Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2886: Cửu Tu Phượng Hoàng đao, bát chuyển!

Chương 2886: Cửu Tu Phượng Hoàng đao, bát chuyển!
Không gian phòng tối Thiên Đạo.
Sau lưng, lối đi “không gian thứ nguyên” kết nối hiện thế và nhà ngục Thiên Đạo kia khôi phục như lúc ban đầu.
Chỉ là Thông Nương, Cửu Tu Phượng Hoàng đao, Tống Thư Hàng phân thân, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối bị cắn nuốt lại chưa đi ra.
Tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ và cha rùa lẳng lặng chờ tại nơi lối đi.
Vũ Nhu Tử bởi vì tâm tư nặng trĩu, không hoạt bát như dĩ vãng mà bình tĩnh ngồi trên người Quy tiền bối.
“Ta vừa cảm giác được dường như Bá Tống mới ném ra linh kiện.” Tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ đột nhiên lên tiếng.
Cha rùa gật đầu: “Trong nháy mắt ta cũng có cảm giác giống vậy… Bá Tống chết một lần rồi ư?”
Hai cha con liếc nhau một cái, trong ánh mắt song phương tràn đầy cảm xúc đắng chát, tương lai e rằng một tộc rùa tai ương khổng lồ phải làm thêm giờ.
Trong lúc nói chuyện, trong “lối đi không gian thứ nguyên” phía trước, có hai luồng kiếm quang thoát ra.
Bóng dáng Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối trở về hiện thế. Cảm giác tồn tại vốn có chút mơ hồ hóa cũng khôi phục như lúc ban đầu toàn bộ.
Sau lưng, “lối đi không gian thứ nguyên” quỷ dị kia dần khép lại, thu hẹp, nhanh chóng biến mất không thấy.
“Rùa khổng lồ tiền bối ngươi cũng đừng nói bậy, ta không có chết.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Hắn còn sống rất tốt đây, còn tung tăng nhảy nhót, rất khỏe mạnh!
“Vậy vừa rồi bọn ta cảm ứng được khí tức linh kiện là sao?” Tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ hỏi.
Tống Thư Hàng khoát tay áo, nói: “Yên tâm đi, chỉ là lớp da thân thể ta chủ động ném ra. Ta sẽ không tăng thêm phiền phức cho các ngươi, ta đã tìm được một phương pháp tốt để xử lý “linh kiện” của ta, tận dụng chúng nó đúng chỗ.”
“Tận dụng đúng chỗ?” Vẻ mặt tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ vô cùng nghi hoặc.
Tống Thư Hàng cao thâm khó lường nói: “Chỉ cần là vật đáng tiền thì ta đều có thể sử dụng. Linh kiện của ta cũng không ngoại lệ.”
Rùa tai ương khổng lồ bị Bá Tống dọa cho sửng sốt một chút, cảm thấy dường như Bá Tống dùng phương pháp rất trâu bò để lợi dụng “linh kiện” bỏ đi?
Nếu không thì bảo “Vân Tước Tử tiên tử” đi theo Tống Thư Hàng học tập loại thủ đoạn này, giảm bớt gánh nặng của một tộc bọn họ?
Cọng tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Lấy linh kiện do bản thân lột xuống để đốt tiền thì có gì đáng kiêu ngạo?
Phương pháp kia rất kinh dị biết không?
Nếu như không phải ta ở bên cạnh ngươi một đoạn thời gian, hơi quen nếp một chút, e rằng không cách nào thích ứng với phong cách kinh dị này.
“Đúng rồi, rùa tai ương khổng lồ tiên tử… Lát nữa ta sẽ truyền một phần số liệu thực nghiệm liên quan tới “virus hủy diệt hằng tinh” cho các ngươi. Ngoài ra, ta cũng hy vọng một tộc rùa tai ương khổng lồ có thể giúp bọn ta tìm kiếm chủ sự sau màn đã chế tạo ra virus hằng tinh.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ nghe vậy bèn vô thức muốn cự tuyệt. Hợp tác với Bá Tống ư? Không có khả năng!
Cô còn chưa quên cái mai bị mất của mình đâu!
Trước khi chưa hợp tác, cô bị hố mất mai rồi!
Sau khi hợp tác, chẳng phải ngay cả thân rùa của cô cũng bị hố mất ư?
Cho nên, không thèm làm đâu!
Nhưng cô còn chưa kịp mở miệng từ chối, cha rùa bên cạnh đã gật đầu đáp ứng: “Chuyện liên quan đến “vật thể khí tức bất hủ” cũng dính dáng đến chức trách của bọn ta. Đối với việc này, một tộc rùa tai ương khổng lồ bọn ta sẽ giúp ngươi một tay.”
“Phương diện này, ta sẽ tiến hành “cộng hưởng tin tức” với một tộc rùa tai ương khổng lồ, hy vọng có thể thu hoạch được càng nhiều manh mối hữu dụng.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Dứt lời, hắn nhìn bốn phía, chuẩn bị dẫn Vũ Nhu Tử, Quy tiền bối, Thông Nương trở về.
Nhưng quay đầu nhìn một vòng lại không phát hiện tung tích Thông Nương.
“Thông Nương đâu?” Tống Thư Hàng hỏi.
Quy tiền bối đột nhiên vươn móng vuốt về phía Tống Thư Hàng, sau đó lại giao mấy mảnh vỡ “Ngộ Đạo thạch” cho hắn.
Ngộ Đạo thạch hình dạng mảnh vỡ này cũng có hiệu quả tăng cường ngộ tính. Đương nhiên, hiệu quả chắc chắn yếu hơn khối Ngộ Đạo thạch hoàn chỉnh kia một ít.
Tống Thư Hàng nhận lấy mảnh vỡ Ngộ Đạo thạch, ngửi được mùi vị của Thông Nương trên đó: “Đây là khối Ngộ Đạo thạch kia của ta ư?”
“Tống tiền bối, sau khi “virus hằng tinh” nổ tung, Thông Nương đã bị lỗ đen vòng xoáy do lối đi thứ nguyên biến thành kia cuốn đi rồi… bị cuốn đi cùng còn có phân thân của ngươi.” Vũ Nhu Tử ngẩng đầu lên nói.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Sau khi mặt trời hư ảo nổ tung, hắn đưa phân thân và Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối về Mộng giới, hy vọng phân thân có thể thông báo cho đám người Vũ Nhu Tử chuyện bất trắc này, đồng thời giúp bọn họ chống cự uy lực vụ nổ.
Sau đó, Vũ Nhu Tử gửi tin cho hắn, nhắc với hắn về vấn đề của phân thân.
Lúc đó phân thân của Tống Thư Hàng đã mất liên lạc rồi, có điều hắn không quá để ý. Phân thân của hắn tựa như mỹ nhân rắn công đức vậy, sau khi chết chỉ cần thi pháp lại thì có thể ngưng tụ ra lần nữa.
Nhưng hắn không ngờ Thông Nương lại mất liên lạc cùng với phân thân của hắn.
“Rơi vào trong vòng xoáy không gian dị thứ nguyên kia, e rằng đã dữ nhiều lành ít.” Cha rùa chậm rãi nói.
Vũ Nhu Tử nghe vậy, tâm tình sa sút.
Lần này cô thật sự bị đả kích.
[Tương lại, tương lai tuyệt đối sẽ không để chuyện tương tự xảy ra nữa.] Vũ Nhu Tử trẻ tuổi âm thầm thề.
“Trước tiên đừng hoảng… Thông Nương là tiểu yêu tinh có đại khí vận, trước hết để ta xem trạng thái của cô ấy đã!” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Thân là người đàn ông trải qua vô số sóng to gió lớn, bất kể gặp phải chuyện gì, duy trì tỉnh táo là thao tác cơ bản.
Trong lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng kéo danh sách bạn bè “mạng chat Tu Chân” ra, xem xét trạng thái của Thông Nương.
Đồng thời, hắn thử kích hoạt quá trình “bí pháp phân thân”. Loại thử nghiệm này sẽ không thật sự hủy bỏ phân thân trước đó. Mà là thông qua loại phương pháp này, xác nhận “phân thân” của mình còn sống hay không.
Tống Thư Hàng bấm ấn thi pháp, sau đó mày nhăn lại.
Hắn cảm thấy “bí pháp phân thân” của mình tựa như bị “kỹ năng trầm mặc”, không cách nào kích hoạt.
Cứ như vậy, không cách nào xác định trạng thái phân thân trước đó của mình.
Hơn nữa, ngay cả “hủy bỏ phân thân, sáng tạo lại phân thân” đều không thể làm được.
[Loại cảm giác này, rất quen thuộc… ký ức ảo giác thật mãnh liệt.] Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng không hiểu sao lại chua xót.
Trong lúc nói chuyện, danh sách bạn tốt mở ra, kéo tới vị trí của Thông Nương.
Danh sách bạn bè của mạng chat Tu Chân có một thanh trạng thái, thanh trạng thái này là chính xác nhất.
Thông qua thanh trạng thái này, Tống Thư Hàng có thể nhìn xem bạn bè của mình trong trạng thái còn sống, đã chết, chết đến không thể chết lại, chết rồi và đang hồi sinh vân vân.
[Người nối nghiệp tổ quốc tương lai] Thông Nương, trạng thái (ngoại tuyến).
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Ta biết trạng thái ngoại tuyến là có ý gì, nhưng đặt trạng thái ngoại tuyến ở nơi này lại là ý gì?
Là chết? Là sống? Hay là chết rồi đang hồi sinh?
Tống Thư Hàng thử gửi cho Thông Nương một tin nhắn: [Thông Nương, ở đâu?]
Có điều Thông Nương đang ngoại tuyến, không trả lời.
“Dù sao, chí ít không trực tiếp đánh dấu tử vong.” Tống Thư Hàng nói.
Chỉ cần vẫn chưa đánh dấu “tử vong”, vậy còn có hy vọng!
Tống Thư Hàng duỗi tay, lấy ra một thanh đao gỗ ấn ký cắm tại vị trí này ở Mộng giới, xác định tọa độ.
Hắn muốn lưu lại tọa độ ở chỗ này, hai người Thông Nương đã biến mất ở chỗ này.
Tống Thư Hàng cắm nhẹ đao gỗ ấn ký vào lòng đất.
Keng ~
Lúc cắm đao gỗ vào lòng đất, dường như đao gỗ đụng phải vật nào đó.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn.
Sau đó, hắn nhìn thấy Cửu Tu Phượng Hoàng đao quen thuộc xông ra từ lòng đất, hóa thành phượng hoàng thiêu đốt.
Đồng thời… Cửu Tu Phượng Hoàng đao lúc này đã là trạng thái “bát chuyển”!
Bạn cần đăng nhập để bình luận