Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2882: Sự cự tuyệt của mỹ nhân rắn công đức

Chương 2882: Sự cự tuyệt của mỹ nhân rắn công đức
“Nếu không, Bạch tiền bối ngươi bói một quẻ, xem suy đoán của ta có đáng tin hay không?” Tống Thư Hàng đột nhiên nảy ra ý tưởng.
Chỉ cần viết trên quẻ bói ba khả năng “đúng, không đúng, cái khác”, sau đó để Bạch tiền bối rút thăm bói toán, nói không chừng có thể đạt được đáp áp mong muốn!
“Ngươi thật cơ trí.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ nói. Bá Tống luôn lộ ra trí tuệ quỷ dị của hắn ở một vài phương diện ngoài dự liệu.
“Lát nữa chúng ta thử xem.” Bạch tiền bối cũng không từ chối, dù sao chỉ là việc tiện tay rút một cái.
Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn về phía một điểm nhỏ “hạt khí tức bất hủ” bị “Công Đức Đạo Nhân” áp chế kia, thứ tí tẹo này chính là đầu nguồn của “viruts hủy diệt hẳng tinh”.
Tống Thư Hàng cũng nhìn “hạt virus” này nói: “Công đức bất hủ đạo nhân phó thác “tương lai” cho Bạch tiền bối, e rằng hắn muốn Bạch tiền bối giải quyết “virus hủy diệt” này, thu dọn cục diện rối rắm hắn lưu lại.”
“Người hắn phó thác là Thiên Đạo Bạch.” Bạch tiền bối nói: “Ngoài ra, xem từ lời nhắn lại của Công Đức Đạo Nhân thì “lưới công đức” hắn lưu lại cũng không cách nào vĩnh viễn áp chế đám virus này. Hơn nữa thời gian áp chế có thể sẽ không lâu lắm.”
Chỉ là không biết “không lâu” này rốt cuộc là bao lâu.
Tính toán cẩn thận thì từ sau Công Đức Đạo Nhân, Thiên Đạo thay đổi, trải qua hai đời Thiên Đạo là Thiên Đạo Bạch và Thiên Đạo Cầu.
Hai thời đại lớn đã vượt xa khỏi khái niệm “không lâu” này rồi.
Cho nên hiện tại, “lưới công đức” còn có thể chống đỡ được bao lâu?
Nếu vận khí tốt, nói không chừng mấy năm, mấy chục năm, mấy trăm năm sau virus mới bộc phát toàn diện. Nếu vận khí không tốt, nói không chừng mấy ngày thậm chí ngay lập tức virus sẽ bộc phát?
Cọng tóc ngố của Sở các chủ nhắc nhở: “Càng khiến ta lo lắng chính là, nếu như đối tượng mà Công Đức Đạo Nhân nhắn lại là “Thiên Đạo Bạch”, như vậy kỳ an toàn hắn thiết lập cho “lưới công đức” rất có thể là trù tính từ sau khi Thiên Đạo Bạch nhậm chức.”
E rằng hiện tại, lưới công đức đã qua kỳ bảo đảm chất lượng.
“Lại nói, năm đó Thiên Đạo Bạch không phát hiện ra “virus hủy diệt hằng tinh” ư?” Tống Thư Hàng nhìn về phía bia đá đạo hữu, dò hỏi. Lấy tính cách hoạt bát của Thiên Đạo Bạch tiền bối, không có khả năng không phát hiện được những “virus hủy diệt hằng tinh” này nhỉ?
“Trên thực tế, chuyện liên quan đến chủ nhân ta sau khi chứng đạo, ta biết cũng không nhiều. Phải biết rằng, trước khi chủ nhân ta chứng đạo, ta đã bị phượng hoàng Thú Tu giới mượn đi trấn áp Thánh Sơn của Thú Tu giới. Mãi tới sau khi chủ nhân ta chứng đạo bất hủ thì đột nhiên đi tới bên cạnh ta, bố trí lời nhắn lại bên cạnh ta, dặn dò Bạch chúa tể Cửu U.”
“Lần trước lúc gặp mặt, hắn cũng chưa từng đề cập đến chuyện virus.” Bạch tiền bối chậm rãi nói.
“Ta cũng chưa từng nghe hắn nhắc tới.” Tống Thư Hàng xoa vùng giữa đôi lông mày. Lần trước lúc nhìn thấy Thiên Đạo Bạch, cũng lưu lại hình ảnh [con mắt của thần, đang nhìn tương lai!] trong ký ức. Trong đó, Thiên Đạo Bạch không nhắc tới chuyện dư thừa.
“Hoặc giả… vào thời đại của Thiên Đạo Bạch, đám “virus hủy diệt hằng tinh” này đang trong thời kỳ ủ bệnh?” Cọng tóc ngố của Sở các chủ suy tư, phỏng đoán.
Chuyện virus phủ đầy trong hằng tinh Chư Thiên Vạn Giới chắc chắn không thế giấu được tai mắt của “Thiên Đạo đương đại”.
Mà từ trong lời nhắn lại của Công Đức Đạo Nhân trước đó có thể biết được, Công Đức Đạo Nhân nghịch chuyển nhân quả vào phút chót, có thể trong lúc đó đã dọn dẹp “virus hủy diệt” trong hằng tinh Chư Thiên Vạn Giới.
Chỉ còn đám “virus hủy diệt của bất hủ” do “thân thể bất hủ” chân chính làm căn nguyên chế tạo ra là vẫn bảo lưu lại, không cách nào bị quyền hạn Thiên Đạo xóa bỏ.
Bộ phận virus này có thể có số lượng không nhiều, sau khi Thiên Đạo Bạch nhậm chức thì vẫn luôn trong thời kỳ ủ bệnh, không gợi nên chú ý của Thiên Đạo Bạch.
Sở các chủ dựa theo manh mối trong lời nhắn lại của Công Đức Đạo Nhân, một mạch phỏng đoán.
Đây hẳn là phỏng đoán tiếp cận sự thật nhất.
“Sau đó, vào thời đại của đại lão quả cầu béo… đám virus này nắm chuẩn thời cơ, lại bắt đầu tràn lan?” Tống Thư Hàng phỏng đoán tiếp.
Đại lão quả cầu béo khác với Thiên Đạo trong quá khứ, sau khi nó chứng đạo, bản thể khiếm khuyết. Nửa đường bèn tiến vào giai đoạn “trình tự cơ giới hóa”, trở thành thể cơ giới chấp hành chức trách Thiên Đạo dựa theo trình tự.
Có thể virus hủy diệt hằng tinh bắt lấy giai đoạn này, bắt đầu trắng trợn truyền nhiễm, lan tràn.
Trạng thái cơ giới lúc đó của đại lão quả cầu béo đều là cơ hội tốt đối với rất nhiều người.
“Cho nên, đây là nồi của Thánh Nhân Nho gia?” Bia đá đạo hữu nói.
“Bia ngốc ngốc ~ ê a ~ đâm!” Tạo Hóa Tiên Tử hiện lên, quơ quơ nắm đấm thật mạnh với bia đá đạo hữu.
Bia đá đạo hữu hơi quéo bèn thu nhỏ thân thể, hóa thành một cái thẻ nhỏ treo bên hông Tống Thư Hàng.

“Tóm lại, trước tiên giải quyết hết đám này đã.” Bạch tiền bối lên tiếng.
“Hạt virus” bị áp chế này, mặc dù bị lực lượng còn sót lại của Công Đức Đạo Nhân áp chế… nhưng nơi này không phải hiện thế, đã mất đi sự chống đỡ của “lưới công đức”, lực lượng của Công Đức Đạo Nhân kiểu gì cũng sẽ tiêu tán.
“Đúng rồi, lưới công đức!” Tống Thư Hàng duỗi tay mang @#%× Tiên Tử ra ngoài, hỏi: “Công đức tiên tử, cô có phương án ứng phó thứ này không?”
Thế gian này, chỉ có công đức tiên tử, Cật Qua Thánh Quân và sư đồ “đại lão cái gì cũng có thể bán” là có thể tùy ý ra vào lưới công đức thần bí kia.
Trước kia Tống Thư Hàng cũng không ngờ tới, tấm lưới công đức trải rộng khắp Chư Thiên Vạn Giới này lại có tác dụng áp chế virus, bảo vệ Chư Thiên Vạn Giới.
@#%× Tiên Tử chớp mắt, rơi vào trầm tư, dường như đang tổ chức ngôn ngữ.
Một lát sau, @#%× Tiên Tử mở miệng báo ra một loạt cái tên: “Lưới công đức… Trường Sinh chi đạo… Thế Gian Song Toàn Công Đức Thuật… Cật Qua…”
“Chẳng lẽ Trường Sinh chi đạo bỏ không trong lưới công đức là thủ đoạn ứng phó? Chúng ta phải đợi Cật Qua tiền bối chứng đạo Trường Sinh ư?” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Nói thật, cho dù có sẵn đạo Trường Sinh hoàn chỉnh, Cật Qua tiền bối muốn chứng đạo Trường Sinh cũng không thể làm được trong mấy năm. Rất có thể cần mấy trăm năm, thậm chí càng lâu hơn…
Con đường tu luyện, một bước đi một dấu chân…
Vừa vào cảnh giới Kiếp Tiên đến Kiếp Tiên đỉnh phong cần tích lũy trong năm tháng dài đằng đẵng…
Chờ Cật Qua tiền bối chứng đạo Trường Sinh, còn không bằng Tống Thư Hàng chờ chính mình, chí ít hắn nhất định có thể chứng đạo Trường Sinh sớm hơn Cật Qua tiền bối một chút.
“Nếu không, công đức tiên tử, cô thử đạo Trường Sinh này xem?” Tống Thư Hàng đột nhiên khẽ động trong lòng, hiện tại dưới sự thúc giục từ lực lượng công đức khổng lồ của hắn, mỹ nhân rắn công đức đã nằm ở cảnh giới “Trường Sinh Giả non”.
Một khi nắm giữ Trường Sinh chi đạo bỏ trống kia, cô có thể trở thành một Trường Sinh Giả mới trong thời gian ngắn.
Mỹ nhân rắn công đức lại lắc đầu.
Thời đại Thiên Đình viễn cổ, cô không lựa chọn kế thừa Trường Sinh chi đạo này… Cô của hiện tại vẫn sẽ không kế thừa như cũ.
[Xem ra, trong đó có ẩn tình gì. Hoặc là, Trường Sinh chi đạo này phải trả giá rất lớn?] Tống Thư Hàng suy đoán trong lòng.
“Nói đi nói lại… thì ra Thế Gian Song Toàn Công Đức Thuật và Trường Sinh chi đạo đều do Công Đức Đạo Nhân lưu lại?”
Lúc đầu, khi tiếp xúc với bộ Thế Gian Song Toàn Công Đức Thuật kia, đám người Tống Thư Hàng đã cảm thấy người sáng tạo bộ công pháp này đứng ở một độ cao siêu phàm, lấy một loại góc độ nhìn xuống vạn vật thế gian để sáng tạo ra bộ công pháp này.
Thì ra, đây là lấy tầm mắt của Thiên Đạo để sáng tạo bộ công pháp này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận