Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2966: Ngươi đang tự tìm đường chết

Chương 2966: Ngươi đang tự tìm đường chết
Nhưng vì có Thiên Đạo “Đạo Tử” ở bên cạnh hộ pháp cho Tống Thư Hàng, cho nên sọ não của hắn không có cơ hội bị nổ chết.
Lúc này tất cả các vị diện trong Chư Thiên Vạn Giới đồng thời xuất hiện trong mắt Tống Thư Hàng dưới hình dạng những đường cong trùng điệp.
Hình ảnh này vượt xa khỏi khái niệm thị giác tiếp nhận ánh sáng bình thường, mà phóng thẳng từ sâu thẳm linh hồn ra!
Rung động lớn lao lập tức khiến hàng loạt từ ngữ “ôi vãi, ngầu dờ lờ, oách ghê, hoành tráng quá…” choán đầy cõi lòng Tống Thư Hàng.
Hiệu ứng thị giác mạnh mẽ và hình ảnh rung động mãnh liệt khiến vốn từ vựng mà Tống Thư Hàng góp nhặt được trong mười mấy năm đi học đều trả hết lại cho thầy!
Trong đầu hắn, ngoài mấy từ như “ôi vãi, ngầu dờ lờ” thì chẳng nặn ra được bất cứ thành ngữ nào thích hợp hơn.
Có lẽ phải chờ hắn bình tĩnh lại một chút thì mới nghĩ ra từ ngữ chính xác hơn được…
“Bá Tống đạo hữu ổn định tinh thần, thể nghiệm Chư Thiên Vạn Giới này cho cẩn thận đi. Đứng ở góc độ của Thiên Đạo để ngắm nhìn thế giới hẳn là sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi… ơ?” Đạo Tử đang nói bỗng sững ra.
Dường như hắn đã nhận ra điều gì đó!
Đồng thời, Tống Thư Hàng cũng để ý đến thứ mà “Đạo Tử” đang nhìn thông qua tầm nhìn của đối phương.
Trong những vị diện lớn nhỏ đan xen của Chư Thiên Vạn Giới, có vô số điểm sáng.
Đó là vô số hằng tinh trong Chư Thiên Vạn Giới.
Dưới ánh mắt của “Đạo Tử”, những bí mật ẩn giấu trong hằng tinh đều bị nhìn thấu, không thể che đậy.
“Đây chính là virus hủy diệt hằng tinh sao?” “Đạo Tử” hỏi.
Gần đây hắn tiếp xúc với Bá Tống, cũng biết một chút chuyện liên quan tới virus hủy diệt hằng tinh, Hư Nhật Thủ Hộ Giả và Hằng Tinh Mạt Nhật Giả.
Nhưng hắn không ngờ virus này đã lây lan trên diện rộng như thế!
Đã có ít nhất sáu phần trong vô số hằng tinh của Chư Thiên Vạn Giới dính virus hủy diệt hằng tinh, khiến “Đạo Tử” tê rần cả da đầu.
Đây là thủ đoạn có thể hủy diệt cả Chư Thiên Vạn Giới, là kiếp nạn lớn chưa từng có từ xưa đến nay!
Một khi virus hủy diệt hằng tinh này được kích hoạt thì không một ai trong Chư Thiên Vạn Giới có thể may mắn thoát khỏi nạn kiếp… Thậm chí ngay cả thế giới Kim Liên của Nho Gia cũng chưa chắc có thể tồn tại được trong kiếp nạn này!
[Vất vả lắm ta mới có thể xóa bỏ di chứng hồi sinh cho các sư đệ, vất vả lắm mới hoàn thành được chấp niệm của bản thân, thế mà bây giờ các ngươi lại ném kịch bản tận thế cho ta à?]
“Đạo Tử” tức á!
Rõ ràng là ngươi đang tự tìm đường chết!
“Đúng vậy, chính là bọn chúng.” Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn cũng rùng mình lạnh gáy.
Nhờ cuộc điều tra của Tống cầu béo mà Tống Thư Hàng thu thập được một ít số liệu liên quan đến virus hủy diệt hằng tinh.
Nhưng số liệu đơn thuần hoàn toàn không có hiệu quả thị giác dữ dội như nhìn tận mắt.
Nguyên lý này cũng giống như khi quẹt thẻ thì ngươi không biết tiếc tiền vậy. Quẹt một chuỗi số liệu khác với cầm một đống tiền để tiêu nhiều lắm.
“Bá Tống đạo hữu, ngươi quan sát cho kĩ Chư Thiên Vạn Giới này đi, ta khôi phục trạng thái trước đã.” “Đạo Tử” trầm giọng nói.
Dù sao hắn cũng chỉ là 0.5 Thiên Đạo tạm bợ, vẫn còn kém Thiên Đạo thực thụ một chút. Cho nên sau khi hoàn thành chấp niệm của mình với Tống đầu to và Vực Ngoại Thiên Ma tám tay, hắn cũng thấy hơi mệt mỏi, nếu muốn làm đại sự thì phải khôi phục lại trạng thái cái đã.
Đồng thời hắn cũng phải làm quen với pháp tắc Thiên Đạo chuyên nhắm vào virus hủy diệt hằng tinh sắp tới.
Lúc này, “Đạo Tử” đã hoàn toàn cộng hưởng tầm nhìn với Tống Thư Hàng, để hắn có thể nhìn ngắm thế giới trong mắt Thiên Đạo bằng góc độ người xem.
Vạn vật đều ở trong tầm mắt, dường như hết thảy đều nằm gọn trong lòng bàn tay.
Đây chính là Thiên Đạo!

Ở vị trí của Tống Thư Hàng bản thể.
Con mắt của Thánh Nhân Nho Gia điên cuồng tính toán. Lần này ngay cả con mắt thần thứ ba cũng vào cuộc để giảm bớt gánh nặng cho hai mắt Thánh Nhân Nho Gia.
Tầm nhìn của Tống Thư Hàng trong trạng thái nhập Mộng chia thành hai trạng thái hoàn toàn khác biệt.
Hắn có thể chú ý toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới, cùng lúc đó có thể khóa chặt một bộ phận chi tiết để quan sát tỉ mỉ.
Thông qua tầm nhìn Thiên Đạo, Tống Thư Hàng đảo qua vị trí của đại học Giang Nam quen thuộc đầu tiên.
Đây là nơi khởi đầu kiếp sống tu tiên đầy sóng gió của hắn.
Ở đây, hắn gặp Vũ Nhu Tử, Tô Thị A Thập Lục, Dược Sư tiền bối, Đậu Đậu và đón Bạch tiền bối xuất quan.
Giờ đây, sau khi sự kiện tà vọng diễn ra, linh khí thế gian bộc phát trong sớm tối, đại học Giang Nam cũng trở nên khác trước.
Tà vọng trên Trái Đất hiện thế đã bị Tống Thư Hàng phái tà ma cửu phẩm chém sạch không còn, diệt mầm tai vạ.
Nhưng linh lực khôi phục vẫn khiến thế gian thêm phần huyền diệu.
Đại học Giang Nam lúc này rất vắng người.
Không phải vì nó bị bỏ hoang, mà là vì… đang trong kỳ nghỉ đông!
“Nghỉ đông à, ta thấy nó sao mà xa lạ quá.” Tống Thư Hàng cảm thán từ tận đáy lòng.
Rõ ràng là gần ngay trước mắt, mà lại muôn trùng xa cách.
Ánh mắt Tống Thư Hàng quét qua đại học Giang Nam.
Dù đang nghỉ đông nhưng trong trường vẫn có người ở lại.
Hình như đại học Giang Nam muốn mở thêm một số khoa đặc biệt sau học kỳ này thì phải?
Sủng vật thụ yêu Khinh Vũ của Bạch tiền bối vẫn cắm rễ ở đại học Giang Nam.
Tống Thư Hàng dùng ánh mắt khóa vị trí của cô. Thụ yêu Khinh Vũ vẫn đi học thay hắn và yểm trợ cho hắn.
Sau này không thể bạc đãi cô ấy được.
Phải nói với Bạch tiền bối để tăng phúc lợi cho cô ấy thôi.
Thụ yêu Khinh Vũ hơi rờn rợn như bị ai dòm trộm, cô giương cành, chuyển động bốn phía với vẻ nghi ngờ.
Nhưng Thiên Đạo nhìn thì cảm ứng ra thế nào được?
Thế là cô lắc nhánh mầm, duỗi đôi tay nhỏ từ thân cây, lấy điện thoại, bật phần mềm chat và mở một nhóm ra.
Tên nhóm là [Anh em tốt cả đời]
Trong nhóm có Thổ Ba, Cao Mỗ Mỗ, Dương Đức và… Khinh Vũ.
Còn Tống Thư Hàng thì lại không có mặt trong đó!
Bỗng nhiên có cảm giác mình bị anh em tốt bỏ rơi.
Tống Thư Hàng lại liếc lịch sử trò chuyện của Khinh Vũ.
Sau đó hắn phát hiện ba thằng bạn cùng phòng của mình đều học hỏi Khinh Vũ những vấn đề về tu luyện.
Có lẽ sự chuẩn bị của Tống Thư Hàng có tác dụng, cộng thêm sự kiện tà vọng và linh lực trong thiên địa khôi phục, khiến cho ba thằng bạn cùng phòng của hắn hoàn toàn tin tưởng rằng “tu luyện” là có thật.
Thụ yêu Khinh Vũ chìm đắm trong sở thích “nuôi bạn cùng phòng thành cá muối”, bắt đầu chỉ dẫn bọn họ tu luyện.
Nhìn tình hình trước mắt thì Khinh Vũ đang dần dần hướng ba thằng bạn chung phòng của Tống Thư Hàng thành một đám tu sĩ chỉ biết ru rú trong nhà bế tử quan, không bước chân ra khỏi cửa.
Tống Thư Hàng: “…”
Chuyện về ba ông bạn này có thể thư thả đôi hôm.
Khi đại nạn tận thế bị tiêu trừ, khi mọi chuyện đều kết thúc, thì hắn có thể rảnh tay giúp đỡ bọn họ một chút.
Bây giờ cứ để Khinh Vũ chăm sóc họ cũng được.
Sau đó Tống Thư Hàng lại quét mắt qua Tiên Nông tông, quê của Sở Sở và tộc chiến sĩ Hải Đảm dưới đáy biển.
Hắn nhìn ngắm từng địa điểm quen thuộc theo những sự kiện trong trí nhớ của mình.
Một lát sau, hắn nhìn đến đảo thần bí!
Trên đảo thần bí, hắn thấy một Trình Lâm Tiên Tử vàng chói đứng trước mộ của bạch long tỷ tỷ.
“Ồ?” Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận