Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2931: Một công đôi việc, được một tấc lại muốn tiến một thước!

Chương 2931: Một công đôi việc, được một tấc lại muốn tiến một thước!
Sau khi thả trụ phong ấn hạt sắt nhỏ bất hủ vào trong rương, Tống Thư Hàng vươn tay vẫy đại lão quả cầu béo, ra hiệu cho đại lão quả cầu béo thu nhỏ lại rồi ngồi lên vai bên kia của hắn.
Nhận được chỉ thị của bản thể, Tống cầu béo nhảy thật mạnh, cơ thể của nó hòa tan trong không trung, san phẳng ra… Khi rơi xuống vai Tống Thư Hàng, nó đã biến thành một chiếc áo khoác lưu động được tạo thành từ kim loại thể lỏng.
Tống Thư Hàng ngẩn ra, vỗ nhẹ áo khoác Tống cầu béo trên người… Đẹp trai hết chỗ nói luôn!
Chiếc áo lưu động như có thêm hiệu ứng này khiến hắn trông cao gầy hơn, hơn nữa còn có thể biến to ra bất cứ lúc nào để kết hợp với hiệu quả tay áo kim loại thể lỏng của Tụ Lý Càn Khôn.
Hơn nữa chiếc áo khoác có cường độ cấp chúa tể Cửu U phân thân này đúng là pháp bào mà nằm mơ Tống Thư Hàng cũng muốn có được.
[Nếu như Tống cầu béo thật sự là phân thân của ta thì tốt biết nhường nào?]
Trong lòng Tống Thư Hàng lại dâng lên ý niệm này.
Run run run ~ Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ ban đầu đứng trên vai Tống Thư Hàng bây giờ đổi sang đứng trên áo khoác Tống cầu béo, cơ thể của cô không nhịn được mà bắt đầu run rẩy đều đặn theo tần suất 25 Hz.
Sau khi run rẩy chốc lát, cuối cùng cô không thể chịu đựng được nữa, bay thẳng lên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, đáp xuống phía sau cọng tóc ngố của Sở các chủ.
“Phù ~ ở đây tốt hơn nhiều.”
Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Tống Thư Hàng vốn bởi vì mặc áo khoác Tống cầu béo mà điểm mị lực +10 giờ đây chỉ vì trên đầu có thêm cái móng vuốt này mà điểm mị lực lập tức -10.
Lại còn cả áo choàng Tô thị A Thập Lục phiên bản Linh Quỷ Tiên Tử treo phấp phơ trên cổ khiến Tống Thư Hàng trông rất quái dị.
Nhưng hắn lại không bận tâm mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Sau khi nhấc rương quà năm mới của cầu béo lên, hắn bước ra khỏi cánh cửa không gian.
Trong nhà cũ của Tống Thư Hàng ở thành phố Văn Châu.
Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử đang đứng đối diện cánh cửa không gian để đợi Tống Thư Hàng.
Vũ Nhu Tử đang vui vẻ trêu chọc Tiểu Lăng Tiêu.
Mà Lý Âm Trúc phiên bản thu nhỏ lại đang ghé vào vai Bạch tiền bối mà ngủ gật.
Joseph vẫn chưa tỉnh táo lại từ sau khi trải nghiệm truyền tống cửa không gian. Thực lực của hắn còn yếu, sau khi đi qua cánh cửa không gian thì vẫn thấy choáng váng buồn nôn.
“Ơ? Tống tiền bối hôm nay khá đẹp trai đó ~”
Sau khi nhìn thấy Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử vui vẻ sáp lại gần, vươn tay chìa ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ:
“Chúc mừng năm mới Tống tiền bối!”
Đồng thời, cô nhìn chằm chằm vào áo khoác cầu béo trên người Tống Thư Hàng, trên mặt đầy vẻ ngưỡng mộ.
“Tặng ta à?”
Tống Thư Hàng ngẩn ra, hỏi lại.
Ngay từ đầu Vũ Nhu Tử đã gọi hắn là “Tống tiền bối”, cứ gọi mãi, bây giờ Tống Thư Hàng thật sự trở thành tồn tại cấp đại tiền bối của Vũ Nhu Tử luôn.
Vì thế, hắn chưa từng nghĩ rằng vào giao thừa năm nay mình sẽ nhận được quà mừng năm mới của Vũ Nhu Tử!
“Ừm ~ trên đường mang “Dao Trì” về với Bạch tiền bối, bọn ta thuận đường đi đào một kho báu, lấy từ đó ra mấy món trang bị, trong đó có một món rất hợp với Tống tiền bối!”
Vũ Nhu Tử chắp hai tay sau lưng, cười hì hì nói:
“Tống tiền bối mở ra xem đi.”
Linh Quỷ Tiên Tử điều khiển Tô thị A Thập Lục, tò mò ghé đầu qua.
Tống Thư Hàng cầm lấy chiếc hộp, mở nó ra.
Bên trong chiếc hộp là một tiên quan buộc tóc được làm bằng ngọc.
Phẩm giai bình thường, chỉ khoảng tứ phẩm.
Nhưng thứ này vốn chỉ là một món trang sức, không phải pháp khí chiến đấu.
“Tống tiền bối, bây giờ thỉnh thoảng ngươi sẽ để tóc dài, vì thế ta nghĩ ngọc quan này rất thích hợp với ngươi!” Vũ Nhu Tử nói.
“Cảm ơn quà của Vũ Nhu Tử, chúc mừng năm mới.” Tống Thư Hàngvui vẻ nhận lấy quà… Đây là một món quà năm mới bình thường, đúng nghĩa.
Tống Thư Hàng không nhịn được chụp lại hộp quà của Vũ Nhu Tử, đăng lên trang cá nhân, đồng thời @ hết từng thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 vào, hắn đã ám chỉ quá rõ ràng rồi… Nhìn đi! Đến Vũ Nhu Tử cũng tặng quà mừng năm mới cho ta, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, mọi người nhìn đây này!
Sau khi đăng lên xong, Tống Thư Hàng cất ngọc quan đi, nhìn sang Vũ Nhu Tử đang cười ngọt ngào… Mình có nên chuẩn bị quà hồi đáp không nhỉ?
Vũ Nhu Tử khác các tiền bối trong nhóm… Cô không phải là tiền bối.
Lát nữa lúc đón giao thừa, hắn và Hoàng Sơn tiền bối đã chuẩn bị quà tập thể “vật chất cường hóa khí linh” cho các thành viên trong nhóm.
Nhưng đó là lì xì tập thể, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
“Ấn ký Tán Tài Vương Tọa ~”
Lúc này, Tô thị A Thập Lục phiên bản Linh Quỷ Tiên Tử thì thầm nhắc nhở bên tai Tống Thư Hàng.
“Ớ? A! Lỗ rồi lỗ rồi! Bạch tiền bối, chúng ta lỗ ít nhất 100 triệu rồi!”
Tống Thư Hàng đột nhiên nói.
Vũ Nhu Tử: “???”
Bạch tiền bối: “???”
“Nghi thức đánh cược Tán Tài Vương Tọa ấy, trình tự của chúng ta sai rồi!”
Tống Thư Hàng nói trong tiếc nuối:
“Sau khi dựa vào trảm tam thi mà tấn thăng lên Kiếp Tiên, ta không nên lập tức xông vào thiên kiếp mà nên đi tìm tiền bối ba mắt làm phát đã!”
Cảnh giới Kiếp Tiên là lần đánh cược cuối cùng giữa hắn và tiền bối ba mắt.
Sau khi thắng một đống tài phú, hắn có thể nhân cơ hội chuyển ấn ký Tán Tài Vương Tọa cho Bạch tiền bối, để Bạch tiền bối đi đánh cược một trận với tiền bối ba mắt…
Sau khi Bạch tiền bối đánh cược xong lại độ kiếp tấn thăng Kiếp Tiên… Thêm một ván cược nữa.
“Thao tác như thế tạo thành ba vòng liên tiếp, sẽ đào hết của cải của thiếu niên ba mắt tiền bối luôn.”
Tống Thư Hàng giải thích.
“Nghe có vẻ rất thú vị đó.”
Bạch tiền bối nói.
“Ta cũng thấy thú vị.”
Vũ Nhu Tử gật đầu đáp.
[Ngươi là ma quỷ sao?]
Chúa tể Cửu U tiền bối ba mắt thông qua ấn ký Tán Tài Vương Tọa mà đọc được phát ngôn của Tống Thư Hàng, hắn cảm thấy mình như một chúa tể Cửu U giả vậy.
Nhưng hắn lại vui mừng vì mình có người kế thừa… Tống Thư Hàng cũng là nửa chúa tể Cửu U, hắn bây giờ thực sự làm hết phận sự.
“Đáng tiếc bây giờ Bạch tiền bối đã tấn thăng lên Kiếp Tiên rồi…”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối bế Lý Âm Trúc, nói:
“Không sao ~ đối với ta, quá trình đánh cược càng thú vị hơn. Nếu sau này có thời gian, ta và ngươi cùng đi thăm vị kia, hoàn thành lần đánh cược cuối cùng giữa ngươi và hắn.”
“Hay, hơn nữa đúng lúc ta đang muốn một thứ, hy vọng có thể lấy được nó từ trong tay thiếu niên ba mắt tiền bối.”
Tống Thư Hàng nhớ tới một chuyện.
[Hoạt động mừng năm mới của client mạng chat Tu Chân… Phần thưởng bắt “đầu của ác ma đỏ” hoặc “Hư Nhật Thủ Hộ Giả”]
Hắn cần một bảo vật có thể thu hút Trường Sinh Giả và Kiếp Tiên đã có hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo, hơn nữa còn cần một số lượng kha khá.
Nói không chừng thiếu niên ba mắt tiền bối lại có bảo vật loại này cũng nên.
Nếu như kế hoạch thành công, vậy vừa hay hắn có thể mượn danh nghĩa hoạt động mừng năm mới để hoàn thành lời hứa đánh cược với thiếu niên ba mắt tiền bối.
Một công đôi việc!
Mà sau khi thắng thiếu niên ba mắt tiền bối xong hắn có thể chuyển ấn ký Tán Tài Vương Tọa cho tuyển thủ tiếp theo rồi.
Trong khi nói chuyện, Tống Thư Hàng nhìn sang Vũ Nhu Tử.
Vũ Nhu Tử cũng là một tuyển thủ sáng giá… Từ cuộc thi máy kéo tay cầm lần trước có thể thấy, một mình cô có được “tăng tốc độ” và “bẫy trở lại điểm xuất phát”, vượt xa những thành viên khác.
Nếu như để cô kế thừa Tán Tài Vương Tọa, chắc chắn có thể đào được nhiều thứ tốt hơn từ chỗ thiếu niên ba mắt tiền bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận