Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2922: Vui vẻ gấp mười

Chương 2922: Vui vẻ gấp mười
Hoàng Sơn tiền bối đã tới, các tiền bối khác trong nhóm Cửu Châu số 1 còn xa sao?
Tống Thư Hàng nhắm mắt, đưa ý thức vào thế giới hạch tâm, nhìn ngày giờ trong điện thoại di động của mình.
6 giờ tối, ngày 24 tháng 1 năm 2020, ba mươi tết.
Đối với người Hoa thì đây là ngày cuối cùng của năm cũ, ngay trước thềm năm mới. Với đại đa số người bình thường, ngày này mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
“Qua hôm nay là ta lại lớn thêm một tuổi rồi.” Tống Thư Hàng trầm ngâm.
“Ghi nhớ năm Bá Tống vô sinh thứ nhất.” Giọng nói của Sở các chủ vang lên ngay bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Trước kia Sở các chủ không như vậy, nhưng cô ở lâu trong thế giới hạch tâm nên bây giờ cũng thích đâm tim người ta rồi.
Đâm tim người khác là một thói quen xấu, đâm đau quá là mất lòng nhau đấy nhé.
“Chúc ta năm mới vui vẻ đi Sở tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Sở các chủ thổi bong bóng, nói: “Đừng nhìn ta, toàn bộ Bích Thủy các của ta đã sụp đổ, còn bao nhiêu thì cho Sở two hết rồi. Nếu ngươi muốn đòi lì xì của ta thì đi mà tìm Sở two ấy.”
Tống Thư Hàng thở dài: “Ta sợ cô ấy vặn cổ ta lắm.”
Rõ ràng hắn đã dùng một cái đầu của Vân Tước Tử Tiên Tử để gán nợ, nhưng Sở two vẫn để biệt danh của hắn trong hệ thống mạng chat Tu Chân là “Kẻ nợ ta một cái đầu”.
Chứng tỏ Sở các chủ two vẫn nhớ nhung cái đầu của Tống Thư Hàng lắm.
Sở các chủ nghe thấy thế thì hào hứng hẳn lên: “Để ta nhắn tin cho cô ấy, bảo cô ấy nhớ chúc tết ngươi và mang lì xì cho ngươi nhé.”
Tống Thư Hàng: “!!!”

Ý thức của Tống Thư Hàng vừa ra khỏi thế giới hạch tâm, hắn bỗng phát hiện ra tầm mắt mình đang điên cuồng xoay tròn.
Vụ gì?
Tống Thư Hàng ngu mặt.
Sau đó hắn phát hiện mình đang bị Tô Thị A Thập Lục xoay tít trên một đầu ngón tay, chẳng khác gì một quả bóng.
“Làm gì thế?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
“Vì ngươi đột nhiên thất thần, gọi thế nào cũng khoogn tỉnh, tức giận.” Linh quỷ tiên tử trả lời.
Tống Thư Hàng: “Đừng quậy, Hoàng Sơn ma ma liên hệ với ta bảo rằng ngài ấy sắp tới rồi. Ta vừa trả lời Hoàng Sơn ma ma, nhân tiện xem đồng hồ một chút ấy mà.”
“Ồ.” Bấy giờ linh quỷ tiên tử mới ngừng xoay tròn Tống Thư Hàng.
“Đi, về đón Hoàng Sơn tiền bối thôi. Bạch long tỷ tỷ ơi, bây giờ A Thập Lục có thể rời Long mộ được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
bạch long tỷ tỷ gật đầu, đồng thời nhìn vào Long mộ của mình như có điều suy nghĩ.
“Vậy ta mở cổng không gian nhé.” Đầu của Tống Thư Hàng chạm nhẹ giữa hư không, dùng đầu sắt mở một cánh cổng không gian.
Linh quỷ tiên tử + Tô Thị A Thập Lục ôm đầu của hắn bước vào cổng không gian, đi về đường Bạch Kình, thành phố Văn Châu.
Sau khi Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục trở về, bạch long tỷ tỷ duỗi móng vuốt chạm lên quan tài thủy tinh của mình, để lộ một khối tài sản khổng lồ tỏa ra hào quang bảy sắc giấu bên dưới.
Bạch long tỷ tỷ lục lọi một lúc, moi ra hai tờ tiền giấy của Thiên Đình Viễn Cổ, nhét chúng vào hai cái lì xì.
Sau khi Thiên Đình Viễn Cổ sụp đổ, tiền giấy của Thiên Đình Viễn Cổ cũng chẳng còn chút giá trị nào, cũng không thể đổi thành linh thạch được.
Song chúng vẫn có ý nghĩa kỷ niệm.
Mặt khác, tiền giấy của Thiên Đình Viễn Cổ còn có thể chế tạo thành bùa chuyển vận hộ thân. Thân là tiền tệ giao dịch thông dụng của Thiên Đình Viễn Cổ, tự chúng đã mang trên mình khí vận của Thiên Đình Viễn Cổ rồi.
Lá bùa hộ thân chế tác từ khí vận này có thể mang lại may mắn cho chủ nhân ở một mức độ nào đó.
Có thể moi được hai tờ tiền từ móng vuốt chân long là đủ để Tô Thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng tha hồ kiêu ngạo!
Mang theo hai cái lì xì, bạch long tỷ tỷ dung dung bước vào thông đạo không gian, đuổi theo nhóm Tô Thị A Thập Lục.

Đầu của Tống Thư Hàng trở về, tổ hợp với thân thể, hóa thành một Tống Thư Hàng hoàn chỉnh.
“Bạch tiền bối, Hoàng Sơn ma… tiền bối bảo sắp tới nơi rồi.” Tống Thư Hàng gọi.
Vũ Nhu Tử da đen hiện thân nói: “Tống tiền bối, Bạch tiền bối và bản thể của ta đi bắt thụy thú ăn tết, ta vừa liên hệ, bản thể bảo lát nữa bọn họ về.”
“Bọn ta đã sắp xếp thế giới hạch tâm xong xuôi rồi nhé ~” Bia đá đạo hữu nói.
Lý Âm Trúc: “Nhà A Tống cũng quét dọn gọn gàng rồi nha.”
“Mọi người vất vả rồi. Bây giờ chúng ta cùng ra ngoài đón các vị tiền bối đi.” Một tay Tống Thư Hàng bế Lý Âm Trúc, tay còn lại ôm cô con gái trứng máy Tiểu Lăng Tiêu.
Sở Sở và Tiểu Thải theo sát sau lưng hắn.
“Lát nữa các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đến đây, ta sẽ giới thiệu các ngươi, chào hỏi cho ngọt vào, chắc chắn sẽ được nhận lì xì to của bọn họ đó.” Tống Thư Hàng nói.
Nếu năm nay hắn đã không nhận được lì xì của các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 thì phải giành lấy lợi ích tối đa cho đệ tử và con gái mình mới được.
[Đến rồi!] Đúng lúc này, giọng nói của Hoàng Sơn tiền bối vang lên.
Tống Thư Hàng rảo bước đi ra mở cửa.
Hôm nay Hoàng Sơn tiền bối vẫn đẹp trai phong độ như mọi khi, vì đến nhà Tống Thư Hàng ăn tết nên hắn cũng mặc trang phục hiện đại.
“Đây là chủ nhóm Hoàng Sơn tiền bối, một trong những tiền bối mà ta kính trọng nhất trong nhóm.” Tống Thư Hàng giới thiệu.
“Chào Hoàng Sơn tiền bối, ta là nhị đệ tử Sở Sở của sư phụ, sau lưng ta là sư tỷ Tiểu Thải.” Sở Sở và Tiểu Thải chào hỏi.
“Chúc mừng năm mới Sở Sở.” Hoàng Sơn tiền bối gật nhẹ đầu. Con chó hắn nuôi có bệnh cuồng Sở Sở, đến bây giờ hắn vẫn không biết vì sao Đậu Đậu lại thích Sở Sở như vậy.
“Đây là quà tết, năm mới đã sang, ngươi cũng phải nỗ lực tu luyện đấy.” Hoàng Sơn tiền bối tặng Sở Sở và Tiểu Thải mỗi người một đôi pháp khí.
Đó là bộ pháp khí phi hành Phong Hỏa Luân, tương tự với bộ mà Đậu Đậu sử dụng lúc lên sàn. Tu sĩ chưa đạt tới cảnh giới tứ phẩm cũng có thể dùng linh thạch làm năng lượng thay thế cho Phong Hỏa Luân để trải nghiệm công dụng phi thiên, rất thích hợp cho Sở Sở và Tiểu Thải.
Sau đó Hoàng Sơn tiền bối lại chuẩn bị bảo vật cho Lý Âm Trúc và Tiểu Lăng Tiêu. Một chiếc áo khoác hiện đại trông có vẻ rất ấm và một chiếc chìa khóa thuyền tiên.
Áo khoác là của Lý Âm Trúc, thuyền tiên là thuyền nhỏ cho trẻ em, coi như đồ chơi của Lăng Tiêu.
“Chẳng phải ngươi còn mấy đệ tử nữa sao?” Hoàng Sơn tiền bối hỏi.
“Còn một đệ tử nhập môn chưa tới, một người khác là Mễ Lộ Lộ vẫn đang ở Mộng giới.” Tống Thư Hàng đáp.
“Được rồi, bao giờ gặp thì ta tặng quà họ sau vậy. À phải rồi, đây là lì xì của ngươi.” Nói đoạn, Hoàng Sơn tiền bối lấy một chiếc lì xì thật dày đưa cho Tống Thư Hàng.
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên: “Hoàng Sơn tiền bối chuẩn bị cả lì xì cho ta sao?”
Hoàng Sơn ma ma tốt quá đi ~
“Mở ra xem đi, ta mất rất nhiều công sức tìm hiểu phong tục để chuẩn bị món quà này đấy.”
“Được chứ ạ?” Tống Thư Hàng mở lì xì ra.
Sau đó…
Hắn thấy trong lì xì là một chồng ước chừng mười nghìn nhân dân tệ.
Tiền giấy đỏ rực rạng rỡ ánh nhìn.
Đây chính là món đồ được người Hoa yêu thương nhất, chẳng mấy ai mà không thích nó.
Tống Thư Hàng: “???”
“Chúc mừng năm mới, Thư Hàng.” Hoàng Sơn tiền bối vỗ nhẹ vai Tống Thư Hàng: “Đây là tiền mừng tuổi. Chúc ngươi thêm tuổi mới. Ta đã nghiên cứu phong tục một chút, bây giờ người bình thường đều tặng lì xì một trăm đến một nghìn tệ, chỗ này của ta là mười nghìn tệ, vui vẻ gấp mười lần luôn đó, đừng mừng quá nha.”
Tống Thư Hàng cầm “vui vẻ gấp mười” trong tay mà lòng ngổn ngang trăm mối.
“À đúng rồi Thập Lục, cô cũng có phần đây.” Hoàng Sơn tiền bối lại lấy thêm một lì xì nữa: “Đây là một nghìn viên linh thạch ngũ phẩm, chúc mừng năm mới.”
“Cảm ơn Hoàng Sơn tiền bối.” Linh quỷ tiên tử + Tô Thị A Thập Lục điềm đạm đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận