn có một linh quỷ đặc thù tương liên chặt chẽ với mình nhưng lại tương đối độc lập! Ngươi có cảm thấy rất vừa khéo không?” Cha Cẩu Đản tiếp tục nói.
Thiếu niên ba mắt tiền bối gật đầu: “Đối ứng với thiện thi, ác thi, tự thân thi?”
“Không sai.” Cha Cẩu Đản nói: “Ngoại trừ tâm ma thực thể hóa có cấp bậc hơi kém chút, mỹ nhân rắn công đức và linh quỷ đặc thù đều vô cùng xứng đôi.”
Mỹ nhân rắn công đức và linh quỷ tiên tử đều tương liên chặt chẽ với Tống Thư Hàng, có thể xem là một thể, lại là cá thể độc lập khác biệt, có lai lịch của riêng mình.
Tiếc nuối chính là tâm ma thực thể hóa của Bá Đản không có lai lịch lớn như vậy, thiếu mất thuộc tính đặc thù ‘cá thể độc lập’ này.
“Nếu như có thể dung hợp da đen Tử với tâm ma của Bá Viên thì tốt rồi, cấu tạo của da đen Tử kia cũng không đơn giản, ta rất vừa ý.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
“Xích Tiêu kiếm tâm ma cũng không tệ, trên chất liệu có cảm giác càng tốt hơn, tiềm lực cực lớn.” Cha Cẩu Đản nói.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Các ngươi đừng quá chúa tể Cửu U chứ ~
Da đen Tử và Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối là đặc biệt, đừng tổn thương bọn họ!
Hơn nữa, ta cũng rất hài lòng với ‘tâm ma’ của mình… Đây chính là một bé đáng yêu biết xử lý ‘món ăn tâm ma kiếp’ đấy, một tồn tại duy nhất trong Chư Thiên Vạn Giới, Tống Thư Hàng cũng không nỡ để nó bị tổn thương.
“Quên đi, trên thế giới vốn cũng không có việc mười phân vẹn mười. Mặc dù thiếu mất thuộc tính ‘cá thể độc lập’ này, nhưng trên tổng thể cũng không ảnh hưởng đến hiệu quả của con đường ‘trảm tam thi’.” Thiếu niên ba mắt tiền bối lên tiếng.
Cha Cẩu Đản gật đầu, bổ sung: “Tóm lại, Bá Thủ ngươi thử xem nào… Ta thấy hiện tại bản thể của ngươi đang treo máy tu luyện, đoán chừng đã tu luyện ‘thần công quên mất rồi’ đến cấp độ tứ phẩm rồi, bây giờ ta đã lờ mờ không nhớ rõ đạo hiệu của ngươi, nếu không phải nhìn một chuỗi chữ ‘Bá’ mở đầu từ hiệu quả nhân tiền hiển thánh kia của ngươi, ta thiếu chút nữa đã gọi sai thánh hào của ngươi rồi. Cho nên, không bằng một tiếng trống làm hăng hái tinh thần, xông công pháp tới bát phẩm luôn đi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Cha Cẩu Đản, ngươi đã gọi sai tên ta mấy lần rồi đấy.
“Hơn nữa, nếu như ngươi ‘trảm tam thi’ thành công lúc đang bát phẩm, nói không chừng không cần độ thiên kiếp cửu phẩm cũng có thể cưỡng ép thăng đến cửu phẩm trước một bước. Sau khi tấn thăng, lại quay lại độ kiếp, sau đó lại cường hóa một phen.” Thiếu niên ba mắt tiền bối phân tích.
Mô típ thăng cấp trước độ kiếp sau, hẳn là Tống Đản sẽ không cảm thấy lạ lẫm.
Đến lúc đó, dưới sự cường hóa của hiệu quả thiên kiếp, Bá Cước hẳn có thể một mạch tăng lên đến cảnh giới ‘Trường Sinh Giả non’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận